Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 252: Chương 252
Trâu Luật nghe thấy, sắc mặt càng khó coi hơn: “Còn không đi?"
Thủy Lang bước xuống xe, chỉnh lại vạt áo khoác đen, gật đầu với tài xế: “Cảm ơn."
Không còn cách nào khác, lần đầu tiên anh ta gặp phải một cô bé gái có khoảng cách thế hệ, con đường chính trị gian nan, người khác nói anh ta lanh lợi, ăn nói lưu loát, nhiều năm như vậy gặp phải tình huống câm như hến cũng không nhiều bằng mấy phút sáng nay.
Ngay cả khi bí thư Trâu có mặt, anh ấy cũng ngồi ở ghế sau, tuyệt đối không thể ngồi ở phía trước.
Xe chạy đến trước cửa cục quản lý bất động sản, dừng lại, mấy giây sau người ngồi ở ghế sau vẫn không phản ứng.
Vì vậy trực tiếp ngồi vào ghế phụ, chắc chắn là quyết định có thể bảo toàn thể diện và địa vị nhất rồi.
Kể từ khi lái xe đến giờ, đây là lần đầu tiên thấy anh Trâu ngồi ghế phụ!
Xe khởi động, tài xế nín thở, không dám phát ra tiếng thở, không kìm được liếc nhìn qua gương chiếu hậu, cô bé gái đang nhắm mắt dưỡng thần ở phía sau, ánh mắt liếc sang người lãnh đạo ngồi ở ghế phụ, thiếu chút nữa lại hít vào một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lão Chu! Mặc dù biết các anh sẽ không tham gia, nhưng chúng tôi vẫn phải truyền đạt, không thể bỏ qua các anh như trước được.”
"Hít--"
Trong lòng Trâu Luật không ngừng tự an ủi mình như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuỗi khinh thường Thượng Chỉ Giác, Hạ Chỉ Giác ở Thượng Hải, mấy chục năm trôi qua, sức mạnh vẫn chẳng hề giảm đi, ngay cả khi người Thượng Hải đã di cư ra nước ngoài, gặp được người đồng hương Thượng Hải, họ cũng phải hỏi trước đây ở quận nào, hễ một người là Thượng Chỉ Giác, một người là Hạ Chỉ Giác, bầu không khí lập tức trở nên ngượng ngùng, mặc dù điều này sẽ không thực sự ảnh hưởng đến việc chung sống hằng ngày, nhưng khi đóng cửa lại, vào trong nhà mình, chuỗi khinh thường sẽ lập tức xuất hiện.
Tài xế lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vội vàng đóng cửa, trở lại ghế lái, lái xe đi.
Trâu Luật ngồi ở ghế phụ, sắc mặt vô cùng khó coi, còn anh ta thì sao?!
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía anh ta, Trâu Luật từ từ rút tay ra, đút vào túi quần, đứng tại chỗ suy nghĩ, có nên mở cửa lại, bảo Thủy Lang dịch vào trong, để lấy lại thể diện và địa vị trước mặt tài xế không, nhưng lại trực tiếp mở cửa ghế phụ, ngồi vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không biết ai mới là chủ xe sao?
Cảm ơn tài xế, còn không chào anh ta một câu?
...
Tài xế hít vào một hơi.
Anh Trâu từng nói, ngồi ở ghế sau mới là chủ xe, ngồi ở ghế trước đều là người lái xe.
Thủy Lang ôm văn kiện đứng ở cửa rất muốn trợn mắt.
(*) Thượng Chỉ Giác (上只角) là một thuật ngữ trong cờ vây, đề cập đến một điểm nằm ở góc trên bên phải của bàn cờ, được đánh số là 19-19 trong hệ thống tọa độ tiêu chuẩn. Nhưng ở đây mang ý nghĩa khịa.
Tài xế sửng sốt, lập tức lắc đầu như trống bỏi, rồi nhìn Thủy Lang bước vào cục quản lý bất động sản.
Anh ta thực sự sợ, một khi mở cửa xe yêu cầu Thủy Lang ngồi vào trong, sẽ khiến anh ta mất mặt hơn trước mặt tài xế.
Tài xế tháo dây an toàn, mở cửa, xuống xe, đi vòng sang ghế sau bên phải, mở cửa, giơ tay, chuẩn bị động tác che đầu.
Người lái xe Trâu Luật, mặt đen như than, nhìn vào gương chiếu hậu ngoài cửa sổ, kìm nén sự thôi thúc mắng tài xế đang không ngừng liếc nhìn.
Chắc chắn là vì hôm nay đến vội vàng nên mới bị lép vế.
Trâu Luật mở cửa xuống xe, đóng sầm cửa lại, ngồi vào ghế sau, không còn che giấu khí thế áp bức mạnh mẽ, liếc nhìn tài xế.
Giám đốc cục quản lý bất động sản quận Phố Loan cục trưởng Cẩu, mặc bộ quần áo bằng vải kaki màu xanh lam của người dân, tóc bạc trắng, khuôn mặt hồng hào ngồi trong phòng làm việc của Cục trưởng Chu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại còn là một cô bé gái!
"Ôi~" cục trưởng Cẩu vẫy tay, chỉ vào túi tài liệu trên bàn: "Những chuyện như thế này, mấy năm trước ấy, đừng nói là cử bí thư hay cán sự đi chạy việc, mà ngay cả tiếng cũng không thèm truyền đến đây đâu, tại sao thế, Phúc Mậu các anh là Thượng Chỉ Giác(*), trung tâm thành phố, chúng tôi là Hạ Chỉ Giác, sao có thể so sánh được."
"cục trưởng Cẩu, chuyện này mà ông còn đích thân mang đến đây?" Phó cục trưởng Hứa cười nói: "Ngài vất vả quá rồi, ngài cử một bí thư hay cán sự đi chạy việc là được mà."
Trâu Luật nhìn cục quản lý bất động sản qua cửa sổ xe, từ từ thở ra một hơi.
Không thấy còn có một người sống sờ sờ ngồi đây sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.