Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ
Tổng Công Đại Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Chương 66
“Thật sao?”
Tiểu Quy được đặt lên bàn, đã hoàn toàn trở lại bình thường.
Tiểu Quy hơi giãy giụa, m.á.u nhanh chóng chảy ra nhuộm đỏ lòng bàn tay Tiết Ninh.
Bảo vật của kiếm tiên bỗng nhiên xuất hiện trong căn nhà chật hẹp, Tiết Ninh suýt nữa bị hơi lạnh của kiếm khí đông cứng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiết Ninh đáp lại một tiếng, nâng tay lên, nhìn vào đôi tay đầy m.á.u của mình.
Tần Giang Nguyệt rũ mắt, nói: “Không có gì, đang giúp nó chữa thương.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Giang Nguyệt bảo nàng ngồi yên bên cạnh, do tinh mạch bị phá vỡ, không thể giữ được linh lực, sau núi cũng là nơi không có linh khí, việc hắn phải làm bây giờ dựa vào ý kiếm của kiếm Diệt Ma.
… Chữa thương?
“Ngươi có chỗ nào không thoải mái không?” Hắn hỏi Tiết Ninh.
Chương 66: Chương 66
Trước đó khế ước thần hồn vẫn có thể cảm nhận được dấu vết đó, vẫn còn duy trì được.
Nhưng nàng không cần phải biết.
Nàng thực sự rất muốn biết, nhưng Tần Giang Nguyệt không thể nào nói cho nàng biết sự thật.
Có lẽ Tiết Ninh trước đây đã sớm gặp chuyện ngoài ý muốn.
“Sẽ tốt thôi.” Tần Giang Nguyệt nói: “Không cần lo lắng.”
“Lùi lại một chút.”
Là khi nào nhỉ? Có vẻ như là vào một buổi tối, lúc đó nàng đang làm gì?
Lời của Tần Giang Nguyệt đã làm gián đoạn suy nghĩ của nàng, nàng vội vàng làm theo, lùi sát vào tường, không còn chỗ nào để lùi nữa.
Tiểu Quy cảm nhận sự biến dạng của bụng mình: “Vậy rốt cuộc ta bị sao thế này? Đau quá, A Ninh ơi, thực sự rất đau.”
“Vậy thì tốt.”
Tần Giang Nguyệt yên lặng nhìn Tiết Ninh, đến bây giờ mới thực sự khám phá ra bí mật trên người nàng.
Bỗng nhiên Tần Giang Nguyệt nhìn về phía nàng, Tiết Ninh không hiểu nhìn lại, ánh mắt họ gặp nhau, hắn tiếp tục im lặng, từ từ lấy ngón trỏ kéo một đường trên lưỡi kiếm, m.á.u tươi rơi xuống nhỏ lên mai rùa.
Nếu Tiết Ninh biết điều gì thực sự đã xảy ra, nàng sẽ hiểu tại sao.
Sau khi nàng đi xa, Tần Giang Nguyệt lại cắt sâu hơn vào vết thương trên ngón tay, m.á.u chảy như suối, những thứ chảy ngược lên càng nhiều hơn.
“Đặt tay ngươi lên mai rùa.” Giọng hắn rất khàn nhưng lúc ra lệnh lại nói ra rất rõ ràng.
Khi hắn ta đi xa, Tần Giang Nguyệt mới nhanh chóng quay trở lại nhà, hắn đã quay cuồng nhiều ngày, đã rất mệt nhưng vẫn cố gắng tiếp nhận Tiểu Quy với đôi mắt mệt mỏi.
Tiết Ninh hé miệng nhưng không thể phát ra tiếng nào.
Nó cũng yếu ớt hỏi hắn: “Chân quân, rốt cuộc ta bị làm sao vậy, không lẽ là ta sắp sinh rồi sao?”
Tình trạng hiện tại của Tiểu Quy là do vấn đề với khế ước thần hồn với nàng.
Nàng hơi bị bỏng, co rúm lại một chút, Tần Giang Nguyệt nắm lấy cánh tay nàng, nhiệt độ còn cao hơn cả mai rùa.
Thấy kiếm Diệt Ma treo lơ lửng phía trên Tiểu Quy, đầu kiếm chỉ về phía thiên linh của nó, Tiết Ninh rất lo lắng.
Tần Bạch Tiêu biết thảo dược quý hiếm như vậy chắc chắn là dành cho rùa thần nhỏ, hắn ta cũng đã sống chung với nó một thời gian, không thể nói là vui vẻ lắm nhưng cũng không thể nhìn thấy c.h.ế.t mà không cứu.
“Không liên quan đến ngươi, đó là vấn đề của nó.”
Tiết Ninh nhanh chóng lắc đầu.
Sau khi Tần Giang Nguyệt nói xong, hắn nhẹ nhàng dùng tay kẻ một đường nhỏ trên lòng bàn tay của nàng, mấy giọt m.á.u chảy ra nhưng nàng không hề cảm thấy đau.
Tần Giang Nguyệt chỉ có thể cưỡng ép dẫn toàn bộ phản ứng ngược vào trong cơ thể mình qua máu.
Biến cố không phải từ chính rùa thần nhỏ, nhưng nó không biết chuyện gì đang xảy ra mà bản năng gánh vác tất cả nỗi đau, không để Tiết Ninh phải chịu đựng một chút nào.
