Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 449: Chương 449

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 449: Chương 449


Cục trưởng Chu và cục trưởng Bạch đồng thời cười to ra tiếng, phó cục trưởng Hứa và đội trưởng Lam cùng các vị lãnh đạo khác cũng cười ra tiếng.

Buổi sáng anh đưa vợ đi cục Công Thương, vẫn luôn chờ ở bên ngoài, Thủy Lang còn chưa kịp nói với anh về kết quả thu, anh cũng không đến đơn vị, vừa về nhà lại gặp phải cảnh tượng lớn như vậy!

“Đồng chí Thủy Lang, chúc mừng cô, lần này cô lại làm vẻ vang cho khu Phục Mậu của chúng ta!”

Hiện giờ chung quanh toàn là tiếng khua chiêng gõ trống và tiếng hoan hô chúc mừng, khiến anh có cảm giác như sống ở trong mộng, lòng bàn chân cũng có chút mềm như bông.

Hiếm khi Chu Quang Hách ngơ ngác như vậy, lần đầu tiên chính là ở văn phòng cục trưởng của cục quản lý bất động sai, biết là cưới nhầm vợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“May mắn!” Chu Quang Hách dùng sức gật đầu: “Nếu mà anh đi thi, chắc chắn sẽ không thi được Trạng Nguyên.”

Thủy Lang cười, cho phó cục trưởng Hứa một ánh mắt “Chỉ có hai ta hiểu”, nhìn về cục trưởng Chu đang vui vẻ đến đây.

Chu Phục Hưng vội hỏng rồi, cả khuôn mặt đỏ cứ như mới uống một lọ rượu Mao Đài, cởi áo khoác, cởi áo lông trước ngực, mặc một chiếc sơ mi trắng, đến tiếp đón nhóm lãnh đạo tiến vào, vội đến khí thế ngất trời.

“Suy nghĩ… Không biết anh đã giẫm phải vận cứt c·h·ó gì.” Chu Quang Hách phản ứng lại một ít, hai mắt sững sờ nhìn chằm chằm Thủy Lang: “Có thể cưới được em.”

“Cán bộ Thủy, chúng tôi vừa nghe đến tin cô là Trạng Nguyên của kỳ thi đại học, tất cả đều vui c.h.ế.t đi được, bà nội tôi nằm trên giường lập tức liền nhảy lên, ha ha ha!”

“Anh nghĩ cái gì đó?”

Nhìn Tống hội trưởng càng nói, biểu tình càng vừa lòng, cười giống như mẹ già, Thủy Lang nhịn cười, phất tay rời đi.

Cho phép cao điệu như vậy?

Náo nhiệt ồn ào một hồi lâu, cũng không có một chút dấu hiệu dừng lại, Chu Quang Hách mời lãnh đạo của đơn vị hai người đến phòng khách ngồi.

Thảm đỏ được trải dài từ cổng lớn ra ngoài ngõ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía trên cửa lớn có một biểu ngữ màu đỏ: “Chúc mừng đồng chí Thủy Lang, viết tên lên bảng vàng, thi đậu Trạng Nguyên”.

“Cán bộ Thủy, cô thật sự là quá lợi hại!”

Lần này lại còn ngơ ngác hơn lần trước, bởi vì lần đó có cục trưởng Chu không ngừng hỏi chuyện, nên anh không thể phản ứng kịp.

Đội trưởng Lam và hai vị phó đội trưởng của đồn công an Phục Mậu cũng công an của đại đội trị an đều trình diện, đang ở giữ trật tự đường phố chen chúc.

Trạng Nguyên ban xã hội của thành phố Thượng Hải! (đọc tại Qidian-VP.com)

Thủy Lang bị chọc cười: “Phó cục trưởng Hứa, ông ở cục quản lý bất động sản nhiều năm như vậy, chuyện huy hoàng quá nhiều, chỗ này của tôi, không đủ nhắc tới.”

“Trạng Nguyên đã về rồi! Cán bộ Thủy đã về rồi!”

“Cán bộ Thủy đã trở lại? Trạng Nguyên đã trở lại!”

“Ba phần chính trong đề thi Văn có không ít câu hỏi liên quan đến chủ đề chính trị, tôi cũng không nghĩ tới chính mình có thể thi được điểm cao như vậy, xem ra khoảng thời gian nửa năm trước khi thi, mỗi ngày ở cùng các vị lãnh đạo cũng được lợi không ít.”

Người tới còn kích động hơn Thủy Lang, giống như người nhà của mình là Trạng Nguyên vậy, anh một câu, tôi một câu, Thủy Lang căn bản là không nói được một câu nào.

Mợ cũng bưng ra một cái khay, phía trên còn có điểm tâm: “Mấy người cũng đã phân gia rồi, con bé cũng không thèm phản ứng với cô đâu!”

Đại thần Nội Các!

Cán bộ ở khu Phục Mậu, cục quản lý bất động sản Phục Mậu và một vài vị cục trưởng cục xây dựng, gần như toàn bộ công nhân viên chức trong cục quản lý bất động sản đều đến đông đủ, ngay cả đầu bếp của nhà ăn cũng đến.

