Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 581: Chương 581
“Trường trung học số 9, còn cậu?”
Các nữ sinh cùng đến căn tin, Đinh Giai Giai ghé sát vào Tống Thời Hạ, nói:
“Tôi ở trường trung học số 2.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Giao lưu với bạn cùng phòng mấy câu, Tống Thời Hạ không thấy ai có vấn đề gì về nhân phẩm.
“Cậu xinh thật đó, nhưng tôi cứ có cảm giác tôi đã nghe thấy tên cậu ở đâu rồi, cậu học cấp ba ở trường nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Càng tiếp xúc thêm, cô càng thấy những cô gái trẻ này đều thiện lương chất phác, đa phần đều đến từ các vùng trung tâm của tỉnh ngoài
Trịnh Linh Linh trịnh trọng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi nhớ ra rồi, cậu chính là thí sinh đột nhiên nhảy vọt lên bảng thành tích của đợt thi thử đó.”
“Không đâu, là ngọc quý thì nhất định sẽ có lúc sáng lên, huống chi cậu đã sáng lên rồi, về sau sẽ chỉ càng sáng hơn nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hai cô cháu đó hôm nay không tới, nói là đi làm tóc, ngày mai còn đi đăng kí nhập học.”
DTV
Tống Thời Hạ dở khóc dở cười:
Tống Thời Hạ cười cười, bảo: “Mọi người mới tới, hôm nay coi như tôi mời, đừng khách sáo với tôi làm gì.”
Không ngăn được Tống Thời Hạ, mọi người đành phụ giúp cô bưng khay đồ ăn với năm phần món mặn ra bàn.
Điền Giai Giai chợt dừng lại.
“Cho cháu mỗi món một phần ăn đi ạ, cháu lấy khay to.”
“Thím Vương, thím Phùng với Trần Kiều đâu ạ?”
Tống Thời Hạ còn nói cà chua xào trứng với ớt ngọt xào trứng là món chay.
Chưa biết chừng sau này các cậu đều sẽ thành những người đứng đầu ngành, còn tôi chỉ là một dược sĩ nhỏ nhoi vô danh.”
Mấy cô gái cùng phòng đứng sau lưng Tống Thời Hạ đều ngạc nhiên, các cô chia thức ăn ở căn tin nhiệt tình vậy sao?
Chương 581: Chương 581
Những khu vực xa xôi hơn, ví dụ như ở quê cô, thì có được một giáo viên tốt nghiệp từ trường cao đẳng sư phạm cũng đã đủ tiếng tăm để lấy ra tuyên truyền cho trường chiêu sinh rồi.
Mọi người cùng lắc đầu: “Sáng nay họp lớp xong chỉ phát thời khóa biểu, không thấy báo chiều phải học ngay.”
Mấy cô gái đứng sau Tống Thời Hạ vội vàng kéo cô ra.
Quách Thiên Lan quay lại nhìn hai người: “Đang nói gì thế?”
Tống Thời Hạ nhìn quanh, không thấy thím Phùng và Trần Kiều đâu.
Tống Thời Hạ gật đầu tỏ ý đã biết.
Ở thời đại tài nguyên giáo d·ụ·c còn thiếu thốn thế này, các khu vực trung tâm tỉnh thành bao giờ cũng có điều kiện giáo d·ụ·c tốt hơn các vùng xa.
“Đừng đừng, tự bọn tôi bỏ tiền, có phiếu cơm mà.”
“Tiểu Tống à, hôm nay có thịt bò nạm hầm cà chua đấy, cháu lấy một suất không?”
“Chiều nay mọi người có tiết không? Nếu không thì chúng ta đi căn tin ăn một bữa với nhau đi.”
Điền Giai Giai giải thích lại một lần, mọi người lại nhìn Tống Thời Hạ bằng ánh mắt sùng bái không hề che giấu.
Điều này không khó hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thi đại học là thì quá khứ rồi, kết quả đó không thể đại biểu cho khả năng phát triển ngày sau.
Điền Giai Giai nói, giọng nhuốm đầy tiếc nuối: “Hiện giờ tôi cũng bắt đầu thấy tiếc khi cậu lại đi chọn Dược học.”
Tới căn tin, các cô các dì đứng chia thức ăn không ai là không biết Tống Thời Hạ, đều gật đầu mỉm cười với cô.
“Này mới có ba món mặn, hai món chay, hai món trứng kia đâu có thể coi là thức ăn mặn được.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.