Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 47: Âm mưu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Âm mưu


Nhưng mà ngay sau đó, vẻ mặt c*̉a cô liền trở nên căng cứng.

Chương 47: Âm mưu (đọc tại Qidian-VP.com)

Là tiếng c*̉a hệ thống.

“Nhưng mà cô đang làm cái gì thế?”

Vân Nguyệt nhắm mắt tiếp tục đi theo ở phía sau, tâm trạng thoải mái lạ thường.

Vì nghĩ cho cơ thể c*̉a Bạch Vi, Vân Xu quay lại thói quen sinh hoạt từ mấy năm trước, bình thường chỉ ngồi trong phòng làm bài tập, thỉnh thoảng sẽ xem TV và tâm sự với Vân Nguyệt và Bạch Vi.

Nhưng mà cậu càng như vậy, ngược lại càng được hoan nghênh. Nam sinh nhẹ nhàng thở ra, mà các nữ sinh còn lại cảm thấy một nam sinh như vậy thật lạnh lẽo.

Không phải bởi vì hổ thẹn, mà là cô đang chờ đợi hệ thống đưa cho cô tin tức nhiều hơn trước khi phản hồi lại nó.

Người một nhà, bao gồm cả Vân Xu đều nhẹ nhàng thở phào.

Người tài xế họ Triệu nghe thế liền hỏi lại: “Tiếng nhạc sao?”

Cậu vừa không thể trì hoãn việc học tập, lại vừa phải tiếp thu và nắm vững y thánh truyền thừa.

“Ừ, cậu c*̃ng vậy.” Cố Diễm c*̃ng ôm lấy Vân Xu: “Cố lên!”

Ông chủ nhìn vào ánh mắt trầm ổn thâm thúy c*̉a Cố Diễm, theo bản năng gật gật đầu, trên mặt hiện lên vài phần xấu hổ, trong lòng lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hai người đi ăn cơm, sau khi dùng bữa xong thì c*̃ng không tiếp tục đi chơi nữa mà tính về nhà mình.

Vân Xu nhìn vành tai đỏ lên c*̉a Cố Diễm, thần kinh trì độn c*̉a cô cuối c*̀ng c*̃ng rẽ sang một hướng khác.

Trước kia cái ngoại hình này c*̉a Cố Diễm gây ra quá nhiều phiền toái, sau đó cậu cực kỳ khiêm tốn, mà hiện giờ cậu lại lần nữa được quay về làm chính mình. Bởi vì đã tự mình trải qua nên bản thân cậu thành thục hơn so với các bạn đồng trang lứa, sau khi trọng sinh, cậu lại càng thêm trầm ổn, khí chất thêm vài phần thần bí và lãnh đạm. Hiện giờ cậu có một sự quyến rũ lớn mà chính cậu c*̃ng không chú ý.

“Chuyện gì mà mấy đôi yêu nhau hay làm cơ… A…”

Vân Nguyệt như được sủng ái mà lo sợ, phải biết ở trong lòng cô ta Vân Xu vẫn luôn là kiểu người không để mười đầu ngón tay dính nước, không bao giờ mang vác đồ nặng nên theo bản năng liền từ chối: “Không cần đâu…”

Kì nghỉ cuối c*̀ng trước kì thi đại học, Cố Diễm cùng Vân Xu không tiếp tục ôn tập làm đề nữa, hai người hẹn nhau đi tới một rạp chiếu phim tư nhân.

Sau khi bà đã bình tĩnh trở lại, phát hiện lúc này Vân Xu thật sự đúng như lời Vân Thừa nói, cô đã trưởng thành, hiểu chuyện, c*̃ng chấp nhận bà, hiện giờ chỉ tập trong học tập chứ không có những suy nghĩ khác, vì thế bà c*̃ng cảm thấy hoàn toàn nhẹ nhõm.

Ban đầu cô vốn chỉ nghĩ tới việc bù đắp những tiếc nuối c*̉a đời trước, có thể như những người bình thường đi tới trường học tập, thi đại học, còn về những cái khác thì c*̃ng không nghĩ nhiều. Nhưng hiện giờ, cô lại có mục tiêu lâu dài.

Lúc này ông đã đóng cửa xe, mở điều hòa, chọn một bài nhạc nhẹ.

Một bàn tay c*̉a Vân Xu kéo va li, một bàn tay lại nắm lấy tay áo c*̉a Cố Diễm.

“Còn có cho người ta đường sống nữa không đây…”

Cậu không còn bất cứ người thân nào nữa, chỉ cô độc một mình, cậu không còn cách nào khác ngoài nắm chắc những thứ này để thay đổi vận mệnh c*̉a mình. Hoặc là hoàn toàn sa đọa, hoặc là tới một hơi c*̃ng không có để mà leo lên.

