Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Điềm Cao Miêu Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 712: Chương 712
Nhiều năm qua, cha cậu không che giấu nổi nỗi chán nản tuyệt vọng, đôi mắt lúc nào cũng trống rỗng, khiến mẹ cậu luôn sợ cha cậu nghĩ quẩn, chưa bao giờ dám xa nhà.
Chương 712: Chương 712 (đọc tại Qidian-VP.com)
Độ tân tiến, hiện đại không cần bàn, tiền thật bỏ vào không phải chỉ để làm đẹp sổ sách.
Trường mình bao ăn bao ở cho nghiên cứu sinh, anh lại phát tiền lương, nhưng bọn nhỏ thương gia đình, sẽ tằn tiện chi tiêu để giúp cha mẹ, cái ăn không phải lo rồi thì sẽ tiết kiệm ở cái mặc. Muốn cải thiện sinh hoạt vẫn phải chú ý từ cơ bản.”
“Cảm ơn em, nếu không có trợ giúp của em, chắc Kiến Quân đã phải bán ý tưởng của mình với giá rẻ để kiếm tiền chữa bệnh cho cha rồi.
Không đủ vật liệu và thiết bị thì nhờ mối quen biết từ công ty để nhập hàng nước ngoài về, giá bị đội lên cũng không sao.
Tống Thời Hạ còn nhờ mẹ chồng hỏi thăm giúp tình hình ông ấy thế nào.
“Hay mình tìm một ít quần áo cũ phát cho mấy đứa? Anh phát tiền trợ cấp, chắc chắn đám nhỏ sẽ muốn gửi về nhà giúp cha mẹ.
Nhưng Tống Thời Hạ có thể cam đoan, phòng thí nghiệm này tuyệt đối không thua kém bên viện khoa học.
Như thế, chẳng những thằng bé khó chịu trong lòng, cả anh cũng phải tự trách vì đã không quan tâm đến học trò của mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ban đầu, cô bỏ vốn xây dựng không nhiều lắm, nhưng anh trai kiếm được nhiều, hoa hồng chia cho cô cũng nhiều lên.
Tống Thời Hạ bật cười:
Tuy không thể hoàn toàn chữa khỏi cho ông Hà nhưng chí ít chúng có thể giúp ông ấy không đến mức quá đau đớn trong giai đoạn hồi phục chức năng.
Thuốc cô lấy ra đều là dược liệu được trồng trong không gian, dược tính lành và cao hơn dược liệu bình thường.
Nhưng điều mà Hà Kiến Quân mong đợi nhất chỉ là cha mình có thể ngồi dậy đi lại, không cần nằm liệt cả ngày trên giường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Dung biết đó là gia đình học trò của Quý Duy Thanh, lại là đứa trẻ rất có tiền đồ, bèn nhờ người quen trong bệnh viện tạo điều kiện thuận lợi cho hai cha con làm thủ tục, lại nhờ bác sĩ Trung y có tiếng nhất nhận ca trị liệu này.
Yêu cầu của cô cho phòng thí nghiệm càng nghiêm khắc hơn, cô muốn nó càng hoàn hảo, càng chuyên nghiệp càng tốt.
“Chuyện này cứ để em lo, anh không cần quan tâm đâu.”
“Ngày nào thằng bé cũng tới văn phòng báo cáo, những lúc khác cũng đều loanh quanh trong phòng thí nghiệm, muốn không chú ý cũng khó.”
Kết quả kiểm tra cho thấy, chỉ có chừng 60% khả năng có thể ngồi dậy đi lại, không có khả năng khôi phục hoàn toàn như người bình thường.
Phòng thí nghiệm do cô bỏ vốn xây dựng hẳn đã sắp hoàn thiện, đến khi đó, A Thanh nhà cô hẳn sẽ càng vui mừng.
Tống Thời Hạ ngẫm nghĩ một lát, bảo:
“Anh có mấy món đồ đâu mà đòi cho, anh mà tặng đồ cũ của mình thì chính bản thân anh cũng chẳng có đồ mặc đâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Thời Hạ thấy thế, lại động lòng trắc ẩn, sau khi bác sĩ kê đơn, cô tự mình bốc thuốc cho ông Hà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hà Kiến Quân không dám vọng tưởng cha mình có thể khỏe hẳn lại, cho nên kết quả này cũng đủ khiến hai cha con ôm nhau khóc òa lên ngay tại chỗ rồi.
Thời gian xây dựng phòng thí nghiệm bị kéo dài so với dự tính chủ yếu là do thiết bị tiên tiến cần nhập từ nước ngoài về có hơi lâu.
Quý Duy Thanh tóm bàn tay cô, giọng đầy bất đắc dĩ:
Mấy hôm sau, Hà Kiến Quân đưa cha từ nông thôn tới thủ đô, vào bệnh viện quân khu khám.
Tống Thời Hạ không nói, lòng lại âm thầm tính nhẩm thời gian.
Giáo sư Quý khó xử: “Quần áo cũ của anh, mấy đứa hẳn không mặc được.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.