Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 351: Chương 351
“Chị cả, ngoài việc cảm ơn đồng chí Thủy, còn phải cảm ơn nhờ có chị mà em mới có cơ hội vào đại học.” Tiểu Khả Mai trên mặt tràn đầy sự chân thành và biết ơn: "Nhiệm vụ của em chính là chăm sóc chị thật tốt.”
"Dù sao cũng đã trải qua vài cú sốc."
"Thứ này?!"
Đây là một ngôi trường danh tiếng trăm năm, cách đường Phúc Mậu không xa, chỉ cần đi qua hai con phố, rẽ vài ngã tư là có thể thấy cổng trường đại học.
Chu Quang Hách không phản đối, về sau con đường này, chị cả phải tự đi một mình.
Trâu Khải nuốt nước bọt, nhìn về phía Thủy Lang, rồi lại liếc nhìn anh cả của mình, không cam tâm mà bước qua dựng lại chiếc xe đạp.
Chương 351: Chương 351
"Lang Lang, trước đây là anh không đúng, anh không hiểu chuyện, không hiểu thế nào là tình cảm. Bây giờ anh đã hiểu rồi, anh sẽ cố gắng đối xử tốt với em. Anh sẽ viết thư cho em mỗi ngày, em xem..."
Quá thông minh rồi!
Thủy Lang cười nói: "Đây là đồng nghiệp của em. Em vẫn còn một suất vào đại học, nên đã nhường cho cô ấy."
Thủy Lang suy nghĩ một chút, vẫn quyết định giải thích: "Bọn họ đều vì tiền mới nói những lời đó, chị..."
Tối qua chị cả và ba cô bé đều phấn khích đến mức không ngủ được, sáng sớm tinh mơ, khi trời vẫn còn đen kịt, thậm chí chưa hửng sáng, Chu Quang Hách đã gọi tất cả dậy, nói rằng phải xuất phát trước hai tiếng đồng hồ để có đủ thời gian xử lý mọi việc mà không vội vàng.
Đại học Công Nông Binh không những không cần đóng học phí, ăn cơm cũng miễn phí, mỗi tháng còn có trợ cấp thêm. Sau khi tốt nghiệp, còn có cơ hội quay về làm cán bộ. Vì vậy, trong thời đại này, suất vào đại học vô cùng quý giá.
Chu Quang Hách đột nhiên lên tiếng.
"Để chị tự đi."
Ô Lâm Lâm bây giờ còn đang đào hang trong núi, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng!
"Anh chị đến sớm quá! Đây là chị cả sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trâu Luật nhận ra Thủy Lang không có thiện cảm với Trâu Khải, sợ nếu tiếp tục nói về anh ta sẽ khiến cô càng phản cảm, làm hỏng cục diện, liền chuyển chủ đề: "Nếu em không muốn để anh đưa đi, anh sẽ đi trước đợi hai người, dù sao cũng không xa lắm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe đến đây, cổ tay Trâu Khải bắt đầu run lên. Anh ta nghiến răng nặn ra một nụ cười: "Đội trưởng Chu, tôi vẫn luôn ghi nhớ chuyện này đấy."
Chu Quang Hách nhắc nhở một câu, anh ta mới bừng tỉnh nhận ra, bất kể cuộc hôn nhân của bọn họ là thật hay giả thì trên danh nghĩa họ vẫn là vợ chồng có giấy chứng nhận kết hôn. Chưa nói đến việc Thủy Lang có sốt ruột hay không nhưng nếu thực sự chọc giận Chu Quang Hách thì anh ta hoàn toàn có thể bị tống đi theo Ô Lâm Lâm.
"Nhiệm vụ bây giờ chính là khiến em nguôi giận, đó là nhiệm vụ lớn nhất của cả nhà tôi."
Muốn xem rốt cuộc anh ta định giở trò gì.
Chu Huỷ mỉm cười chào hỏi, sau đó tò mò nhìn Thủy Lang.
"Ai lo lắng chứ?"
Thượng Hải có mấy trường đại học được chọn làm thí điểm của hệ Đại học Công Nông Binh, Đại học Thượng Đán là một trong số đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không cần đâu, cô đến đây để học tập nâng cao, việc học hành vẫn là nhiệm vụ quan trọng nhất.” Thủy Lang nhìn về phía chị cả: "Hai người cứ coi như có thêm bạn đồng hành, nếu có gì cần giúp đỡ thì hỗ trợ nhau là được.”
Mặc dù ai cũng ngáp ngắn ngáp dài nhưng chị cả và ba cô bé không có ý kiến gì. Riêng Thủy Lang thì đầy bụng bất mãn.
Trâu Luật nhìn em trai, gương mặt trầm xuống: "Mày nói lại lần nữa xem?"
