Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Cứu Một Mạng Người Còn Hơn Xây Bảy Tòa Tháp
[Tối nay là màn so tài nấu ăn! Hóng cực kỳ luôn!] (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi lên xe, cô còn cẩn thận giao lại xô đựng tôm cho ekip.
[Nữ chính của tui giỏi quá trời!]
Chiều hôm đó là hoạt động lướt ván kéo đuôi thuyền, một trò chơi mà người ưa cảm giác mạnh như Tô Xán cực kỳ mong đợi.
[May mà Tô Xán phản ứng nhanh!]
Người hướng dẫn nhìn cô bằng ánh mắt tán thưởng, có mấy anh trai còn chẳng dám thử, không ngờ cô gái nhỏ này lại gan dạ thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến đây, cô lảo đảo chạy đến bên cạnh anh, cúi đầu giả vờ lơ đãng nói: “Anh đừng làm nữa, tôi chia phần của tôi cho anh.”
Người hướng dẫn vừa nói xong ai cũng có chút sợ, trừ Kha Tuấn và Tô Xán.
Tô Xán nhảy xuống biển, làm theo từng bước như đã hướng dẫn, đứng vững trên ván một cách thành công sau hai lần thử khiến mọi người đều kinh ngạc.
“Hạ Cẩm ngôn, tôi xin anh đó, lần sau trước khi làm gì hãy nghĩ đến vết thương trên tay anh trước được không?”
Chương 23: Cứu Một Mạng Người Còn Hơn Xây Bảy Tòa Tháp
Quả không sai, hai người lại một lần nữa cùng đến bệnh viện. Trên xe, Tô Xán như bà mẹ lớn tuổi, lời nói không dứt:
[Tôi không chịu nổi nữa, Tô Xán đáng yêu quá rồi!]
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Cẩm Ngôn càng trầm xuống, anh không đáp lại, chỉ lặng lẽ tiếp tục dùng sức cắm ống xuống cát.
Tất cả đã thay đồ thể thao lên thuyền. Trong tám người, chỉ có Kha Tuấn là từng lướt ván kiểu này, thường xuyên khoe ảnh lên mạng. Những người còn lại đều là tay mơ.
Tổ chương trình lập tức gọi xe cấp cứu, Tô Xán lại theo Hạ Cẩm Ngôn đến bệnh viện.
“Tôi muốn lên trước!” Tô Xán giơ tay xung phong.
“Chiều nay anh còn tham gia hoạt động được không?” Cô nghiêng đầu, ánh mắt nhìn xuống cánh tay anh.
Nhưng Tô Xán chẳng hề nghĩ nhiều đến vậy, cô chỉ lo Hạ Cẩm Ngôn nhảy xuống nước thì giờ chắc lại phải đưa anh đi bệnh viện nữa rồi!
Sau khi người hướng dẫn biểu diễn một lượt, ai nấy xem xong đều rụt lại không muốn làm người đầu tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Xán nhìn thấy cũng lập tức bỏ dụng cụ xuống, hốt hoảng chạy tới:
Đến lúc Lâm Hiểu Hiểu đang chập chững tập đứng, bỗng nghe phía sau có tiếng hét “A!” rồi là tiếng “bõm”
[Từ anti mà thành fan rồi, đã dễ thương lại còn giỏi mà không kiêu!]
[Chuyện bếp núc cũng giỏi! Tui tuyên bố đưa Xán bảo về nhà!]
Những người khác trên bãi biển tuy tỏ ra đang bận rộn, thật ra đều kín đáo quan sát từng cử chỉ của hai người.
Không chỉ Tô Thanh thấy sợ mà cả nhóm cũng hú hồn hú vía. Về đến biệt thự, ai nấy đều trở về phòng nghỉ ngơi.
[Ủa mà Hạ tổng cũng nhảy xuống luôn kìa? Anh ấy cứu ai vậy?]
[Càng nhìn càng thấy hợp, vợ cũ vẫn là đỉnh nhất!]
[Cái áo phao của Tô Thanh đâu rồi? Dám tự tháo ra à?]
Miệng Tô Xán còn lẩm bẩm: “Chạy đi, tôm tít! Nhưng chạy kiểu gì cũng vào bụng chị thôi!”
Thực ra Tô Thanh biết bơi, chỉ là bất ngờ quá nên không phản ứng kịp. Nhờ sự giúp đỡ của mọi người, hai người cuối cùng cũng được kéo lên thuyền.
“Được.” Không hiểu vì sao, Tô Xán cảm thấy sắc mặt anh như dễ chịu hơn một chút, chắc do cô tưởng tượng thôi?
