Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36: Chương 36

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Chương 36


“Vậy thì ít nhất cô cũng phải xác minh một chút xem tôi diễn có tốt không.” Thẩm Ấu Dao nói: “Cô chắc chắn tôi diễn không tốt như vậy sao?” nói xong cũng không muốn để ý đến Mạc Duyệt nữa, trong giới này đúng là lắm yêu ma quỷ quái, dù là đại tiểu thư như Mạc Duyệt sơ suất cũng người ta lợi dụng.

Đỗ Trạch Thần cười hì hì: “Anh chỉ lo em không thoải mái thôi mà.”

Trong mắt người ngoài hai người là đôi phu thê ân ái, Đỗ Trạch Thần đến tham ban tất nhiên là hai người ở cùng với nhau rồi. Có điều, khi đóng cửa phòng lại, đối mặt với chiếc giường, hai người đều hơi mất tự nhiên.

“Cảm ơn anh đã quan tâm.” Thẩm Ấu Dao lườm anh một cái rồi lại nói: “Em sẽ không thấy mất tự nhiên đâu.”

“Cũng không nhất định là người ta cướp đâu.” Tống Dĩ Sam bình tĩnh lên tiếng: “Cũng có thể đạo diễn Quý cảm thấy cô ấy diễn tốt hơn thì sao?”

Mạc Duyệt biến sắc, hiểu ý của anh, anh vốn dĩ không có ý định mời cô ấy, cô còn nói cái gì mà giảm cân không đi, hoàn toàn là tự mình đa tình.

Tống Dĩ Sam an ủi: “Đừng tức giận nữa, mấy chuyện này trong giới cũng đâu có ít gì, tôi sớm đã quen rồi, suy cho cùng cũng là do tôi diễn không tốt, tốt đến mức khiến đạo diễn không nỡ bỏ rơi tôi vì những thứ khác.”

Vừa nói dứt câu thì cô nhìn thấy đằng sau mấy người đó xa xa là một người đàn ông ngồi xe lăn, đang nói chuyện với đạo diễn Quý, hai người hàn huyên mấy câu đạo diễn Quý chỉ chỉ về hướng Thẩm Ấu Dao, người đàn ông kia đi đến, sau khi thấy Thẩm Ấu Dao thì nở một nụ cười rạng rỡ, không phải Đỗ Trạch Thần thì còn ai nữa? (đọc tại Qidian-VP.com)

Bữa tối Thượng Thực này ngon vô cùng, chỉ có Mạc Duyệt và Triệu Hiểu Đan cùng với mấy người thường ngày khua môi múa mép với Thẩm Ấu Dao là không được thưởng thức...

Triệu Hiểu Đan sửng người một lúc, đang không hiểu Đỗ Trạch Thần nói gì thì thấy anh cười như không cười nói: “Tôi thì không giống Ấu Dao nhà tôi đâu, cô nghĩ tôi có mời những người bắt nạt người của tôi dùng bữa không? Hay là cô mặt dày tới nỗi bắt nạt người ta rồi vẫn còn yên tâm thoải mái mà trục lợi từ người ta?” Anh vừa nói vừa liếc sang Mạc Duyệt một cái.

Mặc dù cô cũng không nổi tiếng gì, nhưng trong tổ làm phim dù gì cũng là nữ hai, cũng coi như là nhân vật nặng ký rồi, địa vị của cô ta cũng cao hơn, nói chuyện cứ như nhân vật có địa vị trong giới giải trí vậy.

Thẩm Ấu Dao nhìn hai cái ghế sô pha đơn cạnh tường rồi lại nhìn Đỗ Trạch Thần, khinh thường cái cớ không bận tâm của anh, sô pha đó còn không thoải mái bằng xe lăng của anh nữa.

Làm xong mấy chuyện này, cuối cùng anh cũng chịu nhắm mắt đi ngủ.

