Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương
Hiểu Văn Lược Lược
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 120: Tên Biến Thái Đứng Sau Màn?
Chân Lục Trà nhìn thấy tên kia có động tác mờ ám thì đã muộn. Cô vừa định lên tiếng nhắc nhở Tạ Lam Án, liền thấy một làn sương mù bay về phía anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Lam Án giơ bàn tay với những khớp xương rõ ràng, trắng nõn lên, đầu ngón tay chạm vào vết m.á.u trên mặt.
Lại là một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Dị năng của Kiêu Chỉ là thay đổi từ trường, lợi dụng từ trường để tạo thành lá chắn phòng ngự và lưỡi d.a.o tấn công. Dị năng của hắn thậm chí có thể thay đổi từ trường của người khác, khiến cho dị năng của bất kỳ ai trong địa bàn của hắn đều mất tác dụng. Đây cũng là lý do tại sao những người khác không thể sử dụng dị năng.
Không trách được nhiều người như vậy mà vẫn không xử lý được bọn họ, không ngờ người này lại khó đối phó đến thế.
Người đến chính là Kiêu Chỉ, ban đầu hắn đang theo dõi bọn họ qua màn hình, cảm thấy rất thú vị. Nhưng càng về sau, người của hắn càng mất đi ưu thế, mắt thấy đội ngũ tinh nhuệ mà mình dày công bồi dưỡng sắp bị mấy kẻ đến dị năng cũng không dùng được đánh gục, Kiêu Chỉ ngồi phía sau cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Nhưng anh vẫn đứng đó, khiến người ta không thể nhận ra anh có gì bất thường hay không.
Tạ Lam Án nhìn hắn cầu xin, trong mắt không có chút cảm xúc nào, chỉ giẫm mạnh lên bắp chân vừa bị mình b.ắ.n xuyên qua, sau đó dùng sức nghiến mạnh.
Hứa Đồng trừng mắt nhìn tên áo đen đã dùng dị năng đánh ngất chú Viên, giây tiếp theo liền tung một cú quét chân về phía hắn. Tên áo đen thấy vậy liền lộn ngược một vòng, may mắn né được.
Ngay cả Kiêu Chỉ cũng không chắc chắn, liệu người trước mặt có thật sự trúng chiêu hay không. Bởi vì trạng thái hiện tại của Tạ Lam Án hoàn toàn không có nửa điểm dáng vẻ muốn ngất đi.
Hứa Đồng vừa định bồi thêm một quyền thì đầu óc trở nên choáng váng, bóng dáng tên áo đen trước mặt cũng trở nên mờ ảo. Cậu ta loạng choạng bước một bước liền ngã nhào xuống đất, toàn thân như bị rút hết sức lực, đến một ngón tay cũng không nhấc nổi.
Kiêu Chỉ cũng cảm nhận được sát ý của Tạ Lam Án, bắt đầu không ngừng né tránh những chiêu thức trí mạng của anh, chẳng mấy chốc trán hắn đã lấm tấm mồ hôi.
Nhìn vệt m.á.u trên ngón tay, Tạ Lam Án nhướng mày nhìn về phía bóng người màu vàng nhạt kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái quần què gì vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đã tận thế rồi mà còn dùng keo vuốt tóc, người đàn ông này quả thực có chút... (sến súa).
Giọng điệu của gã áo đen đầy khiêu khích và khinh miệt.
Kiêu Chỉ đứng trước mặt gã áo đen đang nằm rạp trên đất, cảm nhận được ánh mắt của Chân Lục Trà liền nhìn về phía cô. Khóe miệng hắn ta nở nụ cười tà mị 30 độ, thậm chí còn nháy mắt với Chân Lục Trà.
Kiêu Chỉ phóng ra dị năng muốn ngăn cản chiêu thức tấn công của Tạ Lam Án, nhưng hắn phát hiện, dị năng của mình căn bản không thể ngăn cản đối phương.
Tạ Lam Án nhìn chằm chằm viên đ·ạ·n đang bay về phía mình, đồng tử co rút, sau đó nghiêng người né tránh.
Tên áo đen thấy Hứa Đồng ngã xuống đất liền thở phào nhẹ nhõm, ban đầu hắn còn lo lắng dị năng của mình cấp bậc quá thấp sẽ không đối phó được với họ. May là cách đây không lâu, Kiêu tiên sinh đã cho hắn tinh hạch cấp cao hơn, giúp dị năng của hắn thành công thăng lên cấp 6.
Chân Lục Trà bên này cũng chú ý tới Kiêu Chỉ, cô đưa mắt quét qua người đàn ông đang mặc áo choàng tắm màu vàng nhạt này.
Ánh sáng bạc từ lưỡi d.a.o phản chiếu vào mắt Kiêu Chỉ, áo choàng tắm trên người hắn đã bị lưỡi d.a.o sắc bén rạch nát, làn da màu đồng lộ ra ngoài cũng đã hằn đầy những vết thương nông sâu khác nhau.
