Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 444: Chương 444
Cô gái sợ hãi kêu lên một tiếng, người đàn ông cũng ngơ ngác, giây tiếp theo, sắc mặt chậm rãi trở nên hung ác, mới vừa quay đầu nhìn về phía Thủy Lang, mu bàn tay liền truyền đến cảm giác đau đớn, tức khắc kêu lên!
Thủy Lang nhịn không được mà lộ ra tươi cười, bước nhanh xuống lầu đi ra ngoài.
Thủy Lang: “...”
Thủy Lang nhìn bóng dáng cao lớn quản lý đội trị an, trong lòng không khỏi ấm áp, ngày thường không cảm thấy, lúc này đứng ở giữ nhiều thí sinh như vậy, bây giờ mới nhận ra, trong lúc ôn thi, Chu Quang Hách thật sự đã chiếu cố cô rất khá.
Mỗi một vị thí sinh nhìn qua đều là khí huyết không đủ, bởi vì trước khi thi chính thức, tất cả đều vùi đầu ôn tập.
“Anh nhờ bà ngoại nấu cơm.” Chu Quang Hách dặn dò một tiếng: “Ăn xong ngủ trưa một lúc, buổi chiều có tinh thần thi tiếp.”
“Mọt sách nhỏ.” Thủy Lang nhanh chóng đánh răng, dùng khăn lông rửa mặt, học theo Chu Quang Hách lau cổ, đặc biệt là lau xương cổ một lần, tức khắc cảm thấy thần thanh khí sảng, trước đây còn nói anh như là người già, hiện tại mới hiểu được cách này tốt: “Tới đây, ba người các cháu đưa mợ đi tập thể d·ụ·c theo đài nào.”
Thủy Lang vừa định đi xếp hạng ở phía sau đội ngũ, liền nghe “Quang” một tiếng, một nam một nữ đồng thời ngã ra khỏi hàng, nằm trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, dưới mắt thâm đen, vừa thấy liền giống như tụt huyết áp, thiếu máu.
Năm người khẩn trương nhìn chăm chú vào Thủy Lang đang theo đội ngũ đi vào trường thi.
“Đi theo tao!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thủy Lang nhìn nhìn xe máy của bọn họ, cũng không thể dùng xe bus với mục đích riêng được, kết thúc còn phải trở về báo cáo, liền gật gật đầu, theo thí sinh cùng nhau đi ra ngoài.
Làm nhiều chuyện như vậy mà mới 6 giờ.
Nhị Nha chống mặt nhìn mợ nhỏ đánh răng: “Cũng không phải là không được.”
Vì bắt lấy cơ hội duy nhất có thể thay đổi cuộc đời này, cơ hồ là lấy hết khí huyết.
Thủy Lang đưa bình nước đường của chính mình qua, Nhị Nha vội vàng ngăn cản, sau đó lấy bình nước quân dụng nhỏ của chính mình, đưa qua cho c** nh*.
Đơn vị: Cục quản lý bất động sản khu vực Phục Mậu, Thượng Hải
“Ôi, đây là đãi ngộ gì vậy.” Thủy Lang nhận lấy bàn chải đánh răng, trên mặt đều là vẻ tươi cười: “Đãi ngộ này còn cao hơn áo tới duỗi tay, cơm tới há mồm nữa, nếu còn tiếp tục như vậy, mợ thấy mọi người sẽ tới trường thi với mình luôn.”
Chu Quang Hách vội vàng tiến đến nâng người lên, hôm nay bọn họ ở trong đội trị an, vốn dĩ đã nhận được nhiệm vụ, phải phụ trách sự an toàn của thí sinh ở khu vực bên ngoài trường thi.
Lý Hoa bước lại đây, nhìn sắc mặt Thủy Lang thì “U” một tiếng: “Mặt mày hồng hào, không có một tia hối hận, xem ra là thi rất khá, chị dâu, chị chọn nguyện vọng gì vậy?”
Cô gái có khuôn mặt tròn quay đầu tò mò nhìn Thủy Lang: “Cô còn nhỏ như vậy mà đã kết hôn rồi.”
Lý Hoa còn muốn nói chuyện, nhưng tiếng chuông kết thúc bài thi vào lúc 10 giờ rưỡi đột nhiên vang lên, lập tức nghiêm túc đi đến nơi làm việc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Quang Hách cũng đậy lại bình giữ ấm: “Em có về trước không?”
“Có lẽ bọn họ ăn quá sớm, không biết đã xếp hàng ở đây từ lúc nào, nên sớm đã tiêu hoá hết.”
“Có mệt hay không?” Chu Quang Hách không hỏi cô thi thế nào, từ trong lòng n.g.ự.c móc ra cái ly: “Hiện giờ có thể uống cà phê, ăn miếng bánh rán vừng rồi.”
“Anh... Anh buông ra... Buông tôi ra...”
Thủy Lang muốn chạy, nhưng cô gái lại đột nhiên trốn vào trong lòng n.g.ự.c cô, hoảng sợ tránh thoát bàn tay người đàn ông.
