Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Xuyên Toa

Unknown

Chương 176: Thành phố trong truyền thuyết

Chương 176: Thành phố trong truyền thuyết


Chương 176: Thành phố trong truyền thuyết

Vừa bước qua cột sáng, mọi thứ xung quanh thay đổi ba trăm sáu mươi độ.

Trước mặt Long Vũ không phải là thứ gì đó giống như bên trong truyền thuyết mà chỉ là một ngôi làng nhỏ.

Nhà làm bằng lá kèm theo chút gỗ, không có chút không khí hiện đại nào, như trở về thời đại cũ.

Thời gian của cả hai đồng bộ nên hiện giờ không có ai xuất hiện, ngôi làng nhỏ này hiện tắt đèn tối thui, không có một bóng người.

Phía sau ngôi làng lại là một gốc cây, phần thân của nó xuyên qua tầng mây không cách nào thấy được phía trên của nó là gì.

Rễ cây cực kì khổng lồ, thậm chí có vài ngôi nhà xây ở trên rễ cây.

Phần bên trong rễ cây cũng được tận dụng làm nơi ở, theo cảm giác của Long Vũ thì có kha khá người ngủ ở nơi đó.

Tuy rằng ngôi làng này rất nhỏ nhưng vùng đất này là cực kì rộng.

Cảm giác của Long Vũ cho biết rằng ngôi làng này không phải là tất cả, chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.

"Đây là thành phố trong truyền thuyết, thành phố Simia đây sao."

Long Vũ đứng trên cao nguyên nhìn chằm chằm ngôi làng này.

"Có khi nào mình đến sai chỗ không nhỉ, lẽ ra phải tràn ngập khói bụi mờ ảo hoặc bao bọc bởi ánh sáng thần thánh chứ."

Không tin, Long Vũ dụi mắt.

Mở mắt ra lần nữa vẫn như thế, vẫn là một ngôi làng nhìn cực kì bình thường, không có một bóng người, do bây giờ đã khuya, có người mới lạ.

"Mình đã đến rồi, những người khác đâu rồi nhỉ, chắc hẳn họ đã đến trước mình mới đúng."

Suy nghĩ, Long Vũ mở hệ thống lên nhắn tin vào trong nhóm.

"Mọi người, tui đã đến được thành phố Simia rồi, bây giờ mọi người đang ở đâu nhỉ, bây giờ tui đang đứng trước một ngôi làng nhỏ đằng sau có một thân cây khổng lồ không thấy thân trên."

Nhắn xong, Long Vũ còn thuận tiện chụp tấm hình bây giờ xong gửi vào nhóm.

Chưa đến vài giây có người phản hồi, đó chính là đội trưởng, Andrew, người lúc nào cũng trả lời đầu tiên các câu hỏi của Long Vũ.

"Ngươi đến quá trễ, bây giờ mọi người đang nghỉ ngơi hết rồi, mà theo vị trí thì ngươi chỉ cần đến gần cây khổng lồ đó sẽ có người tiếp ứng ngươi."

"À, nên nhớ đứng nên bước vào ngôi làng, nếu không ngươi sẽ c·h·ế·t thật thảm, nhắc lại đừng nên bước vào ngôi làng!"

Thấy tin nhắn này, Long Vũ liếc nhìn ngôi làng bình thường rồi một lần nữa nhìn về phía tin nhắn gãi gãi đầu.

"Có thật không đây, bước vào sẽ c·h·ế·t thật thảm sao, nhưng thôi, đã mệt lắm rồi không muốn dây dưa nữa đâu."

Dập tắt suy nghĩ ảo tưởng trong đầu, Long Vũ bắt đầu đứng lên đi thẳng về hướng khác, không muốn đi vào ranh giới của ngôi làng nhỏ này.

Do đây là khu đồng bằng rộng lớn, chỉ có duy nhất một loại cây chính là cây khổng lồ trước mặt Long Vũ nên đường xá rõ ràng, đường đi cũng được Long Vũ vạch ra rõ ràng.