Năm 1977, Đại học Công Nông Binh khai giảng vào cuối tháng Ba, hiện tại đã là tháng Tư, cũng không tính là quá muộn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Trong mắt em, anh chỉ là một thứ rác rưởi thôi sao? Trước đây em đã từng yêu anh sâu đậm như thế! Đúng, trong khoảng thời gian đó là anh có lỗi với em, em bị đưa đến Bắc Đại Hoang suốt mười năm, anh thực sự đã không đủ quan tâm em, em giận anh, anh hiểu nhưng Lang Lang, nếu em cứ tiếp tục thế này thì anh sẽ giận đấy!"
Trâu Khải thấy cô không phản ứng, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm. Câu uy h.i.ế.p này vẫn có tác dụng, chứng tỏ Thủy Lang vẫn còn tình cảm với anh ta. Giọng điệu anh ta theo đó mềm hẳn đi:
"Cán bộ Thủy!"
Vừa móc bức thư từ trong túi ra, Chu Quang Hách đã đứng chắn trước mặt Thủy Lang: "Lớp cải tạo tư tưởng, chưa học đủ à?"
Vừa hay chạm phải ánh mắt anh đang chăm chú nhìn mình, cô vội vàng dời mắt đi.
"À... chị cả."
Tiêu Khả Mai đã đứng đợi sẵn ở cổng trường từ sớm, vừa thấy Thủy Lang đã tràn đầy sức sống chạy tới.
Tiếng cười trầm thấp vang lên bên tai, khiến vành tai cô nóng bừng.
Trâu Luật giật mình. Anh ta không hề bộc lộ điều gì, cảm thấy mình vẫn như bình thường, thế mà Thủy Lang lại nhìn thấu ngay lập tức.
"Lang Lang, anh..." Tối nay anh sẽ đến đón em tan làm.
Nhà ai đi học lại phải xuất phát trước hai tiếng đồng hồ chứ!
Trâu Khải không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn Thủy Lang bằng ánh mắt "mọi chuyện đều hiểu không cần nói", rồi lại hung hăng lườm Chu Quang Hách một cái, sau đó đạp xe rời đi.
Nhưng đúng là có bất ngờ xảy ra thật, bị trì hoãn một chút mà vẫn có thể thong thả đến nơi.
...
Chu Huỷ ngẩn người, sau đó bật cười: "Mẹ con chị không nghĩ nhiều đâu. Tấm lòng của em, bọn chị đều thấy rõ. Nhìn xem em đã làm bao nhiêu việc cho mẹ con chị, nhìn quần áo mẹ con chị mặc, tinh thần mẹ con chị thế nào. Em thật lòng đối tốt với mẹ con chị, điều đó cũng chứng tỏ em thật lòng với em trai chị." (đọc tại Qidian-VP.com)
Thủy Lang bật cười, liếc sang Trâu Khải: "Để thứ này xuất hiện trước mặt tôi, anh chắc là đang giúp tôi bớt giận chứ?"
Thủy Lang nhìn anh ta, không nói gì.
Trâu Luật gật đầu với Chu Quang Hách và Chu Huỷ, sau đó xoay người lên xe.
"Chào chị."
Thủy Lang vô thức đẩy Chu Huỷ đi về phía trước nhưng thấy chị cả nghi hoặc quay lại nhìn, cô lập tức buông tay.
Thủy Lang im lặng, lặng lẽ nhìn anh ta diễn trò.
Thủy Lang lắc đầu: "Em trai anh lúc mới về nước trông còn ra dáng con người, sao càng nhìn lại càng thấy không giống người bình thường thế?"
Thủy Lang giật mình, không ngờ chị cả lại đột nhiên nói ra những lời này, theo bản năng liếc nhìn Chu Quang Hách.
Sắc mặt Trâu Luật thay đổi, quát lớn: "Về ngay! Lo làm việc đàng hoàng đi!"
"Xin lỗi, em quên mất, chị tự đi mà."
Nhưng lời phía sau lại không dám nói ra.
Chu Huỷ tự mình đẩy bánh xe lăn, di chuyển về phía trước.
"Anh cả!" Trâu Khải không ngờ vào thời khắc quan trọng, anh trai không những không giúp mình mà còn mắng anh ta ngay trước mặt tình địch. Anh ta lập tức muốn tìm lại thể diện: "Chuyện của em, em tự quyết định!"
"Anh cũng nhìn thấy hết."
"Hôm nay tôi không có thời gian chơi đùa với anh. Nhưng nếu anh cứ tiếp tục nói mấy lời vô nghĩa này, tôi sẽ dành thời gian cho anh đấy." Thủy Lang nhìn Trâu Khải: "Anh còn dám xuất hiện trước mặt tôi, nói nhảm một câu nữa, anh sẽ phải đến nông trường Bắc Đại Hoang mà bầu bạn với Ô Lâm Lâm đấy."
Mắt Trâu Khải lập tức trợn tròn, không thể tin nổi nhìn Thủy Lang.
"May mà đi sớm, bây giờ tới nơi vẫn còn sớm chán."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.