Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77: Chương 77

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77


Các phụ huynh đều là chủ căn hộ ở khu chung cư, bà nội Ngô xem như vào chung cư ở sớm nhất, gọi cả một nhóm người đến nhà mình chơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô nhanh chóng đi nấu mì, đập vài cái trứng gà, lại trộn thêm một ít rau xanh, bữa cơm trưa đạm bạc đã nhanh chóng được ra lò. Thư Nhan uống vài ngụm canh nóng, bụng cũng thoải mái lên không ít. Trước đây cô chỉ nghĩ rằng những người mở cửa hàng quần áo thời trang chỉ cần ăn mặc thật đẹp, trang điểm tinh tế, ngồi cả ngày trong cửa hàng là kiếm được cả bộn tiền. Bây giờ bản thân cô tự mở cửa hàng rồi mới biết bán quần áo thật sự rất vất vả.

"Cô nói thật không?" Bà nội Ngô cãi nhau gay gắt nhất vì chuyện lớp học thêm vừa về, nghe Thư Nhan nói vậy tức thì phấn chấn: "Thảo nào cục cưng nhà tôi về nhà ăn ngon lành như vậy, chắc chắn là đi học bị đói rồi."

"Nhưng trong nhà mình làm gì có c·h·ó hả mẹ." Thiên Bảo và Thanh Thanh nhìn Thư Nhan.

Nói 'ăn rồi' là Thanh thanh, nói 'chưa ăn' là Thiên Bảo, Thư Nhan nhìn thấy vụn bánh còn dính trên khóe miệng con trai bèn vỗ nhẹ vào gáy cậu nhóc: "Bánh bị c·h·ó con ăn rồi nhỉ."

Các phụ huynh lưỡng lự, một lúc sau đồng ý với ý kiến của Thư Nhan.

"Cơm ở nhà trẻ không ngon sao?" Hai trăm tệ một tháng, hoàn toàn ngang bằng với các trường mẫu giáo cao cấp, không lẽ nhà trường cắt xén khẩu phần ăn của mấy đứa nhỏ?

"Chúng ta nhiều người thế này, mấy cô không đi cũng không sao đâu, xong nhớ tới sớm chút nhé." Người đồng ý đầu tiên lại là bà nội Ngô.

"Thằng nhỏ nhà tôi cũng thế, gần đây cứ nói đói mãi, tối ăn ngon lành, tôi còn tưởng trên trường con chơi nhiều nên mau đói bụng, hóa ra là không được ăn no. Không được, tôi phải đi hỏi giáo viên mới được."

Thư Nhan kể cho các phụ huynh từng nói chuyện cùng về phản ứng của Thiên Bảo, đề xuất kiểm tra đột xuất lúc bọn trẻ ăn trưa.

"Mẹ ơi, con muốn ăn nữa." Bây giờ Thiên Bảo đã có thể tự ăn cơm, hơn nữa còn ăn rất giỏi.

Mẹ một số đứa bé phải đi làm, không nhiều thời gian rảnh như bà nội và bà nội trợ.

"Để ngày mai mẹ đến trường xem sao." Thư Nhan nhớ đến tin tức mà mình đọc được lúc trước, phụ huynh phát hiện nhà bếp của trường mẫu giáo rất bẩn, ngày nào cũng cho đám trẻ con ăn rau và đậu phụ, đột nhiên cô cảm thấy không yên tâm lắm, dù sao cũng phải đến đó xem xét một chuyến.

Thật sự không muốn đi rửa chén nữa, cô kêu hai đứa nhỏ vào phòng cô chơi, về phòng rồi ngay cả quần áo cũng không kịp thay ra đã nằm sấp xuống giường. Đầu óc cô đờ đẫn đi, vừa gối đầu lên gối là đã chìm vào giấc ngủ rồi.

"Chỉ có cà rốt, đậu phụ, rau, một và hai, hai miếng thịt mẹ ạ. Cơm mẹ nấu ngon hơn." Thiên Bảo giống như một chú cún con tội nghiệp nhìn mẹ mình.

Chương 77: Chương 77

"Đợi đã! Giờ chúng ta không có chứng cứ gì, đi hỏi giáo viên thì liệu người ta có thừa nhận không? Dù sao cũng phải có bằng chứng đã, con còn nhỏ, không biết gì, chúng ta tạm gác chuyện ban sáng, chờ tới giờ ăn trưa xem trường mầm non cho chúng ăn gì, cả tình trạng vệ sinh ở nhà bếp nữa. Mọi người thấy sao?" Thư Nhan cản họ lại, việc đã qua thì sao người ta chịu thừa nhận, bắt tại trận thì họ không đuối lý được.

"Mẹ ơi, con cũng muốn đem cơm đến lớp ăn như chị gái vậy." Thiên Bảo rất ngưỡng mộ chị mình, ngày nào mẹ cũng làm cơm hộp cho chị mang lên trường, vừa có thịt vừa có trứng gà, ở nhà trẻ cậu nhóc chỉ được ăn hai lát thịt con con thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mẹ đi nấu cơm cho hai đứa ăn nha, một lát nữa là có ngay." Bây giờ đã hơn mười giờ, chắc hai đứa nhỏ cùng đói rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc nghe thấy tiếng đồng hồ báo thức vang lên, Thư Nhan thật sự muốn ngồi dậy với lấy cái đồng hồ ném ra xa rồi ngủ tiếp. Nhưng nghĩ đến hai đứa nhỏ đành phải lật đật ngồi dậy đi nấu cơm tối, chả trách mà người ta thường hay kêu những bà mẹ là siêu nhân, chẳng qua đều bị ép cả thôi.

TBC

Học phí của trường mầm non Thiên Bảo theo học không thấp, ai đi học được ở đây nhà đều có điều kiện, đứa trẻ nào cũng là công chúa, hoàng tử trong nhà.

"Đây còn chẳng phải là c·h·ó con sao." Thư Nhan nịnh cái mũi nhỏ của Thiên Bảo, cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần không liên lụy tới cháu trai bảo bối của bà ấy thì bà nội Ngô rất dễ tính.

Chủ yếu là nhờ cô giáo rèn luyện, lúc ăn cơm trong nhà trẻ hoặc ở trên trường, người ta đâu cần quan tâm mình có ăn no hay không, nếu không ăn thì cứ đợi đến buổi chiều tự khắc đói bụng. Hai ba lần sau Thiên Bảo chủ động ăn cơm hơn những đứa trẻ khác, về nhà cũng bỏ được cái tật kén ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tôi phải đi làm nữa, hay chờ tôi tan làm rồi qua nhé?"

"Con không phải là c·h·ó con." Thiên Bảo vui vẻ cười khúc khích.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77