Xuyên Toa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 197: Kết thúc
Tốc độ xoay chậm lại, càng lúc càng chậm, thẳng đến không biết bao lâu mới ngừng lại.
Người đàn ông run run nói, tựa như muốn chứng thực việc nào đó.
"Rất tốt, ta sẽ cho ngươi cơ hội thứ hai, nhớ lấy, một khi ngươi tiếp nhận truyền thừa này đồng nghĩa với việc sẽ có vô số khó khăn đang chờ ngươi, khó khăn lớn nhất chính là phe phái đối lập với truyền thừa này."
"Ngươi đừng quên chúng ta là như thế nào vào đội trinh sát."
Long Vũ không khách sáo nhận lấy hai chiếc rương đặt vào trong hòm đồ.
Long Vũ gật đầu, tay thì mở hòm đồ kiểm tra xem còn hộp đen không thì phát hiện hộp đen đã biến mất, đồng xu nữ thần may mắn mất luôn.
"Này Sorus, ngươi không được a, đã nói chia đôi, g·iết một người thì g·iết tên thứ hai luôn đi, sau đó cùng một chỗ đi chiến trường, hại ta phải ở lại giằng cho, tên đó liều c·hết khiến cho ta gặp không ít khó khăn a,"
Lúc này cậu cảm giác đầu mình chảy mồ hôi cực kì nhiều.
Andrew đưa tay lên chào Long Vũ, cậu cũng chỉ nhẹ nhàng gật đầu đáp lại.
"Vậy sao."
"Muốn, tôi, tôi muốn." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Yo, Sorus, ngươi đã tỉnh rồi nhỉ."
"Hôm nay ta xuất hiện ở đây để nói rõ đầu nguồn, kẻo lúc sau ngươi kiểm tra không tìm thấy thì lại thắc mắc luân hồi không gian, lúc đó ngươi sẽ rất thảm."
Quá trình chưa đến hai giây, toàn bộ cơ thể đã không còn v·ết t·hương, hoàn hảo như lúc chưa ra chiến trường.
Đầu cuối xuống, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Nói xong, nữ thần may mắn đưa tay tạm biệt ngươi đàn ông, người đàn ông này chuẩn bị cúi chào thì nữ thần may mắn biến mất, mọi thứ xung quanh biến thành màu trắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Vũ bước ra khỏi túp lều nhìn xung quanh, phía xa xa có rất nhiều luân hồi giả cười nói trước lửa trại.
"Kẻ đáng thương, nếu như ngươi có cơ hội thứ hai, liệu rằng ngươi có đồng ý."
Long Vũ lúc này thở dài một hơi, nhìn ra bên ngoài.
"Cảm ơn đội trưởng."
"Này đội trưởng, mọi người có đi ra chiến trường nhặt rương hay không, lúc chỉ huy sử dụng dịch chuyển thì khả năng cao sẽ có v·ụ n·ổ, chắc chắn sẽ có rất nhiều thời gian giả c·hết, rương sẽ chất thành đống, có ai ra lấy không."
Người đàn ông trẻ tuổi này Long Vũ nhìn thấy cực kì quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra đã gặp ở đâu.
"Đương nhiên cái gì cũng phải có cái giá của nó, sức mạnh truyền thừa này mỗi khi truyền thừa đến một đời nhất định, đời đó sẽ gánh vác tất cả số mệnh mà người đi trước chịu phải, những đời trước phải chỉ dẫn hoặc lưu lại thứ gì đó cho đời sau."
"Ngươi là đời thứ hai, nhưng cũng là đời thứ nhất, bởi người đi trước của ngươi vẫn chưa đạt được ước nguyện, chỉ cần ngươi đạt được, ngươi sẽ là đời thứ nhất, địch nhân của kẻ đi trước rất mạnh, hãy cẩn thận."
