Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Xuyên Toa

Unknown

Chương 320: Vào trường 1

Chương 320: Vào trường 1


Chương 320: Vào trường 1

"Đã lâu rồi nhỉ, ngôi nhà thứ hai."

Ngước nhìn bảng hiệu ngôi trường, những kỉ niệm ngủ trong lớp ùa về, đưa tay chạm vào cột cổng trường, với kiến trúc cổ kính như thế này xong ngôi trường này lại là một nơi đào tạo ra rất nhiều luân hồi giả kiệt xuất.

Lấy tay xuống, Long Vũ bước thẳng vào bên trong trường, tiến vào bên trong, đi thẳng đến khu xử lý giấy tờ.

Do khu văn phòng khá xa nên Long Vũ cũng đã lướt qua một vài lớp học, xong có những học sinh lên lớp mười một lẫn mười hai khi còn nhận ra cậu cũng rất bất ngờ.

Chỉ có những học sinh mới chuyển đến hoặc những học sinh vừa mới tuyển vào cũng không biết rõ cậu là ai, chỉ biết về truyền thuyết mà cậu để lại.

Từng bước chân mà Long Vũ đi qua để lại đó là những ánh mắt ngưỡng mộ của đàn em cùng những hồi tưởng của người đã từng đồng hành cùng Long Vũ, do hiện tại vẫn còn đang trong giờ học nên vụ việc này không gây ra ảnh hưởng quá lớn.

Rất nhanh Long Vũ đi đến khu văn phòng, tìm đến nơi giải quyết hồ sơ, Long Vũ mở cửa bước vào bên trong, để lại đỉnh cao ở bên ngoài.

Mở cửa bước vào bênh trong, đập vào mắt Long Vũ là vô số chồng giấy được chất thành đống ngập căn phòng này, chỉ chừa đúng chỗ đi đường bước vào thẳng bàn làm việc, có một người đang liên tục đóng dấu vô số tờ giấy.

"Ồ, Long Vũ đây sao."

Một người đang ngồi đóng dấu giấy tờ khi nghe thấy tiếng mở cửa, ngẩng đầu lên thì lập tức nhận ra Long Vũ, xong cậu lại không hề nhận ra đây là ai nên cũng khá ngượng ngùng.

"Chào thầy, em đến đây để rút hồ sơ."

Long Vũ gật đầu ngồi vào ghế, nói ra mục đích mình đến đây, dù sao hồ sơ cứ để mãi ở trường cũng khá ngại nên phải rút nhanh bởi ai nấy cũng rút hết chỉ còn mỗi cậu là chưa rút.

"Rút hồ sơ sao, chờ một chút, phải xác nhận danh tính trước đã, thông cảm nhá Long Vũ, dù sao đây cũng là quy định."

"Đương nhiên, đây là ID của em."

Long Vũ lấy ID của mình ra đưa cho người giải quyết hồ sơ, xong lần nữa chiếc hộp đen xuất hiện, cậu đặt ngón trỏ lên xác nhận, người giải quyết hồ sơ như nhận được gì đó gật đầu.

Cất hộp đen đi rồi trả lại thẻ ID cho Long Vũ, đứng lên bắt đầu tìm hồ sơ của Long Vũ, quá trình rất nhanh, chỉ vài phút đã tìm ra.

Đẩy tệp hồ sơ lên cho cậu, người giải quyết hồ sơ mỉm cười nhìn cậu.

"Đây hồ sơ của em đây, chà xem ra Long Vũ đã trưởng thành rồi nhỉ, khí chất cũng đã thay đổi, trở nên sắt bén hơn rất nhiều."

Nghe nói như thế, Long Vũ cũng khá ngượng ngùng, cầm lấy hồ sơ cho vào trong hòm đồ.

"Vâng, cảm ơn thầy, em xin đi trước."

Giải quyết vụ việc, Long Vũ nhanh chóng đứng lên, chào xong quay đầu rời khỏi căn phòng.

Người giải quyết hồ sơ thấy Long Vũ dứt khoát như thế cũng khá bất ngờ, đơ ra một chút rồi lắc đầu cười.

