Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Xuyên Toa

Unknown

Chương 471: Sekiro 58

Chương 471: Sekiro 58


Chương 471: Sekiro 58

Tiến vào bên trong, căn phòng này tương tự như căn phòng ban đầu Long Vũ tiến vào bên trong, khác biệt duy nhất chính là không có sự tồn tại của [Test Sucjects].

'Cạch.'

Giày của Long Vũ giẫm lên một mảnh xương bị rơi vãi ra giữa đường, âm thanh vang vọng khắp căn phòng khiến cả Long Vũ cùng đỉnh cao lập tức trở nên cảnh giác hơn bao giờ hết.

"Hô."

Chứng kiến vị trí nơi âm thanh phát ra, Long Vũ thở phào nhẹ nhỏm khi phát hiện đó chỉ là một mảnh xương bị đạp dưới chân mình.

Trong khoảnh khắc đó, Long Vũ đột nhiên nhớ đến căn nhà của mình ở dưới đáy vực sâu, bây giờ bản thân đã không cần phải trốn ở sâu bên trong đó làm gì, chỉ bằng đem theo nhà để có thể nghỉ ngơi ở mọi lúc mọi nơi, không cần phải sử dụng kĩ năng dịch chuyển chi cho mất thời gian.

Quay sang nhìn đỉnh cao, Long Vũ mở miệng nói.

"Đỉnh cao, đưa hộp đựng nhà cùng thứ thu hồi viên ngọc đen đây, ta trở về lấy lại nhà."

"Vâng thưa chủ nhân."

Đỉnh cao đưa hộp xanh cùng một chiếc bệ đá nhỏ cho Long Vũ, đưa tay cầm lấy, Long Vũ lập tức sử dụng kĩ năng [Hiraishin].

Long Vũ biến mất, để lại một mình đỉnh cao đứng bên cạnh quan tài, đỉnh cao vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm quan tài.

Lần nữa xuất hiện là ở vị trí phòng khách, Long Vũ nhanh chóng đi ra ngoài, lấy bệ đá nhỏ vươn ra phía trước, lập tức bốn góc của viên ngọc thoát khỏi tàng hình rồi gộp lại thành hình viên ngọc cứ thế đáp lên bệ đá nhỏ.

Làm xong Long Vũ thu vào hòm đồ rồi bước ra phía trước căn nhà, vươn chiếc hộp xanh ra rồi bấm nút, một giây sau căn nhà bị hút vào bên trong.

"Hiraishin."

Long Vũ biến mất, lần nữa xuất hiện ở bên cạnh đỉnh cao.

"Đây, trả ngươi."

Từ trong hòm đồ lấy ra bệ đá đính lấy viên ngọc đen bên trên, Long Vũ đưa bệ đá cùng hộp xanh cho đỉnh cao giữ lấy.

"Vâng."

Từng món từng món một nhận lấy, đỉnh cao cất vào hòm đồ, Long Vũ mở bảng hệ thống lên kiểm tra thì phát hiện nguồn sống bị trừ đi năm mươi phần trăm.

"Đỉnh cao, chúng ta vào tìm kiếm một phen rồi ngồi nghỉ ngơi một lát, nguồn sống của ta bị trừ kha khá, trong đây còn có trùm phụ rất khó nhai."

"Vâng thưa chủ nhân."

Đỉnh cao lập tức gật đầu sau khi Long Vũ nói xong, thấy đỉnh cao biểu hiện như thế, Long Vũ hơi nghi hoặc một chút xong cũng không định hỏi, bởi mỗi người đều có bí mật của riêng mình.

Ngắm nhìn toàn cảnh căn phòng một lần rồi tiến vào bên trong, ánh mắt Long Vũ dán chặt lấy vị trí túi phát sáng xuất hiện, còn đỉnh cao thì vô cùng cảnh giác nhìn về phía những cái xác xung quanh căn phòng.

