Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Tiểu Bàn Cam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 122
Tần Du Nhiên ném tờ báo trong tay về phía Phó Gia Thụ: "Cảm thấy có nguy cơ, nguy cơ đấy!"
"Nói thế nào nhỉ? Có lẽ là do trực giác mách bảo, tôi nghĩ Delta có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, phải kết thiện duyên với họ. Nếu như thế đạo trở nên tồi tệ thì bên họ cũng là một lựa chọn." Tần Du muốn để lại một đường lui cho mình.
Kiếp trước còn phải hẹn đồng hồ báo thức mới có thể thúc giục bản thân dậy nhảy aerobic rèn luyện sức khỏe, bây giờ thì ngủ tới lúc tự tỉnh lại nhưng cũng mới năm rưỡi mà thôi.
*Cách nói bóng gió, ý là tình cảm giả dối.
"Một là bảo tôi giữ khoảng cách với ông Kaufman của Delta." Tần Du nói chuyện hôm nay gặp Kaufman cho Phó Gia Thụ nghe: "Tôi phải chuyển biên lai gửi vàng thỏi từ ngân hàng H sang Delta."
"Con đi dạo quanh, chợt nhớ tới có một vấn đề về máy dệt vải nên muốn tìm Tần Du để hỏi."
Lúc này, Hoa Tố Phân từ bên ngoài tiến vào, trong tay còn xách theo một cái giỏ, thấy Tần Du đã thức nên lên tiếng chào: "Tiểu thư dậy sớm thế?"
"Nếu anh tán gẫu với anh ta, anh hãy dẫn dắt anh ta theo hướng tôi không muốn làm di thái thái, để Tống Thư Ngạn nhanh chóng ly hôn với tôi, được không?" Tần Du nhìn anh: "Chúng ta làm như thế này giống như đang cấu kết làm việc xấu!"
"Ừm!" Tần Du lấy một sợi dây thừng mới mua hôm qua trong ngăn kéo ra: "Tố Phân đâu?"
"Chuyện gì xảy ra với cái tay của con thế? Sao lại có vết máu? A... Không đúng! Cây xương rồng của tôi, cây xương rồng tôi chăm bảy tám năm nay có dáng đẹp nhất..."
"Vấn đề gì?"
Tần Du đợi anh vui xong, nghiêm mặt nói: "Nhờ anh giúp tôi một chuyện."
"Tiểu thư dậy rồi à."
Chương 122
"Sau đó, anh ta lại nghiêm túc nói lý do anh không thể cưới Tứ tiểu thư nhà họ Hồ. Tống Thư Ngạn còn nói với tôi rằng tôi làm vợ lẽ của anh sẽ thê thảm thế nào, làm di thái thái của anh ta là thân phận kiêu ngạo nhường nào." Tần Du Nhiên thở dài một hơi: "May là tôi có giáo dưỡng tốt, với cả vẫn còn phải bán máy in nên tôi mới khống chế chính mình, nếu không đã hắt thẳng cốc cà phê đó vào mặt anh ta rồi."
"Tại sao lại là nhựa?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Phó thái thái tỉnh dậy đi tới ban công, thấy con trai ở tầng hai đang đứng trên ban công phía tây nên thuận theo hướng nhìn của anh, bà ấy thấy Tần Du đang nhảy dây nên cất tiếng chào: "Tiểu Du, bác tới xem cây xương rồng kia một chút."
Rèn luyện sức khỏe có thể khiến bản thân duy trì tinh thần và sức lực dồi dào, sức khỏe tốt kể cả khi bị áp lực lớn. Kiếp trước, trong nhà Tần Du có một phòng tập Gym được trang bị rất đầy đủ. Dưới sự kiên trì mỗi ngày, cộng với vóc dáng cao gầy của mình, lúc đài truyền hình phỏng vấn, MC hỏi Tần Du làm thế nào duy trì được vóc dáng người mẫu, câu trả lời của cô là kỷ luật tự giác.
"Sau đó, anh ta còn nói một tràng những lời từ tận đáy lòng."
"Nhưng về sau tôi hỏi anh ta một vấn đề đánh thẳng vào linh hồn."
"Tập thể d·ụ·c buổi sáng." Tần Du bắt đầu nhảy dây, không có máy đếm nên chỉ có thể tính theo thời gian, nửa tiếng là đủ.
"Vẫn còn sớm, tôi còn muốn nhảy aerobic, nhảy dây. Bảy giờ mới ăn, không vội, bác đã đun nước chưa?" Hôm qua, Tần Du đã dặn dò họ rằng sau khi tập thể d·ụ·c buổi sáng xong cô muốn tắm qua một cái.
"Quả thật Delta đang nằm trong tình cảnh nguy hiểm. Em chuyển tiền sang chỗ họ có phải hơi mạo hiểm không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Du đi ra sân nhảy aerobic, nhảy dây, nhìn đất trống cô muốn tới nhà máy Hưng Hoa vào hôm nay, phải hỏi Phó Gia Thụ xem có thể làm xà lệch được không? Tần Du muốn có một nơi để rèn luyện thể lực.
Thấy anh đưa tay nhanh nhẹn leo qua bờ tường, cô muốn quay người thì nghe thấy tiếng của Phó Gia Thụ ở bên kia: "Mẹ!"
