Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 597: G·i·ế·t Được

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 597: G·i·ế·t Được


Mười người anh em mà hắn đưa đến, hiện tại đang nằm la liệt xung quanh, trên miệng của bọn họ người nào người nấy vẫn luôn trào ra máu tươi, nhìn qua hết sức thống khổ, mấy người này như hắn đoán không sai hiện tại b·ị t·hương không hề nhẹ một chút nào cả.

"Chuyện như vậy mà các vị cũng có thể nói được sao..?"

"Mày..! Mày..! Không phải là Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ cường giả..!"

Lòng chính nghĩa của Hoàng Tử Du đúng lúc này lại nỗi lên, hắn thật không vừa mắt đám người Hướng Hoa Minh cách làm g·iết người không thấy máu này.

Hướng Hoa Minh âm trầm gương mặt lại nhìn Hoàng Tử Du bên kia.

Cũng may Mân Việt Học Viện quy định không khác mấy so với lại Trần Gia mấy cái thế lực kia, vậy chuyện này liền dễ làm rồi.

Hoàng Tử Du không hiểu Trần Vân Thanh hỏi mình câu hỏi kia là có ý gì, nhưng hắn vẫn theo đúng sự thật hồi đáp lại.

"Rầm..! Rầm..! Rầm...!"

"Tử Du học đệ...! Ta là đã cho chú nhiều cơ hội rồi, chú cũng đừng có ép ta phải ra tay a..!"

"Kinh Hồng Nhất Kiếm..! G·i·ế·t..!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói chung lần này Trần Vân Thanh nếu không giao ra cống hiến điểm trong tay, thật sự không có mấy cơ hội có thể tồn tại được Mân Việt Học Viện nơi này quá lâu.

"Ân..! Vậy thì ta an tâm..!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hoa Minh học trưởng..! Anh.!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Càng là sẽ không thể nào so sánh với lại vị Phó Viện Trưởng người kia, thật sự đám người này làm gì mình, chú của mình cũng rất là khó đứng ra giúp mình lấy lại công đạo.

Thật thú vị quá rồi, hắn đã quyết định, nếu mà Trần Vân Thanh không ngu xuẩn ra tay thì thôi, một khi y ra tay, hắn sẽ dạy cho y một bài học nhớ đời về cách tôn trọng trưởng bối.

Trần Vân Thanh thở phào một cái, quá là hài lòng với lại câu trả lời vừa rồi của Hoàng Tử Du.

Bọn họ nơi đây không ai là người ngốc, dĩ nhiên là hiểu được hàm ý bên trong câu nói vừa rồi của Trần Vân Thanh.

Chốt lại theo kinh nghiệm lâu năm của hắn, hắn khẳng định tên Trần Vân Thanh này tuyệt không phải là Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ, chí ít đối phương cũng có Yêu Sư nhị trọng hậu kỳ như hắn, hoặc là còn cao cường hơn.

Hướng Hoa Minh có chút run giọng, chỉ tay về phía Trần Vân Thanh, khàn khàn lên tiếng nói.

"Vân Thanh học trưởng..! Tự ý đi vào biệt viện của người khác không xin phép, đây là phạm vào cấm kỵ, nếu đối phương đem người đó đ·ánh c·hết, sẽ không bị Học Viện truy cứu..!"

Thêm vào lấy ánh mắt của hắn vẫn không nhìn thấy rõ ràng tên Trần Vân Thanh này ra tay như thế nào cả. Điều đó chứng minh là tên Trần Vân Thanh này không phải là Yêu Sư nhất trọng như có thể hiện ra bên ngoài như thế.

Ai cũng hiểu được Lăng Thành Phong là tên tiểu nhân âm hiểm xảo trá ra sao.

Vị Tử Anh Trưởng Lão tại Nội Viện Đường kia một cái mặt mũi.

Hướng Hoa Minh nụ cười trên mặt có chút cứng lại rồi, hắn liền trợn trừng mắt mình lên, có chút không tin tưởng những gì mình nhìn thấy vừa rồi.

