Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 165
Nghĩ đến hôm qua Liễu Bình đến đây hỏi thăm Lục Trường Chinh và Tô Mạt với bà ấy, Liễu Quảng Anh cau mày.
Nhưng khi dị năng di chuyển lên bụng lại không bị hấp thu mà xoay quanh hai phôi thai, một lát sau, Tô Mạt cảm thấy một năng lượng rất nhỏ đang d.a.o động ở một cái phôi thai khác.
Tô Mạt không ngờ lại có thu hoạch như vậy.
Ông ấy vốn muốn quan sát thêm, nếu nhà họ Cung hỗ trợ cũng có thể kéo lên thuyền.
Mọi thứ chỉ chờ bên trên bố trí, chờ thời cơ thích hợp.
Nó không giống những thông tin được miêu tả trong sách, nào là kể chuyện xưa, đánh giá,... Những thứ tương tự như thế, có lẽ là thời kỳ đặc biệt nên nó không thể chiếu ở đây.
Bây giờ có vẻ như đứa bé là một điều tốt.
Sau khi sắp xếp xong cho hai đứa nhỏ, lúc này Tô Mạt mới chìm vào trong ý thức của mình thăm dò không gian, quả nhiên đã lớn hơn một chút so với trước kia.
Tô Mạt hết cách chỉ có thể cầm trở về, chờ sau khi làm việc xong sẽ mang tới cho ông ấy.
Đây là một quả b.o.m hẹn giờ, nếu anh ta dám tổn thương cha mẹ cô, cô chắc chắn sẽ tìm một nơi không ai có và g.i.ế.c anh ta, đến lúc đó cho vào không gian, xử lý giống như một người bị mất tích.
Đưa radio cho Lục Bá Minh, Tô Mạt đưa hoa văn cho Lý Nguyệt Nga để bà ấy chọn.
Với nguồn năng lượng này, dị năng của Tô Mạt đã lao đến giai đoạn hậu kỳ cấp 1, thậm chí còn có xu hướng tăng lên cấp 2.
Sau khi nhìn thấy hoa văn, Lý Nguyệt Nga vui vẻ: “Tiểu Mạt, con có thể đan được những hoa văn này sao?”
Chương 165
Rõ ràng Tô Mạt cảm nhận được một nguồn năng lượng rất nhỏ đang d.a.o động, dường như đứa nhỏ đang nói cô đừng khách sáo.
Xem ra dị năng không gian có thể thăng cấp cùng với dị năng hệ mộc, tuy nhiên chỉ thăng cấp chậm một chút mà thôi.
Lục Thanh An nhìn thấy một người đang nghe radio, một người chuẩn bị mặc áo len mới, trong lòng thật sự...
Hơn nữa hôm nay Tiểu Mạt có chút không giống bình thường, bà ấy không biết nói thế nào, nhưng cảm giác người cô hơi phát sáng.
Nếu như vậy, có chút kế hoạch phải điều chỉnh.
Thư ký Canh trước đó là chú của cô, bây giờ một xã trưởng mới đến lại là anh trai người quen, lai lịch của Tô Mạt thật sự không thể chọc được.
Lý Nguyệt Nga nhìn đi nhìn lại, cuối cùng chọn hoa văn hình lá cây, Tô Mạt đo kích thước của Lý Nguyệt Nga, sau đó quay về làm việc.
Tô Mạt vỗ về cái bụng, nói nhỏ: “Cảm ơn con.”
Ngày hôm qua nghe con gái nói Tiểu Mạt mua len sợi đan áo len cho mình, bà ấy vui muốn c·h·ế·t.
Đài phát thanh trong huyện chỉ phát sóng vào ban ngày, buổi tối thì thành phố chỉ phát sóng chương trình “Phát thanh tin tức và tóm tắt báo chí” của đài phát thanh nhân dân trung ương lúc sáu giờ rưỡi và kết thúc.
Chuyện đã xảy ra rồi thì thôi, trong thời kỳ đặc biệt, phải cực kỳ cẩn thận.
Buổi tối, Tô Mạt đang ngủ ngon lành, đột nhiên cảm thấy dị năng dâng trào, nhanh chóng dâng lên bụng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng, dị năng dừng lại ở giai đoạn hậu kỳ cấp 1, nhưng cách cấp 2 không xa lắm.
Lục Bá Minh không phải người do dự, thấy Tô Mạt nói có lý nên nhận lấy, lúc đó ông ấy không muốn lấy vì nghĩ Tô Mạt phải viết bản thảo nên cần nghe nhiều chuyện thời sự hơn.
Ở mạt thế, cho dù có tinh hạch hỗ trợ, muốn từ cấp 1 lên cấp 2 cũng phải mất hơn nửa năm.
Tô Mạt gật đầu: “Trước đó con từng làm ở xưởng dệt, đã từng học cùng với các chị trong văn phòng, mẹ, mẹ nhìn xem thích cái nào để con làm cho mẹ.”
Đây là nhịp điệu của việc có hai dị năng à?
Không biết nhà chú cả có thể tìm được cách mang thứ này đi hay không.
.]
Đứa nhỏ hiếu thảo, biết ơn, biết báo đáp thì ai không thương? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đừng thấy cô bình tĩnh trước mặt Lục Trường Chinh, thật ra trong lòng cô vẫn hơi sợ.
