Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Tiểu Bàn Cam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 208
"Em biết đánh bài. Anh đến chỗ bác gái đi."
Đợi Niên thái thái đẩy bài ra, Phó thái thái đổ xúc xắc, bắt đầu thêm bài. Phó thái thái đánh một quân: "Hai đồng."
"Đúng đấy. Thằng bé Thư Ngạn không còn cách nào nên chỉ đành nhờ tôi và lão gia nhà tôi ra mặt làm chứng cho nó. Thực sự không phải là nó bỏ Tiểu Du mà là hai đứa nó đã bàn bạc cẩn thận chuyện ly hôn rồi. Nhưng đến miệng Niên thái thái thì lại thành có hồ ly tinh ở bên ngoài nên ly hôn."
Chương 208
"Tần tiểu thư là ai?" Phương thái thái hỏi.
"Niên thái thái, nhanh lên đi, sao bà vẫn còn chưa dựng bài hẳn hoi vậy?" Những người khác đã dựng bài xong rồi, Niên thái thái vẫn còn lằng nhằng. Phó thái thái dựng giúp bà ta một đoạn.
Ngoài ra, hai vị thái thái không hiểu, này là chuyện gì, không phải là bảo người đi gọi Đại thiếu phu nhân đã ly hôn của nhà họ Tống à?
Những vị thái thái khác nhìn nhau, đúng là thú vị. Phó thái thái tìm bốn quân Đồng tử, bốn quân Vạn tự: "Mọi người đến đi. Đồng tử về Đồng tử một bàn, Vạn tự về Vạn tử một bàn."
"Ồ, vậy à." Niên thái thái giả bộ lúng túng: "Gọi cô ta ấy tới đánh mạt chược có phải là không hợp lắm hay không?"
"Rất nực cười. Anh Thư Ngạn cho là hôn nhân nên tự do, tôi và anh ấy quen nhau từ nhỏ, trong lòng anh ấy chỉ xem tôi là em gái, không thể trở thành vợ chồng, cho nên từ chối ép duyên. Vừa hay tôi cũng có cùng suy nghĩ với anh ấy, đến Thượng Hải bàn bạc với anh ấy, muốn ly hôn, không ngờ anh ấy lại ở Vũ Hán. Bởi vì anh Gia Thụ và anh ấy là bạn tốt, cũng có gia thế với tôi, cho nên anh ấy nhờ anh Gia Thụ đến đón tôi, chăm sóc tôi. Đến miệng của bà thì tôi lại trở thành một con hồ ly tinh câu dẫn hai anh ấy. Hơn nữa bà còn về Ninh Ba nói chuyện giật gân, khiến bác trai và bác gái cho rằng anh Thư Ngạn có đàn bà bên ngoài cho nên vứt bỏ tôi, hung hăng đánh anh ấy một trận, khiến anh ấy hết đường chối cãi". Tần Du hỏi Niên thái thái: "Để bác trai, bác gái lo lắng vì tôi, vội vàng chạy đến Thượng Hải." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Kệ đi. Tiểu Du qua đây, cháy ngồi với chúng ta thành một bàn. Xoa bài." Phó thái thái gọi Tần Du qua.
Như vậy thì không thể mở thêm một bàn nữa rồi. Vậy thì ai chơi, ai nhìn mới tốt đây. Tống thái thái nghiêng đầu nhìn A Phương: "Đi mời Tần tiểu thư đến đây."
Phó thái thái thấy bàn mạt chược thì lập tức ngồi xuống: "Các bà còn ngẩn ra làm gì, mau chia ra hai bàn đi, xoa bài rồi đánh mạt chược thôi."
Chủ nhà Tống thái thái nói với Lục di nương: "Em đứng cạnh nhìn đi, học chơi bài."
Phó Gia Thụ sáng tỏ, trách Tần Du: "Em không thể nói rõ ràng à."
Mấy người đến xoa bài. Tống thái thái, Phương thái thái và Hứa thái thái công thêm Nhị di thái một bàn.
Tân Du vươn tay xoa bài. Niên thái thái vẫn luôn nhìn chằm chằm cô. Tần Du hỏi Niên thái thái: "Niên thái thái, trên mặt tôi có dính gì sao?"
"Xem em đánh bài ấy."
"Đại thiếu phu nhân cũ, tôi và anh Thư Ngạn đã ly hôn rồi, báo chí cũng đã đăng bài, chắc hẳn là bà cũng đã thấy rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống thái thái nói: "Lần trước Niên thái thái mời khách, Tiểu Lục nhà chúng tôi qua, nghe được rất nhiều tin tức. Hôm trước bà Ba lại bảo là vô tình gặp được Niên thái thái. Niên thái thái lại kể một loạt chuyện ly kỳ cho chú ấy nghe. Quan hệ giữa Niên thái thái và bà Ba tốt như vậy nên tôi bảo họ tới tiếp các bà."
Niên thái thái hồi thần: "Không có."
Vẫn còn đang nói dở câu chuyện thì đã đến phòng khách rồi. Trong phòng khách. Ba vị di thái đã đợi sẵn rồi. Tam di thái thấy Niên thái thái thì vội vàng bước đến chào:"Niên thái thái."
Bây giờ Niên thái thái cũng muốn biết tại sao.
"Vậy sao cô..." Ở sau lưng người ta, Niên thái thái câu nào câu nấy thốt ra đều là hồ ly tinh, nhưng bây giờ lại không tìm được từ nào chính xác để hình dung.
