Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 95

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95


Vốn dĩ Tống Thư Ngạn đi Vũ Hán nhưng chưa từng ăn bánh đậu xanh ở chỗ đó, nghe thấy là Tần Du mua, lại thấy Phó Gia Thụ ngoài miệng luôn nói không có ý gì với người ta, không có ý gì mà còn ăn điểm tâm ngon như vậy? Không phải cậu ta không thích đồ ngọt sao? Anh ấy không điều khiển được đưa tay mình cũng cầm một miếng bánh lên, ngọt lợ, giống như đường không cần mất tiền mua vậy.

Sắc mặt Phó Gia Thụy có chút kỳ lạ: "Tôi cũng không có ý muốn đuổi theo cô ấy, chỉ là hình như bây giờ cô ấy chưa muốn nghĩ đến chuyện hôn nhân, cô ấy chỉ muốn nhanh chóng đứng vững ở Thượng Hải."

"Em nghe thấy rồi?"

Nếu đi bơi? Anh ấy sẽ không cho Tần Du đến nhà họ Phó bơi, nhà anh ấy cũng không phải không có, nhưng muốn bơi cũng phải chờ đến tháng bảy, chắc chắn tới lúc đó là anh ấy có thể cùng người đẹp nghịch nước với nhau... (đọc tại Qidian-VP.com)

DTV

Thấy Phó Gia Thụ ăn mấy miếng bánh đậu xanh, Tống Thư Ngạn vừa cũng ăn xong, ăn xong uống thêm hai ngụm trà: "Nếu cậu không có tình cảm gì với Tần Du, thì tôi sẽ theo đuổi cô ấy."

"Thế nhưng, còn đường theo đuổi cô ấy có lẽ sẽ rất khó khăn, khó khăn trùng trùng điệp điệp. Anh tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý sẵn sàng." Vì là bạn bè nên anh đã đồng ý với Tần Du, không nói cho Tống Thư Ngạn sự thật, thế nhưng cũng gợi ý một chút.

"Chuẩn bị? Chỉ có kẻ hèn nhát mới suy trước tính sau, nếu đã thích thì cứ dũng cảm tiến về phía trước." Tống Thư Ngạn đứng lên, tràn đầy tin tức nói: "Chờ tin tốt của tôi đi."

Chương 95

"Có phải anh Thư Ngạn thích chị Tần không?" Phó Gia Ninh hỏi anh trai cô ấy.

*Miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi, sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của con gái.

"Đó là điều tốt. Có tôi ở phía sau cô ấy, chẳng lẽ ở Thượng Hải còn không thể đứng vững gót chân sao?" Tống Thư Ngạn dựa vào sofa, giọng nói lạnh lùng:"Hôm nay ở Hoa Mỹ nhìn thấy cô thử quần áo, thật không biết vì sao cô lại có nhiều ý tưởng độc lạ như vậy. Cậu không biết lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy, cô mặc áo trắng váy đen, môi đỏ lấp lánh, giống như một nét chu sa trên bức tranh thủy mặc."

"Anh theo đuổi cô ấy?" Phó Gia Thụ cau mày nhìn Tống Thư Ngạn.

Phó Gia Thụ tiễn Tống Thư Ngạn, lên đến cầu thang, nhìn thấy em gái ngỡ ngàng và buồn bã đứng trên lầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Thư Ngạn mở cửa ra, trên mặt tràn đầy gió xuân, vui vẻ đi ra ngoài, vừa nãy Gia Ninh nói cái gì nhỉ? Nói rằng cô ấy đã mua bộ đồ tennis? Ngày mai đến nhà máy xưởng Hưng Hoa tiện thể mời cô ấy đi chơi tennis luôn nhỉ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Phó Gia Thụ ôm lấy cô ấy: "Ngoan, đừng khóc nữa!"

Phó Gia Thụ không biết tại sao Tống Thư Ngạn nghĩ rằng Tần Du phải dựa vào một người đàn ông mới có thể đứng vững gót chân? Thế nhưng, anh không muốn nói nhiều những lời này với anh ấy. Phó Gia Thụ tiếp lời Tống Thư Ngạn: "Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy, cô ấy mặc một chiếc váy màu xanh dương thêu hình con ngựa, thậm chí lúc ấy tôi mới biết thì ra mặc loại váy chỉ có những cô gái ở quê mới mặc này sẽ có thần thái như vậy. Mà tuyệt hơn chính là khi cô ấy nhìn thấy một cô gái bán t.h.u.ố.c lá bị người ta đùa giỡn, đã chủ động đi qua giải vây. Cô ấy là một người phụ nữ thông minh và anh hùng " (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Thư Ngạn gối đầu: "Đúng vậy! Làm thế nào một người phụ nữ có thể như vậy? Lần này tôi thực sự bị rơi vào lưới tình." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy! Tống Thư Ngạn hiểu rõ biểu cảm này của Phó Gia Thụ là có ý gì." Tôi sẽ xử lý tốt vấn đề của tôi và người phụ nữ kia, sẽ không để Tần Du phải uất ức. Nhưng cho dù cậu có thích cô ấy hay không, tôi vẫn sẽ theo đuổi cô ấy, chúng ta cạnh tranh công bằng."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95