Có thể thăng cấp là tốt, chậm thì chậm, cô đã thấy đủ rồi.
Rốt cuộc cô không thể khống chế được việc này cô chỉ có thể hy vọng đứa nhỏ sẽ ổn, cô cũng đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.
Chẳng trách bọn họ cưng chiều cô, cô thật sự người yêu thương người khác và không coi công sức của người khác là điều hiển nhiên.
Tô Mạt: “???”
Một lúc sâu, có vẻ đứa nhỏ đã mệt mỏi nên từ từ im lặng.
Khi mấy người Phó Mạn Hoa rời đi, Tô Mạt mang chiếc radio này cho Lục Bá Minh, đáng tiếc ông cụ không chịu nhận, nói cô giữ lại để nghe.
Trước biểu hiện cực kỳ quen thuộc của Cung Diệp đối với mình, Tô Mạt cảm thấy chán ghét và tràn đầy cảnh giác.
Buổi trưa Lục Thanh An trở về, Lý Nguyệt Nga lập tức khoe khoang với ông ấy.
Xem ra phải nói cho anh trai và chị dâu biết, để bọn họ dặn dò Liễu Bình đừng gây ra chuyện gì.
Dù sao mối quan hệ giữa ông cụ Cung và cha ông ấy rất tốt, mấy năm nay khi thỉnh thoảng đều có những lúc giúp đỡ nhau.
“Để chỗ cháu cũng chỉ để đó, mang tới đây cho ông nghe, có chuyện lớn gì ông có thể kịp thời nói cho cháu biết.”
Sau khi vẽ xong, Tô Mạt cầm lấy radio, tâm trạng vui vẻ đi đến nhà họ Lục.
Tới nhà họ Lục, Tô Mạt đưa radio cho Lục Bá Minh, không đợi ông ấy lên tiếng, cô nói: “Ông nội, bây giờ cháu phải đi làm mỗi ngày, buổi tối mới quay về thì radio đã tắt rồi.”
Khi cuộc họp hàng tuần vào thứ hai diễn ra, ánh mắt Liễu Quảng Anh nhìn Tô Mạt càng phức tạp.
*
Sau khi ăn cơm trưa xong, Tô Mạt lấy quyển sách đan áo len, chọn mấy cái không quá khó, cầm lấy vở vẽ hoa văn, chuẩn bị để Lý Nguyệt Nga chọn thứ bà ấy thích.
Không đợi Tô Mạt nhìn kỹ, dị năng xoay quanh đã bị thằng nhóc cáu kỉnh hút đi, nhưng chỉ trong chốc lát nó đã nạp lại một cỗ năng lượng mạnh mẽ hơn.
Chẳng lẽ đây là một nhân vật lớn nào sao?
https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-165.html
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hôm qua Tô Mạt vừa tan làm đã chạy đi gọi điện thoại cho chú, nói chuyện điện thoại xong lại mang dáng vẻ có tâm sự, Lý Nguyệt Nga còn tưởng có chuyện gì xảy ra nên lo lắng cả đêm.
Tô Mạt hoảng sợ, nghĩ rằng đứa nhỏ lại muốn hấp thu dị năng.
Chủ yếu là do dị năng Tô Mạt thăng cấp, trong bụng lại có hai loại dị năng, khí tức của ba loại dị năng chồng lên nhau nên tất nhiên sẽ không yếu.
Kể từ mùa đông, cô đã không hấp thụ năng lượng của thực vật, chỉ dựa vào việc sử dụng nhiều sức mạnh hơn để nâng cấp chúng một cách tự nhiên. Với tốc độ hiện tại, ít nhất phải mất nửa năm mới có thể đạt tới giai đoạn hậu kỳ cấp một.
Nghĩ như vậy, Tô Đình Đức vội vàng gọi cho Canh Trường Thanh lần nữa.
Không thể ngờ thằng nhóc này lại mạnh như vậy, một cái phôi thai nhỏ có thể khiến sức mạnh cô tăng lên mức độ nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Nguyệt Nga thấy tâm trạng Tô Mạt rất tốt, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bây giờ cô không biết đối phương chuẩn bị đi con đường gì, chỉ có thể đối phó bằng cách giả vờ xa cách trước.
Tuy nhiên ở nông thôn này, có rất ít đài phát thanh có thể nghe được.
Tô Mạt vội vàng bình tĩnh để ổn định nguồn năng lượng đó.
Từ sau khi Phó Mạn Hoa trở về, hai vợ chồng cùng nhau hợp tác, âm thầm liên lạc rất nhiều người, bọn họ cũng đã bắt được Tổng tư lệnh phía nam. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tâm trạng tốt, hơn nữa chủ nhật được nghỉ nên Tô Mạt ngủ tới khi tự tỉnh dậy.
Rốt cuộc ông ấy vẫn là người bị xem nhẹ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Mạt cố gắng mấy ngày, nhưng phần lớn thời gian cô chỉ có thể nghe được đài phát thanh của huyện và thành phố, thỉnh thoảng chỉ có thể nghe được khi thời tiết tốt.
Bây giờ nhìn thấy tâm trạng cô tốt như vậy, có lẽ chuyện đã được giải quyết.
Tô Mạt vội vàng sử dụng dị năng để sưởi ấm cho hai đứa nhỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.