Có một điều khác biệt nữa chính là trong phòng này có một cái quan tài nằm gần lối vào, ngoài ra còn có một cái xác c·hết ở trên cái quan tài đó.

Long Vũ không biết trong quan tài có gì hay không bởi cảm giác không cách nào xuyên thấu vào bên trong nên cũng không quan tâm mấy, nhưng đỉnh cao thì khác, ánh mắt của đỉnh cao cứ thế dán chặt lấy quan tài từ khi bước vào bên trong.

Tiến lại gần rồi mở lấy chiếc túi phát sáng ra, một tờ giấy rách nát xuất hiện trên tay của Long Vũ.

[Bản ghi chép mục nát của tù nhân.]

Tên của vật phẩm xuất hiện ngay khi Long Vũ chạm tay vào.

"Bản ghi chép? Thông tin quan trọng đây rồi, đỉnh cao, cho mượn đèn."

Đưa tay ra phía sau lưng, đỉnh cao đưa đèn lên cho Long Vũ, ánh sáng chiếu đến, từng dòng chữ của thế giới này hiện lên rõ ràng hơn mặc dù có một vài nơi đã bị mục nát mất, không cách nào nhìn rõ chữ gì.

"Hương thạch rất có thể được cất giữ trong một ngôi làng nằm sâu bên dưới Ashina, nhưng 'tự ném mình' nghĩa là sao?"

"Theo như ghi chép của quyển cổ thư Okami thì nó chỉ có thể dẫn chúng ta đến đây mà thôi. Liệu rằng bọn họ thật sự đã đến được 'Nguyên Thủy Cung' hay không?"

"Nhưng có lẽ ta không bao giờ tìm được câu trả lời nữa rồi, thứ lỗi cho ta, Kotaro."

Tới đây, phần bên dưới không cách nào nhìn rõ ràng bởi phía dưới đã bị mục nát.

"Nguyên Thủy Cung? Vị trí của 'Rồng Thần' (Divine Dragon) sao."

Híp mắt lại, Long Vũ quyết định để lại tờ giấy này ở vị trí cũ, bởi đây là vật phẩm quan trọng, không cách nào xuất hiện lần nữa, nhân vật chính sẽ không cách nào biết được thông tin này, nên Long Vũ đã để lại tờ giấy lại chỗ cũ.

Bởi Long Vũ đã biết được thông tin mà tấm giấy ghi chú này muốn truyền đạt cùng với việc Long Vũ giữ lại tờ giấy này cũng không có tác dụng gì, bởi cậu biết rõ vị trí của 'Nguyên Thủy Cung' (Fountainhead Palace) ở đâu, nên không cần phải đem theo làm gì.

Đặt tờ giấy về vị trí cũ, Long Vũ quay đầu thì thấy đỉnh cao đang đưa lưng về phía mình, vô cùng cảnh giác nhìn về phía chiếc quan tài gần lối đi.

"Đỉnh cao."

"Hí."

Long Vũ chỉ việc kêu tên thôi đã khiến đỉnh cao giật mình quay đầu.

"Bình tĩnh nào, ở nơi đây không còn [Test Subjects] nữa đâu, nếu có gì ta sẽ là người đứng lên cản nó cho ngươi."

Long Vũ thở dài vỗ vai đỉnh cao hai cái, hai cú vỗ vai này khiến đỉnh cao bình tĩnh trở lại, trầm mặt gật đầu.

Cậu ngồi tại chỗ nghỉ ngơi, từ sau lưng lấy ra khẩu s·ú·n·g màu đen rồi đặt nó lên đùi, từ trong hòm đồ lấy ra thanh trảm hồn đao rồi bắt đầu ngồi thiền, chờ đợi hồi phục nguồn sống.

Đỉnh cao thấy Long Vũ bình thản như thế ngồi xuống thì cũng ngồi xuống bên cạnh Long Vũ, trên tay xuất hiện bệ đá, viên ngọc màu đen lơ lửng rồi tách ra làm bốn bao bọc lấy Long Vũ cùng đỉnh cao, cả hai lập tức tan biến.

