Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 53: Nụ Hôn Chuồn Chuồn Lướt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Nụ Hôn Chuồn Chuồn Lướt


Nụ hôn của anh nhẹ đến mức tưởng như chỉ khẽ chạm vào một báu vật quý giá nhất trần đời.

Hai người khoác tay nhau xuống lầu, những người khác ở dưới lầu nhìn thấy hai người họ đều không nhịn được mà khen ngợi, còn Hàn Diễm nhìn Đường Nguyệt với mái tóc dài thướt tha, cả người đều ngây ra.

Hơn nữa Tạ Lam Án nói anh ấy còn có một cô em gái sáu tuổi.

Không ngờ anh lại là Tạ Lam Án như vậy!

Chân Lục Trà lăn lộn trên giường như điên, nhớ đến nụ hôn đó, cả khuôn mặt đều nóng bừng.

Cười đến mức Chân Lục Trà - người không biết từ lúc nào đã bị anh ôm nửa người vào lòng, cũng có thể cảm nhận được lồng n.g.ự.c anh rung lên.

Chân Lục Trà đột nhiên lại nhớ đến hành lang tối tăm của viện nghiên cứu, anh đã nói với mình "Nếu sợ thì hãy nắm lấy tay anh".

Những người ở đây có cảm xúc của riêng mình, trong cơ thể cũng chảy dòng m.á.u nóng.

Hứa Đồng còn nhịn không được mà chế nhạo Hàn Diễm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phòng của Chân Lục Trà và Đường Nguyệt ở cạnh nhau, khi cô mở cửa ra thì vừa lúc Đường Nguyệt cũng bước ra.

Mái tóc dài mềm mại ngang vai được cô búi thành một búi nhỏ xinh xắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặt Chân Lục Trà bỗng chốc đỏ bừng, cả người vùi lại vào lòng anh.

Quả nhiên, trong tận thế cũng phải xinh đẹp!

Cô nghĩ, sao có thể không rung động chứ?

Chương 53: Nụ Hôn Chuồn Chuồn Lướt

Chân Lục Trà không ngờ em gái của Tạ Lam Án lại khác anh ấy hoàn toàn, là một cô bé ngọt ngào đáng yêu.

Nhà bố mẹ Tạ Lam Án cách nơi ở của đội Ảnh Tức không xa.

Đầuanhgác lên vai Chân Lục Trà, nhẹ nhàng áp sát tai cô nói: "Em nói đúng, anh quả thực đã bị em mê hoặc."

Một sự thật là anh thích Chân Lục Trà.

Tạ Lam Án buông tay cô ra, ôm trọn cô vào lòng.

Bởi vì trước đây cô đã cân nhắc đến việc đây là tận thế, nên căn bản sẽ không chuẩn bị quần áo đẹp gì, chỉ toàn là quần áo đơn giản tiện lợi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Anh ơi anh ơi, em nhớ anh lắm."

Nhưng Tạ Lam Án thì khác, giọng nói lạnh lùng của anh rất nghiêm túc, không hề có chút d·â·m tà hay mập mờ nào.

Đây chính là một thế giới chân thực.

Chân Lục Trà nhắm mắt cảm nhận anh.

Chân Lục Trà muốn bóp c.h.ế.t chính mình vừa rồi đã nói chuyện mà không cần suy nghĩ.

Bản thân mình độc thân lâu như vậy, vậy mà lại yêu đương với người trong tiểu thuyết.

Chân Lục Trà bắt đầu tìm kiếm quần áo đẹp trong không gian.

Nhìn mình trong gương, Chân Lục Trà rất hài lòng, cách ăn mặc này vừa phải, không quá long trọng cũng không quá xuề xòa.

Cô có thể nghe thấy nhịp tim nhanh và mạnh mẽ của anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chân Lục Trà không ngờ rằng mình sắp gặp cha mẹ của Tạ Lam Án rồi.

Sao chuyện lại thành ra thế này!

Đôi môi của anh không giống anh, ấm áp.

Nếu đặt trên người khác mà nói ra câu này, cô nhất định sẽ cho rằng đối phương là kẻ trăng hoa.

Giống như anh chỉ đang trần thuật một sự thật.

Chân Lục Trà có khuôn mặt mèo, vừa đáng yêu vừa có nét quyến rũ khác biệt, cộng thêm đôi mắt to long lanh lấp lánh, khiến người ta nhìn vào không khỏi ngứa ngáy trong lòng.

Tạ Lam Án nghe xong lời cô nói, liền trêu chọc: "Em định ăn xong rồi không nhận nợ, không định chịu trách nhiệm sao?"

Không biết đã qua bao lâu.

Tìm mãi không có bộ nào đẹp.

Không biết rằng Tạ Lam Án ở bên cạnh, từ lúc nhìn thấy Chân Lục Trà bước xuống, ánh mắt anh đã không rời khỏi cô dù chỉ một giây.

