Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Toa
Unknown
Chương 436: Sekiro 23
Chương 436: Sekiro 23
Mặc kệ lấy Genichiro đờ đẫn trước mặt, Long Vũ lấy điện thoại ra, xem lại những gì mà Sekiro đã làm kể từ lúc Long Vũ không còn kiểm tra.
Hình ảnh xuất hiện, Long Vũ cứ thế xem cho đến khi chuyển đến đoạn quay trực tiếp.
"Vậy ra ngay lúc mình cùng đỉnh cao sau khi tiêu diệt tên mập đó rồi biến mất thì đám gia tộc Adams đó cũng vừa xuất hiện, thảo nào, khi vừa về đến nhà thì đột nhiên cảm thấy khó chịu, hóa ra là như thế."
"Tình tiết có chút thay đổi, đã về quá khứ được một lần, đã đâm rắn con mắt một lần, đã tiêu diệt được một con trùm đầu tiên, hửm? Tiêu diệt được con trùm đầu tiên rồi?"
Khi chứng kiến Sekiro tiêu diệt tên trùm có tên [Gyoubu Masataka Oniwa] hay với một cái tên khác mà những người trong thế giới này gọi, đó chính là quỷ Gyoubu thì Long Vũ cực kì bất ngờ với tốc độ đó.
"Tại sao lại có thể nhanh đến như thế, tốc độ này đã quá nhanh đi, chẳng lẽ sự xuất hiện của đám gia tộc Adams khiến cho cốt truyện bị thúc đẩy?"
Mở bảng trạng thái lên, nhìn xem nguồn sống của mình còn bao nhiêu thì thấy được tăng lên thành hai mươi sáu phần trăm.
"Được, đợi tăng lên năm mươi rồi tiếp tục, thời gian không chờ đợi người."
Cất điện thoại vào, Long Vũ nhắm mắt, tiến vào trạng thái thiền, mặc kệ mọi thứ xung quanh.
Đỉnh cao khi chứng kiến Long Vũ nhắm mắt lại thì bắt đầu tiến vào trạng thái cảnh giác, trên tay xuất hiện viên ngọc màu đen, ném lên không trung.
Viên ngọc như cũ tách ra làm bốn rồi bắn ra tia năng lượng bao bọc lại vị trí của Long Vũ khiến cho vị trí của bọn họ trở nên vô hình trong mắt người khác.
Một khoảng thời gian sau, Genichiro cuối cùng cũng thoát ra khỏi trạng thái đó.
"Đa tạ,"
Nhìn về phía Long Vũ, một câu 'đa tạ' xong quay lưng đi ra khỏi hang.
Hang động tạm thời lâm vào trạng thái im lặng.
...
"Đội trưởng, có một nhóm người đang truy tìm các thành viên của chúng ta, hắn đã g·iết được một đội nhỏ rồi."
Một tên vest trắng đứng phía sau lưng Harley, run rẫy nói.
Nghe được những gì cấp dưới nói, Harley nhíu mày một chút, cảm xúc có dấu hiệu mất kiểm soát.
"Một nhóm người? Mấy người."
"Ba người? Chỉ ba người lại có thể tiêu diệt một đội mười người sao?"
"Vâng thưa ngài, chỉ ba người."
Đến đây, Harley hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh cho bản thân, để bản thân không bị mất kiểm soát như lúc trước.
"Bây giờ mặc kệ ba tên đó là ai, truy g·iết chúng ta vì mục đích gì, mau kêu gọi tất cả mọi người trở về căn cứ."
"Vâng thưa ngài."
Tên vest trắng nhanh chóng thông báo mệnh lệnh của Harley cho tất cả mọi người biết.
"À đúng, điều tra nhóm Latso tới đâu rồi, có tung tích gì hay chưa."
Câu hỏi này vừa ra, lập tức bầu không khí im lặng xuất hiện, vài phút sau tên vest trắng mới trả lời câu hỏi này của Harley.
"Đội trưởng, những tên còn lại của nhóm Latso như bị biến mất, tìm không thấy."
"Phế vật, thật là một đám phế vật, lạy chúa, tại sao gia tộc lại nuôi một đám phế vật như các ngươi."
Tới đây, Harley cuối cùng cũng bị mất kiểm soát, không biết lí do tại sao nhưng nhìn trạng thái của Harley lúc này cực kì đáng sợ, kể từ lúc tiến vào thế giới này thì trạng thái của Harley liên tục bị mất kiểm soát.
"Không được, tác dụng của vật phẩm sắp biến mất, cảm xúc của mình sắp mất kiểm soát rồi."
Một giây sau, chiếc mắt kính của Harley lần nữa sáng lên, kĩ năng của chiếc mắt kính được kích hoạt, cảm xúc của Harley dịu lại trong thấy.
"Các ngươi ngừng lại nhiệm vụ truy tìm nhóm Latso, cử một đội ra truy tìm tung tích của mục tiêu, hãy nhớ, chỉ cần tìm tung tích, nếu như tìm thấy thì hãy giữ khoảng cách nhất định, đừng nên để bị phát hiện."
Nói đến đây, cảm xúc của Harley dường như chuẩn bị bộc phát lần nữa, đưa tay đặt lên vai của tên vest trắng trước mặt, gân xanh xuất hiện trên tay bóp chặt lấy vai của tên vest tắng.
"Hãy nhớ lấy, đừng, để, bị, phát hiện." Nói xong câu, mắt kính lần nữa sáng lên khiến cho tâm tình của Harley lần nữa dịu lại.
"Vâng thưa ngài." Tên vest trắng lập tức đáp lời, áp lực từ Harley khiến cho tên này chảy mồ hôi liên tục, phần lưng thì không biết từ lúc nào đã bị ướt đẫm.