“Bùm bùm bùm bùm ——”

“Cảm ơn thư ký Cao, cảm ơn các vị lãnh đạo.” Thủy Lang biểu hiện rất khiêm tốn bình tĩnh: “Làm phiền mọi người phải đi một chuyến rồi, mời ngồi xuống uống trà.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ai nha, ai nha!” Phó cục trưởng Hứa vui vẻ đến mức khuôn mặt như trái cà chua chín: “Tôi biết ánh mắt của tôi mà, nhưng cũng không nghĩ tới nó lại tốt như vậy! Đồng chí Thủy Lang, chuyện huy hoàng nhất cuộc đời này của tôi chính là giới thiệu và đề cử cô vào trong cục, cô phải giữ vinh quang nửa đời sau của tôi đấy!”

Cho phép.

Nếu đặt ở cổ đại, đây chính là hàn lâm đại học sĩ đó!

Toàn bộ nam nữ già trẻ của phố Bình An đều tiến lên đây:

“Điểm tuyệt đối đó, cán bộ Thủy cô giống như thần vậy, tôi lớn đến tuổi này mà còn chưa thi được số lẻ của cô nữa!”

Ngay cả Thủy Lang cũng đều sửng sốt một giây: “Điểm tuyệt đối?”

“Lời cô nói cũng không sai, chính là ở cùng với chúng tôi, cô mới có thể vững vàng mà bắt lấy danh hiệu Trạng Nguyên này!” Cục trưởng Bạch cười to nói: “Không nghĩ tới, không nghĩ tới, danh hiệu Trạng Nguyên này cũng một phần công lao của tôi nữa.”

Chu Phục Hưng vội bưng một ly trà đặt trước mặt cục trưởng Chu: “Bác cả, mời bác uống trà.”

“Lần đầu tiên gặp được cô ở đại hội Ngọc Lan, liền biết cô không phải là người bình thường, giống như bài văn lần này cô viết, lấy nhân dân là điểm xuất phát, giải thích độc đáo đổi mới hoàn toàn, khiến cho đôi mắt người ta toả sáng!”

Đông nhất chính là người thuộc phố Bình An, từ rất xa nhìn thấy bọn họ, đã kích động mà không ngừng chen chúc đi về phía trước.

Toàn trường hàng ngàn hàng vạn người, chỉ có Chu Quang Hách là ngơ ngác. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đông keng đông keng thịch thịch thịch keng ——”

Tro pháo làm sặc người, Chu Quang Hách cởi áo khoác, che ở trên đầu Thủy Lang: “Lấy Trạng Nguyên thật sao? Còn là Trạng Nguyên thành phố à?”

“Mọi người làm gì vậy!”

Chờ đến phố Ngô Đồng, mới phát hiện biểu hiện lúc nãy của hội trưởng Tống so với ở đây thì đúng là gặp sư phụ.

Thủy Lang nhảy xuống khỏi ghế sau xe đạp, Chu Quang Hách cũng phanh xe lại, một chân chống đất, hai người kinh ngạc nhìn cửa lớn.

Âm thanh của pháo đã ngừng, nhưng tiếng khua chiêng gõ trống lại tăng lớn, nhưng vì hai người cách nhau đủ gần, nên vẫn nghe được anh đang nói gì: “Không phải em đã nói từ trước rồi sao, đợi em lấy Trạng Nguyên trở về!”

“Chỗ cô tất nhiên là đáng nhắc tới! Cả đời này tôi chưa bao giờ nở mày nở mặt như vậy!” Phó cục trưởng Hứa để sát vào nói nhỏ: “Bao lì xì khen thưởng tôi đã giúp cô chuẩn bị rồi, hiện giờ có quá nhiều người, chủ yếu là sợ lấy ra tới, sẽ làm cô mất mặt vì chưa kịp chuẩn bị, đợi đến khi cô rảnh, tôi sẽ lén giao cho cô.”

Cục trưởng Chu không lạnh không nóng nhìn một cái, quay đầu nở nụ cười với Thủy Lang: “Tôi cũng là không nghĩ tới, chẳng những đạt điểm tuyệt đối môn Ngữ Văn, mà tổng điểm của các môn thi đại học cũng gần như là tuyệt đối, là 492 điểm*! Cũng may là cô thi điểm cao như vậy, mới có thể bắt lấy danh hiệu Trạng Nguyên ban xã hội.”

Thủy Lang bị một câu của anh chọc cười: “Có phải cảm thấy rất may mắn đúng không?”

Chu Quang Hách theo bản năng đè lại tay cô, lúc phản ứng lại, mới nhớ tới phía sau còn có nhiều người đi theo như vậy, nhưng hình như cũng không có việc gì phải làm.

Cho phép khua chiêng gõ trống?

“Mau tiến vào ngồi nha, Linh Linh, đến cách vách mượn ghế tới đây!”