Tạ Lam Án rút con d.a.o găm từ sau thắt lưng, c.h.é.m liên tục về phía Kiêu Chỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiêu Chỉ đã dần dần không chống đỡ nổi nữa, ngay cả việc né tránh cũng trở nên khó khăn.
Người này trông rất trẻ, chắc cũng trạc tuổi họ, chỉ là cách ăn mặc hơi phô trương, Chân Lục Trà lại nhìn mái tóc vuốt ngược bóng loáng của hắn.
Nghĩ đến việc thiếu chút nữa bị thằng nhóc vừa ngã xuống đất đánh bại, tên áo đen giẫm chân lên chân Hứa Đồng: "Nhóc con, vừa nãy không phải mày rất ngông cuồng sao? Ha ha ha ha, sao không đứng dậy được nữa? Đứng lên đánh tiếp nè, chỗ này nhiều m.á.u nè!"
Emmmm... có chút giống với tên b**n th** đứng sau màn? (đọc tại Qidian-VP.com)
Làn sương trắng ập vào mặt rồi tan biến vào không khí như thể chưa từng xuất hiện, nhưng trong nháy mắt khiến Tạ Lam Án có cảm giác choáng váng. Nhưng anh không hề biểu hiện ra ngoài, mà tung một cước đá tên áo đen đang đánh lén bay ra xa mấy mét.
Lúc này Kiêu Chỉ cũng phát hiện mình đã đá phải tấm sắt, hắn giơ tay liên tục đỡ những lưỡi d.a.o đang c.h.é.m tới của Tạ Lam Án.
Nhưng đúng lúc này, tên áo đen đang nằm trên đất giả vờ ngất xỉu lại một lần nữa phóng ra dị năng của mình.
Nhưng giây tiếp theo hắn không cười nổi nữa, bởi vì bắp chân của hắn bị một viên đ·ạ·n xuyên qua.
Chương 120: Tên Biến Thái Đứng Sau Màn?
Mặc dù viên đ·ạ·n không b.ắ.n trúng Tạ Lam Án, nhưng vẫn sượt qua mặt anh, để lại một vệt m.á.u trên mặt Tạ Lam Án.
Tạ Lam Án đứng cách đó không xa, nổ s·ú·n·g, nhìn hắn ta với ánh mắt u ám. Khóe miệng anh cong lên đầy vẻ khinh miệt, anh đi tới trước mặt tên áo đen, đá đối phương bay ra xa.
Tên áo đen lúc này ngã trên mặt đất, m.á.u vẫn không ngừng chảy ra từ bắp chân, hắn nhìn Tạ Lam Án đang từng bước tiến lại gần, toàn thân không nhịn được run rẩy, cơ thể run bần bật, liên tục lùi lại phía sau: "Tôi sai rồi... đừng..."
Tạ Lam Án lúc này giống như một con báo đã mai phục từ lâu, lực tấn công mỗi lúc một mạnh mẽ và nhanh nhẹn hơn.
Nhưng tình hình của Tạ Lam Án cũng không tốt hơn là bao, dị năng của tên áo đen kia quả thực có chút lợi hại. Thứ dị năng giống như sương mù có thể khiến người ta hôn mê còn mạnh hơn cả loại thuốc mê lợi hại nhất gấp mấy chục lần, Tạ Lam Án hiện tại toàn thân đều có chút mềm nhũn.
Cú đá này của Tạ Lam Án không hề nương tay, tên áo đen lần này thật sự ngất đi.
"A!!!!!!!!!!" Gã áo đen hét lên thảm thiết, âm thanh gần như muốn xuyên thủng mái nhà.
Chân Lục Trà nhìn người đàn ông đang tỏ vẻ lả lơi với mình, vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Viên đ·ạ·n bị bật ngược, bay với tốc độ cực nhanh về phía Tạ Lam Án.
Mà Tạ Lam Án đứng trước mặt Kiêu Chỉ, sau khi nhận ra ánh mắt của Kiêu Chỉ hướng về Chân Lục Trà, trong mắt anh lập tức tràn ngập hàn khí, cả người toát ra sát khí đáng sợ.
Tạ Lam Án nghe tiếng kêu của hắn, chỉ cảm thấy trong lòng phiền muộn. Sau đó giơ khẩu s.ú.n.g trong tay lên, nhắm vào đầu tên áo đen, định để hắn vĩnh viễn không thể phát ra tiếng nữa.
Nhưng rất hiển nhiên, cho dù Tạ Lam Án không thể sử dụng dị năng, Kiêu Chỉ đối đầu với anh cũng rất chật vật.
Khi viên đ·ạ·n rời khỏi khẩu s·ú·n·g, trong nháy mắt sắp sửa ghim vào đầu tên áo đen, một bóng người màu vàng nhạt xuất hiện. Viên đ·ạ·n như gặp phải bức tường vô hình, ngay lập tức bị bật ngược trở lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.