Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Toa
Unknown
Chương 477: Sekiro 64
Chương 477: Sekiro 64
Nhảy thẳng về phía một tấm người giấy đang lơ lửng trên không khí, vươn tay ra lập tức chụp lấy.
[Hồn Ấn] (Spirit Emblem)
Nơi sản xuất: Sekiro: Shadows Die Twice.
Phẩm chất: Màu xanh
Thuộc loại: Vật liệu
Độ bền: 1/1
Trang bị hiệu quả: dùng để nâng cấp v·ũ k·hí, nâng cấp điểm kĩ năng, tăng hiệu quả các vật phẩm có tên 'Spiritfall'.
Đánh giá: 18/20
Giới thiệu vắn tắt: Một người giấy được dùng cho công cụ chi giả. Hồn ấn chứa đựng linh hồn của n·gười c·hết, chỉ có Shinobi mới biết cách thức sử dụng nó cho một số việc nhất định.
"Quả nhiên là [Hồn Ấn] không sai, tận ba [Hồn Ấn]."
Vui vẻ cất một tấm [Hồn Ấn] vào trong hòm đồ, Long Vũ dùng tốc độ nhanh nhất để lấy nốt hay [Hồn Ấn] đang lơ lửng còn lại.
"Âm thanh này rất quen thuộc, không ngờ ngươi lại có thể sống sót sau khi chiến đấu với tên đó."
Âm thanh kì lạ lần nữa vang lên, Long Vũ quay đầu thì phát hiện người đang nhìn mình lại là một Samurai, kinh ngạc hơn nữa chính là tên Samurai này chính là kẻ ngồi ở phía trên, nơi đó là một lối đi khác dẫn đến [Hầm ngục] này, chỗ đó tồn tại một tên trùm phụ có tên là [Lone Shadow Longswordsman].
"Ra là ngươi."
Nhận ra người này là ai, Long Vũ không còn nữa đề phòng tên này, ngược lại quay đầu nhìn về phía lối đi tối đen trước mặt.
"Nếu như tên này ở đây thì phía này chắc hẳn là lối đi khác xuống [Hầm ngục bỏ hoang] này nhỉ."
Vuốt cằm một cái, Long Vũ gật đầu, đỉnh cao đúng lúc xuất hiện sau lưng Long Vũ.
"Chủ nhân, lấy xong rồi."
"Được, nếu đã thế thì đi thôi, dịch chuyển về bức tượng phật quỷ [Thủy đạo dưới đất]."
Vừa nói, Long Vũ vừa đi đến bức tượng phật quỷ ở gần đó, đỉnh cao đi theo phía sau Long Vũ.
"Nếu như là ngươi thì ta cho ngươi một lời khuyên, đừng nên cố gắng tìm kiếm nơi phát ra âm thanh đó."
Trước khi dịch chuyển, Long Vũ ngừng lại một chút, nói cho tên Samurai phía sau.
"Vậy sao, nhưng ta bây giờ đã không còn gì để mất, âm thanh đó là thứ duy nhất níu kéo giúp ta sống trên thế gian này."
Âm thanh từ Samurai vang lên, lần này khác với lần trước, thê lương hơn rất nhiều.
"Nếu như ngươi đã quyết thì cũng được thôi, dù sao ta không cản nổi ngươi."
Nói ra câu cuối cùng, Long Vũ cùng đỉnh cao biến mất.
"Thú vị, cuối cùng cũng có kẻ của luân hồi đến đây rồi sao."
Khí chất của tên Samurai thay đổi ngay sau khi Long Vũ biến mất, hắn cười một tiếng nhưng lại không quay đầu nhìn.
"Ah, đã bao nhiêu lần bị kẹt tại vòng lặp c·hết tiệt này rồi nhỉ, ah, chính bản thân mình cũng không đếm được."
Tên Samurai cúi người xuống than thở, lúc này trên đầu tên Samurai chậm rãi xuất hiện một dòng chữ màu đỏ, [Jinzaemon Kumano].
"Lại hiện lên, xem ra thời gian không còn nhiều, ta phải đợi rất lâu mới đến thời khác này, phải nhanh chóng chấm dứt sự lặp đi lặp lại này thôi."
