Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương
Hiểu Văn Lược Lược
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 91: Thăm Dò Hang Ổ Của Địch
Chỗ ở của đội Ám Dạ là tầng mười hai của tòa nhà D, tất nhiên bọn họ không được phân chỗ ở giống như đội Ảnh Tức. Dù sao thì nhiệm vụ bọn họ làm còn chưa kiếm được nhiều điểm cống hiến như vậy.
Tạ Lam Án ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, nhìn Đình Dạ đi tới đi lui lấy đồ, nói: "Cánh tay của cậu sao mà bị thương thế?"
Đình Dạ cũng không biết Tạ Lam Án từ khi nào lại quan tâm đến nhân viên của Ám Dạ như vậy, nhưng cũng có thể là đối phương đơn thuần tò mò thôi.
Người mở cửa chính là Đình Dạ.
Tạ Lam Án sau khi nghe Chân Lục Trà nói về tác dụng của chiếc chìa khóa này, cũng không hỏi cô thứ này từ đâu mà có, chỉ nhìn cô: "Lần trước ở phòng thí nghiệm, em cũng dùng cái này mở cửa cứu anh?"
Chân Lục Trà nói cho Tạ Lam Án biết tác dụng của chiếc chìa khóa vạn năng này, còn có số lần sử dụng mỗi ngày của nó.
Tạ Lam Án: "Ồ."
Tạ Lam Án nhìn cha mình, còn có mái tóc mai có chút hoa râm khó nhận ra.
Đúng vậy, chiếc chìa khóa này chính là chìa khóa vạn năng của Chân Lục Trà.
Anh đi đến cửa phòng ngủ của Thu Dương, đầu tiên thăm dò nắm lấy tay nắm cửa, thử xem có thể mở ra được không.
Còn tưởng con trai tốt học được dịu dàng ân cần từ Tiểu Chân, biết đau lòng cho mình rồi, kết quả vòng vo vẫn là tổn thương mình một phen. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kết quả anh ta vừa mới gợi chuyện xong, Tạ Lam Án đột nhiên nói một câu: "Nhà vệ sinh ở đâu?"
Nhưng diện tích chỗ ở của đội Ám Dạ cũng không nhỏ, 240 mét vuông đủ cho mấy người ở.
Tạ Lam Án cắm chìa khóa vạn năng vào ổ khóa trên cửa phòng Thu Dương xoay một cái, cửa liền dễ dàng mở ra.
Đình Dạ lúc này mới phản ứng lại: "Ồ, nhà vệ sinh ở bên phải trong cùng."
Tạ Lam Án nghe anh ta nói vậy xong, suy nghĩ một chút, cố ý đi vào một căn phòng sai.
...
Chỉ là không biết hiện tại Đình Dạ có ở nhà hay không...
Vừa rồi chú Viên đã dùng bộ đàm nói với anh rồi, hiện tại Thu Dương vừa vặn không có ở chỗ ở, hơn nữa nhất thời cũng không thể trở về được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Lam Án ở lần trước cùng Đình Dạ làm nhiệm vụ thì được đối phương mời đến làm khách, hắn ta cũng đã nói cho anh biết địa chỉ chỗ ở.
Đình Dạ sửng sốt: "A... hả?"
Nên nói gì đây? Đúng rồi! Nói về chuyện mình làm nhiệm vụ lần trước đi!
Sau đó, ông vội vàng ngăn miệng con trai, không cho đối phương nói tiếp: "Được rồi được rồi, mau đi làm việc của con đi!"
Chuông cửa vang lên mấy tiếng, cánh cửa lập tức mở ra.
Tạ Lam Án ở trong nhà vệ sinh nán lại một lát rồi đi ra.
Nhưng Chân Lục Trà biết, sẽ có một ngày, mình sẽ nói hết tất cả những bí mật chưa từng nói ra cho anh nghe.
Chỉ là anh như vậy, khiến mình rất yên tâm lại có chút áy náy không nói nên lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Lam Án mỉm cười, sờ đầu nhỏ của cô nói: "Cảm ơn em, ân nhân cứu mạng."
Kết quả sau lưng ở góc hành lang liền truyền đến giọng nói của Đình Dạ: "Tạ Lam Án, đó là phòng ngủ của tôi, cái phía trước mới phải."
Tạ Lam Án từ chỗ cha mình Tạ Tòng đi thẳng một mạch đến chỗ ở của Đình Dạ.
Đình Dạ vội vàng gọi lại: "A, đừng đừng đừng, đã đến rồi, vào uống ly nước cũng được mà."
Chân Lục Trà không dám nhìn thẳng vào anh, cô cúi đầu trả lời: "Ừm..."
