Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 475
Chưa nói đến vì Chu gia mà hai cha con Ngô gia cãi nhau mấy lân, bên này Diệp Gia đã gieo mạ đầu mùa xuân xong. Một bên trồng vân rêu và bông trên ruộng đón nắng, bên khác trông thêm nhiều thảo dược. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mục đích trông thảo dược là để chuẩn bị cho sau này bán cao hoa lê, phòng sau này thiếu dược liệu. Từ khi Dư thị mua lại công thức của cao hoa lê, lão đại phu tiệm thuốc đó đã không còn bán cao hoa lê nữa. Nhưng Diệp Gia cũng không thiếu đồ dùng, trước đó Dư thị đã tích trữ rất nhiều, chắc có thể đủ dùng đến tháng tám. Dư thị cũng đã mua rất nhiều cao hoa lê chuyển vào cửa hàng, tháng này sẽ bắt đầu làm cao hoa lê.
"Nương, dù nhà ta muốn mở cửa hàng cũng sẽ không mở ở trấn Đông Hương."
"Mau dừng suy nghĩ này lại đi." Chuyện tung tin đồn sẽ để lại dấu vết, dù bây giờ Ngô gia vẫn chưa điều tra ra được, nhưng chắc chắn sau này sẽ ảnh hưởng đến sự hợp tác giữa Ngô gia và Chu gia. Diệp Gia đã dám làm thì cũng đã chuẩn bị tinh thân kết thúc hợp tác: "Cũng đến lúc nhà ta phải mua một cửa hàng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Dư thị trâm ngâm suy nghĩ trong chốc lát, sau đó đề nghị: "Du sao mọi người trong trấn đều quen ăn đồ ăn của cửa hàng Tây Thi, chuyển đến đó ắt hẳn sẽ đắt hàng. Chị bằng nhường lại vị trí tốt cho người khác rồi đặt mua một cửa hàng bán thịt ở phố Tây." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nếu không được thì chuyển cửa hàng Tây Thi ra."
Chương 475
Giờ Chu gia có ruộng đất màu mỡ, lại còn có thêm một khoản tiền tiết kiệm, muốn mua một cửa hàng cũng không có gì khó. Chỉ là trấn Đông Hương không lớn, số lượng khách cũng ít. Phố Đông và phố Tây đã có tới bốn cửa hàng bán son phấn nên đành từ bỏ ý định này. Nhưng nếu Ngô gia và Chu gia không còn hợp tác nữa, Ngô gia không còn bán hàng cho Chu gia thì họ chỉ có thể tự lực cánh sinh.
Diệp Gia nghe vậy thì ngạc nhiên nhìn Dư thị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy nói mãi mà Ngô Ân không hiểu, Ngô Mẫn lại càng thêm phiền não, giờ cũng chẳng còn tâm trạng khuyên can đệ đệ. Hắn chán chán phải nghe cha nhai đi nhai lại bài ca cũ rích nên chỉ phẩy tay áo một cái liền rời đi.
Chưa nói đến trong trấn Đông Hương xảy ra hàng tá chuyện, quan trọng nhất vẫn là ở đó sức mua không đủ đáp ứng. Cũng giống như xà phòng thơm, ở đây có thể mua được mỹ phẩm dưỡng da nhưng lại rất ít người chịu bỏ tiền ra cho việc này. Ngày trước họ cũng hết cách mới phải làm một xưởng gia đình nhỏ, vừa để đứng vững vừa để tiết kiệm tiền nên mới hợp tác gửi bán hàng Ngô gia. Giờ đã có vốn, dĩ nhiên cũng không cần quá chỉ li.
Nếu là hắn, hắn sẽ trực tiếp tới Đại đô hộ, đá tên phạm quan Chu Cảnh Sâm xuống đáy xã hội là xong, cực nhọc một lần nhưng an nhàn suốt đời. Càng lo lắng nhiều càng làm người khác được nước lấn tới, giờ phải tranh thủ lúc hắn chưa đứng vững bóp c.h.ế.t hắn. Tới khi Chu Cảnh Sâm có chỗ đứng vững chắc, sau này thời gian Ngô gia được tự do sẽ không còn nhiều nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng là như vậy, nhưng vị trí của cửa hàng này không được tốt cho lắm. Mấy vị trí tốt bên phố Đông đều đã bị chiếm hết rồi." Đương nhiên Dư thị cũng đồng tình với ý định của Diệp Gia, Chỉ là phố Đông dài như vậy, ngay cả một vị trí tốt cũng không có, không lẽ lại ép người khác chuyển đi để họ vào đó buôn bán?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.