Cứ thế theo đường đi có sẵn tiến về phía trước, thuận tiện cách xa ngôi làng được cho là nguy hiểm đó ra.

Trên đường đi, Long Vũ cũng thuận tiện trả lời cho đội trưởng yên tâm.

"Được rồi đội trưởng, ngươi yên tâm, ta sẽ không dại mà đi vào ngôi làng đó đâu, lúc trước bị truy đuổi đã đủ mệt rồi."

Vừa nhắn vào lập tức có phản hồi.

"Ngươi như thế ta yên tâm."

Xong lại lặn đi, không quan tâm gì đến bên trong phòng chat nhắn gì.

Nhìn phía trước con đường bằng phẳng, xung quanh chỉ có một số cỏ dại mọc lên, Long Vũ nhàn nhã tiến về phía trước.

"Đỉnh cao, ngươi có ở đây không."

"Có, đỉnh cao ở đây thưa chủ nhân."

Lúc này, đỉnh cao vẫn đang tàng hình trên vai Long Vũ lúc này hiện thân hình.

Nhìn về phía đỉnh cao, Long Vũ hài lòng gật đầu.

"Xem ra chưa lạc mất, rất tốt rất tốt, ta không muốn giống như lúc Bleach cùng Sword Art Online."

Nhớ lại lúc xuyên qua hai thế giới không có đỉnh cao bên cạnh phân tích, Long Vũ lắc đầu ngao ngán, nhưng thật may mắn có được cốt truyện của hai thế giới đó nên mới không gặp khó khăn gì.

Nếu ở một thế giới không có bất kì thông tin nào cùng không có đỉnh cao bên cạnh phân tích Long Vũ có vẻ hơi gân gà.

Có thể nói đỉnh cao tựa như một phần quan trọng của Long Vũ.

"Được chủ nhân quan tâm đỉnh cao rất vui mừng."

Hai tai của nó gập lên gập xuống, hai mắt lúc nào cũng bình thường bây giờ cong lại thành hình nửa vầng trăng, nhìn cực kì cao hứng.

Thấy đỉnh cao như thế, Long Vũ cũng cực kì vui mừng, cả hai trải qua hành trình khó khăn bây giờ mới được bình yên nên cực kì trận trọng quảng thời gian này.

Đó là lí do tại sao Long Vũ không muốn lao thẳng vào ngôi làng mặc dù lúc đầu Long Vũ có ý nghĩ đó, vào ngôi làng tìm người hỏi một chút.

Do nhìn ngôi làng cực kì đơn sơ, không có chút nào gọi là có cao thủ ở bên trong với cả Long Vũ vừa trải qua một trận chiến căng thẳng, trên thân sát khí vẫn còn, có khả năng dọa người.

Chỉ là thấy tin nhắn thì không muốn dây dựa, sợ chân chỉ vừa chạm vào thì đã c·h·ế·t không biết lí do.

...

"Vào!"

"Tua lại một lần nữa thành công cho Vorpal Sword thêm ba điểm."

Bình luận viên lúc này cực kì phấn khích, điểm số cách biệt giữa cả hai đội không ngừng giảm bớt, thoáng chốc chỉ còn hai điểm nữa là ngang bằng.

Trong khi thời gian trận đấu vẫn còn trống trãi, hai phút.

Đội nhật bản vô cùng có khả năng khiến cho điểm số của hai đội cách biệt khi có Tuấn tồn tại.

Nhìn trạng thái của Tuấn bây giờ, chơi thêm một một hiệp nữa vẫn không có vấn đề.

Đứng giữa sân, lúc này khí thế đội Vorpal Sword tăng cao.

Cả đội ai cũng tiến vào Zone, cả đội hình lúc này bao gồm Akashi, Tuấn, Aomine, Murasakibara cùng với Kagami.

