Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 457: Chương 457
Đây là vấn đề dân sinh.
“Ông ta cũng có danh tiếng cao trên trường quốc tế, thời trẻ ông ta đã đi du lịch nhiều quốc gia, được nhiều thương nhân trên thế giới công nhận, bây giờ trong nước có rất nhiều tin đồn bất lợi, bọn họ đều muốn tháo chạy ra bên ngoài, cũng là vì dựa vào sự tự tin này.”
Thủy Lang lấy được thẻ sinh viên: “Tôi đã chọn xong nguyện vọng, xác định chọn ngành triết học của Đại học Thượng Hải, ai còn có thể cướp đi được.”
“Đồng chí Thủy Lang!”
Thủy Lang bình tĩnh nói: “Điều quan trọng hơn là nửa đời trước ông Chiêm vẫn luôn lang bạc ở nước ngoài, rất quen thuộc với mô hình quản lý của các công ty, xí nghiệp phương Tây, bây giờ chúng ta vừa mới sẵn sàng tiếp nhận hệ thống quản lý kinh doanh của phương Tây, phương Tây cũng sẵn sàng đón nhận hợp tác với chúng ta, nhưng xét ở góc độ vi mô, mối quan hệ kiểu này giống như giữa cán bộ và nhà tư bản muốn hợp tác nhưng không tin tưởng lẫn nhau, lúc này sự tin cậy đối với người trung gian là vô cùng quan trọng, mà người trung gian này chắc chắn phải là ông Chiêm.
Vừa rồi Thủy Lang thật sự đã bị doạ: “Hai chúng ta cũng không biết, cầm ở trên tay nửa ngày cũng không biết là cái gì, em xem chỉ bốc khói bất động, còn tưởng rằng hỏng rồi.”
Mà phía bên ngoài vẫn còn rất nhiều thanh niên trí thức chờ trở về thành xếp hàng dài, cuồn cuộn không ngừng.
Chu Quang Hách cởi bỏ cúc áo sơmi: “Vui vẻ đến vậy sao?”
Hội trưởng Tống cau mày, nghe ra được tin tức mới: “Gia tộc nhà họ Chiêm sao…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Quang Hách đi tới, cúi đầu hôn hôn gương mặt tươi cười của cô: “Năm mới vui vẻ.”
Chu Quang Hách Rất cảm thấy hứng thú đối với ngôi trường mà vài năm trong tương lai Thủy Lang sẽ học: “Bên trong hình như đã có rất nhiều người đang học tập.”
Nhưng mà, ngoại trừ sự náo động ở bên ngoài dò có trăm vạn thanh niên trí thức trở về thành, thì mạch nước ngầm ở bên ngoài, lại càng điên cuồng kích động.
“Đồng chí Thủy Lang!”
Thủy Lang vẫn không lên tiếng, cứ nhìn chằm chằm hội trưởng Tống.
Những bạn học năm đầu tiên có thể thi đậu đại học, đều là người khắc khổ tự hạn chế, mới vừa báo xong, liền chui vào thư viện học tập thăm dò, giống như một cái bọt biển, điên cuồng hấp thu tri thức.
Thượng Hải nghênh đón vấn đề chen chúc khiến người hít thở không thông, rương gỗ, bệ bếp, ban công ngủ không được, những căn nhà mới được xây, nháy mắt bị chật kín.
... Vừa rồi còn nói chính mình trong sạch, rốt cuộc là ai… Ừm... Tà tâm bất tử.
Buổi sáng mùng mười, Thủy Lang cầm thư thông báo trúng tuyển, chứng minh đơn vị, hộ khẩu và sổ gạo, Chu Quang Hách chở cô đi đến đại học Thượng Hải. (đọc tại Qidian-VP.com)
Toàn bộ hữu phần tử tư tưởng, cũng t đều gỡ mũ xuống.
Thủy Lang rất hưởng thụ, cảm giác chính mình gần như đã dung nhập vào thời đại, đời trước sống nhiều năm như vậy, cũng chưa có được nhiều ngày nghỉ ngơi thả lỏng như vậy, đây là bị hoàn cảnh ảnh hưởng, tinh thần có chút gánh nặng mà thả lỏng.
“Anh làm gì đó!”
Đợi tới chỗ báo danh, vừa nói tên, đã lập tức hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của giáo viên và các bạn học.
