Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 339: Chương 339
Vậy đây là có ý gì?
“Đúng vậy, tuy có sự phối hợp của Cục Xây dựng Đô thị nhưng các công trình hạ tầng chính vẫn phải do đội thi công của chúng tôi đảm nhận.”
Thấy Thủy Lang đã bị kéo theo chủ đề của mình, khóe miệng cục trưởng Bạch hơi nhếch lên:
“Cái miệng cô đúng là có thể khiến người c.h.ế.t nói sống, người sống nói c·h·ế·t! Cô đừng có mà lôi kéo lung tung! Tôi nói cho cô biết, Cục Quản lý Nhà ở đừng có mơ cướp công việc của Cục Xây dựng! Giải Ngọc Lan là do Liên hiệp Kiến trúc tổ chức, các người làm cải tạo khu cũ, không dùng đội thi công của Cục Xây dựng, lại còn muốn xin chỉ tiêu vật liệu xây dựng? Không chỉ làm mất mặt tôi, mà còn giẫm đạp lên thể diện của cả Cục Xây dựng Phục Mậu đấy!”
Thủy Lang nhìn mọi người, hỏi:
“Quận nào nhỉ?”
Thủy Lang gật gù tán thành:
Chuông cảnh báo trong đầu cục trưởng Bạch vang lên dữ dội, rõ ràng Thủy Lang đang cố tình làm cho dự án xây công viên trông có vẻ nhẹ nhàng!
Không thể nào.
“Táo!” Cục trưởng Phương, người vốn luôn ít nói, đột nhiên lên tiếng. Ông ta xuất thân từ vùng núi, từ nhỏ đã cùng gia đình trồng cây ăn quả. “Phải là táo xanh loại nhỏ ấy, chín sớm nhất, vừa giòn vừa ngọt. Cây quýt xanh cũng được, không phải chỉ có mùa thu, mà cả mùa hè cũng có. Còn nho! Dây nho cũng là một lựa chọn hay, có nhiều giống, không chỉ để ăn mà còn giúp xanh hóa môi trường, người dân có thể ngồi dưới bóng mát nghỉ ngơi. Ở công viên thành phố cũng trồng mấy loại nho, tôi thấy khu Phục Mậu lần này xây vườn hoa cũng có trồng nho đấy.”
Không phải để phản đối việc ngõ Bình An tham gia giải Ngọc Lan sao?
“Cục Đô thị chỉ hỗ trợ, còn các công trình chính vẫn do đội thi công của chúng tôi phụ trách, điều này tôi đã nói lúc nãy rồi.”
Bầu không khí trong phòng họp vừa mới nóng lên một chút, bỗng nhiên lại lạnh xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Kế hoạch của tôi cũng không cần quá nhiều. Diện tích ngõ Bình An không lớn cũng không nhỏ, cục trưởng Bạch, ông cứ chủ động mang qua đây đi. Dù sao thì, thà thừa còn hơn thiếu.”
“Hồ cá vàng sẽ trồng sen nhưng hoa không phải trọng điểm, chủ yếu vẫn là hàng rào xanh, bụi cây. Quế, mai, tùng, trúc, hoè, lan, cúc, đây đều là đặc trưng truyền thống của nước ta, ‘tứ quân tử’ mai, lan, trúc, cúc nhất định không thể thiếu. Ngoài ra, dọc tường còn phải trồng hoa hồng leo, tổng cộng khoảng 200.000 đến 300.000 cây.”
Cục trưởng Bạch lập tức nhận ra Thủy Lang đang cố tình nói nhẹ nhàng về dự án xây công viên, để có thể điều đội thi công hàng đầu về cho Cục Quản lý Nhà ở. Ông ta hừ lạnh, nhấn mạnh:
“Chỉ cần liên quan đến vật liệu xây dựng, đều do chúng tôi quyết định.”
Sao vất vả lắm mới nhắc đến ngõ Bình An, mà bây giờ lại chuyển sang thảo luận về xây dựng công viên rồi???
“Cô đừng có mà nói linh tinh! Tôi bao giờ đồng ý dẫn đội chứ!”
Dù có nói đi nữa!
Cục trưởng Bạch hơi khựng lại, ông ta đang biện hộ cho chính mình, sao đột nhiên chủ đề lại chuyển sang kế hoạch tương lai của Cục Xây dựng?!
Trong đầu cục trưởng Bạch lóe lên vô số suy nghĩ nhưng ông ta vẫn giữ thái độ quan sát tình hình:
Cục trưởng Bạch nhìn Thủy Lang với vẻ đầy bối rối.
Hôm nay bọn họ đến đây để làm gì?
Chẳng lẽ bị mọi người dọa sợ rồi?
“Tất nhiên, sắp tới sẽ xây ba công viên, một công viên thể thao, một công viên bóng rổ, còn có vài tòa nhà…”
“Vậy sắp tới Cục Xây dựng có dự án nào không? Có bận lắm không?”
“Không chỉ có ngô đồng Pháp, mà còn có tùng, bách, dương, hoè, nam mộc, liễu, cây cảnh, à đúng rồi, còn có cây ăn quả, dự kiến khoảng sáu vạn cây.” Cục trưởng Bạch gõ nhẹ xuống bàn, trầm ngâm nói tiếp:
Cô bé này, gan nhỏ thế sao?
