Yêu Em Năm 13
Tống Anh Thư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Chương 24
Nhưng mà cô là ai, dường như không phải nhân viên trong công ty tôi........
Anh muốn tán thưởng cho cô gái này, cách pha trà rất hay.
Chương 24: Chương 24 (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ hết ngày này đến ngày khác, làm tất cả những gì anh cần làm.
Trên tay cô ta là ly trà nóng, đem đến và để bên cạnh anh.
Tiếng tim đập nghe rõ mòn một.
Giọng không trầm không bổng, dễ nghe còn dịu dàng.
Lúc này anh mới chú ý đến cô gái đem ly trà cho mình.
Cô ta vẫn đứng đó cúi đầu trước anh tỏ ra rất cung kính.
Cô ta nhìn anh chỉ mỉm cười đáp nhẹ.
*2 năm sau....
- Chủ tịch, nghe nói anh dạo này thức khuya tăng ca khá nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có thể giúp cả cơ thể đỡ mệt mỏi hơn lúc đầu khi uống rất nhiều (đọc tại Qidian-VP.com)
Phép tắt lịch sự với một người khác dường như cô ta biết rất rõ và cư xử rất có chuẩn mực khiến anh có chút gì đó là hài lòng.
Loại trà này thật hữu dụng và có ích.
Rồi tăng ca, cố gắng đem công ty lên một đỉnh cao nhất định.
- Rất hay, cách pha trà của cô rất lạ.
Đang ngồi mệt mỏi trong căn phòng trống vắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng bản thân anh lại không gục ngã trước bất cứ ai.
Anh chỉ mới trãi qua 3 năm thôi.
Anh đây là lần đầu tiên uống được loại trà khiến bản thân anh dễ chịu đến như vậy.
Cửa phòng đột ngột mở ra, bước từ bên ngoài vào là một cô gái cũng khá ưa nhìn.
Cô ta nói nhẹ nhàng sau đó mỉm cười như có lệ.
Nhấp một ngụm trà nhỏ, hương vị hòa tan trong miệng khiến cả cơ thể anh giãn ra và đỡ nhứt đầu hơn rất nhiều.
- Trà này cô mua là loại gì đấy, lần đầu tiên tôi biết đến có vị trà hữu ích như vậy.
Cứ như vậy một mình, đã 30 tuổi rồi.
Anh cũng là một người đàn ông được phụ nữ săn đón nhiều nhất.
Anh đang cắm đầu vào công việc, suốt 2 năm qua.
Tôi có pha chút trà nóng để anh uống cho đỡ mệt một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thưa, chỉ là loại trà thường thôi ạ.
Không ngày nào anh ngừng nghỉ.
Mang theo một vẻ đau buồn gì đó nhất định.
Không giống với nhân viên trong công ty của anh.
Tựa như cực hình dằn vặt nhưng muốn c·h·ế·t cũng không được.
Anh uống đi ạ!
Giờ anh thật sự hiểu được cảm giác của cô 7 năm đau đớn là như thế nào.
Nhưng nhìn đi cũng nhìn lại, cô ta nhìn lạ quá.
Mệt mỏi xoa xoa hai thái dương.
Trong một căn phòng rộng lớn và khang trang, có một người đàn ông lịch lãm.
Tôi chỉ pha thêm một ít mật ong và rừng để giúp cơ thể ấm lên mà vẫn không làm mất đi vị đắng của trà.
Tần số đau đầu của anh ngày một tăng lên rồi, sức khỏe so về 3 năm về trước thật sự giảm đến rõ rệt.
Lần đầu tiên tôi thấy đấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.