"À đúng, những đội còn lại thì có nhiệm vụ canh gác xung quanh đây, mỗi đội cách nhau một trăm mét."
"Vâng thưa ngài."
Nói xong yêu cầu của mình, Harley nhanh chóng kiềm chế cảm xúc của mình để cho nó không được bộc phát, xong khi quay đầu lại thì lại thấy tên vest trắng vẫn như cũ đứng ở đó.
"Ngươi còn ở đây làm gì? Muốn c·hết sao? Còn không mau cút!"
Cơn nóng giận lần nữa bộc phát, tên vest trắng khi thấy trạng thái của Harley dần dần trở nên bất ổn thì lập tức quay người chạy ra khỏi phòng.
Chiếc mắt kính lần nữa sáng lên, tim của Harley đập liên hồi, tìm ghế ngồi xuống, Harley tựa lưng vào ghế, tay thì nắm lại trái tim.
"Cảm giác khó chịu này, thật sự khiến mình khó chịu."
Đưa tay trái ra, một chiếc chuông màu vàng xuất hiện trên tay, chiếc chuông vàng lúc này đang phát sáng, xong ánh sáng mà nó phát ra đang từ từ yếu đi, chỉ là tốc độ vô cùng chậm rãi, nhìn như không có chuyện gì xảy ra.
"Trải qua hơn phân nửa thời gian rồi sao, chỉ mới có hai ngày thôi mà, thứ gì đã can thiệp vào khiến cho tốc độ chảy nhanh hơn thế này."
Chứng kiến ánh sáng ảm đạm hơn phân nửa, cảm xúc của Harley dần dần bất ổn định, mắt kính của Harley lần nữa sáng lên.
"Không ổn, tần suất cảm xúc mất kiểm soát càng lúc càng nhiều, cứ như thế dựa dẫm vào vật phẩm cũng không phải là cách tốt, cần phải tìm ra nguyên nhân khiến cho thời gian của [Chuông Britines] bị giảm đi đáng kể như thế."
Nhìn chằm chằm chiếc chuông vàng trên tay, ánh sáng mà nó phát ra lần nữa yếu ớt đi một chút, lần này bằng mắt thường cũng có thể thấy được sự thay đổi của chiếc chuông.
"Aiz, không biết bản thân có thể chống cự tới khi đám kia tới hay không, hi vọng bọn họ tới có thể phá giải sự kiện kỳ quặc này."
Lưng tựa vào ghế, Harley lấy ra một chiếc lư hương, đốt lửa rồi đặt lên bàn, hai mắt nhắm lại, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
Bây giờ Harley dường như đã không cách nào chống lại thứ dị tượng kì lạ này, chỉ còn cách gửi gắm hi vọng vào hai đội sắp tiến vào thế giới này.
Trên thực tế, tâm tính của Harley đã bị mất kiểm soát kể từ lúc đặt chân đến thế giới này, chẳng qua là hắn không có để ý đến chi tiết này mà thôi.
Bây giờ mới để ý đến thì đã muộn, thời gian còn lại của Harley không còn nhiều lắm, nếu như đồng đội không cách nào đến kịp thì Harley chỉ có hai lựa chọn là hoặc để bản thân mất kiểm soát, hoặc trở về thế giới của mình.
Còn về việc tại sao chỉ có một mình Harley bị như thế thì không ai biết rồi, hoặc có lẽ trước mắt không ai biết.
...
"Latso đ·ã c·hết, tiếp theo ai nhận nhiệm vụ."
Trong một căn phòng tối quen thuộc, lần này chỉ còn có bốn người người ngồi xung quanh một chiếc bàn tròn.
"Tiếp theo để ta."
Cô nàng ngực to im lặng từ lúc xuất hiện đến bây giờ lúc này mới mở lời, ánh mắt của mọi người nhanh chóng nhìn về phía cô nàng.
"Có ổn không đấy, Linis." Lucian bên cạnh nhịn không được hỏi.
"Yên tâm, các ngươi quên ta có vật phẩm gì sao, ta sẽ không c·hết như hai người bọn họ." Linis không hề quay đầu nhìn Lucian, thay vào đó chỉ cúi đầu.
"Được thôi, ta tôn trọng ý kiến của ngươi, còn các ngươi thì sao?" Lucian lúc này đưa đầu nhìn về phía hai người còn lại.
Hai người còn lại im lặng vài giây thì gật đầu, xong tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Lisa.
Chứng kiến mọi người nhìn mình, Lisa thở dài, đứng lên rồi đi ra ngoài.
Lucy đứng lên, đẩy kính nhẹ một cái, liếc mắt nhìn hai người còn lại trong phòng nói, "Tiếp theo đến vấn đề chính, Latso đ·ã c·hết, bây giờ ta sẽ tiếp nhận việc báo cáo thay cho Latso, ai chấp nhận ai phản đối."
"Không thành vấn đề, dù sao ta cũng không thích việc phải báo cáo với cấp trên." Lucian mệt mỏi nói.
Linis chỉ im lặng không nói.
"Linis, im lặng coi như là đồng ý rồi chứ?" Lucy nhìn về phía Linis, Linis gật đầu.
"Được, nếu tất cả không phản đối thì mau chóng ra khỏi phòng, ta sẽ thông báo tất cả mọi thứ cho cấp trên biết, Linis, nhanh chóng thực thi nhiệm vụ."
"Được thôi."
"Được."
Cả hai gật đầu rồi đứng lên đi ra khỏi phòng, để lại một mình Lucy trong căn phòng tối.
Trên tay xuất hiện một chiếc điện thoại tương tự như chiếc mà Natsuhiko sử dụng, Lucy bắt đầu liên lạc với cấp trên của mình.