Thủy Lang gật đầu:
Thủy Lang hơi nghiêng đầu, hỏi:
Nói dễ nghe thì là thiên vị người ngoài.
“Đường phố Phục Mậu trồng nhiều cây ngô đồng, vậy lần này công viên có tiếp tục trồng loại đó không? Còn trong vườn hoa thì trồng gì?”
Nhưng có phải cái nghĩa đó không?
“Tôi còn tưởng ông là cục trưởng của quận Bằng Bắc cơ.”
“Ba công viên này có diện tích mở rộng lên đến 40 hecta, bao gồm khảo sát địa chất, nghiên cứu tính khả thi, hệ thống đường ống, thiết bị phụ trợ, cấp thoát nước đô thị, xử lý nước thải. Đây là công trình trọng điểm nhằm cải thiện môi trường đô thị ở khu trung tâm.”
Cục trưởng Bạch: “?”
“Cục Xây dựng.”
Câu nói đơn giản của Thủy Lang nhưng khi rơi vào tai những lãnh đạo ở đây, lại không đơn giản chút nào.
“Phục Mậu!”
Thủy Lang “ồ” một tiếng, rồi ngạc nhiên thốt lên:
Thủy Lang lại hỏi:
Ông ta nói vậy à?
Các cục trưởng khác: “???”
Hai chuyện này làm sao lại kéo dính với nhau được?
Chương 339: Chương 339
Cục trưởng Bạch đặt mạnh tách trà vừa mới cầm lên xuống, ngắt đi dòng suy nghĩ của những người khác, nhìn chằm chằm Thủy Lang:
Cục trưởng Bạch nhíu mày:
Nói sâu xa hơn thì dính dáng đến quá nhiều vấn đề.
Thủy Lang tiếp tục gật đầu:
Không đợi Thủy Lang trả lời, cục trưởng Bạch lập tức đứng bật dậy, đi đến bên ghế chủ tọa, khoanh tay sau lưng, vừa đi qua đi lại vừa chỉ vào Thủy Lang: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Công viên?” Thủy Lang hỏi như vô tình: "Chẳng phải chỉ là trồng cây, trồng hoa thôi sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Không phải để bác bỏ đơn xin chỉ tiêu vật liệu xây dựng của Cục Quản lý Nhà ở sao?
“Vậy lần sau ông tới, nhớ mang thêm cây cối, hoa lá nhé.” Thủy Lang cười nhạt: "Cây cảnh thì thôi, mang thêm cây ăn quả ấy. Dân cư ngõ Bình An cuộc sống khó khăn, trong thành phố muốn mua một quả quýt cũng phải tốn tiền. Nếu trồng cây ăn quả, không chỉ giải quyết vấn đề phủ xanh, mà còn giúp dân cư bổ sung vitamin. Tốt nhất là chọn loại cây có thể ra quả quanh năm.”
“Là ông chứ ai.” Thủy Lang cũng ngơ ngác nhìn ông ta. “Vừa nãy chẳng phải ông nói sẽ dẫn đội chỉ huy xây dựng ngõ Bình An sao? Còn nói phủ xanh là vấn đề dân sinh trọng đại nữa mà.”
Cục trưởng Bạch liếc xéo Thủy Lang, hừ lạnh:
Cục trưởng Bạch: “……”
“Cục trưởng Bạch, ông là cục trưởng của cục nào nhỉ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng qua là muốn dọa Cục Xây dựng một phen? Mục đích thực sự vẫn là muốn có được đội thi công tốt nhất? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng lẽ ngay từ đầu, việc Cục Quản lý Nhà ở xin chỉ tiêu vật liệu xây dựng chỉ là một cái bẫy?
“Loại cây nào thì phù hợp nhỉ? Khoan đã, có phải cây ăn quả đều ra hoa vào mùa xuân không? Vậy thì mùa xuân sẽ không có trái cây ăn à?”
“Tôi sinh ra và lớn lên ở Phục Mậu, làm trong ngành xây dựng bao nhiêu năm nay, mỗi bước phát triển của Phục Mậu, tôi đều có mặt.”
“Ba công viên, trục đường chính chắc phải trồng đến mấy vạn cây, còn phải mở rộng vườn hoa, bồn hoa, trồng hàng rào xanh, bụi cây, số lượng này ít nhất cũng phải vài vạn, thậm chí hàng chục vạn cây nhỉ?”
Cô ta vừa nói cái gì ở nửa câu đầu thế?
“Quyền lực của ông lớn vậy sao?”
Cục trưởng Bạch: “???”
“Chắc là vậy.” Thủy Lang tỏ vẻ thắc mắc: "Nhưng mà, chẳng phải việc trồng cây xanh trong đô thị thuộc trách nhiệm của Cục Đô thị sao? Cục Xây dựng cũng phải lo vụ này à?”
“Dù sao cái gì mà dù sao? Mang qua ngõ Bình An là sao? Ai mang qua ngõ Bình An?”
“Thật sao?” Thủy Lang quay sang nhìn cục trưởng Bạch, người vẫn đang sững sờ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.