Đình Dạ cũng không ngờ đối phương sẽ chấp nhận vào nhà ngồi uống nước, anh ta đóng cửa phòng xong liền bận rộn đi đun nước cho Tạ Lam Án.
Không ngoài dự đoán, cửa bị khóa. Sau đó, Tạ Lam Án liền lấy ra chiếc chìa khóa mà Chân Lục Trà đưa cho mình từ trước.
Đi về phía đó có mấy phòng ngủ, Tạ Lam Án nhìn mấy căn phòng giống hệt nhau, suy nghĩ một chút rồi thăm dò đi về phía một căn phòng.
Haiz! Quả nhiên con trai đều là cái quần thủng gió!
Quả nhiên sau lưng giọng nói của Đình Dạ lại xuất hiện: "Aiya, cái đó cũng không phải. Đó là phòng ngủ của Thu Dương, cái phía trước mới đúng."
Đình Dạ: "Tôi nói cho anh biết, anh không biết đâu..."
Tạ Lam Án đặt ly nước trong tay xuống rồi đi về phía anh ta nói.
Không có chuyện gì thì sẽ không đến, người này sao lại tới chỗ mình rồi?
Tạ Lam Án nhìn cánh cửa mở ra vẫn cảm thấy có chút thần kỳ. So với kỹ năng mở khóa được học ở đội đặc chủng còn tiện lợi hơn nhiều. Vừa không làm hỏng phần bên trong của khóa, lại có thể đơn giản mở cửa phòng như vậy.
Ánh mắt Tạ Lam Án cố ý nhìn về phía cánh tay của Đình Dạ, tiếp tục nói: "Thôi thì để hôm khác vậy."
Nói xong liền làm bộ xoay người rời đi.
Chương 91: Thăm Dò Hang Ổ Của Địch (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Lam Án bình tĩnh nhìn anh ta, sau đó lại hỏi một lần: "Nhà vệ sinh."
Không lâu sau, Tạ Lam Án đã đến trước chỗ ở của đội Ám Dạ.
Đình Dạ thấy người đến là Tạ Lam Án, trong lòng cũng rất kinh ngạc.
Tạ Tòng ban đầu nghe nửa đầu câu này khóe miệng có chút nhếch lên, nghe đến phía sau càng cảm thấy không đúng.
Tạ Lam Án bỏ qua căn phòng này đi về phía nhà vệ sinh, Đình Dạ ở phía sau thấy anh cuối cùng cũng tìm đúng chỗ, cũng quay về phòng khách đợi anh.
Đình Dạ bưng nước đến, đưa cho Tạ Lam Án nói: "Khoảng thời gian trước nhàn rỗi, liền cùng Thu Dương đi làm một nhiệm vụ, kết quả không may bị một đoạn dây thép cứa vào."
Chân Lục Trà không ngờ anh sẽ nói như vậy, cũng không ngờ anh không hỏi gì, thậm chí cũng không hỏi mình thứ này từ đâu mà có.
Tạ Lam Án dựa theo địa chỉ Đình Dạ đưa, đi đến trước cửa phòng, ấn chuông cửa.
Tạ Lam Án thấy Đình Dạ vậy mà lại ở nhà, thế là mặt không cảm xúc nói dối: "Vốn đến tìm cậu để đi sân huấn luyện tập luyện một chút, nhưng mà..."
Thu Dương là người của đội Ám Dạ, tuy không biết Đình Dạ có tham gia vào chuyện nuôi nhốt zombie hay không, nhưng đến chỗ ở của bọn họ một chuyến vẫn là điều cần thiết.
Buổi sáng, Chân Lục Trà nghe Tạ Lam Án phải đi đến chỗ ở của Ám Dạ một chuyến, cô liền đưa ngay chìa khóa vạn năng cho anh, để phòng lúc cần dùng đến.
Sau đó bầu không khí liền ngưng đọng lại, nhưng Tạ Lam Án không hề xấu hổ, ngược lại Đình Dạ lại có chút lúng túng. Thậm chí có cảm giác ngón chân đang bấu chặt xuống đất.
Tạ Lam Án nghe Tạ Tòng "đuổi" mình đi, khẽ nhếch khóe miệng rồi đẩy cửa đi ra.
Anh mở miệng nói: "Mặc dù cha cũng không còn trẻ nữa, nhưng điều này không thể phủ nhận thành tựu trước đây của cha. Hơn nữa, không phát hiện ra kẻ phản bội không phải lỗi của cha già rồi, dù sao lúc cha còn trẻ cũng bị…"
Mắt Tạ Lam Án tối sầm lại, tiếp tục hỏi: "Thu Dương đâu? Cậu ta không bị thương chứ?"
Tạ Lam Án cũng đoán được anh ta sẽ nói như vậy, sau đó liền vào nhà, miệng nói: "Vậy làm phiền rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ồ, cái này chính là à.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.