Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Chương 37
Một cái bát nhỏ bị đập vỡ trước mặt quả bóng kia, các mảnh sứ vương vãi khắp sàn nhà, doạ cho Chu Mẫn sợ đến lập tức im lặng, nhìn về phía người thím mới đang ngồi ở bên cạnh bàn.
Kim Xảo Chi đẩy lại con búp bê về phía Đại Nha: “Cái này đã cho các cháu, chính là của các cháu.”
Chu Linh che vết thương trên đầu, cúi đầu xuống cố gắng kìm nén nước mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chị cả, Tiểu Mẫn vừa mới trở về, em còn chưa nói rõ ràng với con bé. Chờ em giải thích với con bé xong, con bé sẽ không như thế nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đại Nha, trả con búp bê và quần áo lại cho Tiểu Mẫn.” Chu Huỷ nhìn thấy con gái mình bị bắt nạt, bản thân lại không thể cử động, chỉ có thể đau khổ ươn ướt mắt: “Em dâu, sau này đừng đưa đồ của Tiểu Mẫn cho chúng tôi nữa.”
Một cái bát nhỏ bị đập vỡ trước mặt quả bóng kia, các mảnh sứ vương vãi khắp sàn nhà, doạ cho Chu Mẫn sợ đến lập tức im lặng, nhìn về phía người thím mới đang ngồi ở bên cạnh bàn.
“Mẹ, bố, đau quá.” Quả bóng kia khóc lóc gào bố mẹ, biết rằng bố mẹ cô giờ đã mềm lòng với mình: “Con không muốn ở gác xép, con muốn ở trong phòng của con, bố mẹ đuổi bọn họ đi, đuổi bọn họ... A!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mẹ, bố, đau quá.” Quả bóng kia khóc lóc gào bố mẹ, biết rằng bố mẹ cô giờ đã mềm lòng với mình: “Con không muốn ở gác xép, con muốn ở trong phòng của con, bố mẹ đuổi bọn họ đi, đuổi bọn họ... A!”
“Bố xem nào.” Chu Phục Hưng cũng ngồi xổm người xuống, thổi phù phù vào tay Chu Mẫn, dáng vẻ giống như nô lệ cho con gái mình, đau lòng nói: “Đỏ lên rồi này, bố đã bảo con bao nhiêu lần rồi, con không được kéo tóc cho, kéo tóc chặt sẽ cắt vào tay, trước đó suýt chút nữa đã cắt tay chảy máu, con quên rồi sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Của con!” Quả bóng kia lại lao ra, ôm lấy con búp bê và áo len lông dê, không quên đẩy Đại Nha một cái: “Cút đi, cút ra ngoài, trả lại phòng cho bố mẹ tao, đồ nhà quê các người bẩn thỉu c.h.ế.t đi được, toàn thân trên dưới tất cả đều là xúi quẩy, chỉ xứng đáng sống trong lều cỏ nhà vệ sinh, cút khỏi đây!”
Chương 37: Chương 37
Chu Linh che vết thương trên đầu, cúi đầu xuống cố gắng kìm nén nước mắt.
Thủy Lang xoa xoa thái dương: “Ồn ào quá.”
“Chị cả, Tiểu Mẫn vừa mới trở về, em còn chưa nói rõ ràng với con bé. Chờ em giải thích với con bé xong, con bé sẽ không như thế nữa.”
Đại Nha rụt người về phía sau, cô bé vừa rụt người lại, Chu Mẫn càng được thể làm càn, đưa tay định tóm lấy b.í.m tóc của cô bé nhưng đột nhiên, mái tóc rối bù bị người nào đó kéo lại, chỉ nghe thấy mẹ mình thét lên một tiếng thật dài, ngay sau đó là da đầu đau đớn dữ dội.
Kim Xảo Chi đẩy lại con búp bê về phía Đại Nha: “Cái này đã cho các cháu, chính là của các cháu.”
“Bố xem nào.” Chu Phục Hưng cũng ngồi xổm người xuống, thổi phù phù vào tay Chu Mẫn, dáng vẻ giống như nô lệ cho con gái mình, đau lòng nói: “Đỏ lên rồi này, bố đã bảo con bao nhiêu lần rồi, con không được kéo tóc cho, kéo tóc chặt sẽ cắt vào tay, trước đó suýt chút nữa đã cắt tay chảy máu, con quên rồi sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đại Nha, trả con búp bê và quần áo lại cho Tiểu Mẫn.” Chu Huỷ nhìn thấy con gái mình bị bắt nạt, bản thân lại không thể cử động, chỉ có thể đau khổ ươn ướt mắt: “Em dâu, sau này đừng đưa đồ của Tiểu Mẫn cho chúng tôi nữa.”
Đại Nha rụt người về phía sau, cô bé vừa rụt người lại, Chu Mẫn càng được thể làm càn, đưa tay định tóm lấy b.í.m tóc của cô bé nhưng đột nhiên, mái tóc rối bù bị người nào đó kéo lại, chỉ nghe thấy mẹ mình thét lên một tiếng thật dài, ngay sau đó là da đầu đau đớn dữ dội.
Thủy Lang xoa xoa thái dương: “Ồn ào quá.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.