Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 382: Chương 382
“Đẹp!” Thủy Lang nhịn cười: “Đôi mắt to tròn xoe này, cháu còn mở to nữa là nó sẽ chiếm hết nửa khuôn mặt của cháu đấy.”
“Nếu như người nhà đến đón muộn thì các bé có thể ngồi chờ ở phòng học.”
Sau khi những người gặp gỡ ngoài ý muốn đều đã đi về, Thủy Lang mới nhìn sang Chu Quang Hách, cô lại nhìn nhìn tiệm chụp hình, rồi thở dài.
“Tách!”
Chu Quang Hách nhìn Thủy Lang, Thủy Lang cười, cô lấy hai viên kẹo sữa cà phê ra từ túi xách da bò của mình: “Cảm ơn.”
“Hai người có phải đang chụp ảnh kết hôn không?” Vị nhiếp ảnh gia ấy hỏi xong cũng không đợi hai người trả lời, anh ấy viết gì đó vào một tờ giấy, rồi đưa cho hai người: “Một tuần sau lại lấy ảnh chụp, chúc mừng nhé.”
Thủy Lang xém chút nữa đã “Oa” lên thành tiếng, cô nắm lấy bàn tay nhỏ của Tam Nha, cực kỳ vui vẻ đáp: “Chúng tôi nhất định sẽ cố gắng luyện tập!”
Vị nhiếp ảnh gia kia nhìn thấy cà phê kẹo sữa, cơn buồn ngủ lập tức bay đi đâu mất, tươi cười đầy mặt: “Chúc hai vị trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử!”
Giản Di hơi giật mình, cô ta nhìn Thủy Lang thật lâu: “Hóa ra lúc nãy cô bảo tôi ly hôn, là do có ý muốn giúp đỡ sao, tôi còn tưởng là cô muốn cắt đứt chỗ dựa của Trâu Luật nên mới khuyên tôi ly hôn.”
* Ngoại hối là một loại phương tiện trao đổi tiền tệ này sang một loại tiền tệ khác vì nhiều lý do, chủ yếu phục vụ mục đích thương mại, buôn bán hoặc du lịch.
Ánh mắt Thủy Lang như dừng lại: “Cô biết những nhà tư bản đó là ai không?”
Chương 382: Chương 382
Chu Quang Hách: “Mời cô giáo nói.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi thừa nhận là cô nói đúng.” Giản Di vén tóc mái ra sau hai bên lỗ tai, cô ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tuy rằng tôi không chú ý nhưng có một số việc chỉ cần đi dò hỏi một chút thì vẫn sẽ có đáp án thôi. Bố chồng tôi trong khoảng thời gian trước đây cũng bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, như thể sắp sửa rớt đài vậy, có điều hình như gần đây ông ta được lên làm đặc phái viên thì phải, trạng thái tinh thần cũng tốt lên rất nhiều, suốt ngày đều vội vội vàng vàng liên hệ với những nhà tư bản.”
Ba đứa nhỏ đúng thật là đang ngồi chờ trong phòng học nhưng mà hình như cũng không giống đang chờ lắm.
Hai người nhìn nhau mỉm cười, sóng vai ngồi ở trước tấm phông nền, cùng nhìn về phía máy chụp ảnh.
Thủy Lang ngẩng đầu nhìn nhìn: “Vậy chúng ta vào chụp một tấm nhé?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mợ nhỏ ơi, hôm nay cháu đã học xong từ đơn trong tiếng Anh rồi đó!”
Đại Nha đang đi bên cạnh cô đột nhiên quay đầu: “Mợ nhỏ ơi, nhà của chúng ta cũng muốn mua TV sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hình như là mấy người ở bên Châu Nam.” Giản Di cẩn thận hồi tưởng lại “Lúc tôi điều tra hành tung của Trâu Luật, có phát hiện ra là gần đây bọn họ vẫn luôn giữ liên hệ với mấy người bên Châu Nam, hay nói đến mấy chuyện liên quan tới ngoại hối*, nội dung cụ thể hơn thì tôi không nhớ rõ lắm, có điều, sau này tôi sẽ nghĩ cách để biết rõ ràng.”
Vẻ mặt của Chu Quang Hách đang lái xe, khoé môi mang theo ý cười vô cùng ngọt ngào.
Thủy Lang cười, cô cũng không nói gì thêm.
Đại Nha thay quần áo xong, cô bé còn đang luyện tập động tác ép chân, Nhị Nha thì cầm bút, cắm đầu viết viết gì đó trên giấy, Tam Nha thì đang cố gắng điều chỉnh ngũ quan của mình sao cho có thể nở một nụ cười ngọt ngào nhất.
“Ồ? Không phải đây mới là ngày đầu tiên cháu đi học sao, đã học xong từ đơn luôn rồi à?”