Nữ thần may mắn đưa tay ra, ngón tay điểm nhẹ lên trán của người đàn ông trẻ tuổi, lập tức một năng lượng màu xanh lá xuất hiện trên trán người đành ông này, từ nơi nữ thần may mắn điểm vào tràn lan ra ngoài.
Hắn ngửa đầu lên trời hét to lên, nhưng kì lạ thay Long Vũ không hề nghe thấy tiếng hét, chỉ thấy người đó đang hét.
Andrew vỗ vỗ vai Long Vũ, mọi người chứ thế trải qua một quãng thời gian ngắn ngủi một tiếng.
Màu sắc càng lúc càng nhiều, màu sắc lúc này trộn lẫn vào nhau, một hình ảnh dần dần xuất hiện.
Xong Andrew lấy hai rương ra đặt trước mặt Long Vũ.
"Ngươi cũng không giúp ích gì nhiều, tên đó là do ta tự mình g·iết, tất nhiên tên còn lại ngươi phải tự mình g·iết."
Mở mắt, hình ảnh túp lều lần nữa xuất hiện trong mắt của Long Vũ.
Nhưng vẫn có một người đứng lên đi đến chỗ của Long Vũ.
Juan Mata lúc này ngồi ở một chỗ nào đó đứng lên chỉ thẳng về phía Long Vũ.
"Chủ nhân, đã sáu giờ tối, theo như những luân hồi giả khác thông báo thì chỉ còn một tiếng nữa là hoàn thành."
Người đàn ông vô lực này ngẩng đầu lên, con mắt co rụt lại, tựa như thấy điều gì đó không thể xảy ra.
Dứt lời, toàn bộ cơ thể nữ thần may mắn sáng lên, đồng tử màu hổ phách xoay vòng, đầu Long Vũ quay vòng vòng.
"Nào, lại nói chuyện với mọi người nào, dù sao cũng là cùng một đội, ngươi cũng không quen biết gì ai."
"Kẻ sống sót đầu tiên chính là tín đồ của ta, cùng với việc hắn đã giúp ta rất nhiều, nên đó là lí do tại sao ta ban phước cho ngươi cũng như một số người đi trước."
Long Vũ lại gần đứng bên cạnh, tay định chạm vào nhưng lại xuyên qua cơ thể người đàn ông này.
Nhưng nhiêu đó chưa phải là tất cả, cậu phát hiện một thanh trảm hồn đao bên trong hòm đồ của mình.
Đúng lúc này, nữ thần may mắn xuất hiện trước mặt người đàn ông.
Trên cơ thể cũng xuất hiện vô số vết chém, vết bầm, vết cháy, đầu không phải mặc nón thay vào đó là một sợi vải màu đỏ buộc lên trên đầu, trên đó có ghi hai chữ nhưng Long Vũ không nhận ra đó là chữ cái gì.
"Chủ nhân, ngài có sao không, hai tiếng trước tim ngài đập rất nhanh, hô hấp dồn dập."
"Được rồi, đến đây đã đủ, tạm biệt, có thể chúng ta sẽ gặp vào một tương lai xa nào đó hoặc không."
Không ai khác chính là Andrew, đội trưởng đội trinh sát.
"Đúng như thế, nào, kẻ đáng thương, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta."
Thanh trảm hồn đao lúc này trông giống với Asauchi nhưng chất lượng của nó thì khác, Long Vũ còn chưa kịp kiểm tra thì đã đến lửa trại.
"Hahaha, không sao không sao, dù gì chúng ta chỉ gặp nhau lần cuối, lần sau là lúc ta đến cấp bậc ba hoặc thất bại, ngươi cũng nên cố lên, trong đội chỉ có mình ngươi là cấp độ mười năm, cách lên bậc còn khá xa." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không có gì không có gì."
Tưởng chừng được ban phước là xong, ai dè phải có lợi tức, mà cái này còn từ đời thứ nhất nữ mới đau.
Có một vài người nhận ra Long Vũ bước ra khỏi lều, nhưng không chạy lại nói chuyện mà tiếp tục với người bên cạnh.
