Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Chương 25
Để thím dạy cháu dùng bếp gas, cái này hữu dụng lắm, nấu nhanh hơn bếp lò nhiều.”
Thím Phùng ngồi trước bếp rướn cổ nhìn cô nấu ăn, tay nghề nấu ăn của Tiểu Tống đúng là giống thường xuyên xuống bếp nấu ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thim à, thím giúp cháu cho cơm vào nồi hấp đi ạ, thức ăn cứ để chua nấu.”
Thím Phùng làm một lần là cô đã biết cách dùng rồi.
Cảm giác sinh Tiểu Ngư xong đầu óc thím cứ thế nào ấy, nhớ nhớ quên quên, không biết bị sao nữa?”
Nhưng dùng bếp gas đúng là thuận tiện hơn thật, nấu nước cũng nhanh.
Con gái đàng hoàng nhà ai lại muốn làm mẹ kế cho người ta chứ.
Cô gái xinh đẹp lại giỏi bếp núc như Tiểu Tống ở dưới quê nhà nào cũng tranh nhau muốn cưới về ấy chứ, sao lại lấy giáo sư Quý thế không biết?
Tống Thời Hạ nghe vậy cũng hoảng hốt thay bà.
“Bởi mới nói thanh niên các cháu thông minh, nhìn một lần là biết ngay.”
Chương 25: Chương 25
“Lúc nấu ăn đừng bỏ đi đâu hết thím ạ, dù chỉ nấu nước cũng phải có người trông chừng, may mà không có gì đấy.”
Bà còn tưởng Tiểu Tống sẽ giống bọn họ.
“Ôi, cháu nói thím mới nhớ! Thím cũng là dân quê lên mà nhỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người nói chuyện một hồi, cô dẫn thím Phùng đi vào bếp nấu cơm.
Cô trịnh trọng căn dặn: (đọc tại Qidian-VP.com)
Thím Phùng chợt hiểu:
Tống Thời Hạ bất đắc dĩ giải thích: “Thôn bọn cháu toàn dùng bếp lò nấu thôi, không có bếp gas ạ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lúc ở dưới quê cháu nghe nói phụ nữ mang thai thì phản ứng sẽ chậm hơn, sau này sẽ từ từ khỏi.”
“Người ta nói là sinh con xong ngốc ba năm đấy, năm nay là năm cuối cùng của thím rồi.”
Cô chỉ có thể qua quýt vài câu:
Biết Tống Thời Hạ không biết dùng bếp gas, thím Phùng cảm thấy may mắn vì mình đã tới.
So với bếp gas, Tống Thời Hạ thích dùng bếp củi nấu cơm hơn, vì nó có mùi vị đặc trưng không gì thay thế được.
Thím Phùng gật đầu phụ họa:
May mà không có gì xảy ra, thím mất ngủ suốt hai ngày đấy.”
Thím Phùng cũng tin là thật: “Thật à? Có kiểu nói này nữa à?”
Tống Thời Hạ lập tức trêu chọc bà:
Lúc này thím Phùng mới thở phào một hơi, bà nhẹ giọng nói:
“Cháu không biết đâu, lúc trước có lần thím nấu nước sôi, kết quả quên béng đi mất.
“Chứ còn gì nữa, dù sao thím cũng không dám nữa, nếu mà có gì thật, mấy đứa con của thím phải làm sao bây giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại sao thím Phùng không tin cô biết nấu ăn chứ.
Không phải giáo sư Quý không tốt, chỉ là giáo sư Quý có hai đứa con riêng.
Bà nghĩ mãi vẫn không hiểu, mấy cô gái xinh đẹp mà bà biết đều không thích vào bếp, suốt ngày đi đâu cũng ôm theo một quyển sách.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.