“Không ít các con cháu cán bộ đã có được giấy chứng nhận nhập cảnh Hồng Kông “hợp pháp” thông qua các mối quan hệ ở Châu Nam để trốn đi, các nhà tư bản cũng đang âm thầm ra tay, địa vị của ông Chiêm ở giới công thương rất quan trọng, bây giờ ông ta đi Châu Nam, hội nghị công thương hôm nay e là không thể tổ chức được rồi.”
Thủy Lang nhìn cột cờ đỏ trong trường học, thở đài trong lòng, chẳng trách năm đó Trâu Hiền Thực có thể thực hiện dễ dàng như vậy, từng bước một thăng tiến, giữa cán bộ và nhà tư bản ngày càng tín nhiệm nhau đến mức khó có thể tưởng tượng được.
Đây là lần đầu tiên nhận được tiền mừng tuổi.
Cuối cùng hội trưởng Tống cũng nhận ra có gì đó không ổn, Thủy Lang không hề kinh ngạc mà vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.
Bắt đầu một năm mới, lại bắt đầu bận rộn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hội trưởng Tống, ông là một cán bộ tốt, yêu nước yêu dân.” Thủy Lang ngồi trên chiếc ghế dài ven đường: “Tôi chưa từng điều tra về ông quá nhiều, không rõ lắm về bối cảnh gia đình của ông, tôi xem trọng sự hợp tác rất nhiều lần của chúng ta, tôi cũng xin nói thẳng, những mối quan hệ thân cận xung quanh gia đình ông có phải đã từng bị bọn tư bản bức hại không?”
Chính sách bồi thường được thực thi toàn bộ.
“Tôi thì có chuyện gì?”
…
“Lúc nãy thay ca anh đã tắm ở nhà tắm đơn vị rồi.”
Chương 457: Chương 457
“Phía trước chính là thư viện, vào xem không?”
Thả lỏng xong rồi, nên đi làm thì đi làm, nên khai giảng thì khai giảng.
“Em còn biết nó gọi là gì, anh cũng không biết.” Chu Quang Hách kéo Thủy Lang vào nhà, cầm theo ấm nước ấm đổ nước ấm ở chậu rửa mặt: “Rửa tay.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thủy Lang dùng xà phòng rửa tay, đi phòng vệ sinh rửa mặt.
Thủy Lang muốn quý trọng nửa tháng còn sót lại, có thể bất động liền bất động, lấy xong giấy học ngoại trú liền về nhà.
Thư viện không có nhiều sách lắm.
“Có thể không huấn luyện quân sự được không?”
“Trạng Nguyên!”
“Ánh mắt của cô như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ cô nghi ngờ tôi đang nói dối sao?”
Theo nhau mà đến chính là từng chính sách mới của quốc gia.
“Ngoài Hồng Kông, ông có biết quan hệ quốc tế nào khác của ông Chiêm nữa không?”
Chu Quang Hách biết không nên cười, nhưng nhìn thấy bộ dáng Thủy Lang trợn tròn đôi mắt, thật sự quá đáng yêu, vẫn không nhịn xuống được mà cười hai tiếng: “Anh không biết, chưa từng chơi, vừa rồi nó bay ra đi, anh cũng hoảng sợ, lần đầu tiên nhìn thấy loại pháo hoa này.”
Phải nói là, thư viện của cả nước không có nhiều sách lắm, dù sao thì những thành thị lớn nhỏ ở cả nước năm đó, không biết đã thiêu không bao nhiêu là sách, cần phải có một thời gian nhất định để khôi phục.
“Chọn cũng vô dụng, rất nhiều bạn học nhận được thư thông báo trúng tuyển, nhưng lại không có liên quan đến nguyện vọng mà mình đã điền.”
Thủy Lang khép sách vở lại, cất vào trong cặp, sau khi đứng dậy mới hỏi: “Phát sinh chuyện gì?”
“Bất động thân thể cũng không tồi.” Sự mới mẻ khi vừa bước vào Đại học của Thủy Lang, ở ngay lúc nghe được huấn luyện quân sự kia cũng đã hoàn toàn biến mất: “Chúng ta Mau chọn chứng minh ngoại trú rồi về nhà đi, không đi dạo nữa.”
"Đúng vậy! Đám người này…"
Đội trưởng Tống vội vàng đi theo Thủy Lang ra ngoài: “Mấy nhà tư bản này, thật đúng bụng dạ gian xảo!”
Thủy Lang ôm cổ anh: “Năm mới vui vẻ, anh mở cúc áo rồi, nhưng còn chưa cởi áo sơ mi, là muốn làm sao? Nam yêu tinh.”
"Ngu muội vô tri."