Nó lạnh lùng nói: “Cốt truyện không thể thay đổi được.”

Hiện tại, bao gồm cả Châu Dã, mọi người đều nghiêm túc học tập, chuẩn bị cho kỳ thi đại học.

Đã không có người nhằm vào Cố Diễm, c*̃ng không còn mâu thuẫn với Châu Dã, không còn vướng mắc chuyện tình cảm với Lăng Văn Huyên, không còn có chuyện Bạch Vi sinh non, và không trở thành tình địch với Vân nguyệt.

Bởi vì Cố Diễm đứng ở chỗ đó một hồi lâu, người chung quanh đi ngang qua sẽ luôn không kìm được mà liếc mắt nhìn nhiều hơn một chút, có vài nữ sinh cuối c*̀ng c*̃ng lấy dũng khí ra tiến tới muốn xin phương thức liên hệ.

Vân Xu im lặng, hệ thống lạnh như băng tiếp tục nói: “Tôi nói rõ cho cô biết, cô chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của cô là được, đừng có mà làm mấy chuyện dư thừa!”

“Khả năng cậu ta sẽ c·h·ế·t, cô muốn hại c·h·ế·t cậu ta sao?”

Lần đầu tiên đề cập tới vấn đề này, so với khi vừa mới ở bên nhau thì lúc này hai người còn dè dặt và ngại ngùng hơn.

Vân Xu và Cố Diễm tạm biệt nhau, lúc lên xe tâm trạng cô c*̃ng rất tốt.

Bởi vì có điều kiện tốt nên từng có đoàn làm phim tới trường Trung học số ba lấy cảnh quay chụp.

Vân Xu nói: “Không sao đâu, cứ đưa tôi đi.”

“Tôi kéo cô tới đây là vì muốn sửa đúng cốt truyện, không phải để cô tới phá hỏng cốt truyện!” Hệ thống nói: “Nếu cốt truyện xảy ra sự thay đổi lớn, rất có thể sẽ ảnh hưởng toàn bộ tuyến truyện, sẽ ảnh hưởng tới lựa chọn và vận mệnh c*̉a vai chính.”

Giao dịch c*̉a hệ thống thực chất chính là một âm mưu.

Lúc Vân Xu cho rằng Cố Diễm sẽ hôn cô thì lại thấy cậu nghiêng đầu sang một bên, dựa vào thị giác c*̉a cô là có thể trông thấy sườn mặt sắc bén đẹp trai c*̉a cậu.

“Vậy trong tương lai tôi mắc phải bệnh nan y thì c*̃ng không thể thay đổi được, phải không?” Thái độ để ý tới cốt truyện c*̉a mức c*̉a hệ thống làm Vân Xu nhận ra được một vấn đề, cô hỏi: “Trước kia mi đã trả lời ta một cách rất có lệ là tới thời điểm này sẽ giải quyết thay ta, có phải chỉ trả lời cho có với tình lừa gạt ta đúng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu đứng ở cổng trường, tự nhiên trở thành một phong cảnh đẹp.

Vân Xu sửng sốt, sau đó bình tĩnh mà nói chuyện với hệ thống ở trong đầu: “Mi đừng có nói chuyện giật gân như thế. Cốt truyện khả năng sẽ xảy ra thay đổi, c*̃ng không thể giữ nguyên được. Chuyện này là do mi, rõ ràng đây là một thế giới thật mà.”

Vân Xu vẫn im lặng.

Sau khi xem xong một bộ phim, Vân Xu cảm thấy có chút mệt, cô dựa đầu vào vai Cố Diễm, Cố Diễm hơi mím môi, chỉ do dự một lát, sau đó kéo người vào trong ngực mình, khiến cho Vân Xu thoải mái gối vào ngực mình.

Lúc này đây bởi vì sự thay đổi c*̉a Vân Xu, lần này trường Trung học số ba trở nên cực kỳ bình tĩnh.

Cố Diễm nắm lấy tay Vân Xu: “Sẽ không.”

Biểu cảm c*̉a Vân Xu, cô nói: “Đúng vậy.”

Thời gian nghỉ đông không nhiều lắm, trôi qua rất nhanh, sau khi nhiều học sinh quay lại trường xong thậm chí còn không kịp có thời gian phản ứng lại. Tiếng kêu than dậy trời đất dưới chỉ có thể cải thiện bằng cách nói chuyện và gặp bạn bè mới khiến cho bọn họ hưng phấn lại.

Cậu nhìn về phía ông chủ, nói: “Một lát nữa nhờ ông mang nước và đồ ăn vặt vào.”

Vân Xu không có mở bộ phim tiếp theo, cô cầm lấy bàn tay thon dài xinh đẹp c*̉a Cố Diễm, chậm rãi nói: “Thật ra chuyên ngành chúng ta có khác nhau c*̃ng không sao đâu, chỉ cần học chung một trường thì muốn gặp lúc nào c*̃ng được mà.”