Thời gian thi Ngữ Văn từ 8 giờ rưỡi - 10 giờ rưỡi, hai giờ, buổi chiều từ 1 giờ rưỡi đến 3 giờ rưỡi là thi Chính Trị.
“Con đàn bà thối! Đi theo tao!”
Cà phê lợi tiểu, buổi sáng uống nửa ly, liền không uống nữa, hiện giờ đã thi xong rồi, có thể uống thêm mấy ngụm, Thủy Lang cầm cái ly, vừa uống, vừa cắn bánh rán vừng, thỏa mãn than thở một tiếng: “Anh phải chờ tới khi tất cả các thí sinh ra về thì mới có thể tan tầm đúng không?”
“Tôi, tôi... Tôi cũng đã thi xong rồi!”
Thủy Lang: “...”
“Chị dâu, chị thi sao rồi?”
“Bỏ móng vuốt của anh ra.” Thủy Lang nhìn bàn tay thô ráp đang bắt lấy cánh tay của cô gái: “Hành vi hiện giờ của anh đã đối tạo thành uy h.i.ế.p với tôi, nếu vẫn không lấy ra, cũng đừng trách tôi động thủ tự vệ.”
Tuy Thủy Lang đã là đảng viên, nhưng vẫn cẩn thận hạ bút, rốt cuộc thì ngoài thi đại học, còn có đảng phái tạo phản tà tâm bất tử, luôn chực chờ nắm lấy b.í.m tóc của những người có xuất thân giống như bọn họ.
Thủy Lang uống nửa ly cà phê, ăn gỏi cuốn cá hoa vàng và hoành thánh, lại ăn thêm một cây bánh quẩy, hai cái trứng gà mà chị cả mang về, bụng cũng căng tròn: “Mấy giờ rồi.”
“6 giờ.”
Giây tiếp theo, một cái tát ném ở trên mặt anh ta.
Bài thi ngữ văn của ban tự nhiên thành phố Thượng Hải thì đề sửa sai là 10 điểm, toàn bộ 90 còn lại là viết văn, còn bài thi văn của ban xã hội thì giống với những tỉnh khác, viết văn chiếm 70 điểm, những câu khác chiếm 30 điểm.
Thủy Lang cau mày lại: “Nếu anh dám đánh xuống, tôi sẽ đưa anh vào tù.”
Trước khi tiến vào cửa lớn của trường thi, Chu Quang Hách đi tới: “Không cần khẩn trương, cứ thoải mái mà thi.”
Môn thi: Ngữ Văn
Bên trái là một tấm hình trắng đen, kỳ thi tuyển sinh năm 1977, phiếu báo danh.
Sau khi tập thể d·ụ·c theo đài xong, cả người thật sự tỉnh táo.
Hai bạn học sinh không quá vài giây liền tỉnh táo lại, sắc mặt càng trắng, được Chu Quang Hách đỡ đến ngồi dưới cây ngô đồng, sau khi uống nước đường, sắc mặt cũng khá hơn rất nhiều.
Thủy Lang: “...”
Chỉ cần có bút liền như có thần trợ công.
Ngoại trừ Thủy Lang, rất ít có người sắc mặt hồng nhuận, khí huyết sung túc.
Trong lòng rất hưởng thụ cảm giác an toàn mà anh mang đến.
Sắc mặt không kiên nhẫn của người đàn ông chợt khựng lại, tay cũng dừng ở giữa không trung: “Mày là ai?”
“Một hai ba bốn, hai hai ba bốn, duỗi thân vận động...”
Chờ đến khi có một nhóm người nộp bài thi trước, Thủy Lang mới đi theo nộp bài thi rồi đi ra khỏi trường thi.
Đi được một nửa, đột nhiên nghe được tiếng khóc, nhìn xung quanh một vòng, phát hiện tiếng khóc truyền từ phía sau, Thủy Lang tùy ý nhìn thoáng qua, vốn dĩ chỉ là muốn liếc mắt một cái liền đi, không nghĩ tới là một cô gái quen mắt, lúc thi ngồi ở bên trái của cô, nên không tự giác mà dừng lại: “Cô làm sao vậy?”
Thủy Lang cười cười, không có lên tiếng, cầm lấy phiếu báo danh ở trong tay, cúi đầu nhìn thoáng qua.
Bàn tay người đàn ông không tự giác buông lỏng, nhưng một giây sau, lại nắm lấy cánh tay cô gái chặt hơn.
Đề thi có liên quan đến vấn đề chính trị nhạy cảm như “Học càng cao thì càng p·h·ả·n· ·đ·ộ·n·g sao?” và vạch trần phê phán...
Đứng trên hành lang ở lầu hai, từ xa đã nhìn thấy Chu Quang Hách trong trang phục công an màu trắng, từ phía xa nhìn chằm chằm qua bên này, lúc thấy cô ra tới, liền phất phất tay.