Làm xong mọi thứ, đỉnh cao vẫn như cũ chưa yên tâm, ánh mắt lần nữa dán chặt lấy chiếc quan tài.

Dù Long Vũ nhắm mắt lại nhưng cậu vẫn có thể cảm giác được đỉnh cao vẫn như cũ nhìn chằm chằm lấy chiếc quan tài đó.

"Haizz, thôi, ngươi như thế cũng ổn, dù sao bây giờ cũng không có gì làm."

Trong lòng thở dài, Long Vũ rủ bỏ tạp niệm tiến vào trạng thái thiền sâu.

...

Một nhóm bốn người lúc này xuất hiện ở một nơi hẻo lảnh gần đền Senpou.

"Cero, chúng ta muốn hỏi ngươi là ngươi đã sử dụng vật phẩm của thần để tập kích tên đó hay chưa."

Linis dẫn đầu nhìn chằm chằm tên thiên thần này, cặp ngực quá cỡ đàn hồi một cái.

"Các ngươi quá căng thẳng, ta vẫn chưa kịp tập kích tên đó thì đột nhiên v·ụ n·ổ đó xuất hiện khiến cho ta b·ị t·hương cực kì nặng, hại ta phải sử dụng một bình nước thánh."

Cero lúc này đang ngồi tựa lưng vào một bức tường cũ, vô cùng mệt mỏi nhìn chằm chằm cặp ngực của Linis.

"Ngươi có dám nhân danh thần của mình và thề rằng ngươi chưa từng sử dụng vật phẩm mà thần ban cho?"

Linis không vì ánh mắt từ Cero mà e ngại, vẫn như cũ nhìn thẳng vào mắt của Cero gằn từng chữ một nói.

"Được thôi, nhân danh vị thiên thần tối cao, ta xin thề v·ụ n·ổ ở tháp Ashina không hề liên quan gì đến ta."

Cero vẫn như cũ hí hửng, không hề coi lời của Linis ra gì mà vẫn như cũ nhìn lấy cặp ngực đó.

"Ngươi có vấn đề về việc nghe và hiểu? Ta nói rằng ngươi hãy thề về việc chưa từng sử dụng vật phẩm của thần chứ không phải việc v·ụ n·ổ ở tháp Ashina."

Lucian ở phía sau nhịn không được bước lên một bước, tay rút kiếm ra rồi đặt lên cổ của Cero, ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy.

Bầu không khí đột nhiên lạnh xuống, Cero không còn hí hửng như trước, thay vào đó im lặng cúi đầu xuống.

"Sự im lặng này chứng thực cho việc hắn đã sử dụng vật phẩm mà thần ban cho, Lucy, chúng ta từ chối nhận nhiệm vụ này, hãy thông báo lại mọi việc cho thần biết, thần sẽ xử lý việc này."

Lucian thu kiếm lui bước ra phía sau, Linis quay đầu nhìn về phía Lucy, Lucy gật đầu, cầm lên chiếc máy tính bảng bấm bấm rồi gửi.

"Hahaha, các ngươi thật là ngu ngốc, các ngươi nghĩ rằng rũ bỏ mọi trách nhiệm sẽ tránh được sự t·ruy s·át của hắn sao, từ khi tên Leos đó c·hết thì hắn đã biết được sự tồn tại của các ngươi, nên các ngươi không cách nào tránh khỏi việc phải g·iết c·hết hắn trong thế giới này hoặc bị hắn tìm đến rồi bị g·iết."

Cero ngẩng đầu lên nhìn về phía Linis cười to, dù cho Cero nhìn cực kì mệt mỏi nhưng việc Cero có thể cười thoải mái đến như thế lại khiến cho người khác nhận lầm rằng hắn không hề mệt mỏi, hắn vẫn còn rất sung sức.

Chương 471: Sekiro 58