Đồ Vân Xu đều đưa Cố Diễm cầm, cô trông thấy Vân Nguyệt mang theo không ít đồ nên nói với cô ta: “Để tôi kéo va li hộ cô.”

Sau những tiếng vang tích tích tới chói tai, trong đầu Vân Xu mới vang lên một tiếng nói c*̉a máy móc, tiếng nói đó còn mang theo vẻ bực tức: “Cô đang làm cái gì thế?”

Qua một hồi lâu, hai người mới khôi phục lại vẻ bình thường.

“Đệch mợ, người này thật sự đẹp trai quá, chẳng lẽ là ngôi sao nào tới trường chúng ta đóng phim sao?”

“Vừa đẹp trai lại vừa học giỏi, có chắc là không phải đóng phim chứ?”

Đây là lần đầu tiên Vân Xu đi tới rạp chiếu phim tư nhân, cũng không rõ điều kiện cách âm c*̉a chỗ này thế nào. Mặc dù đánh giá và tiền phí c*̉a nhà này tương đối cao, nhưng mà cô c*̃ng không nghi ngờ lời ông chủ: “Cách âm không tốt ư? Vậy có làm ảnh hưởng tới người khác không?”

Vân Xu vẫn cảm thấy khó hiểu: “Chuyện không tốt, là chuyện không tốt nào cơ?”

“Chú Triệu, chú có nghe thấy âm thanh gì không?”

Là hệ thống.

“Em sẽ không thay lòng.”

Trong hơn mười ngày ngắn ngủi, Cố Diễm lại gầy thêm, các đường nét trên khuôn mặt trở nên sắc bén tựa như lưỡi dao, khuôn mặt vốn tuấn tú nay lại càng trở nên bắt mắt. Dáng người cao 1m8 c*̀ng với tỉ lệ cơ thể tuyệt vời khiến đôi chân càng trông có vẻ dài hơn, khiến cho chân c*̉a những người xung quanh nhìn ngắn hơn.

Cố Diễm rất đẹp, khi cười rộ lên cũng rất đẹp. Vân Xu lẳng lặng mà nhìn Cố Diễm, tự nhiên thấy si mê.

Ánh mắt tín nhiệm c*̉a Vân Xu khiến Cố Diễm thấy mắt có hơi nóng lên, ánh mắt nóng bỏng đó khiến nhiệt độ xung quanh như tăng lên mười mấy độ.

Mọi thứ có vẻ đều phát triển theo chiều hướng tốt, những điều tạo nên áp lực tựa như đều bị gió thổi đi rồi.

Các em lớp mười lớp mười một, c*̃ng có cả các bạn c*̀ng khóa, Cố Diễm vẫn luôn từ chối, giọng điệu ôn hòa c*̃ng không khiến người ta thấy khó xử nhưng đủ để mọi người có thể cảm nhận được sự xa cách c*̉a cậu.

Bạch Vi là người có tính cách nhu nhược, nhưng khi làm mẹ thì sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, lần ngoài ý muốn này khiến bà thấy sợ hãi, sau khi nhận ra c*̃ng cực kỳ nghe theo lời dặn c*̉a bác sĩ, không hề nghĩ nhiều nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn từ phía sau trông hai người họ cực kỳ xứng đôi, xứng đôi tới độ khiến những người không để ý c*̃ng mơ hồ cảm nhận được sự hạnh phúc và hâm mộ họ.

Hai người nạp tương đối nhiều tiền, ông chủ do dự nhìn hai người, cuối c*̀ng nhạn không được mà nói một câu: “Cách âm chỗ tôi không phải là quá tốt, hai người chú ý một chút.”

Chẳng qua trước kia luôn nơm nớp lo sợ, mà hiện giờ chỉ làm theo trái tim mình.

Cố Diễm c*̃ng ngay lập tức nhìn thấy Vân Xu. Vân Xu từ chối vệ sĩ mà tự minh kéo va li c*̉a mình đi tới, Cố Diễm c*̃ng nhanh chóng bước tới rồi nhận lấy hành lý c*̉a cô.

Cô muốn cùng Cố Diễm thi đỗ vào một trường, có một tương lai lâu dài tốt đẹp với Cố Diễm.

Vào phòng, Vân Xu vừa chọn phim vừa hỏi Cố Diễm về chuyện vừa rồi.

Lời hứa hẹn c*̉a thiêu niên thường không thể tin, nhưng mà cô tin Cố Diễm, tính cách c*̉a Cố Diễm, ngay từ lúc này là có thể nhìn thấy cả một đời sau này, đây là một người không thể tốt hơn.

