Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 505
Nàng về nhà từ lúc chiêu liền nằm xuống ngủ thiếp đi, quả thực còn chưa tắm rửa. Diệp Gia là một người mắc bệnh thích sạch sẽ, buổi tối nếu không tắm rửa thì sẽ luôn cảm thấy cả người ngứa ngáy khó chịu. Chu Cảnh Sâm trông thấy động tác của nành, liền đoán ra ngay là nàng đang muốn đi tắm, bèn đứng dậy giữ nàng lại nói: "Gia Nương nàng ngồi đây đi, để ta đi ra sau bếp xách nước cho nàng."
Kỳ thật nàng đến Luân Đài là vì có hai chuyện. một việc đương nhiên là muốn đặt mua cửa hàng, còn một việc khác là muốn nhập mặt hàng đậu tằm. Thuê mặt bằng không chỉ đơn thuần là thuê cửa hàng và tuyển chọn chưởng quầy đắc lực cùng với đội ngũ nhân công. Diệp Gia có dự định sử dụng một vài mánh khóe quảng cáo để tiếp cận thị trường trước khi chính thức mở cửa kinh doanh. Thế nhưng hiện tại, Lê Hoa cao vẫn đang trong quá trình sản xuất, nên vấn đề này không thể nhất thời vội vã được: "Ừ, đã chọn được cửa hàng rồi, nhân công cũng đã tuyển xong, mấy chuyện còn lại để sau này xử lý nốt cũng không muộn. Ngược lại là chàng đấy, ngày mốt phải đi rồi, có phải nên chuẩn bị trước cái gì không?"
Trong lúc hai người nói chuyện, Diệp Gia cũng đã lau khô tóc cho Chu Cảnh Sâm. Sau khi buông tấm khăn vải xuống, Diệp Gia cũng thuận tiện đứng dậy rời khỏi giường. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Như vậy à..." Diệp Gia dừng lại đôi lay đang lau tóc, cúi đầu suy tư một lát, không khỏi cân nhắc trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 505
"Đội quân áp giải Tái Lợi Khắc bị đánh lén ở Ký Châu. Tái Lợi Khắc suýt chút nữa thì trốn thoát được, tuy rằng đã bắt lại được ở Ngọc Môn, nhưng cũng thương vong không ít. Nếu Tái Lợi Khắc chạy thoát được, thì Đột Quyết sẽ lấy đó làm cái cớ để gây khó dễ. Bây giờ chỉ còn cách mau chóng áp giải hắn ta trở về, tránh đêm dài lắm mộng*". Chu Cảnh Sâm tóm tắt ngắn gọn lại tình hình: "Sáng sớm ngày mốt ta phải lên đường rồi, không thể trì hoãn thêm nữa. Chỉ là có mỗi mình nàng ở lại đây khiến lòng ta thấy khá bất an. Còn cần phải ở lại Luân Đài thêm mấy ngày nữa thế? Nếu như là việc không qua quan trọng, thì trước hết cứ để Tư Nam và Triển Lâm hộ tống nàng về trấn Đông Hương trước được không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu như là ở trấn Đông Hương, thì Chu Cảnh Sâm đương nhiên sẽ không phải lo lắng cho an nguy của Diệp Gia. Suy cho cùng, trấn Đông Hương hay thậm chí là cả khu vực huyện Kashgar đều nằm trong tâm kiểm soát của hắn, nhưng ở Luân Đài lại không giống như vậy. Bên phía Luân Đài tốt xấu lẫn lộn, cũng không nắm rõ được tình hình. Một khi Chu Cảnh Sâm rời khỏi, trong tâm trí sẽ không thể ngừng lo lắng cho Diệp Gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Các quan binh áp giải lần trước đều bị đánh lén, thương vong rất nghiêm trọng, bây giờ chỉ có thể dừng chân tại trong thành Ngọc Môn. Nếu đám người kia ngóc đầu quay lại, sợ là muốn bắt lại như lần trước cũng không hề dễ dàng gì." Chu Cảnh Sâm thở dài một hơi: "Bên phía ta chạy đến tiếp ứng, đương nhiên là càng nhanh càng tốt rồi."
"Ngày mốt đã phải đi rồi? Gấp đến vậy thật sao?" Sao tình hình lại ngày càng có biến động vậy?
"Ta đây mang theo tâm lý nắm chắc, nàng không cần phải lo lắng." Chu Cảnh Sâm nghe thấy Diệp Gia nói vậy, thì trong lòng mới yên tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Gia sững sờ, vô thức nắm lấy cổ tay đang đặt ở mép giường của hắn hỏi: "Tại sao lại phải đi gấp thế?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.