Chân Lục Trà ngẩng đầu lên từ trong n.g.ự.c anh, nhìn anh, "oan ức" nói: "Tất nhiên là không rồi, hơn nữa chỉ hôn một cái thôi sao lại tính là ăn xong rồi không nhận nợ chứ?"

"Nhưng mà, có thể đừng nói quan hệ của chúng ta lúc này được không..."

Chân Lục Trà nhào tới ôm ôm: "Chị Đường Đường, hôm nay chị đẹp quá!"

Vừa dứt lời, ngay cả bản thân cô cũng sững sờ.

Hôm nay Đường Nguyệt không buộc tóc lên như mọi khi mà để xõa tóc xuống, mái tóc đen dài tựa thác nước.

Không ngờ Tạ Lam Án nghe xong cô nói liền bật cười.

Tạ Lam Án bế Tạ Hân Vinh lên.

Tối nay phải mặc gì để gặp bố mẹ Tạ Lam Án đây!!!

Môi kề môi, hai tay của hai người lại đan vào nhau... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Em có muốn đi không? Nếu không muốn đi thì anh ở đây với em."

Chiếc quần jean bó sát tôn lên đôi chân thon dài thẳng tắp của Chân Lục Trà, chiếc áo sơ mi cổ búp bê lại khiến cô trông nhỏ nhắn đáng yêu.

...

Liễu Quân thấy thấy mọi người đến liền niềm nở chào đón, rồi dẫn họ đến bàn ăn.

Hai người bọn họ cứ như vậy mà ở bên nhau rồi!

!!!!

Ánh mắt Tạ Lam Án tối sầm lại, giọng nói trầm thấp: "Chỉ hôn một cái thôi sao? Thực ra anh còn có thể hôn thêm nhiều cái nữa, 'làm' thêm nhiều chuyện nữa."

Nhận được sự đáp lại của Chân Lục Trà, Tạ Lam Án nhìn cô thật sâu, sự yêu thích trong mắt như sắp tràn ra ngoài.

Cô bé nhìn thấy Chân Lục Trà và những người khác còn biết ngọt ngào gọi thưa.

Hai người chìm đắm trong cái ôm này, giống như hai linh hồn cô độc lang thang đã tìm được nơi nương tựa.

Tạ Lam Án nói với Chân Lục Trà: "Tối nay mẹ anh muốn mời mọi người trong đội Ảnh Tức đến ăn cơm."

Tuy nhiên, bây giờ cô không còn cảm thấy đây là một thế giới tiểu thuyết nữa.

Một cục bông nhỏ xíu lao thẳng vào lòng Tạ Lam Án.

Cả người trông dịu dàng hơn ngày thường mấy phần.

A a a a a a a a a a!

Tạ Lam Án lạnh lùng trước đây đâu rồi? Bị chính anh ăn mất rồi sao?

Thình thịch, thình thịch, thình thịch...

Tạ Lam Án cao hơn Chân Lục Trà không chỉ một cái đầu, sau khi kết thúc nụ hôn, anh không còn cúi người xuống nữa, mà ôm chặt cô, cằm gác lên đầu cô.

Suýt chút nữa Chân Lục Trà đã bị cô bé làm cho tan chảy.Manh c.h.ế.t cô rồi!

Xin lỗi chứ, ai lại mặc váy đi trình diễn thời trang trong tận thế bao giờ?

Cuối cùng, Chân Lục Trà vất vả lắm mới tìm được trong không gian một chiếc quần jean bó sát và một chiếc áo sơ mi dài tay cổ búp bê.

Chân Lục Trà không ngờ lại nhận được câu trả lời như vậy từ Tạ Lam Án.

Nhưng mà!

Tuy mẹ anh ấy mời tất cả mọi người trong đội Ảnh Tức, nhưng đây là lần đầu tiên cô gặp bố mẹ Tạ Lam Án.

Em gái của Tạ Lam Án cũng chạy ra đón bọn họ.

Đường Nguyệt nghe cô nói vậy, mặt hơi đỏ lên, cười nói: "Hôm nay em cũng rất xinh đẹp, giống như một tiểu tiên nữ."

Cô cảm thấy mọi thứ thật không chân thực.

Mấy người rất nhanh đã đến nơi.

Có lẽ đã rung động ngay từ lần đầu gặp mặt rồi.

"Anh chị, chào anh chị."

Nhưng bây giờ cô cũng là người có bạn trai rồi, xem ra lần sau khi trung tâm thương mại mở cửa thì phải "mua" thêm vài bộ quần áo đẹp mới được.

Chân Lục Trà đứng trước gương ngắm nghía bản thân.

Trời ạ! Mình vừa nói nhăng cuội gì vậy!

Đầu Chân Lục Trà tựa vào n.g.ự.c anh.

Cô suy nghĩ một chút, rồi trả lời: "Tất nhiên là phải đi rồi, mọi người đều đi mà."

Cô vòng tay ôm lấy eo anh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Nụ Hôn Chuồn Chuồn Lướt