“Đừng ngại mà~”
Khi mọi người đã bình tĩnh lại, mới biết là Tô Thanh sau khi lướt sóng xong cảm thấy áo phao vướng víu nên tự tháo ra. Lúc vừa đứng được thì trượt chân rơi xuống biển.
[Chăm chút đến từng chi tiết, không yêu mới lạ!]
Tô Xán như thuộc làu những động tác, cầm ống sắt bằng hai tay, dùng lực cắm mạnh xuống bãi cát, sau đó phối hợp với chân tiếp tục ấn sâu thêm vài phân.
Tô Xán nhìn vẻ mặt bình thản kia mà trong lòng than thở, chăm kiểu này không biết đến bao giờ mới được “nghỉ việc” nữa!
Thành thục đến mức hoàn toàn không giống người lần đầu làm. Ống kính lia đến chiếc xô của cô đã gần đầy tôm tít và cả vài vỏ sò. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chơi được một lúc, Tô Xán ngẩng đầu đúng lúc nhìn thấy bóng dáng của Hạ Cẩm Ngôn phía xa, lúc này mới nhớ lại chuyện đêm qua anh bị thương ở tay vì mình, chắc là bây giờ không thể dùng lực để bắt tôm tít.
[Nữ chính của tôi à, cô đang tham gia show hẹn hò đó!]
[Con gái tôi được huấn luyện viên khen, mẹ nở mày nở mặt luôn rồi nè!]
Ở một bên, dù Tô Thanh cũng thoáng hoảng loạn khi thấy máu, nhưng nhìn thấy Tô Xán bận rộn lo lắng bên cạnh Hạ Cẩm Ngôn, cô lại quay đầu, tiếp tục cười nói vui vẻ với Kha Tuấn. Cô thật sự mệt mỏi vì đã bị từ chối quá nhiều lần.
Khi đã xử lý xong vết thương, trên đường về Tô Xán cứ lải nhải không ngừng, dặn đi dặn lại anh phải nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì cứ để cô lo.
Sau giờ nghỉ trưa, trời dù nắng gắt nhưng không hề oi bức, gió biển thổi nhè nhẹ rất dễ chịu.
Tô Xán nhanh như chớp, không ngại bẩn, một tay tóm gọn con tôm tít đang giãy dụa giữa đống cát, thả ngay vào chiếc xô bên cạnh.
Sau cùng, cô dùng cả hai tay kéo nhiếc ống lên, một đám cát bùn theo đó trồi lên.
“Ừm.” Hạ Cẩm Ngôn ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, thản nhiên đáp.
[Hạ tổng đúng là đàn ông đích thực! Tuyệt vời!]
“Không cần đâu.” Giọng Hạ Cẩm Ngôn có chút lạnh lùng, sắc mặt cũng chẳng tốt là bao. Mái tóc rũ che lấp đôi mắt phượng, không nhìn rõ biểu cảm bên trong.
Lần này, ống tay áo màu trắng nơi cánh tay anh đã bắt đầu rướm màu đỏ. Người đầu tiên nhận ra là Lâm Hiểu Hiểu, cô khẽ kêu lên.
Sau khi Tô Xán thành công, mọi người cũng bắt đầu hào hứng hơn, trừ Hạ Cẩm Ngôn không thể xuống nước vì bị thương, ai cũng đều chuẩn bị thử.
Trong phòng, Tô Thanh không hiểu nổi, tại sao lúc nãy Tô Xán lại cứu cô? Lẽ nào chỉ vì muốn tạo hình tượng người tốt trước công chúng?
[Cười muốn xỉu với chị gái này, hài ghê!]
Cả huấn luyện viên cũng phải khen cô có năng khiếu!
Cô phải thành tâm cầu mong anh mau lành bệnh, để cô còn thoát khỏi công việc chăm sóc này chứ!
Cả đoàn hoảng hốt quay lại, chỉ thấy Tô Thanh đang vùng vẫy trong nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi cả nhóm đã nghỉ ngơi xong, trời cũng gần tối. Chẳng biết Tô Xán và Phùng Hiểu Đồng sẽ chuẩn bị món gì cho bữa tối đây?
“Bị chị ăn là vinh hạnh đó nha~ Đừng có trốn, mệnh của em là làm món kho tộ đó!”
[Không bàn đến chuyện cũ, giờ chỉ muốn khóa cặp đôi này lại thôi!]
Tô Xán không nghĩ ngợi gì, theo phản xạ lập tức nhảy xuống nước bơi đến kéo cô lên. Hạ Cẩm Ngôn và Kha Tuấn cũng đồng thời lao xuống hỗ trợ.
Về đến biệt thự, Tô Xán lập tức chạy vào bếp, hì hục nấu cho Hạ Cẩm Ngôn một bát canh gừng lớn để phòng cảm lạnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.