"Xem ra Long Vũ không nhận ra mình là ai rồi, thảo nào mình chào mà nó cứ trơ cái mặt ra, cũng đúng, dù sao cả hai cũng không tiếp xúc gì nhiều."

"Nhưng cũng công nhận chỉ bốn tháng thôi mà Long Vũ đã thay đổi nhiều nhỉ thầy hiệu trưởng, từ một học sinh non nớt trở thành một kẻ sống sót có tiếng trong giới cấp cao."

Đúng lúc này, phía sau lưng của người giải quyết hồ sơ xuất hiện một bóng người, không ai khác chính là thầy hiệu trưởng.

"Khánh à, thầy hãy nghĩ xem Long Vũ là con của ai, có tiềm lực như thế là điều hiển nhiên, chỉ là không biết nó sẽ đi đến bước đường nào, hi vọng không như cha của nó, c·h·ế·t quá sớm."

"Long Lý Bạch sao, đúng là rất đáng tiếc cho một thiên tài, nhưng rồi ai cũng phải trải qua thử thách đó mà thôi, chỉ có còn sống mới là chính đạo, c·h·ế·t là hết."

Nói xong, cả hai im lặng một lúc, hiệu trưởng lúc này đặt tay lên vai của Khánh.

"Làm tiếp việc của mình đi, đừng có vì sự xuất hiện của ta mà bỏ bê cong việc của mình."

Vỗ vai vài cái, hiệu trưởng mỉm cười bước ra khỏi căn phòng, trước lúc đi còn không quên dặn Khánh.

"Khánh à, thầy phải nhanh chóng hoàn thành đóng dấu đống giấy tờ đó từ giờ cho đến mai, nếu không sẽ bị trừ lương."

"Cái..."

Còn chưa kịp nói xong thì ầm, hiệu trưởng không chút do dự đóng cửa khiến cho Khang cứng họng.

"Haizz, cái ông nội này, chuyên đi bóc lột người khác, ta phải khiếu nại lên sở giáo d·ụ·c, móa!"

Khang rất cay cú, muốn thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại xong đột nhiên nhận ra thầy hiệu trưởng vẫn còn đi qua đi lại nên ngậm ngùi tiếp tục công việc.

...

Rờ khỏi phòng giải quyết giấy tờ, tâm trạng Long Vũ cực kì phấn khởi, bởi chuyện đầu tiên đã giải quyết xong.

"Ahh, quả thật là một ngày không tệ."

Lấy điện thoại ra xem thì nãy giờ chỉ trôi qua năm phút, vẫn chưa đến mười giờ, Long Vũ cất điện thoại đi.

"Thời gian vẫn còn nhiều, đi ăn trước cái đã."

Nói là làm, Long Vũ lập tức đi đến căn tin của trường này.

Điều khiến cho Long Vũ đặt nguyện vọng là trường này mà không phải là trường khác là do thức ăn của trường này phải gọi là đỉnh của chóp.

Với những trường khác, thứ mà bọn họ luôn luôn phô bày ra là năng lực của ngôi trường, đội ngũ giáo viên đỉnh cao, tỉ lệ tốt nghiệp cực cao, vâng vâng và mây mây.

Nhưng ngôi trường này khác, thứ đầu tiên xuất hiện khi tìm kiếm trường này chính là căn tin của trường này nằm trong top mười nhà hàng ngon nhất thế giới được tất cả mọi người công nhận.

Nhanh chóng chạy đến căn tin của trường này, đỉnh cao phía sau thấy Long Vũ hớn hở như thế cũng im lặng đi theo sau, cả hai nhanh chóng bước đến căn tin của trường.

Bằng tốc độ nhanh nhất của mình, đỉnh cao cùng Long Vũ rất nhanh đến căn tin của trường.

Bây giờ vẫn chưa là giờ ăn xong căn tin vẫn mở cửa, Long Vũ mở cửa rồi bước vào bên trong, nhanh chóng tìm chỗ ngồi.