“Cô cuối cùng cũng tới!” Giáo viên ở chỗ báo danh nhanh chóng đăng ký, như là sợ viết chậm một chút liền sẽ bị người khác cướp đoạt: “Nếu không phải lãnh đạo của trường học chúng ta, đến mời ba lần, vừa đ.ấ.m vừa xoa để đăng báo nguyện vọng của cô lên đó, rất có khả năng cô đã bị những đại học hàng đầu khác đoạt đi rồi, hơn nửa ngày cô còn không có tới, chúng tôi thật sự là chờ trong sự lo lắng đề phòng!”
“Đây là pháo hoa gì vậy? Chẳng lẽ tên nhóc đó chơi thoán thiên hầu sao? Làm em sợ nhảy dựng!”
Chăn trên người Thủy Lang đột nhiên bị xốc lên, giây tiếp theo đã bị lồng cứng rắn bao lại: “Anh còn chưa có rửa mặt đó!”
“Ông có điều tra chi tiết ông Chiêm không?”
“Nếu như không có, tôi nghi ngờ bên cạnh ông có phải là có đặc vụ gián điệp không.”
Sắc mặt hội trưởng Tống hơi thay đổi, giống như đột nhiên đề cập đến điều gì đó mà ông ta không muốn nhớ nhất, đứng đó một lát rồi ngồi xuống bên cạnh Thủy Lang: “Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?”
Ngoại trừ bỏ môi trường ở trọ, tất cả vị trí công tác đều bị cướp hết, bôi hồ lên hộp que diêm, hay thậm chí là việc quét WC, đều trở thành bánh trái thơm ngon.
Mấy ngày nay là mấy ngày nhân dân cả nước thả lỏng và vui mừng nhất.
“Tuyệt đối không được, đây chính là phương châm của đảng, mỗi một sinh viên, trừ phi có chứng minh của bệnh viện, xác định không động đậy nổi, nếu không cũng phải đến tham gia huấn luyện quân sự.”
Thủy Lang quay đầu nhìn ông ta: “Khi ông điều tra quan hệ quốc tế của ông Chiêm, có điều tra đến gia tộc nhà họ Chiêm không?”
Bận rộn quanh năm suốt tháng, ngoại trừ những chức vị đặc biệt như công an bác sĩ, thì toàn bộ những ngành sản xuất khác đều nghỉ ngơi, mấy ngày nay chính là thăm người thân, ăn uống, vui chơi.
“Tôi đang nói về ông đó.”
Nhưng trong quá trình thực thi mỗi một chính sách trọng đại, ngoại trừ vui vẻ hướng đến hy vọng, cũng chắc chắn sinh ra sự hỗn loạn.
Thủy Lang dừng lại, không nói gì, lặng lẽ nhìn hội trưởng Tống đang lo lắng.
Hội trưởng Tống dừng bước lại, nói: “Tất nhiên rồi, tôi biết ông Chiêm vẫn còn sản nghiệp ở Hồng Kông, có lẽ ông ta luôn một lòng nghĩ đến số sản nghiệp đó đi.”
Nhưng mặc dù sách không nhiều lắm, cũng làm cho phần lớn học sinh cảm giác như đạt được chí bảo.
“Không phải pháo hoa, là thoán thiên hầu!”
Hội trưởng Tống từ từ tỉnh táo lại: “Ý cô là, có khả năng trong gia tộc của ông Chiêm có người giúp đỡ ông ta à?”
Cô đang quan sát phản ứng của ông ta.
“Vận động thân thể nhiều thì tốt chứ sao.”
“Mấy ngày nay Tiểu Bá Vương bọn họ nói, đi mua thoán thiên hầu, vừa thả ra đi em đã nghĩ tới.”
Nói chuyện xong, nghe được giáo viên nói muốn chuẩn bị huấn luyện quân sự mười ngày, Thủy Lang tức khắc liền uể oải.
“Thật sao!” Hội trưởng Tống vẫn còn sửng sốt khi nhìn Thủy Lang: “Chúng tôi vừa kết thúc hội nghị chuyên đề vào tuần trước, cũng đã thống nhất tổ chức một hội thảo chuyên đề khác vào sáng nay tại khách sạn Quốc Tế với hơn một trăm người trong giới công thương tham dự, nhưng không nghĩ đến ông Chiêm lại trực tiếp đi Châu Nam, hơn nữa còn rút hết tiền trong tài khoản!
“...”
