Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Chương 57

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chương 57


Thủy Lang kéo cái ghế bên cạnh ra, nói: “Qua bên này, ngồi ở chỗ sạch sẽ mà ăn.”

Cô bé xấu hổ không muốn kể với mợ.

“Không ăn nổi thì đừng gắng.” Thủy Lang thật sự không ăn nổi, chủ yếu là buổi sáng đã ăn quá nhiều, ăn hai phần bánh quẩy chiên, không lâu sau lại ăn một chén chè trôi nước trứng chần nước sôi. Mặc dù lúc đã ra khỏi nhà một tiếng đồng hồ, đi bộ không ít nhưng cũng chỉ mới bớt đầy bụng, không nhét nổi thứ gì nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thủy Lang đứng dậy cầm đồ ăn bọc trong giấy sáp lên, vừa bước ra khỏi nhà hàng đã thấy những người khác đang cầm hộp cơm gói lại, nhớ ký lần sau phải mang theo cặp lồng.

Chương 57: Chương 57 (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột nhiên, một lồng bánh bao hấp nóng hổi được nặng nề đặt trên bàn, Nhị Nha sửng sốt, ngẩng đầu lên hỏi: “Mợ ơi, mợ gọi món này à?”

Khuôn mặt nhỏ của Nhị Nha lập tức đỏ bừng, cúi đầu xuống vô cùng xấu hổ vặn vẹo ngón tay.

Bánh bị hàm răng nhỏ cắn một cái, nước thịt nóng hổi văng khắp nơi, Nhị Nha không chuẩn bị trước, c*̃ng hoàn toàn không ngờ chuyện này lại xảy ra, trên cằm, cổ áo, trên mặt bàn trước mặt đều dính đầy nước, cô bé lập tức lộ ra vẻ hoảng hốt..

Nhị Nha vội vàng lắc đầu: “Không có gì.”

Sau hai ngày mua đồ ăn như vậy, tem phiếu thực phẩm giảm đi nhanh chóng, lại ăn không no, liên tiếp mấy ngày ra cửa hàng mua bánh nướng bánh quẩy ăn bữa trưa, cũng có chút ngán.

“Dì đã mua bánh nướng rồi.”

“Sau này, đối với những thứ mình không hiểu rõ, dù có thích đến đâu cũng phải nhớ quan sát trước. Không thể nóng vội, nếu không sẽ làm mình bị thương, rơi vào hỗn loạn.”

Nhị Nha nhai bánh bao, cầm đôi đũa trong tay đi vòng quanh đến ngồi bên cạnh mợ, im lặng ăn một lúc lúc, lại nhìn về phía mấy cái bàn mà mình đã nhìn không biết bao nhiêu lần, lần này nhìn không giống trước đó, để ý tới một người gắp bánh lên, cắn một miếng nhỏ ở vỏ bánh, thổi vào bên trong, lại hút một hơi nước thịt, rồi mới chấm vào giấm ăn, một người khác lại gắp cả cái bánh cho vào trong đĩa giấm, qua hai giây mới gắp ra, nhét vào trong miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Phập”

Thủy Lang bưng chén nước chấm, lấy giấm gạo lên rồi đặt trước mặt Nhị Nha: “Ăn đi, đều là của cháu.”

Nhị Nha chọn cách ăn thứ nhất, gắp Tiểu Long Bao lên thổi, hút nước thịt trước rồi nhúng vào dấm, lần này không có một giọt nước thịt nào chảy ra ngoài, cô bé ăn sạch sẽ, cũng cảm nhận trọn vẹn vị thơm ngon của Tiểu Long Bao là như thế nào, đồng thời còn nhận được ánh mắt mang theo ý cười của mợ.

Nhị Nha lấy đũa trong lồng đũa gắp một cái Tiểu Long Bao, lần đầu tiên không gắp lên được, đũa đã tuột khỏi nếp gấp, phát hiện ra rằng Tiểu Long Bao không chỉ mềm mà còn rất dính. Cô bé thử lại lần nữa, cẩn thận từng li từng tí, khi gắp lên, bột có màu trắng, mềm, bốc khói, bên trong có một viên thịt lơ lửng, mùi thơm của thịt khiến Nhị Nha nuốt nước bọt một cái, thấy bánh lại sắp tuột xuống, lập tức vươn đầu về phía đôi đũa, cắn một miếng Tiểu Long Bao.

Thủy Lang lấy khăn tay lau sạch cằm cho cô bé: “Nóng à?”

Nhị Nha không thích ánh mắt đó, về hỏi mẹ, mẹ mô tả, nói trong một lồng có mấy cái bánh, màu trắng, nhỏ, nhìn giống màn thầu nhưng lại không phải màn thầu, mặt trên của bánh rất mịn, có nếp gấp, giống như nếp gấp mẹ xếp quạt giấy.

Nhìn thấy nụ cười đột ngột xuất hiện trên mặt Nhị Nha, sự tò mò của Thủy Lang nổi lên: “Cháu cười cái gì vậy?”

Nhị Nha cắn thật chặt cái bánh, rít lên vì nóng, nhẹ gật đầu, với cái gật đầu này, một nửa phần bánh nhân thịt rơi ra khỏi miệng, rơi vào đĩa giấm, giấm gạo lại b.ắ.n tung tóe ra ngoài, mặt bàn trước mặt hoàn toàn hỗn loạn.

Bây giờ cô bé đã nhìn thấy! Ghi nhớ kỹ dáng vẻ của Tiểu Long Bảo, chờ về nhà gặp lại Tiểu Mẫn và bọn trẻ trong ngõ, dù có bị bọn họ khinh thường đến đâu, cô bé cũng sẽ không buồn nữa, bởi vì mình đã được nhìn thấy rồi!

Một lồng có tám cái bánh bao nhỏ, Nhị Nha tập trung ăn sạch sẽ, khi nhận ra bụng mình đã no thì lồng bánh đã trống rỗng, lập tức giật mình nói: “Cháu ăn xong rồi!”

“Không khó chịu.” Nhị Nha vẫn đang còn kinh ngạc mình lại có thể ăn hết một lồng bánh bao: “Cháu quên để lại cho mẹ và các chị rồi.”

Đôi mắt Nhị Nha mở to giống như chuông đồng: “Tất cả đều là của cháu?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nếu không gọi, mợ sẽ chạy theo Tiểu Long Bao của người ta mất.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chương 57