"Giữ một chỗ cho cô ấy là được." Phó thái thái đến bàn mạt chược, thực sự là gấp gáp.
Không đúng, chữ "biết" này bật ra, Niên thái thái lập tức bừng tỉnh. Chẳng lẽ Tống đại thiếu gia không biết Tần Du này là vợ mình. Nhưng sau này biết rồi, ly hôn rồi, sao còn để cô ta thân thiết với Phó Gia Thụ như vậy?
"Không sao, bảo cô ấy qua cũng được." Tống thái thái vô cùng dửng dưng.
Niên thái thái rất ngạc nhiên, tại sao Tống thái thái lại bảo ba vị di thái này đến tiếp khách.
Niên thái thái hé bài trên tay. Bây giờ trong đầu bà ta rất mơ hồ. Nếu người phụ nữ trước mắt này là Đại thiếu phu nhân cũ nhà họ Tống, vậy không phải là trò cười à? Cán bến Thượng Hải này ai mà không biết Đại thiếu gia nhà họ Tống theo đuổi người phụ nữ này sít sao như thế nào. Nếu biết đây là vợ mình thì sẽ ly hôn với cô ta chắc.
Tam di thái bật thốt lên: "Đại thiếu phu nhân cũ của chúng tôi, bây giờ gọi là Tần tiểu thư."
Bàn bên này Tần Du hỏi Niên thái thái, bàn bên kia hai vị thái thái đều vểnh tai nghe.
Năm vị thái thái cộng thêm ba vị di thái, vừa đủ hai bàn. Nhưng Lục thái di thái đến cạnh Tống thái thái khẽ nói: "Thái thái, em không biết đánh mạt chược."
"Đợi Tần tiểu thư tới rồi hẵng nói tiếp."
Phó thái thái, Niên thái thái, Tam di nương vẫn đợi Tần Du đến để ghép thành một bàn.
Lục di thái đáp vâng. Nhị di thái và Tam di thái không nhìn cô ta, cô ta lại mới gặp mấy vị thái thái ở đây có một lần, chỉ quen tiểu thư nhà mình, cô ta đi về phía Tần Du vừa ngồi xuống. Nhưng Phó Gia Thụ lại nhanh hơn cô ta một bước đi đến phía sau Tần Du.
"Mẹ anh là lão bài quỷ, ghét nhất là có người nói này nói nọ trong lúc bà ấy đánh bài."
Ngoài phòng khách, hai người vừa nói vừa cười đi tới. Niên thái thái thái nhìn thấy Tần Du và Phó Gia Thụ đã làm loạn ở vũ hội nhà họ đó, sắc mặt bà ta đột nhiên thay đổi.
Mấy vị thái thái và người hầu trong phòng khách nhìn thấy thiếu gia nhà họ Phó và Đại thiếu phu nhân cũ nhà họ.
"Tần Du, kệ nó. Đây gọi là sinh ra đã ngốc rồi, nói đến đã thấy bực mình rồi." Phó thái thái gọi Niên thái thái và Tam di thái: "Niên thái thái, Tam di thái, chúng ta có thể bắt đầu rồi."
Phó thái thái nhìn Phó Gia Thụ: "Sao con lại ở đây?"
"Ôi trời, sao tôi lại sinh ra cái thứ ngốc muốn c.h.ế.t như anh nhỉ? Ý của Tiểu Du là anh đến chỗ thím của anh ấy, thím anh ít đánh bài, không biết lắm. Anh chả tinh ý gì hết." Phó thái thái nhìn con trai một cách ghét bỏ, chê bai.
Đánh bài ra, Niên thái thái nhìn Tần Du. Tần Du cũng ra một quân bài hỏi Niên thái thái: "Niên thái thái, mặt tôi có dính gì à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
DTV
Lời cảm ơn này Phương thái thái và Hứa thái thái nuốt không nổi.
"Tôi đang muốn tìm bà để hỏi, tôi nhớ là tôi từng dẹp yên vũ hội nhà bà. Bất kể là anh Thư Ngạn, hay anh Gia Thụ tôi đều đối xử tôn trọng. Tại sao bà lại hết lần này đến lần khác bêu xấu tôi. Tôi nghe được một chuyện buồn cười nhất là, anh Thư Ngạn vì một con hồ ly tinh mà vứt bỏ tôi. Vấn đề là, con hồ ly tinh mà bà nói, không phải ai khác mà chính là tôi." Tần Du đánh ra một quân bài, Anh Thư Ngạn bỏ tôi vì tôi, bà nói có thú vị không? Đây là cái tin tức linh tinh gì chứ."
"Con tìm Tiểu Du nói chuyện một lát, nhân tiện đợi mẹ luôn. Ai ngờ mọi người lại thiếu chân đánh bài gọi Tiểu Du đến." Phó Gia Thụ oán giận nói.
Niên thái thái theo một quân: "Năm đồng." (đọc tại Qidian-VP.com)
A Phương gật đầu, bước nhanh ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Niên thái thái nhất thời không biết Tống thái thái muốn làm gì. Này là trách bà ta gây chuyện mà.
Lục di thái lập tức không có chỗ đứng. Tần Du quay lại nhìn Phó Gia Thụ: "Anh ngồi cạnh em làm gì?"
"Cô là Đại thiếu phu nhân nhà họ Tống?" Niên thái thái hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.