Long Vũ hơi khó hiểu nhìn về phía nữ thần may mắn, người này có liên quan gì đến mình?
"Được thôi."
"Ngài, ngài có phải là nữ thần may mắn."
"Và hãy nhớ lấy, tên của truyền thừa này là kẻ sống sót, từ một người đàn ông bằng vào ý chí kiên định hình thành, rất tiếc hắn không cách nào hoàn thành ước muốn của mình, ý chí của tên đó hóa thành một loại truyền thừa, ta chính là người giúp cho hắn hoàn thành nguyện vọng của mình."
Chương 197: Kết thúc
Lúc này người đàn ông như sắp c·hết, cơ thể đã không thể chuyển động, cơ thể dần dần ngã về phía trước, người đàn ông cố gắng trụ lại nhưng không thành công, hai chân khuỵu xuống thành tư thế quỳ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sorus nói không sai, chúng ta chứng kiến từ đầu tới đuôi nên ngươi đừng có chối."
Hai mũi tên ghim gần ngay tim đang từ từ nhúc nhích ra phía sau, rơi xuống đất.
"Lúc đó ngươi đang nghỉ ngơi nên ta bóc dùm, mỗi người có số lượng rương là bằng nhau, ngươi cũng thế, ngươi có hai rương."
Long Vũ không khách khí tìm chỗ ngôi xuống, xung quanh mọi người nghe Long Vũ nói như thế hơi sửng sờ một chút rồi cười.
Long Vũ ánh mắt phức tạp nhìn về phía nữ thần may mắn gật đầu.
Rất nhiều người vừa cười vừa cà khịa Juan khi Long Vũ tự mình g·iết một người rồi còn phải bắt người ta g·iết kẻ còn lại, mình không ra chút sức nào.
"Có, đã phân phát đầy đủ, phân phát bằng cách sử dụng trò chơi ngẫu nhiên, bóc giấy."
"À đúng, còn một việc quên nói với ngươi, hình ảnh này sẽ được lưu truyền cho đời sau, đời mà nhận được ban phước của ta, còn lí do, tất nhiên là lợi tức, tạm biệt."
Không gian màu trắng xung quanh lúc này bổng nhiên xuất hiện màu sắc, mọi thứ xung quanh bắt đầu xoay xung quanh Long Vũ cùng với nữ thần may mắn.
"Ngươi đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, lợi tức ta đã lấy, chính là chiếc hộp mà người đi trước để lại, thứ đó chính là lợi tức được chuẩn bị cho ta."
"Bây giờ là mấy giờ rồi đỉnh cao."
Tay phải muốn đưa lên lau nước mắt nhưng lại không cách nào đưa lên được.
Giọng nói êm ái tựa như có ma lực khiến cho người nghe cảm thấy thoải mái vô cùng.
Chương 197: Kết thúc (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi đã hiểu lí do tại sao ta xuất hiện ở đây chứ."
Andrew dũng không đơ giống như lúc đầu mà tiếp tục đi thẳng đến chỗ của Long Vũ.
Đỉnh cao lúc này cũng xuất hiện.
Một người đàn ông trẻ trung mặc đồ thời trung cổ, nhưng trên bộ đồ đó xuất hiện vô số vết rách to nhỏ khác nhau đang đứng giữa chiến trường, trên ngực ghim hai cái mũi tên.
Nhìn không khác gì nữ thần may mắn mà Long Vũ thấy, hiện đang đứng trước mặt Long Vũ mỉm cười.
"Ngươi bây giờ là một kẻ sống sót, hãy nhớ, đây không phải sức mạnh của riêng ngươi, đây là sức mạnh truyền thừa, nhưng, mỗi đời chỉ có thể tồn tại duy nhất một người, còn cách truyền thường thì ngươi cũng đã biết kể từ khi ngươi nhận sức mạnh này."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.