Bên dưới Chấn Nam Thành mấy cái thế lực kia thường có quy định không cho phép đến q·uấy r·ối đệ tử bên trong biệt viện khi không được sự cho phép của chủ nhân, nếu vi phạm chủ nhân có thể tùy ý xử lý người đến x·âm p·hạm.

Trong khi nhìn lại Trần Vân Thanh, vừa mới gia nhập Mân Việt Học Viện không lâu, tu vi như đăng ký cũng chỉ là Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ cảnh giới.

Bọn chúng nói như thế, là muốn lấy thịt đè người, nếu mà Trần Vân Thanh không tự nguyện dâng lên điểm cống hiến của mình, con đường sau này tại Mân Việt Học Viện sẽ cực kỳ khó đi.

"Tử Du học đệ..! Ta muốn hỏi một chút, nếu như không được sự đồng ý của chủ nhân biệt viện, lại tự ý xông vào làm loạn, lỡ tay đem đối phương đ·ánh c·hết, liệu có bị Mân Việt Học Viện chế tài hay không..?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"A...!Phốc....! Phốc...! Phốc..!"

"Tai của ta không có bị điếc, đương nhiên là nghe được rõ ràng..!"

Hoàng Tử Du giận quá, tuy nhiên đối diện với ánh mắt có chứa sát ý của Hường Hoa Minh, hắn thật sự không dám tiếp tục nói nữa.

Ai cũng hiểu bên trong Mân Việt Học Viện này, thế lực của Lăng Thành Phong mạnh đến như thế nào.

Nơi đây bất kỳ một người nào cũng có thể có thực lực cao hơn Trần Vân Thanh. Muốn đem đám người này diệt đi, đừng có nói đùa, bọn họ diệt đi Trần Vân Thanh còn không sai biệt lắm a.

Loại vấn đề này hắn nên nghĩ ra từ sớm mới phải, có thể tại trong hoàn cảnh hà khắc thí luyện tại Phong Lang Sơn lại kiếm được nhiều Yêu Đan cao giai như thế, đây tuyệt đối không phải là một nhân vật bình thường, tiếc là hắn vì số lượng điểm cống hiến quá lớn của Trần Vân Thanh làm mờ đi đôi mắt, không nghĩ ra được đến điểm đáng nghi ngờ này.

Hoàng Tử Du hắn không phải là người ngu, vừa rồi vì là đám người Hướng Hoa Minh làm hắn giận dữ nên có chút suy nghĩ không thấu đáo, không hiểu được Trần Vân Thanh hỏi hắn như vậy là có mục đích gì, chỉ trả lời đối phương theo máy móc.

"Ha ha ha..! Đây là chuyện cười lớn nhất mà Điền Kinh ta nghe nói trong mấy năm qua..!"

Làm sao có thể như thế được.

Một tên mới gia nhập Nội Viện, chỉ có tu vi Yêu Sư nhất trọng sơ kỳ, cũng muốn ra tay đem mười một Yêu Sư cường giả thực lực cao hơn mình trấn áp, loại chuyện này lần đầu tiên bọn họ nghe được đến.

"Xẹt..Xẹt..! Ong..!"

Chỉ trong chớp mắt đem mười Yêu Sư nhất trọng cường giả đánh bại, Yêu Sư nhị trọng hậu kỳ như Hướng Hoa Minh hắn cũng không có khả năng làm được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không phải nhìn tên tiểu tử Trần Vân Thanh vẫn còn bình thường đối đáp, nhiều người trong số bọn họ đều cho Trần Vân Thanh là một người bị điên đâu.

Trần Vân Thanh ánh mắt đảo qua đảo lại trên người đám người Hướng Hoa Minh này một lúc, sau đó như nghĩ ra vấn đề gì, hắn lấy tay ve cằm mình một cái, ánh mắt di chuyển sang Hoàng Tử Du.