Kumano chậm rãi đứng lên, hắn gỡ băng màu trắng đang buộc trên trán của hắn ra, lộ ra một vết đâm cực kì sâu, cực kì bất ngờ chính là không hề có máu chảy ra, nhưng lại có thể nhìn thấy phần não bên trong đó.
Cất tấm băng trắng vào trong áo, xong lại từ trong áo lấy ra một cái băng khác có khắc chữ [Ashina] bên trên, Kumano nhanh chóng đeo lên rồi buộc chặt lấy.
Cầm lấy thanh kiếm đang kê bên mỏm đá lên, hắn chậm rãi bẻ cổ, khởi động nhẹ, phía dưới tên của [Jinzaemon Kumano] bắt đầu xuất hiện hai chấm màu tím, trong thế giới này, hai chấm đó đại biểu cho tên này là một tên trùm, chỉ là không biết hắn là trùm cuối hay phụ.
"Lại hiện lên, cũng đúng, chỉ cần cử động là thứ đó lại hiện lên, mặc kệ, bây giờ bản thân đang muốn rời khỏi đây, mặc kệ mấy cái thông báo đó là gì cũng không cản được mong muốn của ta."
Kumano đứng lên, cúi người xuống lấy đà rồi chạy thẳng về phía vách đá trước mặt, nhảy thẳng xuống khu vực bên dưới, đấu trường nơi chiến đấu với [Thất diện võ sĩ].
'Ầm.'
Ngay khi hai chân Kumano chạm đất, cả hang động rung lắc cực mạnh.
...
Ngay khi Long Vũ cùng đỉnh cao vừa xuất hiện, đột nhiên mặt đất rung mạnh một cái rồi trở lại bình thường.
"Động đất! Đỉnh cao, mau chóng bám lấy bức tượng."
Cảm giác được mặt đất rung mạnh, Long Vũ cùng đỉnh cao nhanh chóng nắm lấy bức tượng phật quỷ trước mặt làm điểm tựa.
Cơn chấn động chỉ rung một lần rồi ngừng lại, Long Vũ cùng đỉnh cao cũng không buông ra, bởi sẽ có một số trận đ·ộng đ·ất rung nhẹ một cái rồi mới bắt đầu rung mạnh.
Nhưng cả hai cứ thế ôm lấy cánh tay của bức tượng không biết bao lâu mới buông ra.
"Kì lạ, không phải đ·ộng đ·ất sao, nếu không phải đ·ộng đ·ất thì tại sao lại có một cơn rung chấn mạnh đến như thế."
"Chủ nhân, đây không phải đ·ộng đ·ất, mà là ảnh hưởng từ một cơn rung chấn ở gần đây, mà vị trí tâm rung chấn chính là nơi chúng ta tiêu diệt tên trùm phụ [Thất diện võ sĩ]."
"Hang động đó? Nếu thế thì rất gần."
Nghe đỉnh cao nói như thế, ánh mắt Long Vũ nhìn về phía vị trí trước mặt.
"Việc đó không liên quan đến chúng ta, mặc kệ nó, đi tiếp nào."
Long Vũ đứng lên, đang chuẩn bị đi tiếp thì chợt nhớ ra vẫn còn vật phẩm chưa lấy.
"Đỉnh cao, ngươi chờ lấy, đợi ta lấy nốt vật phẩm ở trên rồi đi tiếp."
"Vâng thưa chủ nhân."
Đỉnh cao gật đầu, thấy vậy, Long Vũ nhanh chóng chạy lên trên, vị trí gần nơi Doujin đứng.
Vừa mới chạy lên, còn chưa rẽ qua bên phải thì nghe thấy tiếng nói chuyện.
Mặc kệ lấy nội dụng là gì, Long Vũ mở chiếc túi phát sáng trước mặt ra, vật phẩm xuất hện, [Xích thành ngọc] (Red Lump).
"Hừm, chóng bị choáng sao, rất hợp lí."
Cực kì hài lòng với hiệu quả của vật phẩm này, Long Vũ cất [Xích thành ngọc] vào trong hòm đồ, Long Vũ vừa quay lưng thì phát hiện một người đang nhìn chằm chằm chính mình.
"Kẻ nào."