Tiết Ninh có chút không hiểu: “Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Đầu nó cũng biến dạng rồi, ta chưa từng cho nó ăn linh tinh, sao lại hại nó thành như vậy rồi?”
“Nếu không muốn nó c.h.ế.t thì trở lại, đừng lại gần nữa.”
Điều gì có thể khiến linh thú bị phản phệ bởi khế ước? Tất nhiên là do có biến cố xảy ra giữa hai bên giao ước.
“Đừng nhúc nhích.” Hắn nói khàn khàn, dựa sát bên nàng, dùng kiếm Diệt Ma đ.â.m một lỗ vào mai rùa cứng cáp.
Đó là sự thật mà dù ai đến cũng không thể nói ra.
“Cầm nó lên.”
Khế ước thần hồn trên người Tiểu Quy đã không còn hiệu quả, nếu không xử lý phản phệ, nó sẽ lan sang Tiết Ninh, lúc đó nàng sẽ đau đớn không muốn sống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiết Ninh làm theo, bàn tay chạm vào mai rùa, nóng rực.
Nhưng bây giờ hoàn toàn mất đi, dần dần bộc lộ ra vấn đề.
Nhưng hắn vẫn chưa tiết lộ tình trạng thực sự của Tiểu Quy.
“Đây là đang làm gì vậy?” Tiết Ninh hỏi, giọng nói căng thẳng.
Mai rùa tiếp xúc với m.á.u của hắn lập tức bùng nổ ánh sáng chói mắt, Tiết Ninh bản năng nâng cánh tay che chắn, nghĩ đến thân thể Tần Giang Nguyệt lại vội vàng hạ xuống, không quan tâm đến lời hắn, chạy ra sau lưng hắn muốn nắm lấy cánh tay hắn, kéo hắn ra xa một chút.
“Rốt cuộc nó bị làm sao vậy?”
Nó không lớn lắm, chỉ là một con rùa nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay Tần Giang Nguyệt, dưới sự lạnh lùng của ý kiếm Diệt Ma, nó dần tìm lại được một chút ý thức.
Thật ra có chút lạ, bây giờ nhìn lại, thân phận của nàng thực sự có vấn đề, thần hồn đã thay đổi nhưng tại sao bây giờ khế ước mới gặp vấn đề?
Tiết Ninh bây giờ có thể đã thực hiện được điều gì đó mà nàng ước muốn, có sự đổi chác gì đó giữa hai người.
“Thân thể ngươi…”
Tần Giang Nguyệt dựa vào bàn để vừa đủ giữ thăng bằng, nàng rất lo lắng rằng m.á.u của hắn sẽ cạn kiệt.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Chịu đựng một chút.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khế ước thần hồn bị lỏng lẻo, thần hồn có dấu vết bị sai lệch, tất cả đều chứng minh rằng Tiết Ninh có một thân phận khác biệt.
Tiết Ninh tiến lại gần muốn quan tâm hắn vài câu, nhưng lại nghe thấy mệnh lệnh của hắn.
“Đến đây đi.” Giọng nói của hắn rất nhẹ, như người làm bằng pha lê, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ vụn.
Hắn quá bình tĩnh, nói chuyện rõ ràng và điềm đạm, Tiết Ninh như thể đã uống một viên an thần, bàn tay siết chặt dần buông lỏng.
Tiết Ninh chỉ có thể lùi lại.
Tần Giang Nguyệt lần nữa lên tiếng, dù hắn đang làm gì thì quá trình cũng đã diễn ra hơn nửa, nếu bỏ dở giữa chừng thì những gì đã trải qua trước đây sẽ trở nên vô nghĩa.
Không phải.
Hắn rất nhạy bén, gần như nhanh chóng đoán ra, bây giờ khế ước mới gặp vấn đề chắc chắn là vì đã xảy ra một sự thay đổi triệt để giữa Tiết Ninh trước đây và nàng bây giờ.
Nàng chưa nói hết câu đã bị Tần Giang Nguyệt ngắt lời.
Đôi mắt Tiết Ninh bắt đầu ngấn lệ, nàng muốn tiến lại gần, nhưng nhớ lời Tần Giang Nguyệt nên không dám lại gần.
Tần Giang Nguyệt cạn lời không biết nói gì, còn Tiết Ninh không nhịn được nói: “Đừng nghịch ngợm nữa Tiểu Quy, mi là con rùa đực đấy!”
Dường như tình trạng của Tiểu Quy đã dịu đi rõ rệt, nhưng Tiết Ninh không thể nào nhẹ nhõm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi nàng không thể nhịn được mà tiến lên một lần nữa, cuối cùng hắn cũng dừng lại, tay kia ghép hai ngón tay lại, ép vào huyệt đạo trên cổ tay, dừng m.á.u ở đầu ngón tay.
“Lùi lại, Tiết Ninh.”
Nàng đột nhiên cảm thấy một chút quen thuộc mơ hồ, như thể trước đây mình đã từng bị kiếm khí này bao phủ.
Tiết Ninh cứng đờ, thậm chí Tần Giang Nguyệt còn không quay đầu lại, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, vẻ mặt lạnh lùng, đầu ngón tay vẫn không ngừng rỉ máu, có thứ gì đó theo hướng m.á.u chảy ngược trở lại vào cơ thể hắn, mỗi lần như vậy, sắc mặt hắn càng thêm tái nhợt.
Nó đã bị phản phệ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.