Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Tiểu Bàn Cam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58
"Đẹp, đẹp." Phó lão gia ngẩng đầu nhìn thoáng qua rồi lại đọc báo của mình.
Phó lão gia hỏi: "Là bạn kiểu nào, làm nghề gì?"
Phó lão gia suy nghĩ một chút: "Hiện tại mỗi năm giá nhà đất của chúng ta đều tăng lên gấp đôi, hiện mỗi một mẫu đất của Bến Thượng Hải có giá trị một trăm nghìn đồng bạc, ở nơi này của chúng ta mới có hai mươi nghìn đồng bạc thôi. Nếu như đã làm bạn bè vậy thì con cũng không cần thiết bán giá quá cao như vậy, bốn mươi lăm nghìn đồng bạc là được rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ba cho rằng bán bao nhiêu thì thích hợp?"
"Đoá hoa màu hồng này tôi hái được ở cạnh ao cá vàng. Trông có đẹp không?"
Người giúp việc cầm bình hoa lại đây, Phó thái thái cắm một cành hoa thược dược, một cây xương bồ vào bình hoa.
Nhớ tới gian phòng bên cạnh, Phó Gia Thụ lại hỏi: "Ba mẹ, gian phòng bên cạnh còn bán nữa không? Con có một người bạn đang muốn một căn nhà nhỏ kiểu phương Tây, con cảm thấy căn nhà này rất thích hợp với cô ấy." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bộ phận đại lý máy dệt? Làm bạn với người này cũng không tồi."
Bà ấy quay đầu qua hỏi con trai: "Gia Thụ, con nói xem có phải không?"
Chương 58
"Chào buổi sáng!"
Nhưng mà hiện tại anh lại tự đi nói với chính bản thân mình trên thế gian này có nhiều cô gái như vậy, tại sao mình lại có thể đi thích cô vợ chưa ly hôn của Tống Thư Ngạn được cơ chứ? Chỉ sợ là không thể, anh thật sự đã rung động rồi.
"Không cần phải quá sốt ruột, làm việc cứ phải từ từ bình tĩnh phải có quyết tâm mài gươm mười năm, con cũng chỉ mới trở về chưa được một năm."
"Hôm nay con dậy sớm thật đấy, vì chuyện máy dệt nên ngủ không yên sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Người giúp việc bưng bữa sáng lại đây, Phó Gia Thụ vừa muốn ăn lại trông thấy mẹ ôm theo một cái rổ đi vào cổng lớn, trong rổ bày đầy hoa tươi, vẻ mặt mang theo đầy ý cười đi vào.
"Mẹ, chào buổi sáng!"
Ba mẹ đang tán tỉnh đáng yêu còn gọi anh làm cái gì? Phó Gia Thụ lên tiếng: "Mẹ nói đúng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Phó Gia Thụ cầm lấy đồng hồ báo thức trên đầu giường nhìn thoáng qua, giờ mới có sáu giờ sáng.
Phó thái thái cười giận: "Cái này gọi là hoa nở cành gãy đừng đợi tới khi không có hoa mới đi bẻ cành. Đêm qua trời mưa to như vậy, hoa hồng và hoa thược dược trong nhà đều đã rủ hết xuống rồi, bây giờ mà không cắt thì chờ tới khi mặt trời ló dạng những cành hoa thược dược này sẽ bị khô héo hết."
Phó thái thái liếc nhìn ông già này một cái rồi nói: "Đúng là trâu gặm mẫu đơn, đàn gảy tai trâu không biết thưởng thức."
Người giúp việc trông thấy anh đi xuống nên cũng đi vào bưng bữa sáng lên, Phó Gia Thụ ngồi xuống nói: "Vẫn chưa thể ổn định được."
Sau khi rửa mặt xong, Phó Gia Thụ thay đổi quần áo đi xuống lầu, ba đang ngồi ở trước bàn ăn ăn bữa sáng: "Cha, chào buổi sáng!"
Vốn dĩ căn phòng nhỏ kiểu phương Tây này chính là của hồi môn của cô út Phó Gia Thụ nhưng cô út đã theo chú đi định cư ở Pháp rồi nên đã để cho Phó lão gia hỗ trợ xử lý miếng bất động sản này. Phó lão gia không muốn để người linh tinh vớ vẩn ở ngay bên cạnh cũng vì ông ấy rất xem trọng khối đất này ở Thượng Hải cho nên đã tự mình mua phòng ở này.
Phó lão gia buông tờ báo trong tay xuống: "Bà đang dùng thủ đoạn độc ác để thôi thúc hoa đấy." (đọc tại Qidian-VP.com)
DTV
Lúc trước anh còn tự nói với bản thân rằng vợ của bạn tốt không động vào. Hiện tại nghĩ lại hai người bọn họ một người thì không muốn kết hôn, còn một người cũng đã chuẩn bị muốn ly hôn, chuyện hai người đường ai nấy đi cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Giờ mà mình lại đi thích, liệu có phải coi như mình là một người không thành thật rồi không? Hiện tại anh chỉ có thể hy vọng bọn họ sớm ngày ly hôn để bản thân mình có thể danh chính ngôn thuận theo đuổi cô.
"Con biết rồi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.