Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 323: Chương 323

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 323: Chương 323


"Bang!" một tiếng.

Tiếng quát tháo của Trâu Luật đột nhiên vang lên từ cửa, thân hình anh ta vẫn đứng ở trong cửa.

Phòng khách lại một lần nữa rơi vào im lặng.

Trâu Hiền Thực và Lý Lan Quỳnh, ruột gan như đang vỡ nát, cơ thể cũng sắp không chịu nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa dứt lời, Lý Lan Quỳnh lập tức nhìn thấy hình ảnh nhà họ Trâu sắp sụp đổ, nứt vỡ, nhờ vào thói quen chịu đựng sau bao nhiêu năm làm vợ lãnh đạo, bà ta mới không quỵ xuống đất trước mặt bao người.

Thủy Lang đưa tay lên, gõ nhẹ lên cửa kính.

Lực ở vai Thủy Lang cũng buông lỏng.

“Nhưng tôi cũng biết, tôi là người thấp cổ bé họng, bữa tiệc do bí thư Trâu tổ chức, những người được mời đều là những người thân cận của ông ấy, vì để tránh có ngày người khác đổ vạ, tôi đặc biệt mời công an đến làm chứng.”

Sau đó, họ quay lại, mang ra một cái hộp gỗ hương nặng hơn, đẹp hơn với những họa tiết chạm trổ tinh xảo.

Lý Lan Quỳnh quay lưng lại với mọi người, lau nước mắt, cố gắng nắm lấy tay Thủy Lang nhưng lại bị Chu Quang Hách ngăn cản, chỉ có thể cúi người xuống: "Là Tiểu Khải, đều là để Tiểu Khải giữ lại, lúc nãy tôi thật sự không rõ nhưng bây giờ tôi nhớ ra rồi, đã nhìn thấy cái hộp đó, bây giờ dì Quỳnh sẽ dẫn cháu lên lấy, lấy xong cháu về nghỉ ngơi sớm được không?"

Nước mắt của Lý Lan Quỳnh không còn chảy ra từ tuyến lệ mà là từ m.á.u trong tim, từng giọt từng giọt chảy ra: "Đúng, cháu nói không sai, có hai hộp."

Thủy Lang lắc đầu: "Bánh trôi rượu còn chưa ăn mà."

Đột nhiên, tiếng động cơ xe tải vang lên từ bên ngoài.

"Như vậy sao được."

Ông ta không thể ngăn cản Thủy Lang, cũng không thể chống lại cô!

Chương 323: Chương 323

“Dì xác nhận hôm nay cháu mang đi đều là đồ của cháu.”

Trâu Hiền Thực ngồi phịch xuống ghế “rầm” một tiếng, vừa ngồi xuống, đối diện với ánh mắt của những đồng nghiệp, ông ta nhớ lại, mọi chuyện còn chưa kết thúc, bây giờ chỉ mới là bắt đầu.

Họ chỉ đến ăn cơm, sao lại đột nhiên trở thành nhân chứng vậy?

Trâu Hiền Thực cảm thấy da đầu tê rần, phản ứng đầu tiên là hối hận.

Thủy Lang đang công khai đe dọa ông ta, nếu lúc này không xác nhận lại rằng cô không lấy thêm bất cứ món đồ nào thì tiếp theo sẽ là vụ kiện liên quan đến một hộp vàng.

“Lang Lang, tôi nhớ nhầm rồi.”

Nhưng lúc này, nhìn thấy công an, tai ông ta như vang lên tiếng báo cáo mất trộm.

Lý Lan Quỳnh và Trâu Hiền Thực cùng lúc trợn to mắt, đồng tử run rẩy nhìn Thủy Lang.

Mặc dù thắc mắc nhưng không ai lên tiếng.

Ngay khi mọi người còn đang thắc mắc, Trâu Luật đột nhiên lùi lại từng bước, bộ cảnh phục công an màu trắng dần dần xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Phòng khách lặng ngắt không một tiếng động.

Thủy Lang đứng dậy, nhìn về phía Chu Quang Hách.

Cô đi báo án khi nào?

“Mở ra, kiểm tra đi.”

Thủy Lang nhìn về phía cửa, một nhóm người lại bước vào: "Đội trưởng đội an ninh của sở công an Phục Mậu là chồng tôi, vì công bằng, tôi đã mời thêm công an từ sở công an khu Bắc Bằng đến, hôm nay, tôi chỉ mang đi đồ của mình, không lấy thêm bất cứ món đồ nào của nhà họ Trâu, bí thư Trâu, phu nhân Trâu, đúng không?”

"Đội trưởng Chu?" Trâu Khải đứng dậy, ánh mắt đầy sự thù địch: "Anh đến nhà tôi làm gì?"

Trâu Hiền Thực và Lý Lan Quỳnh nhìn về phía công an cục Bắc Bằng bước vào, cơ thể lại một lần nữa loạng choạng.

Mặt bà ta trắng bệch, đôi môi cũng không còn màu, phía sau lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi, nhìn thấy Chu Quang Hách, những giọt nước mắt mà bà ta cố gắng kiềm chế cuối cùng không thể ngừng lại, tuyệt vọng tuôn trào.