Ánh sáng vàng ảo diệu của đèn ngủ chiếu lên cô gái vốn dĩ đã xinh đẹp lại càng đẹp hơn, Đỗ Trạch Thần nghiên người qua, quang minh chính đại mà ngắm người ta: Sao cô có thể sinh ra đã xinh đẹp như vậy chứ? Nhìn xem cặp chân mày này, không đậm không nhạt vừa vặn xinh đẹp, lông mi vừa dài vừa cong, sống mũi cao bay, đôi môi mỏng mỏng, hơi khô, anh kích động muốn dùng môi mình làm ẩm nó...

Thẩm Ấu Dao bật cười, khoảnh khắc cằm cô tựa lên vai anh, ngửi được mùi vị trên người anh liền cảm thấy vui vẻ nhẹ nhõm, thật ra cô cũng hơi nhớ anh.

“Hơ hơ, người chưa từng diễn như cô ta, vừa nhận vai diễn này lại diễn tốt hơn cô sao?” Mạc Duyệt nói: “Quỷ mới tin, hơn nữa chẳng phải cô cũng nói rồi sao? Đạo diễn Quý rõ ràng rất vừa ý cô còn gì.”

Đỗ Trạch Thần nói: “Nên làm thôi, tính tình Ấu Dao hơi nhát, nhờ đạo diễn quan tâm đến cô ấy nhiều hơn chút.” Nói xong anh dặn mấy người trẻ tuổi kia: “Mang mấy hộp đồ ăn này đến phòng đạo diễn Quý, mọi người cùng ăn cho náo nhiệt chút. Phần còn lại, Tiểu Mầm, cô đi phân phát cho nhân viên làm việc đi, bữa tối của tổ làm phim không phải là chưa có sao?”

“Cô Mạc sao lại cho rằng vai diễn này là tôi cướp của người khác?” Thẩm Ấu Dao nói: “Chuyện này tìm đạo diễn xác minh một chút cũng đâu phải chuyện khó gì nhỉ? Cô tùy tiện nghi ngờ như vậy không sợ đổ oan cho người tốt sao?”

Đỗ thiếu gia mất hết lý trí bên này vẫn tiếp tục giả vờ giả vịt: “Hay là anh ra khách sạn ngoài ở vậy.”

Thẩm Ấu Dao nói: “Đừng có lộn xộn nữa, trong tổ phim này tai vách mạch rừng, đừng có cành mẹ đẻ cành con nữa.”

“Em nói cái gì? Đỗ Trạch Thần đi thăm ban rồi?” mắt Ngụy Anh Tuấn láo liên, cơ hồ như đang nghĩ đến ý xấu gì đó.

Chậc chậc, cái cằm này đáng yêu c·h·ế·t mất.

Triệu Hiểu Đan thì có chút do dự, đạo diễn, phó đạo diễn cùng với mấy diễn viên chính đều là những đối tượng cô ta muốn kết giao, đặc biệt là dùng bữa là lúc dễ dàng rút ngắn khoảng cách đôi bên nhất, có điều có Đỗ Trạch Thần ở đây cô ta cũng hơi sợ...

Mặc dù hai người cũng đã từng ngủ chung trên một giường rồi, nhưng đó là hoàn cảnh đặc biệt.

“Ngủ ngon.” Thẩm Ấu Dao nói xong liền nhắm mắt rồi ngủ luôn.

Triệu Hiểu Đan ở bên cạnh cũng đổ thêm dầu vào lửa: “Chứ còn gì nữa, Tiểu Lý còn trẻ như vậy, công việc khó khăn thế nào, ai làm việc mà không phạm sai lầm chứ, đá đổ bát cơm của người khác cũng hơi quá đáng rồi đó.”

Thẩm Ấu Dao và Đỗ Trạch Thần còn chưa biết bản thân sắp đụng độ thù địch từ nhiều phía, lúc này đang ở trong phòng đưa mắt nhìn nhau.

Nói thì nói vậy, nhưng không biết từ khi nào mà vành tai cô đã đỏ lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc nghe thấy anh lẩm bẩm, lại cảm thấy cơ thể người khác đang tiến gần đến cô cứ tưởng anh muốn kéo chăn giúp cô, kết quả chăn của cô không chút động tĩnh nhưng cánh tay lại có hơi ấm, anh vậy mà lấy chăn của mình đắp cho cô...