Không nói xung quanh đây có đến mười ten Yêu Sư nhất trọng Nội Viện đệ tử, một mình Hướng Hoa Minh cũng có tu vi Yêu Sư nhị trọng hậu kỳ.

Mân Việt Học Viện tuy là Học Viện mở, tuy nhiên cũng có những thiết luật không được phép vượt qua, nếu mà không thì sinh tử tự chịu lấy.

Không thì một tên Ngoại Viện đệ tử như Hoàng Tử Du dám cùng đám người mình chống đối nãy giờ, hắn đã cho tên này nằm tại Liệu Thương Đường từ lâu rồi.

Chú của hắn tuy là Nội Viện Trưởng Lão, nhưng tu vi cũng chỉ là Yêu Sư thất trọng sơ kỳ, thuộc hàng thấp nhất trong số những Nội Viện Trưởng Lão của Mân Việt Học Viện.

Hướng Hoa Minh cũng cười dài một tiếng, người ngông cuồng tự đại thì hắn dã gặp nhiều rồi, nhưng mà ngông cuồng đến mức điên loạn như Trần Vân Thanh này thì lần đầu tiên hắn gặp được đến.

"Xẹt..! Xẹt..! Xẹt..!"

"Hắc hắc hắc..! Mấy người có nghe nói cái gì hay không..! Tên nhà quê này muốn đem chúng ta diệt hết tại đây đó a..!"

Hắn đường đường là Nội Viện đệ tử, còn là người của đệ nhất thế lực Phong Minh, sở dĩ nhịn Hoàng Tử Du đến bây giờ, đó hoàn toàn là cho người phía sau của Hoàng Tử Du.

Tên Trần Vân Thanh này không những là không muốn giao ra điểm cống hiến trong tay cho đám người Hướng Hoa Minh, y còn muốn đem đám người kia diệt đi nữa.

Hướng Hoa Minh nỡ một nụ cười nữa miệng, ngay sau đó liền ra tay như điện xẹt, hướng về phía Trần Vân Thanh cách mình không quá năm mét kia ra tay.

Trần Vân Thanh hắn mới gia nhập Mân Việt Học Viện không lâu, mấy cái quy định bên trong hắn không được rõ ràng cho lắm, lỡ như không giống bên dưới, mình ra tay rồi phải bồi thường này nọ thì khá là phiền toái.

Dù có luyện tập Tam Giai Yêu Kỹ đến cảnh giới cực cao, cũng không thể cử trọng nhược khinh đem nhiều đồng cấp cường giả đánh bại mà không hề hấn gì cả.

Chương 597: G·i·ế·t Được

"Sao..! Sao lại như vậy..?"

"Ha ha ha..! Vân Thanh học đệ..! Nếu như chú có bản lĩnh đó, cứ việc ra tay đi, chúng tôi nếu c·hết trong tay chú, chỉ trách mình học nghệ không tinh, sẽ không ai đi trách chú đâu..!"

'Không lẽ...!' Hoàng Tử Du thân hình run rẩy một cái, ánh mắt tràn đầy kinh dị nhìn Trần Vân Thanh.

Không được sự đồng ý của người khác, chạy đi vào địa phận của đối phương chính là một trong số những điều cấm kỵ đó, còn thêm ép buộc, ra tay với chủ nhân, như vậy thì càng là đáng c·hết, có bị chủ nhân biệt viện đ·ánh c·hết, cũng không có người đứng ra giúp lấy lại công đạo.

Giờ đây bình tĩnh lại, suy nghĩ hàm ý bên trong lời nói của Trần Vân Thanh, hắn không khỏi kinh khủng không thôi.

"Vậy thì tốt!"

Điều lệ này là để bảo vệ sự riêng tư cho từng Học Viên bên trong, ai cũng có bí mật cùng phương cách tu luyện riêng của mình, nếu xông đi vào làm lộ bí mật của đối phương, hay nghiêm trọng hơn là làm cho đối phương tẩu hỏa nhập ma, vậy hậu quả thật sự không thể tưởng tượng được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 597: G·i·ế·t Được