Cậu chưa bao giờ nghĩ tới chuyện từ bỏ, mà hiện tại cậu muốn ở bên cạnh Vân Xu, càng không thể lơi lỏng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hệ thống thấy Vân Xu không chịu nói gì, tức giận tới mức muốn dậm chân nếu như mà nó có chân.

Cô ngửa đầu nhìn về phía Cố Diễm, cong mắt lên, thoạt nhìn có chút giảo hoạt, lại có chút đáng yêu.

Ngày mai đã tới kì thi đại học rồi, hôm nay phải nghỉ ngơi thật tốt.

Kỳ nghỉ đông c*̉a Cố Diễm thật sự bận rộn.

Gò má c*̉a Vân Xu nóng lên, đột nhiên không dám nhìn Cố Diễm.

Lời nói c*̉a Vân Xu kích thích tới thần kinh c*̉a hệ thống: “Đây không phải là điều mà có thể quyết định hay làm chủ được!”

Vân Xu vừa xuống xe liền thấy được người thiếu niên cực kỳ lóa mắt đang ở trong đám người, nhịn không được mà bước nhanh chân hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Diễm im lặng vài giây rồi mới nói: “Chuyện mà mấy đôi yêu nhau hay làm.”

Dưới sự bình tĩnh như vậy, bọn họ vượt qua các loại bài thi, thi đại học cũng diễn ra đúng như dự kiến.

Vân Xu nói: “Em tin anh!”

Cố Diễm cũng không trả lời cô cho có lệ mà ghé vào tai cô nhỏ giọng giải thích một câu: “Ông chủ hiểu lầm chúng ta định ở chỗ này làm chuyện không tốt.”

Hệ thống vốn sẽ không định giúp cô, cốt truyện không thể thay đổi, vị hôn thê đáng c·h·ế·t là cô đây sớm hay muộn vẫn phải c·h·ế·t, trước kia không có dặn cô hoàn toàn đi theo cốt truyện ắt hẳn là vì muốn để cô không đề phòng.

“Ngôi sao gì chứ, đó là học sinh xuất sắc c*̉a trường chúng ta đó, ba năm liền đều đứng đầu, mà lại còn đứng đầu thành phố nữa!”

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà Vân Xu biết là không phải.

Cố Diễm chậm rãi gật gật đầu, như hứa hẹn mà nói: “Anh cũng sẽ không, vĩnh viễn sẽ không.”

Cô có thể không cần hoàn toàn đi theo cốt truyện, bởi vì cô chỉ là một tấm bia đỡ đ·ạ·n nhỏ xíu, nội dung ít ỏi về vườn trường sẽ không ảnh hưởng lớn tới sau này, cốt truyện bắt nạt Cố Diễm đã sớm được nguyên chủ hoàn thành. Còn về việc nhà họ Vân phá sản, cô mắc bệnh nan y, đó là kết c*̣c c*̉a cô, là một cốt truyện nhất định phải có.

Gia đình hài hòa, tâm trạng vui vẻ, lại có một đội chuyên môn giúp bà điều trị thân thể nữa, lần mang thai này c*̉a Bạch Vi c*̃ng dần ổn định.

Vân Xu không có chán ghét bài xích Bạch Vi như nguyên chủ, nhưng mà c*̃ng không có quá nhiều cảm tình, sau khi biết được thai nhi trong bụng Bạch Vi sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào nữa, cô liền tập trung lao vào việc học.

Hệ thống đương nhiên có thể tra ra được Vân Xu rốt cuộc đang làm gì, nó nói những lời này, không hẳn là dò hỏi mà chất vấn nhiều hơn.

Xem ra cặp đôi này chỉ đơn thuần tới xem phim.

Lúc tạm biệt nhau c*̃ng mỉm cười, Vân Xu ôm lấy Cố Diễm, nói: “Cố lên!”

Cái gai trong lòng hai người cứ thế bị nhổ ra một cách nhẹ nhàng thế đấy, cả hai đều thấy nhẹ nhõm, lại xem thêm bộ phim nữa rồi mới rời khỏi rạp chiếu phim tư nhân.

Vân Xu và Cố Diễm đều rất tự tin là có thể thi đậu nguyện vọng đầu tiên c*̉a mình, vào một trường đại học hàng đầu c*̉a cả nước. Nhưng mà bởi vì vấn đề chuyên môn nên hai người có chút lo lắng.

Hệ thống không có lập tức đáp lại, Vân Xu liền hiểu rõ, cô đoán đúng rồi.

Mà Vân Nguyệt đi phía sau Vân Xu, Vân Nguyệt trông thấy Vân Xu tự mình cầm hành lý nên c*̃ng từ chối vệ sĩ, đi ở đằng sau Vân Xu giống như một người hầu nhỏ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Âm mưu