Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 83: Chương 83

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Chương 83


Chương 83: Chương 83

Quả nhiên bọn trẻ thích KFC, nhất là cánh gà và hamburger, cả hai đứa đều ăn đến no căng bụng. Lần đầu ăn nên Thư Nhan không thúc ép chúng phải ăn ít.

Các công nhân: Chúng ta không phải đàn ông sao?

Thư Nhan cười thầm, lại hỏi: "Vậy anh là tự học thành tài ư? Tôi còn tưởng anh học thiết kế hồi đại học. Tôi nghe thầy Trương nói anh không chỉ là thiết kế trưởng của công ty mà còn có cổ phần trong công ty, vậy thì anh cũng là ông chủ rồi, mới 29 tuổi, thật sự là rất lợi hại."

"Trong đó nhiều đồ ăn ngon lắm, chắc chắn các con sẽ thích." Khi còn bé Thư Nhan rất thích ăn mấy món này, sau khi tốt nghiệp đại học, ăn đủ loại đồ ăn ngoài thì cô quay sang thích đồ ăn nấu tại nhà hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc ăn trưa, Thư Nhan làm như vô tình hỏi chuyện Trần Phi: "Anh là người ở đâu? Nghe giọng thì có vẻ không phải người bản địa ở vùng phía Nam này."

"Đèn đã được lắp đặt đầy đủ, cô xem còn có vấn đề gì nữa không. Sau khi trở về tôi sẽ cử người mang sô pha đến đây, đến lúc đó tôi sẽ giúp cô bài trí." Trần Phi nói chuyện với Thư Nhan, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Trương Hoa Tú.

"Mẹ ơi, lần sau chúng ta lại đến chứ?" Trên đường về, Diệp Thiên Bảo hỏi với vẻ mong đợi, mặc dù Diệp Thanh Thanh không hỏi nhưng cũng nhìn Thư Nhan bằng đôi mắt đầy mong chờ.

"KFC là gì vậy mẹ?"

"Nếu như hai đứa biểu hiện tốt thì mẹ sẽ lại dẫn hai đứa tới đây."

Kỳ nghỉ lễ mười một ngày vui vẻ đã trôi qua, bọn trẻ lại trở lại trường học, cửa hàng của Thư Nhan cũng đã được trang hoàng gần xong.

TBC (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong kỳ nghỉ lễ kéo dài mười một ngày này, Thư Nhan dành phần lớn thời gian cho bọn trẻ, chuyện trong cửa hàng đều do Trương Hoa Tú phụ trách. Trong khoảng thời gian này, Trần Phi ngày nào cũng đến cửa hàng của Thư Nhan. Hôm thì là vì để quên bản thiết kế ở cửa hàng, có hôm thì là đến xem đèn trong cửa hàng đã hoạt động tốt chưa, hôm thì là do đo sai kích thước ghế sô pha...

Trần Phi ngượng ngùng cười: "Cũng không phải là tự học, là thầy do cậu tôi giới thiệu. Tôi theo học thầy bốn, năm năm rồi mới ra nghề, lại gặp được ông chủ tốt, sẵn lòng cho tôi cơ hội thể hiện thôi."

Thư Nhan không hề nói quá, Trần Phi quả thực rất giỏi.

Thư Nhan nhìn thoáng qua Trương Hoa Tú, người nãy giờ vẫn đang bận rộn, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Khoảng thời gian qua thật làm phiền anh quá, nếu không nhờ có anh, một mình Tú Tú ở cửa hàng sẽ bận rộn đến tối tăm mặt mũi mất, trưa nay tôi muốn mời anh ăn cơm, coi như là bày tỏ chút lòng thành."

"Tôi là người Tứ Xuyên, năm nay 29 tuổi, sau khi tốt nghiệp trung học, tôi được bố trí làm việc trong một xí nghiệp ở quê. Làm việc trong xí nghiệp không được tốt cho lắm. Tôi cảm thấy ở lại đây cũng không có tiền đồ gì, cậu tôi làm việc ở Nam Thành, cảm thấy nơi này cũng không tệ nên tôi đi theo cậu tới đây, bất tri bất giác đã ở đây được tám năm rồi, tôi cũng xem như là một nửa người Nam Thành."

Về đến nhà trong tâm trạng vui vẻ, hai đứa nhóc còn đang hào hứng nhớ lại những con vật mình thấy ở sở thú đang làm gì, thỉnh thoảng còn cãi nhau vì chuyện lông gà vỏ tỏi. Thư Nhan khẽ nhoẻn môi, nhìn tấm ảnh trong tay, bỗng thấy thế này cũng rất tốt.

"Thiết kế Trần khiêm tốn rồi." Anh ấy chỉ hướng nội, cũng không phải là không biết nói chuyện, điểm này rất tốt, Thư Nhan liếc mắt nhìn Trương Hoa Tú, có vẻ đang ăn cơm vô cùng nghiêm túc, nếu như lỗ tai cô ấy không đỏ lên như bây giờ. Thư Nhan cười cười, tiếp tục hỏi: "Vậy ba mẹ anh đều ở quê ư? Tương lai anh có dự định như thế nào? Ở lại Nam Thành hay về quê?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy thì tôi không khách khí nữa." Trần Phi liếc nhìn Trương Hoa Tú, ngượng ngùng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có thể vì không dùng nhiều nên độc giả thấy bình thường, nhưng thế giới cô đang sống đã không phải một quyển sách nữa mà là một thế giới chân thật, có m.á.u có thịt có linh hồn thật. Nhiều thứ không được tác giả viết cũng tự động sinh ra trong thế giới này, ví dụ như KFC, có thể nó chỉ được đề cập một, hai lần trong sách nhưng lại thật sự tồn tại đây.

Tuy rằng Trần Phi đang trả lời câu hỏi của Thư Nhan, nhưng thỉnh thoảng mắt lại liếc nhìn về phía Trương Hoa Tú, nãy giờ vẫn đang cúi đầu ăn cơm.

Dường như cô chỉ hỏi anh ấy từ đâu đến thôi, không phải sao? Sao lại có thêm một đống lời tự bạch dài dòng vậy chứ?

Nghe đến vấn đề này, tay Trương Tú Hoa nắm chặt đôi đũa, lỗ tai vểnh lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Chương 83