Cô gái chợt kinh ngạc, nhanh chóng nhìn thoáng qua phía sau, lau nước mắt chạy chậm lên, sóng vai với cô đi về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sớm như vậy, Chu Hủy đã đi sân vận động huấn luyện xong một lần rồi trở lại, ngày thường không cần trở về, trực tiếp đi trường học ăn bữa sáng là được, nhưng hôm nay là trở về cổ vũ cho Thủy Lang, thuận tiện đưa Thuỷ Lang đến trường thi.
Người đàn ông thấy không túm được người, liền nâng tay lên muốn đánh lên mặt cô gái.
Đại Nha nhìn nghĩ mà sợ, ôm lấy Thủy Lang: “Mợ nhỏ, cũng may là mợ ăn nhiều.”
Giao cho giám thị kiểm tra, sau khi đối chiếu với ảnh chụp, đi vào trường thi thứ mười hai.
Vừa thấy này hai người biết nhau, hơn nữa có vẻ như quan hệ còn không bình thường, Thủy Lang liền hối hận vì mình đã dừng lại, thời gian nghỉ trưa chỉ có hai ba tiếng đồng hồ, còn phải ăn cơm, còn phải ngủ trưa, làm sao có thời giờ để lo chuyện bao đồng.
“Đã biết.”
Năm 1977 lần đầu tiên khôi phục thi đại học, các tỉnh tự ra đề, phần viết văn chiếm phần lớn số điểm của môn Ngữ Văn, đề thi của những tỉnh khác hỏi về kiến thức ngữ văn, giải thích từ ngữ, các thể văn ngôn hơn nữa là dấu ngắt câu, dịch thành Hán ngữ hiện đại, trên cơ bản, những đề này chiếm 30 điểm, viết văn chiếm 70 điểm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật không dễ dàng.” Chu Hủy nhìn thở dài.
Chương 444: Chương 444
“Mợ nhỏ cố lên!”
Chỉ cần một giờ đã viết xong bài thi, nhưng cũng không vội vã nộp bài, sau khi trau chuốt ở bản nháp, lại sửa chữa lối hành văn càng thêm đơn giản s·ú·c tích, mới viết vào bài thi.
Vừa lúc có thể đi xem thử đề thi, có thể biến thành sinh viên.
“Cô kết hôn rồi sao?”
Họ tên: Thủy Lang (đọc tại Qidian-VP.com)
“Triết học? Sao lại chọn khoa này, lúc tốt nghiệp có thể phân đến đơn vị nào đây?”
Người càng ngày càng nhiều, rất nhiều đều là dìu già dắt trẻ chạy tới.
“À đúng rồi, tôi quên mất.”
Cho dù đã xuất phát sớm như vậy, nhưng khi đến bên ngoài trường thi, vẫn như cũ là biển người tấp nập, năm đầu tiên khôi phục thi đại học, cả nước có 570 vạn người tham gia, thí sinh tham gia ở Thượng Hải là mười mấy vạn, cho dù đã chia khu vực thi cử, nhưng dìu già dắt trẻ tới, vẫn chật như nêm cối.
Phía góc tường rất nhanh đã truyền đến tiếng bước chân, một người đàn ông kỳ lạ mặc một bộ quần áo màu xanh bị giặt đến trắng bệch xuất hiện, vừa thấy Thủy Lang, bước chân hơi khựng lại, đánh giá từ trên xuống dưới vài lần, tựa hồ là cảm thấy Thủy Lang không có chút uy h.i.ế.p gì, biểu tình khẽ buông lỏng: “Mày chạy cái gì? Tao còn chưa có nói xong!”
“Chị dâu còn cần phải phân đến đơn vị sao?” Chu Tường cười đi tới: “Hiện giờ chị dâu chính là chủ nhiệm của cục quản lý bất động sản.”
Địa điểm thi: Khu vực Phục Mậu, Thượng Hải
“Anh nhìn bộ dáng của em có khẩn trương sao?” Thủy Lang nhìn năm gương mặt còn khẩn trương hơn mình, vẫy vẫy tay: “Em vào đây.”
Nếu là đặt ở lúc mới vừa xuyên qua, cô không chắc mình có thể dễ dàng hạ bút thành văn, nhưng sau khi đi làm gần một năm ở trong chế độ, tham gia không ít các loại hội nghị lớn lớn bé bé, được tiếp xúc với những người nói chuyện văn chương chỉn chu, sớm đã quen thuộc với mấy chuyện này.
Cúi đầu nhìn xuống, một cây bút chì đ.â.m thẳng vào mu bàn tay anh ta, ngòi bút đã đ.â.m vào thịt!
“Ai cho mày lá gan, dám bỏ qua sự đồng ý của tao để tham gia thi đại học, tao không đồng ý, cho dù mày có xong rồi thì cũng chẳng làm được gì!” Người đàn ông kỳ lạ đuổi theo, bắt lấy cánh tay cô gái: “Theo tao trở về!”
“Khoa Triết học của đại học Thượng Hải.”
Thủy Lang tiếp tục ăn bánh rán vừng, theo cây ngô đồng đi phía trước đi.
Càng đừng nói còn vùi đầu ôn tập một đoạn thời gian, kiếp trước còn miệt mà đọc sách của hai mươi năm sau, trình độ viết văn cũng không nói chơi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.