“Chúng cháu học bảng chữ cái A, B, C, D, E, F, G.” Nhị Nha đọc cực kỳ nghiêm túc, sau khi đọc xong biết chúng đều chính xác, cô bé cười thật tươi: “Giáo viên khen cháu phát âm rất chuẩn, cuối ngày hôm nay giáo viên dạy từ Apple, có nghĩa là quả táo đó mợ nhỏ!”
Giản Di bị hỏi ngược một câu như vậy, hơn nửa ngày sau cô ta vẫn không thể nói ra được gì: “Vốn dĩ là tâm tư của tôi vẫn luôn đặt trên người Trâu Luật, tôi đã từng không quá quan tâm những chuyện nhà họ Trâu làm nhưng bây giờ sẽ không như thế nữa.”
Thủy Lang nhìn cô ta: “Tôi khuyên cô thêm một câu, mau chóng ly hôn đi, cho dù bây giờ cô có chạy tới nhà bọn họ thì cô cũng không thể nào chạm tay vào được những gì họ đang âm mưu, không cần bị tâm lý trả thù tra tấn cho choáng váng đầu óc, như vậy thì cô chỉ tự rước lấy phiền phức cho chính mình thậm chí là cho người nhà mà thôi, có thể kịp thời dứt ra thì phải nhanh nhanh dứt ra.”
Chu Quang Hách cười nói: “Còn kịp, đi vào chụp một tấm rồi đi được không?”
Tam Nha cũng nói theo mợ nhỏ: “Nhất định sẽ cố gắng luyện tập!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiếng phổ thông của cô bé chưa được tốt lắm, cho nên là những âm cắn chữ không được chuẩn, phát âm không thể nghe rõ.” Giáo viên âm nhạc nói: “Có điều chuyện này cũng không phải chuyện gì to tát, có thể sửa lại cho đúng, cô bé chỉ cần nghe nhiều, đọc nhiều bài khoá, khi anh chị nói chuyện thì hãy cố hết sức dùng tiếng phổ thông với bé, coi trọng mỗi từ bé phát âm chính xác, rồi điều chỉnh một khoảng thời gian là được, phát âm chuẩn của đứa nhỏ này nghe rất hay, rất có tiết tấu, thiên phú cũng thuộc hạng tuyệt vời, ngoại hình cũng xinh đẹp đáng yêu, nếu như điều chỉnh được phát âm cắn chữ này, sau này chắc chắn cô bé sẽ trở thành một ca sĩ nhỏ tài năng.”
Giáo viên của Đại Nha và Nhị Nha đều đã ra về, Chu Quang Hách và Thủy Lang dẫn theo ba đứa nhỏ về nhà.
Khi giáo viên âm nhạc nghe được âm thanh, cô ấy đi ra từ lớp bên cạnh, cười nói: “Anh chị là người nhà của bé Chu Tử Du phải không? Giọng hát trời sinh của Chu Tử Du thật sự rất hay, tuy nhiên, có một điều yêu cầu anh chị phải chú ý một chút.”
Thủy Lang ngồi ở đằng sau, cô ngáp một cái.
Giản Di suy nghĩ một hồi: “Nếu cô đã khuyên tôi thì tôi sẽ nhớ kỹ, để tôi về nhà thương lượng lại với bố mẹ một chút, tôi sẽ dứt ra kịp thời nhưng cũng không thể cứ buông tha cho nhà họ Trâu dễ dàng như vậy được, nếu có tin tức gì thì tôi sẽ lập tức báo cho cô.”
“Hôm nay cháu học được một bài hát mới!” Tam Nha nắm lấy tay của mợ nhỏ mình, đột nhiên cô bé cất giọng xướng lên: “Phương đông hồng ~ mặt trời mọc~”
Tam Nha là người đầu tiên nhìn thấy hai người, cô bé chạy đi qua, theo bản năng lộ ra nụ cười đã tập luyện nửa ngày: “Cháu có đẹp không ạ?”
“Mợ nhỏ ơi!”
Thủy Lang ngẩn người: “Sao cháu kích động thế? Cũng? Có nhà ai mua rồi à?”
“TV ạ?!”
“Chắc là giờ này ba đứa nhỏ đều tan học hết rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng thật là rất chuẩn.” Thủy Lang cúi đầu nhìn Tam Nha: “Tiếng phổ thông của cháu không được tốt, là bởi vì cháu ít khi luyện tập ghép vần, sau này phải nghe radio nhiều lên, đừng học theo ngôn ngữ địa phương ở Thượng Hải nữa, nghe một chút... Haiz, ngày mai chúng ta đi mua TV đi, là có thể xem tin tức cũng như phim điện ảnh, cả hai cái đó người ta đều dùng tiếng phổ thông vô cùng thuần túy.”
Thủy Lang cười một tiếng: “Hôm nay cô đã xác định rõ sẽ không để nhà họ Trâu được yên, sau này khi cô muốn tiếp xúc nhiều hơn, sẽ biết được là chuyện không hề dễ dàng như vậy.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.