Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Toa
Unknown
Chương 535: Sekiro 122
Chương 535: Sekiro 122
"Đây là dấu hiệu của việc sắp nhập ma, tên này đã hồi sinh bao nhiêu lần rồi."
Khuôn mặt Jinzaemon bắt đầu trầm xuống, tay phải chậm rãi bắt lấy tay cầm thanh kiếm treo bên hông, đang chuẩn bị rút ra thì bị một bàn tay khác cản lại.
"Khoan đã Jinzaemon, bình tĩnh, không nên căng thẳng như thế."
Giọng già nua vang lên phía sau lưng Jinzaemon, Isshin Ashina xuất hiện phía sau lưng Jinzaemon, tay vẫn như cũ đè lấy tay của Jinzaemon không cho hắn rút kiếm.
"Ý ngươi là sao Isshin, ngươi không thấy hắn sắp trở thành Shura rồi sao, đã bao lâu rồi hắn chưa trở thành trạng thái này, ngươi phải hiểu rằng một khi cho hắn trở thành Shura thì tất cả mọi người đều phải trải nghiệm cảm giác đau đớn."
Jinzaemon nhíu mày lại, khuôn mặt tỏ vẻ khó hiểu quay đầu nhìn về phía Isshin chờ mong một câu trả lời thoả đáng.
"Hừm, ngươi không phải đã nói, cách duy nhất để rời khỏi nơi này là kí kết khế ước với những kẻ ngoại lai hay sao, ngươi không biết rằng hầu hết tất cả những kẻ đã thức tỉnh đã thành công ký kết với một kẻ ngoại lai để có thể rời khỏi nơi này khi tên đó thành công chinh phục được thế giới này."
Nói tới đây, Isshin ngừng lại để nhìn xem biểu cảm khuôn mặt của Jinzaemon, không ngoài sự mong đợi của Isshin, Jinzaemon có vẻ cực kì kinh ngạc trước câu trả lời này của Isshin.
"Ngươi nói là hầu hết? Chẳng lẽ tên khốn kiếp đó cũng đã ký kết rồi sao?"
Đáp lại câu hỏi của Jinzaemon là cú gật đầu của Isshin, Jinzaemon hít một hơi thật sâu, khuôn mặt bất ngờ vẫn không biến mất.
"Thật là không ngờ, Cú lại có thể chấp nhận ký kết với một kẻ ngoại lai chỉ để có thể thoát khỏi thế giới này, thế thì nó có liên quan gì đến việc ngăn ta kết liễu Sekiro?"
Jinzaemon đem vấn đề trở về lúc ban đầu, ánh mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm Isshin.
"Đương nhiên là để kẻ ngoại lai tự tay g·iết c·hết hắn rồi, ngươi có lẽ không biết, thanh [Mortal Blade] hiện đang nằm trong tay kẻ này, thứ có thể g·iết c·hết người bất tử, thứ mà chúng ta không bao giờ có được đã bị kẻ ngoại lai thành công nắm giữ, đó cũng chính là thứ mấu chốt khiến cho Cú chấp nhận bắt tay với kẻ ngoại lai."
"Ngoài ra, bây giờ tiến độ của tên đó đang rất gần với hồi kết, nên chúng ta bây giờ chỉ cần bình tĩnh chờ đợi là đủ, à đúng, nói cho ngươi một việc, bây giờ ngươi tốt nhất không nên lộ diện, khoảng một ngày trước thì thế giới này xuất hiện rất nhiều kẻ ngoại lai, trong đó không thiếu những kẻ có thể điều khiển tâm trí, cho nên chúng ta tốt nhất không nên lộ diện, cứ giao cho tên đó là được."
Nói xong, ánh mắt Isshin lần nữa nhìn về phía Sekiro, nghe được những gì Isshin nói, Jinzaemon lúc này cũng đã thông suốt hết tất cả, tay buông lỏng khỏi tay cầm, Isshin thấy thế cũng thả tay về.