Cả năm người trong trạng thái Zone, khí thế dâng cao, trong khi bên phe Jabberwock chỉ có một mình Nash là đang trong trạng thái Zone.

Bốn người còn lại không ai có thể vào Zone, ngoại trừ Jason Silver vẫn có khả năng cạnh tranh với Murasakibara ở trạng thái Zone ra thì ba người còn lại ở trên sân như không có bất kì tác dụng gì.

Nash nhận lấy bóng, giữ một khoảng cách nhất định với Tuấn, người một một với Nash từ đầu hiệp đến bây giờ.

Lúc đầu Nash cực kì tự tin, khi có thể khiến cho Vorpal Sword không cách nào kéo dài điểm số.

Hắn tin tưởng, chỉ cần tiếp tục như thế đến hết giờ thì chiến thắng nằm trong tầm tay.

Nhưng ai ngờ rằng, tên Akashi thức tỉnh đôi mắt giống như hắn, cộng thêm việc ngoài Tuấn ra thì bốn thành viên còn lại có khả năng vào Zone, kể cả tên tóc đỏ lúc đầu vào Zone bây giờ vẫn còn khả năng vào Zone.

Lúc đầu từ năm đối năm bây giờ thành năm đối hai, tình thế cực kì khó khăn dành cho Jabberwock.

"C·h·ế·t tiệt, đám khỉ này thật mãnh liệt."

Phía sau, Silver không ngừng nhổ nước bọt, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía đối diện, năm tên cơ thể hơi cong nhìn chằm chằm hắn.

"Silver, bây giờ chỉ có ta và ngươi có khả năng đối đầu với bọn chúng, chỉ còn hai phút, tung ra hết đi, nếu không chúng ta sẽ thua."

Nash cầm bóng quay đầu nhắc nhở.

Silver gật đầu hơi cúi người.

"Đám khỉ các ngươi, bây giờ ta sẽ cho các ngươi biết, sự khác biệt giữa khỉ và người."

Nghe được câu này, tất cả mọi người cực kì bình tĩnh, dù cho bây giờ Silver vào Zone cũng không vấn đề.

Không ngoài dự đoán, cơ thể của Silver như bóc một làn khói không thể nhìn thấy bằng mắt thường, mọi người chỉ cảm thấy rằng Silver bây giờ như là một con thú hung dữ.

Hắn nhắm mắt một chút.

Trong khoảng thời giang đó, Tuấn không chút chần chờ, lao lên cướp bóp.

Nash trong lúc giữ bóng kéo dài thời gian thì Tuấn đột nhiên lao lên làm Nash khá bất ngờ.

Nhưng có con mắt ma vương, Nash có thể biết trước được Tuấn sẽ lao lên, nên lập tức làm ra phản ứng ném bóng về phía sau.

Chuyền vào tay số sáu xong qua số bảy xong lần nữa về tay Nash.

Nhưng trên đường bay thì bị Akashi chặn lại, Kagami lúc này đã biến mất.

Akashi ném bóng thẳng về phía rổ, Kagami lúc này xuất hiện ở sân đối phương, nhảy lên tiếp bóng úp rổ.

"Ầm!"

Tiếng còi vang lên, điểm số ngang bằng.

Một trăm ngang một trăm.

Một con số cân bằng tuyệt hảo.

Vừa ghi bàn, Kagami lập tức biến mất ở sân bạn, xuất hiện trở lại sân bóng của đội nhà.

Tốc độ quá nhanh, Nash lần nữa nhận được bóng.

Lần này cực kì cẩn thận, nhưng lúc này miệng của Nash cong lên.

Phía sau, Silver đã thành công vào Zone.

Hai mắt tóe điện nhìn chằm chằm mọi người, khuôn mặt của hắn lúc này nhìn cực kì bình thản, ánh mắt không hồn, hai dòng điện xuất hiện ngay hai tròng mắt.

"Điểm số ngang bằng, nhưng bây giờ trận chiến mới bắt đầu."

Chương 176: Thành phố trong truyền thuyết