Mạc Duyệt đương nhiên không định đi rồi, không nói đến chuyện cô ấy không thích Đỗ Trạch Thần và Thẩm Ấu Dao, cô ấy cũng không có vô sỉ tới mức khinh thường đã rồi lại chạy tới ăn của người ta: “Đạo diễn Quý đi ăn đi, dạo này tôi giảm cân, không đi đâu.”

Triệu Hiểu Đan còn khó coi hơn, Đỗ Trạch Thần đã nói trắng ra như vậy, đạo diễn Quý cũng không tiện dàn xếp, cuối cùng cũng đành làm như không thấy dắt theo mấy vị phó đạo diễn và nam diễn viên chính đi về phòng.

Triệu Hiểu Đan cũng theo anh ta một khoảng thời gian rồi, cũng đoán được anh ta như vậy là muốn nghĩ đến chuyện hãm hại Đỗ Trạch Thần rồi, mặc dù chưa thành công lần nào nhưng lần này cô vô cùng mong đợi có thể khiến Đỗ Trạch Thần gặp xui xẻo, à, nếu thêm cả Thẩm Ấu Dao nữa thì quá tốt luôn.

“Đến thăm em đấy.” Đỗ Trạch Thần dang rộng hai tay, cúi người muốn ôm một cái.

Tiếu Minh Chính nhìn đống văn kiện chất cao như núi biểu thị hoàn toàn tán đồng.

“Chậc, đúng là không biết chăm sóc bản thân chút nào.” Anh lẩm bẩm trách một tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đỗ Trạch Thần ngại ngùng giải thích: “Vốn chỉ định ăn tối xong đi ngay, không ngờ bên phía anh Chu có chuyện nên đi trước rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói đến ghi thù thì Triệu Hiểu Đan cũng không chịu thua kém, vừa về phòng đã gọi video khóc lóc kể lễ với Ngụy Anh Tuấn.

Anh không thấy được cái nhíu mày của Thẩm Ấu Dao, dù cho có nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được cô đang dở khóc dở cười, tuy vậy khóe miệng lại cong lên đầy vui vẻ.

Chưa hết, Đỗ Trạch Thần còn nhỏ giọng lầm bầm: “Ai bảo em không thành thật!” Sau đó dường như sợ cô động đậy, anh đã nắm lấy tay cô...

“Còn có một số người tưởng giành được vai diễn là thuận lời rồi sao?” Cô ta cười lạnh: “Còn phải xem xem cô ta có đủ khả năng hay không nữa.”

Tiểu Mầm che miệng cười thầm, hai người này cũng thật là, cách nhau xa như vậy mà vẫn có thể phát cẩu lương.

“Hôm nay Đỗ thiếu gia mời, tôi lại có lộc ăn rồi.” Quý Minh Thành cười hơ hơ cảm ơn.

“Cơm đến rồi.” Không biết ai nói câu đó đã khiến mọi người cùng vui vẻ ngoái đầu nhìn lại, nhìn thấy mấy người trẻ tuổi mang theo không ít hộp đựng thức ăn đi vào, trên hộp có in logo ‘Thượng Thực’, trong đám đông truyền đến tiếng hoan hô, đồ ăn của Thượng Thực rất ngon nhưng giá cả cũng cao, người bình thường muốn ăn cũng khó.

“Ngủ ngon.” Đỗ Trạch Thần cũng nhắm mắt, có điều chưa được mấy phút lại mở mắt ra rồi.

Thẩm Ấu Dao đứng dậy, mặt không tự chủ mà nở một nụ cười.

Mạc Duyệt bình thường cũng không để ý đến cô ta cho lắm, nhưng câu cuối cùng dường như đã chạm đến dây thần kinh của Mạc Duyệt: “Đỗ thiếu phu nhân cướp đồ của người khác trước giờ chưa sẩy tay lần nào.”