Cô chỉ thương cảm anh nhiều nhất vài giây mà thôi, tuyệt đối không ảnh hưởng tới việc đi ngủ của bản thân. Ở niên đại không có điện thoại, máy tính, tivi, Tần Du có thói quen chưa tới chín giờ đã lên giường đi ngủ.
"Tình bạn của anh và Tống Thư Ngạn đúng là 'nhựa'*." Tần Du Nhiên cảm thán.
Nghe thấy tiếng hét thương tâm của Phó thái thái, giây phút kia, Tần Du đau lòng thay Phó Gia Thụ.
"Anh ta rất ngạc nhiên, sau đó nói đàn ông và phụ nữ không giống nhau."
Tần Du dừng lại, nhìn về phía cây xương rồng đã bị gãy mấy nhánh ở góc tường, ngửa đầu nói: "Vâng."
Phó Gia Thụ tập trung tinh thần nhìn Tần Du: "Lời từ tận đáy lòng gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tố Phân vừa đi mua thức ăn với bà Trương cách vách rồi. Tiểu thư nói bảy giờ ăn sáng nên con bé định trở về mới nấu."
Tần Du tiễn Phó Gia Thụ tới góc tường: "Anh cẩn thận chút."
Tần Du cười tiễn Phó Gia Thụ ra ngoài: "Anh đi đường nào?"
Sáng sớm, Phó Gia Thụ tỉnh giấc kéo rèm nhung ra, nắng sớm xuyên qua tầm màn mỏng chiếu vào trong. Anh mở cửa ban công, vươn vai, hôm nay Tần Du đã ở sát vách, chắc hẳn cô vẫn chưa dậy.
Tần Du thay một bộ quần áo cotton rồi xuống nhà, lúc đi xuống tầng trệt thì thấy bà Ngô đã thức dậy, đang gom một chậu quần áo định tới bên cạnh giếng giặt.
"Sao ngày nào em cũng lo lắng mấy chuyện này thế? Thế đạo xấu đi, nhưng có thể tệ tới mức nào chứ? Việc này đã hỏng bao nhiêu năm rồi!"
Anh nhìn thoáng qua con đường lớn trước mặt, nghĩ tới chuyện cô nhìn thấy trò hề vừa rồi của mình nên cũng chẳng thèm làm bộ nữa: "Về đường cũ."
Phó Gia Thụ dựa vào ghế sofa: "Cũng không thể nói như vậy được. Chúng ta đang đấu tranh vì sự tự do, quyền bình đẳng của phụ nữ, đúng không?"
Cô kể tiếp về cuộc đối thoại giữa mình và Tống Thư Ngạn, Phó Gia Thụ nghe thấy cô hỏi anh ta có quay đầu không? Tống Thư Ngạn một mực khẳng định sẽ không quay đầu. Anh nói: "Chúng ta phải tin tưởng lời hứa quân tử của anh ấy."
Dưới ánh ban mai, Tần Du bắt đầu nhảy aerobic.
"Chào buổi sáng!" Phó Gia Thụ trả lời Tần Du: "Em đang làm gì vậy?"
Tần Du nhảy aerobic xong thì nhặt dây thừng trên mặt đất lên, chuẩn bị nhảy dây, ngửa đầu thấy anh đang chống tay trên lan can ban công sát vách nhìn mình, cô phất tay: "Chào buổi sáng!"
"Tôi đề nghị Tống Thư Ngạn đặt mình vào vị trí của người khác, nếu bây giờ vợ của anh ta ra ngoài yêu đương với người đàn ông khác, trong lúc vẫn còn là vợ chồng mang thai con của người khác, Tống Thư Ngạn vẫn sẽ hạnh phúc, hớn hở đón nhận sao?"
"Hóa ra đi dạo trong vườn là như thế này đây." Phó thái thái "hừ" một tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phó Gia Thụ đập ghế sofa: "Vì sao không giội? Em phải hắt, anh cam đoan dù em có làm thế anh ấy vẫn sẽ mua máy in."
Nghe thấy uống cà phê, Phó Gia Thụ vốn ngồi xiêu vẹo lập tức thẳng lưng: "Sau đó thì sao?"
"Em coi lòng tốt của anh thành lòng lang dạ thú đúng không?" Phó Gia Thụ đứng lên, làm bộ tức giận: "Anh đi đây."
"Bình thường thôi." Tần Du hỏi cô ấy: "Mua gì thế?"
Nghe đến đó, Phó Gia Thụ thực sự cảm thán thay Tống Thư Ngạn, sao người này lại cứ thích giẫm vào những điểm Tần Du ghét vậy?
"Giúp đỡ lẫn nhau mà, em cứ nói đi."
Cô vừa trả lời thì thấy Phó Gia Thụ vốn đang tựa trên lan can trầm tư vội nhảy về phòng như một con chuột. Đây là anh đang sợ mẹ mình biết hiện trạng của cây xương rồng kia sẽ bị đánh? Không đâu, đã chừng này tuổi đầu rồi.
DTV
Cái này? Lúc này, Tần Du Nhiên mới nhớ thời này, ngành công nghiệp nhựa mới bắt đầu thôi. Cô nói: "Đổi cái khác đi, thủy tinh. Tôi nghĩ tình bạn của mấy người phải quý giá như kim cương, nhưng đáng tiếc là nó lại dễ vỡ như thủy tinh vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đã đun xong rồi."
"Anh ấy nói thế nào?"
Phó Gia Thụ đón lấy tờ báo: "Ngoài điều này thì sao?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.