Thủy Lang nhìn các đồng học xung quanh đang im lặng học tập, xách cặp đi ra ngoài: “Rút hết tiền trong tài khoản, đi Châu Nam, là chạy sang Hồng Kông à?”
“Đã nhiều năm như vậy, bọn họ không thể trợ giúp vì chính sách của đất nước, gia tộc nhà họ Chiêm trải rộng khắp thế giới, lên đến hơn 200 người, hầu hết đều là tinh anh trong các ngành sắt thép, y tế, thiết bị, thực phẩm, thủ công nghiệp, du lịch... những người này của gia tộc nhà họ Chiêm đều được nhắc đến, bọn họ rất thành công, và cũng rất đoàn kết.”
“Anh trai của tôi cũng thế, báo chính là đại học Sơn Đông, cuối cùng lại bị phân phối tới đại học thủ đô.”
Thủy Lang nhận lấy, lăn qua lộn lại nhìn vài lần, yêu thích không buông tay.
“Bình thường, đi ở trên đường cái, đều có thể nhìn thấy rất nhiều người ôm sách vở học tập.”
“Ông Chiêm muốn dẫn đầu đi trốn cảng!”
Làm cách nào để giải quyết vấn đề dân sinh, trừ bỏ khôi phục thi đại học, khôi phục thương nghiệp, quốc gia chính thức đặt ánh mắt hướng tới những tư bản đã được sửa lại án sai trở về.
Hai bạn học giải thích xong, Thủy Lang mới nhớ tới, lúc này có vài người lãnh đạo, đều đã từng trải qua chuyện như vậy: “Đó là do tôi may mắn, học được ngành mà mình muốn học.”
Châu thổ sông Châu Giang, lại lần nữa phát sinh làn sóng trốn cảng như mười năm trước, vùng biển tiếp giáp Hong Kong, mỗi ngày đều có t.h.i t.h.ể của dân nhập cư trái phép nổi lơ lửng, kéo theo làn sóng dịch bệnh.
Chờ trở lại phòng, Chu Quang Hách liền đưa qua một bao lì xì lớn, Thủy Lang ngẩn ra: “Cái gì vậy?”
Thủy Lang cười với mọi người, không nói chuyện.
Chu Quang Hách cười nhẹ: “Là anh cởi được một nửa, bị em dụ dỗ lại đây.”
Đội trưởng Tống: “...”
Ở niên đại này, bởi vì thiếu đồ để mặc, nên chỉ có đến khi ăn tết mới có thể nỡ mua đồ, cho nên không khí ăn tết rất nồng hậu.
Điềm báo trăm vạn thanh niên trí thức trở về cuối cùng vẫn tới, binh đoàn công xã ở khắp nơi mỗi ngày đều phát sinh sự náo động và giằng co. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hội trưởng Tống trực tiếp tìm đến thư viện đại học, vẻ mặt nôn nóng: “Mau! Mau đi theo tôii!”
Toàn bộ phần tử trí thức, tất cả đều gỡ mũ xuống.
Cả nhà chỉ có Thủy Lang và Nhị Nha là không vận động, khuyên như thế nào cũng không được.
Ăn tết tổng cộng được nghỉ đông không đến bảy ngày.
Chu Quang Hách cười, trong mắt có một tia tự hào.
Thủy Lang chỉ cười không nói lời nào, cầm bao lì xì lên giường, mở ra nhìn nhìn, là hai trăm khối: “Vẫn là bao lì xì của em lớn.”
Thủy Lang không tiếp tục hỏi, phản ứng vừa rồi của hội trưởng Tống đã cho cô câu trả lời: “Nếu ông Chiêm muốn chạy trốn, thì không cần phải vòng đến tận Châu Nam, nhu cầu cấp bách bây giờ của đất nước chính là rất cần sự đầu tư từ bên ngoài, ông Chiêm chỉ cần đánh tiếng một chút, nếu được chính phủ cử đi Hồng Kông, bên trên không thể không chấp thuận, cứ thế mà quang minh chính đại rời đi, hơn nữa, trong tình hình bây giờ, ông ta có thể tìm ra hàng trăm lý do để đi một cách quang minh chính đại đấy chứ.”
Đợi Thủy Lang huấn luyện quân sự xong, bắt đầu học kỳ đầu tiên của ngành triết học: Triết học là gì?
Hội trưởng Tống vẫn có hơi choáng váng, dường như vẫn đang đắm chìm trong câu hỏi trước đó.
Mở ra cải cách, là nghênh đón tương lai rực rỡ.
“Là anh, đều là do anh.”
“Tiền mừng tuổi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.