"Vậy có phải một hộp không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Xe tải rời khỏi vườn Hương Chương.

Hối hận vì lúc nãy Thủy Lang muốn rời đi, ông ta đã không để cô đi.

Ông ta gượng dậy, nhìn về phía Thủy Lang, xem cô có để lại cho ông ta một con đường sống hay không.

Trâu Khải: "......"

Lời gọi "dì Quỳnh" là lời năn nỉ cuối cùng.

"Chờ lần sau!" Lý Lan Quỳnh gần như sắp sụp đổ: "Lần sau nếu như cháu muốn ăn, không, lúc nào cháu cũng có thể đến, muốn ăn bao nhiêu, dì Quỳnh sẽ nấu cho cháu ăn bấy nhiêu."

Trâu Hiền Thực đầu óc quay cuồng, sống mấy chục năm nay, ít khi gặp phải tình huống này, mỗi lần xuất hiện, ông ta đều có thể phản ứng nhanh để vượt qua khó khăn.

Bây giờ, Thủy Lang muốn ông ta c.h.ế.t lúc ba giờ sáng, ông ta sẽ không sống đến được sáng mai… (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà ngay cả khi nói ra lúc này, điều chờ đợi ông ta cũng sẽ là địa ngục.

"Đã tìm được đồ của tôi rồi."

Trâu Hiền Thực vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa kính, bước chân vô thức tiến về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chu Quang Hách gật đầu với Trương Hương và Lý Hoa, hai người ngay lập tức đi đến, theo sau Lý Lan Quỳnh với bước chân xiêu vẹo, đi vào phòng.

Chưa đợi mọi người phản ứng, Thủy Lang đã lên tiếng: "Chưa ăn xong bánh trôi rượu, ai cũng không được đi."

Trâu Hiền Thực cảm thấy cổ họng như nặng nề hơn, m.á.u như muốn trào ra nhưng anh ta cắn chặt răng nuốt xuống, cả người như già đi mười tuổi trong một giây.

Vài phút sau, hai người mang một cái hộp gỗ hương ra ngoài, không dừng lại, trực tiếp đi ra xe jeep.

Thủy Lang mỉm cười nhẹ: "Còn gì nữa, dì Quỳnh?"

Cô không phải là vẫn ngồi đây ăn cơm sao, điện thoại ở ngay trong phòng khách, cô còn chẳng động đến.

"Đồng chí." Trâu Hiền Thực đột nhiên quay sang mọi người: "Tối nay đến đây thôi, tình hình trong nhà thế nào các anh cũng đã thấy rồi, có chuyện gì ngày mai chúng ta nói tiếp."

Cú đánh chí mạng!

Bà ta nhìn về phía Thủy Lang, trong thoáng chốc, như thấy được Thủy Mộ Hàm, nước mắt lại tuôn rơi.

Chu Quang Hách ra hiệu cho hai công an giữ lấy Trâu Luật, đi tới trước mặt Thủy Lang, đứng theo tư thế bảo vệ, chắn hết mọi người lại: "Nhận được báo cáo từ đồng chí Thủy Lang, chúng tôi đến để điều tra tình hình cụ thể."

Bất kể cái gì bị tìm thấy, ông ta cũng sẽ rơi vào địa ngục.

Thủy Lang lên tiếng: “Tối nay, tất cả những người có mặt đều là nhân chứng. Trước sự khẳng định liên tục của Bí thư Trâu và phu nhân Trâu, cũng là dưới sự chứng kiến của mọi người, tôi đã mang đi tất cả những thứ của tôi để ở trong nhà họ Trâu.”

Lý Lan Quỳnh va vào cái tủ bên cạnh bàn ăn, các món đồ sứ và thủy tinh phát ra âm thanh loang choang.

Môi ông ta cũng lập tức mất hết sắc, trở nên tái nhợt, quay đầu nhìn về phía Chu Quang Hách đứng ở cửa: "Công an? Có chuyện gì vậy?"

“Thực ra tôi nghĩ tốt nhất vẫn là ngay trước mặt mọi người, mở hết đồ ra, kiểm tra từng món một.” Thủy Lang mỉm cười nhìn Trâu Hiền Thực và Lý Lan Quỳnh: "Mặc dù tôi không hề cảm thấy có lỗi nhưng như vậy mới rõ ràng, các người thấy sao?”

Thủy Lang: "Chức vụ của anh quá thấp."

"Báo án?" Trâu Khải nhìn Thủy Lang: "Em báo án cái gì? Em muốn báo án sao không nói với anh?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Phòng khách yên tĩnh không một tiếng động, tất cả mọi người ở đây đều rất thông minh nhưng tối nay đã bị một loạt sự việc do Thủy Lang tạo ra làm cho rối trí.

Đó chính là cú đánh chí mạng!

"Có!"

"Nhưng tôi đột nhiên nhớ ra, hình như không chỉ có một hộp."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 323: Chương 323