Do không sử dụng cảm giác nên Long Vũ không hề phát hiện sự hiện diện của người này, vô cùng bất ngờ gào lên, rút trảm hồn đao ra chém thẳng về phía kẻ trước mặt.
'Keng.'
Người trước mặt đưa hai tay ra phía trước, lưỡi kiếm như đụng phải thứ gì đó bị đẩy ngược ra phía sau.
"Vũ khí tàng hình!"
Long Vũ ghì cơ thể lại, lập tức sử dụng cảm giác, cơ thể không tự chủ nghiêng sang một bên, một giây sau một thứ gì đó vụt qua vai của Long Vũ.
"Phản ứng nhanh."
Âm thanh vang lên từ người trước mặt, Long Vũ nắm lấy trảm hồn đao vụt nhanh về phía trước, đôi mắt Long Vũ lập tức tự động điều chỉnh để có thể nhìn trong bóng tối, thân ảnh trước mặt chậm rãi xuất hiện.
"Lancer, nếu như thế thì Master của ngươi chắc hẳn ở phía sau ta."
Nhận ra người trước mặt là ai, Long Vũ nhếch môi cười, lưỡi kiếm vung đến, Lancer chuẩn bị vung đòn t·ấn c·ông tiếp theo thì đột nhiên khựng lại do nghe Long Vũ nói đến từ 'Lancer'.
Đôi mắt đỏ như máu co rụt lại nhìn về phía Long Vũ, tưởng chừng giọng nói của Long Vũ sẽ khiến cho Lancer bất ngờ mà không cử động vài giây, nhưng khả năng thích ứng của Lancer cực kì cao, cơ thể tự động nhảy ra phía sau né lấy đòn t·ấn c·ông của Long Vũ.
'Vù, vù.'
Gió mạnh vụt ra sau đòn t·ấn c·ông của Long Vũ thổi tắt đi những ánh đèn nến trước mặt.
"Chuyện gì."
Âm thanh chiến đấu của hai người khiến cho đỉnh cao cùng nhóm Kuro hấp dẫn tiến đến.
Thân ảnh của nhóm ba người Kuro cùng đỉnh cao đồng thời xuất hiện, vị trí của Long Vũ cùng Lancer lại là đảo ngược với hai phe, sau lưng Long Vũ chính là nhóm của Kuro và ngược lại, sau lưng Lancer chính là đỉnh cao.
"Chủ nhân!"
"Lancer!"
Hai âm thanh cùng lúc vang lên, đỉnh cao lập tức lao lên t·ấn c·ông Lancer, Kuro từ trong túi quần rút ra khẩu s·ú·n·g nhắm về phía Long Vũ, Reona cùng Gajio lúc này cũng lấy v·ũ k·hí ra, một người cầm s·ú·n·g bóp còi, một người cầm đại đao nhảy thẳng xuống dốc, nơi Long Vũ đang đứng.
'Ầm.'
'Đùng, đùng, đùng, đùng.'
Âm thanh v·ũ k·hí v·a c·hạm vang lên, Long Vũ nâng trảm hồn đao lên cản lấy thanh đại đao của Gajio, dùng bóng người to lớn của Gajio để che lấy thân thể nhỏ của mình trước làn đ·ạ·n của Reona.
'Chậc.'
Reona tặc lưỡi một cái ngừng bắn, Gajio khi chứng kiến đối phương chỉ dùng một tay là có thể cản lấy đòn t·ấn c·ông của mình thì lập tức lùi về không tiếp tục t·ấn c·ông.
Một cú lùi về như thế giúp cho Reona cùng Kuro có được tầm nhìn, không chút do dự bóp còi.
Phía Lancer, ngay khi đỉnh cao vừa ra thì lập tức nhào lên, dự định dùng cận chiến để chiến đấu, tiếp cận, tay cầm dao vung dao thẳng về phía trước.
'Keng.'
Âm thanh kim loại v·a c·hạm vang lên, dao của đỉnh cao đánh vào một thứ gì đó vô hình, không giống như Long Vũ bị khựng lại, đỉnh cao vươn tay còn lại ra nắm lấy thứ v·ũ k·hí vô hình đó, mà tay còn lại đó lại đang mang bao tay màu tím.