Đỉnh cao khi thấy Long Vũ bước vào quán ăn thì trợn mắt nhìn cậu, bởi bây giờ đỉnh cao vẫn còn đang no bụng, chưa thể ăn tiếp được, nên đành ngồi ở ngoài chờ đợi chứ không muốn ngồi bên cạnh nhìn khuôn mặt mãn nguyện của cậu.

Đầu bếp đang ngồi xem điện thoại thì nghe tiếng mở cửa, ngẩng đầu lên thì thấy một khuôn mặt thân quen khiến cho tên này khá bất ngờ.

"Long Vũ đây sao! Đã lâu rồi mày chưa trở về đây đó, bốn tháng rồi, không ai có thể ăn nhiều bằng mày, cây dao này đã đói khát rất là lâu."

Đầu bếp buông điện thoại xuống lao thẳng về phía Long Vũ cho cậu một cái ôm nồng thắm.

Những người khác nghe được cái tên Long Vũ cũng vô cùng mừng rỡ cùng nhau tiến đến chỗ của Long Vũ.

"Này... Buông ra xem nào Quang, ngợp ngợp."

Long Vũ bị ôm cực kì chặt, xong lại có rất nhiều người lao vào ôm khiến cho cậu không thể thở được, nhanh chóng dùng tay kéo ra nhưng lúc này cậu mới nhớ ra được đám này đều là luân hồi giả có cấp bậc cao hơn Long Vũ, cậu không hề đủ sức để kéo tay bọn họ ra nên đành phải kêu bọn họ bỏ ra.

"Ồ quên mất ngươi cũng chỉ là luân hồi giả cấp hai."

Tên đầu bếp tên quang nhanh chóng buông tay ra, những người xung quanh cũng như thế, bọn họ tươi cười nhìn chằm chằm Long Vũ.

"Nào thằng ăn nhiều nhất trường đã trở về, chúng ta cũng nên chiêu đã thằng này một cách ra trò nhỉ."

"Đúng đấy, dù sao cũng đã bốn tháng."

"Tán thành."

"Bắt đầu làm nào."

Những đầu bếp khác nhanh chóng tán đồng ý kiến của Quang, nhanh chóng đi vào bếp chuẩn bị món ăn, Quang thì đứng đó híp mắt nhìn cậu.

"Sao lại nhìn tao thế này, mày không vào làm chung với tụi kia đi."

"Không không, ta không cần làm, tao lên chức làm bếp trưởng rồi, mày không để ý hả, thầy Tịnh đã không có ở đây rồi sao."

Nghe Quang nói như thế, Long Vũ mới bắt đầu ngắm nhìn xung quanh xong không hề thấy bếp trưởng cũ ở đây, cậu kinh ngạc nhìn về phía Quang.

Nhìn tên này khá trẻ tuổi những thực chất hắn đã ba mươi tuổi, xong hắn cũng là một luân hồi giả, tất cả đầu bếp ở đây đều là luân hồi giả, có điều là Long Vũ không hề biết được bọn họ đang ở cấp bậc nào.

"Mày... Kinh!"

Long Vũ cạn lời, cậu không biết phải nói gì hơn bởi cậu không biết tiêu chí để làm bếp trưởng, xong một khi lên làm bếp trưởng thì chắc chắn tài nghệ nấu ăn phải thuộc hàng đỉnh của chóp, nếu không thì không có khả năng lên làm bếp trưởng.

"Không, mày mới kinh, chỉ mới bốn tháng mà đã trưởng thành như này, chẳng mấy chốc tao sẽ bị mày vượt qua."

Quang nhanh chóng đưa Long Vũ xuống ghế ngồi, không khỏi cảm thán trước tốc độ trưởng thành của cậu.

Bởi đến cấp bậc hai thì phải tốn khá lâu mới trở nên mạnh giống như cậu, chỉ có những kẻ lựa chọn thời gian xuyên toa thay thế giới thực thì sức mạnh mới tăng cao.

Hiển nhiên những thầy giáo cũng như người làm ở trường này đa phần đều lựa chọn thời gian ở thế giới thực nhiều hơn ở luân hồi.

Chương 320: Vào trường 1