Isshin trước xoay người tiến vào trong bóng tối, để lại một mình Jinzaemon đứng ở đó nhìn về phía Sekiro.
"Để ta xem xem, tên ngoại lai đó có gì đặc biệt mà có thể khiến tên đó chấp nhận hợp tác với hắn."
Lẩm bẩm vài câu, Jinzaemon quay đầu tiến vào trong bóng tối, màu đỏ từ ánh mắt của Sekiro lúc này cũng nhanh chóng tan biến, bởi Emma lúc này đã quay ra phía sau đắp thuốc lên người Sekiro.
...
Một nơi khác, lúc này phân thân của Natsuhiko đã thành công tìm đến ông già hay được gọi với cái tên là [Nhà điêu khắc] [Nhà điêu khắc] vẫn như cũ ngồi còng mình, hai chân kẹp lấy mảnh gỗ, một cánh tay duy nhất cầm lấy dao đẽo lấy mảnh gỗ trước mặt mình.
“Chào ông, tôi có một việc cần thỉnh giáo với ông đây, liệu rằng ông có rảnh hay không?”
Natsuhiko cực kì lễ phép chào hỏi, hai chân chậm rãi tiến vào bên trong ngôi đền nhỏ tràn đầy tượng phật này.
[Nhà điêu khắc] ngẩng đầu lên, đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Natsuhiko một lát rồi cúi đầu, tiếp tục quá trình đẽo tượng của mình, mặc kệ Natsuhiko ở phía trước có điều muốn hỏi.
Chứng kiến [Nhà điêu khắc] trực tiếp không để ý mình, khuôn mặt mỉm cười của Natsuhiko khựng lại, nụ cười trở nên méo mó, những lời định nói trong lòng lúc này không cách nào nói ra.
Hít một hơi thật sâu rồi thở ra, Natsuhiko nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi chậm rãi bước vào bên trong ngôi đền, ngay khi bàn chân vừa bước vào bên trong ngôi đền thì một chiếc phi tiêu xuất hiện ngay phía trước bàn chân của Natsuhiko, chỉ cách một chút nữa là trúng ngón chân của Natsuhiko.
“Bước thêm bước nữa, c·hết.”
Giọng già nua vang lên trong đầu của Natsuhiko, âm thanh lạnh lùng khiến cơ thể Natsuhiko trở nên căng cứng hơn, dù cho đây chỉ là phân thân của Natsuhiko.
“Này ông già, ta ở đây chỉ muốn hỏi một vài câu mà thôi, có cần phải căng thẳng như thế hay không hả?”
Natsuhiko bây giờ đã rõ ràng, ông [Nhà điều khắc] này căn bản không muốn nói chuyện với Natsuhiko, phải nói chính xác là không muốn dính líu gì đến Natsuhiko.
Nên Natsuhiko lúc này cũng không muốn cho [Nhà điêu khắc] này sự tộn trọng vốn có nữa thay vào đó là đi thẳng vào chủ đề chính ngay lập tức.
"Ta muốn biết còn cách nào để tiến vào khu vực điền trạch Hirat ngoài cái chuông nữa hay không, hay là còn vị trí nào xuất hiện thêm một cái chuông giống như thế nữa?"
Không lòng vòng, Natsuhiko lập tức đi vào thẳng chủ đề chính, dù cho đôi chân không bước vào trong ngôi đền, [Nhà điêu khắc] đang đẽo mãnh gỗ thì khựng lại trong giây lát rồi ngẩng đầu lên nhìn về phía Natsuhiko bằng đôi mắt đục ngầu.
"Mục đích của ngươi chỉ như thế?"
"Đúng, chỉ như thế mà thôi."
Natsuhiko thấy [Nhà điêu khắc] hỏi lại thì lập tức trả lời lại, khuôn mặt thì bình thường nhưng trong lòng thì nghĩ ngoài ý muốn.
"Ông già này dễ nói chuyện như vậy sao."