“Nói như vậy là cô bị oan rồi?” Mạc Duyệt châm chọc: “Ai mà không biết đạo diễn Quý là người khéo léo, không đắc tội với ai, quan hệ của cô như vậy, tất nhiên để cô diễn rồi.”

Mạc Duyệt khó chịu, quả thật cô ấy chưa xem qua diễn xuất của Ấu Dao, mấy hôm nay khai máy hai người chưa có cảnh quay chung, hơn nữa cô ấy cũng không thích Ấu Dao, bình thường lúc Ấu Dao lên diễn thì cô ta cũng đi nghỉ ngơi rồi.

Thì ra là đi hỏi rồi.

Đỗ Trạch Thần nói: “Vậy để anh ngủ sô pha.”

Vốn tưởng rằng lần này Thẩm Ấu Dao sẽ vẫn trầm mặc cho qua, không ngờ cô lại ngẩng đầu nhìn Mạc Duyệt một cách nghiêm túc: “Trước giờ luôn nghe người ta nói cô Mạc thông minh cương trực, giờ xem ra chỉ là hữu danh vô thực, nói về thông minh, bị người ta xem như công cụ, nói về cương trực, cũng sẽ chỉ đứng một bên cười nhạo, cô có gì bất mãn với tôi có thể nói thẳng.

Quý Minh Thành vì vậy cũng gọi phó đạo diễn và vài diễn viên chính đến: “Đi thôi, đến phòng của tôi, mọi người cùng ăn một bữa thật ngon nào.”

Mạc Duyệt cười lạnh: “Nói thẳng thì nói thẳng, cướp vai của người khác cô còn lý lẽ gì nữa không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau này, đến khi Chu Ngạn Lâm khẳng định năng lực điều tra cùng với năng lực ghi thù của Tiểu Mầm, bên cạnh Thẩm Ấu Dao có lẽ cần một trợ lý như vậy.

Anh Chu có chuyện kia thì đang tố cáo với Tiếu Minh Chính: “Đỗ thiếu gia đúng là mất hết lý trí rồi, không từ thủ đoạn a.”

Thẩm Ấu Dao đi đến đón: “Sao anh đến đây vậy?”

Trong lòng Thẩm Ấu Dao hơi bất lực, bị người khác nhìn chằm chằm như vậy cô làm sao mà ngủ cho được? Lần đầu tiên ngủ chung một giường với đàn ông, dù cô có to gan đến mấy cũng khó mà bình tĩnh được, sở dĩ cô nhắm mắt đi ngủ ngay là để tránh mấy tình huống ngại ngùng, ai mà ngờ Đỗ Trạch Thần lại hưởng thụ như vậy.

Triệu Hiểu Đan cười nói: “Đạo diễn Quý như vậy là cảm thấy có lỗi với mọi người nên đã chi tiền à?”

Triệu Hiểu Đan bên này đem chuyện lớn chuyện bé về việc Đỗ Trạch Thần đến đây kể hết, Mạc Duyệt bên kia cũng tức giận không hề nhẹ, bóc phốt với người trong điện thoại: “Thật chưa gặp qua người đàn ông nào nhỏ nhen như vậy, họ cướp vai của cô có lý sao?”

Vì nhân viên tạm thời bị sa thải nên bữa tối của mọi người hơi muộn, Mạc Duyệt tan làm cũng không cách nào ăn cơm đúng giờ, nhìn thấy Thẩm Ấu Dao là cả một bụng tức, nhịn không được liền nói: “Đỗ thiếu phu nhân cũng uy phong quá đó.”

Chương 36: Chương 36

Không đợi cô ta kịp đắn đo xong, Đỗ Trạch Thần thấy cô ta bước theo mình thì cười nói: “Cô Triệu, cô thấy tính tình tôi thế nào?”

“Cô tốt tính thật đó.” Mạc Duyệt nói: “Yên tâm đi, rồi cũng có một ngày cô sẽ làm được thôi, tôi tin cô.”

Ngắm bao lâu cũng không thấy chán, có điều anh sắp không kìm chế nổi rồi, anh mắt lướt đến cánh tay đang bỏ ngoài chăn của Thẩm Ấu Dao.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Chương 36