Xuyên Thành Nữ Thú
Zhihu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Chương 10
Sau khi tắm rửa sạch sẽ Gia Gia rất đẹp, lông trắng tinh, mắt màu xanh lam thuần khiết.
Hóa ra nó là chú c·h·ó hoang vẫn luôn lang thang quanh khu nhà tôi, có một lần, tôi thấy mặt nó bị rạch một vết thương rất lớn, c·h·ó con không biết cách xử lý vết thương, thịt đã sinh giòi chảy mủ.
Nó bình thường rất ngoan, chưa bao giờ cắn người.
Chúng tôi sống cùng nhau ba năm, nhưng ba năm sau, nó đột nhiên biến mất.
Có hôm bị bóc lột đến 11 giờ đêm mới tan làm, nhà tôi thuê ở khu ổ chuột trong thành phố, cư dân phức tạp, đường về nhà tối tăm âm u.
Mãi đến sau khi tốt nghiệp không có kinh nghiệm, ngây ngô vào làm ở một công ty vô lương tâm, ông chủ như kẻ ngoài vòng pháp luật, tuyên bố không tăng ca thì không trả lương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Được cứu thoát, tôi quên mất nỗi sợ hãi với động vật họ c·h·ó mà ôm lấy nó khóc nức nở, khóc đủ rồi mới nhận ra chú c·h·ó này trông hơi quen mắt.
Thời gian kiện tụng quá dài, tôi không có nhiều tiền nuôi sống bản thân, đành phải nghiến răng làm tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng đúng là, họa vô đơn chí. (đọc tại Qidian-VP.com)
7 (đọc tại Qidian-VP.com)
Giống như phiên bản phóng to x N lần của Gia Gia vậy.
Chương 10: Chương 10
Từ đó về sau, tôi đối với loại động vật họ c·h·ó này kính nhi viễn chi (kính trọng nhưng giữ khoảng cách), vô cùng sợ hãi.
Ba người đàn ông này trông béo tốt khỏe mạnh, tôi đánh không lại cũng chạy không thoát.
Nó ch** n**c dãi đuổi theo tôi không ngừng, tôi chạy đến suýt đứt hơi mới miễn cưỡng thoát được.
Rượu vào lời ra, bọn họ nhìn thấy tôi liền mắt sáng rỡ, muốn xâm phạm tôi.
Trên đường gặp phải ba tên say rượu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hồi nhỏ, tôi từng bị con c·h·ó dữ trong làng đuổi cắn.
Không ngờ, hành động thiện ý vô tình lại cứu mạng chính mình.
Tôi rất đau lòng, cẩn thận giúp chú c·h·ó xử lý vết thương, cho nó ăn xúc xích.
Không lâu sau tôi liền xuyên đến đây.
Tiếp tục nhìn Mặc Bạch bên cạnh, sao tôi lại thấy anh ấy và Bạch Gia Gia trông khá giống nhau nhỉ.
Tôi là trẻ mồ côi, từ nhỏ như ngọn cỏ lay lắt lớn lên, cô đơn lẻ loi, không nơi nương tựa.
Sau đó tôi nhận nuôi nó, đặt tên là Bạch Gia Gia (Bạch YeYe).
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.