Thủy Lang còn chưa kịp phản ứng, liền nhìn chủ nhiệm uỷ ban và thư ký uỷ ban khu phố, mỗi người giơ một cây gậy trúc dài, một dây pháo dài buông xuống xuống dưới, que diêm quẹt qua.

“Thật không nghĩ tới, phố Bình An của chúng ta lại được Trạng Nguyên thiết kế và cải tạo, cán bộ Thủy, lần này chúng tôi lại nổi danh với cô rồi!”

Dù đã về đến nhà, Thủy Lang vẫn thấy hai mắt anh còn ngơ ngác, quơ quơ tay ở trước mắt anh: “Choáng váng à? Suy nghĩ cái gì mà choáng váng vậy?”

Thủy Lang hiểu ý tứ của cục trưởng Chu, huyện Long Tân là nông, người như Ngưu Đại Đán thì cho dù là công nông binh cũng đều có thể tìm được, trong bóng tối có không biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm cô, nếu thành tích không đủ để áp đảo một mảnh, kết quả cũng khó liệu.

Tất cả mọi người ở trong phòng lẫn ngoài phòng đều kinh sợ, nhìn Thủy Lang không giống như là người.

Toàn bộ người trong khu đều tranh nhau mở đường cho cô!

“Điểm tuyệt đối?!”

-

“Gõ chiêng trống lên! Đốt pháo lên!”

“Điểm tuyệt đối!” Cục trưởng Bạch đi tới, phát ra tiếng cười quen thuộc, cười vài giây mới dừng lại: “Trách không được, chúng tôi chỉ vừa đến trước mặt cô, liền có cảm giác đầu óc theo không kịp, nguyên lai đầu óc này của cô, thật không phải là đầu óc của người bình thường, mà chính là đầu óc của Trạng Nguyên! Có cái này thò trong lòng tôi cũng cân bằng hơn nhiều, cũng xác định không phải do chúng tối già rồi, ha ha ha ha ha ——”

Cửa sau lại truyền đến động tĩnh, Kim Xảo Chi cười còn vui hơn so với chính mình được Trạng Nguyên, bưng cái khay màu đỏ rực, phía trên còn một ấm trà nóng, nhiệt tình tiếp đón: “Tiến vào ngồi, mọi người đều tiến vào, em dâu, em cũng mau ngồi xuống, hiện giờ em chính là quang vinh của nhà chúng ta! Công thần! Đại công thần!”

Mau mời tiến!

Chiêng trống vang trời, pháo nổ rực sáng, mở đường cho Trạng Nguyên!

Thủy Lang vỗ vỗ n.g.ự.c anh: “Không thi cũng không sao, em cũng sẽ không ghét bỏ anh.”

*Năm 1983 môn Ngoại ngữ mới được thêm vào, vì vậy năm 1977, ban xã hội chỉ thi 5 môn là Ngữ Văn, Toán, Chính Trị, Lịch Sử, Địa Lý.

Thủy Lang che lại lỗ tai, dựa vào Chu Quang Hách cùng nhau đi vào trong nhà, ngẩng đầu nhìn pháo, hiện giờ đã cho phép đốt pháo sao?

Thư ký Cao và nhóm lãnh đạo lại nói thêm vài lời cổ vũ, chờ phóng viên chụp ảnh xong, liền dựa theo quy trình mà rời đi.


“Giỏi lắm! Thi giỏi lắm! Chỉ là cho cô đi thi đại học để tiến tu một chút, vậy mà cô lại lấy mang về một Trạng Nguyên điểm tuyệt đối môn Ngữ Văn cho Phục Mậu, cho nhà họ Chu, đúng rồi, quan trọng nhất chính là nhà họ Thuỷ!”

“Uống trà! Đều tiến vào uống trà!”

Tiếng kinh hô và tiếng hút khí lạnh đồng thời vang lên!

Chương 449: Chương 449

Trạng Nguyên!

Kim Xảo Chi cũng không thèm phản ứng với mợ, bưng nước trà đặt lên trên bàn, lại không ngừng dịch ghế, đưa cho người vào cửa, vội đến xoay quanh.

“Cán bộ Thủy! Chúc mừng !”

Người mà anh cưới được, lợi hại như vậy sao?

Cờ màu cắm đầy ngõ hẻm, cửa lớn, con đường ở hai bên tường vây.

“Cũng không phải sao, ngay cả việc trong tay cũng quên làm, vội vàng từ vùng ngoại ô đuổi vào thành phố chúc mừng cô, ngay cả đồ cũng quên mua!”

“Vậy thì cũng không nhất định, không phải đã nói từ nhỏ anh đã được xem là thiên tài mà trường học tuyển vào hay sao, cục trưởng Ngụy còn nói anh là người đứng đầu tất cả các môn ở trường quân đội, chuyện này thuyết minh anh cũng có cách học của riêng mình, anh đã đi qua nhiều nơi, lại còn yêu nước như vậy, tam quan có thể nói là cực kỳ đoan chính, nếu anh đi thi, chắc chắn cũng có thể lấy được danh hiệu Trạng Nguyên trở về.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 449: Chương 449