Âm thầm nói một câu, [Nhà điêu khắc] ngừng lại động tác đẽo gỗ của mình lại, vươn cánh tay duy nhất của mình về một đống gỗ mà bản thân đã đẽo ra, thò tay vào bên trong để lục lọi thứ gì đó.
Rất nhanh, động tác này ngừng lại, [Nhà điêu khắc từ bên trong lấy ra một chiếc chuông giống như chiếc chuông mà nhóm Natsuhiko lấy được từ Sekiro rồi ném về phía Natsuhiko.
Natsuhiko bất ngờ nhận lấy chiếc chuông này rồi mờ mịt nhìn về phía [Nhà điêu khắc].
"Đây là thứ mà ngươi cần, cầm lấy nó rồi cút xéo đi."
Bàn tay nắm lấy con dao, [Nhà điêu khắc] tiếp tục đẽo mảnh gỗ dưới chân của mình, Natsuhiko nén giận nắm lấy chuông rồi rời khỏi nơi này ngay lập tức.
Đợi tới khi Natsuhiko rời khỏi nơi này thì [Nhà điêu khắc] lúc này mới ngừng lại động tác đẽo gỗ.
"Lại một đám kẻ ngoại lai mới, tên này có một mùi hương quen thuộc, một mùi cực kì khó chịu."
[Nhà điêu khắc] nhíu mày lại, buông dao xuống đất, lấy tay phẩy phẩy đẩy mùi hương này rời khỏi ngôi đền của mình.
"Cái tên bất tử ở ngoài kia không biết canh chừng gì hay sao, tại sao lại để tên này bước vào ngôi đền của ta?"
[Nhà điêu khắc] càu nhàu liên tục, hắn chậm rãi đứng lên, từ sau lưng lấy ra một cánh tay máy gắn vào phía bên phải của mình rồi bắt đầu cử động cánh tay máy này.
"Đã lâu rồi mình chưa được hoạt động thân thể, để xem nào, Cú đã tìm mình để giám thị đám này, nếu như các ngươi đã tự mình đưa đến cửa thì đừng có trách ta."
Cử động cánh tay hoàn tất, [Nhà điêu khắc] đi đến một đống tượng phật trước mặt, thò tay vào bên trong lấy ra một chiếc chuông cùng một đống lông quạ, lấy lông quạ để lại gần cánh tay máy, lông quạ lập tức biến mất ngay sau khi để gần cánh tay máy, màu đen huyền bí chậm rãi xuất hiện trên cánh tay máy này.
[Nhà điêu khắc] trước tiên bước ra ngoài nhìn về phía tên bất tử.
"Này, kẻ bất tử, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình đi."
Tên bất tử giống zombie này quay đầu nhìn về phía [Nhà điêu khắc] mệt mỏi gật đầu rồi tiến về phía ngôi đền, [Nhà điêu khắc] quay đầu bước vào trong ngôi đền, đi đến bức tượng phật to nhất trước mặt rồi ngừng lại.
"Có vẻ như tất cả mọi người đều đặt cược lên kẻ ngoại lai kia, cũng được, để ta xem xem ngươi có gì mà có thể khiến cho Cú phải nhờ ta giúp đỡ trong chừng dùm ngươi."
Đôi mắt đục ngầu của [Nhà điêu khắc] chậm rãi sáng lên, cầm chiếc chuông lên, hai chân quỳ xuống đất cúi đầu xuống nhắm mắt lại, [Nhà điêu khắc] đưa chiếc chuông hướng về phía tượng phật rồi lắc ba cái.
"Leng keng, leng keng, leng keng."
Sau ba tiếng chuông, cơ thể của [Nhà điêu khắc] chậm rãi biến mất, kẻ bất tử lúc này bước vào trong ngôi đền, cầm thanh kiếm lên rồi tự chặt đứt tay phải của mình, cởi mũ cùng giáp ra rồi ngồi tư thế y chang như [Nhà điêu khắc] cầm lấy con dao đẽo từng chút từng chút một.