Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 146: Rừng Tre, Bọ Quỷ

Chương 146: Rừng Tre, Bọ Quỷ


Trên bầu trời, mặt trời treo cao phát ra từng trận oi bức.

Dưới cái nắng này, Chiến Yêu Đường đám người cũng không có nghỉ ngơi, vẫn một mực miệt mài đi đường.

Bởi vì vô quỷ nguyên nhân, bọn hắn đã bị trễ mất nửa ngày, theo đúng lịch trình, buổi tối hôm nay bọn hắn sẽ đến được Hoàng Hoa thôn.

Để đuổi kịp thời gian, Lục Huỳnh để cho tất cả gia tăng cước bộ.

Bởi vì không nằm trong yêu triều phạm vi, Nam Dương thôn ban đầu cũng không có bị thủy triều yêu quỷ càn quét. Tuy nhiên khi yêu triều kết thúc, rất nhiều yêu quỷ tháo chạy tới đây, trong đó thậm chí có không ít tam giai yêu quỷ.

Đây cũng bởi vì xung quanh nơi này yêu quỷ lợi hại hơn rất nhiều, làm như vậy sẽ giảm bớt thương vong mà vẫn giữ hiệu xuất.

Lần này cũng không chỉ có riêng Chiến Yêu Đường đường, Nam Dương thôn thôn dân cũng tham gia.

Nghe xong Triệu Vi lời kể, Lục Huỳnh cảm xúc cũng không có biến hóa quá nhiều, chỉ là gật đầu lấy lệ, sau đó ra hiệu Chiến Yêu đám người bắt đầu dựng trại.

Bởi vì Hoàng Hoa thôn kích thước không lớn, còn chưa bằng một nửa Thanh Quan trấn, cộng thêm không có cấp cao yêu quỷ tọa trấn, cho nên rất nhanh đã dọn dẹp xong.

Vì sinh tồn, trong khoảng thời gian này bọn hắn phải liều mạng ra ngoài kiếm thức ăn.

Lại nói, nơi này rừng tre dường như là bọ quỷ lãnh địa, trên đường gặp được yêu quỷ khác dẫn ít, đa phần đều là bọ quỷ.

Đáng tiếc bởi vì gần với Bích Thủy Thành, nơi đây cũng bị yêu triều ảnh hưởng, sớm đã trở nên hoang tàn, không còn bóng người.

Đừng nhìn Trần Huyền Cơ hiện tại đã là Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong, xong nếu so với thế giới này, hắn cũng không khác kiến hôi là mấy.

Mà gộp chung với bọn hắn đội ngũ lần này thực lực khá mạnh, dẫn đầu Ngưng Nguyên cảnh tiểu đội trưởng Phi Hùng còn cùng Ngô Sinh rất thân quen.

Theo đó lượng người cũng bắt đầu không ngừng giảm bớt, bởi trong quá trình ra ngoài đụng phải lợi hại yêu quỷ bị g·i·ế·t c·h·ế·t, ngay cả phái tới tọa trấn vị kia Trấn Yêu Ti người cũng không thoát được.

Ăn xong, đám người lại tranh thủ nghỉ ngơi, sáng mai bọn hắn còn phải tiếp tục lên đường tới thôn khác.

Hiện tại bọn hắn đã cách Bích Thủy Thành rất xa, nếu gặp phải sinh tử nguy hiểm, cho dù cầu cứu cũng đã muộn.

Đoạn đường này tương đương thuận lợi, đám người đụng phải rất ít lợi hại yêu quỷ.

Yêu võ giả sức ăn rất lớn, chỉ chín mươi người mà ăn hết gần mười đầu trăm cân heo rừng cùng hươu sừng lớn.

Thêm nữa ban đêm bên ngoài cũng không an toàn, quanh đây yêu quỷ tương đối báo bạo.

Hoàng Hoa thôn cách Xa Ô lộ không xa, diện tích tương tự Bạch Lang thôn, là một cái thôn lớn, xung quanh có tường đá cao hơn mười mét bao phủ khá kiên cố.

Xong không đợi bọn hắn đi được bao xa liền đã có tam giai bọ quỷ tập kích, nhưng có hai vị Ngưng Nguyên cảnh ở đây, đầu này bọ quỷ chỉ một lát đã bị giải quyết.

Mà dẫn đầu đám người này là một vị trung niên cao lớn nam tử, cảnh giới Luyện Huyết Cảnh tam đoạn, là Nam Dương Thôn tuần vệ binh đại đội trưởng.

Hơn nữa đến đây chỉ mới là mục tiêu thứ hai, phía sau còn có ba thôn nữa cần dọn dẹp.

Cứ như vậy hai đội một đường tiến mạnh, nơi đi qua yêu quỷ cơ hồ khó mà chống đỡ.

Sau lưng Triệu Vi còn đi theo khoảng hơn chục tên tuần vệ binh, cảnh giới đa phần tại Luyện Thể cảnh, còn Luyện Huyết cảnh chỉ có lác đác hai, ba người, lúc này cũng học theo cúi chào.

Ban đêm, bọn hắn lại tiếp tục bắt thú rừng ăn.

Càng cách xa Bích Thủy Thành, yêu quỷ nguy hiểm lại càng gia tăng.

Giống như những thôn dân này, bọn hắn tựa như động vật bị nuôi nhốt, suốt đời có lẽ sẽ chỉ luẩn quẩn trong một vòng tròn đợi giờ c·h·ế·t mà thôi.

Đối với bọn hắn thái độ, Lục Huỳnh sắc mặt vẫn giữ lạnh nhạt, chỉ là gật đầu khẽ nói: -” Kể cho ta nghe các ngươi nơi này một chút tình hình đi. “

Mà Nam Dương Thôn thôn dân bên này cũng xuống dưới hầm trú ẩn, mục dù có Chiến Yêu đường đám người ở đây, nhưng ban đêm trời cực kỳ lạnh, người bình thường không thể trụ lại, rất dễ nhiễm bệnh.

Chẳng qua hắn so với nhưng thông dân này tốt hơn một chút, là có thể quyết định hướng đi của mình.

Cùng lúc ban đêm cũng phủ xuống, toàn bộ bắt đầu hạ trại nghỉ ngơi.

Nghe vậy, Triệu Vi không dám chậm trễ, lập tức miệng năm, miệng mười kể ra.

Ban đầu hai đội đối mặt còn có chút bỡ ngỡ, nhưng sau một lát quen thuộc thì hiệu xuất càng lúc càng nhanh.

Có lẽ do tối hôm qua gặp phải vô quỷ, đêm hôm nay tất cả mọi người trong lòng đều thập phần lo lắng bất an, không còn những lần trước thoải mái.

Đám người đối với việc này tự nhiên rất đồng ý, càng đông càng an toàn.

Khác với mấy ngày trước, hôm nay bọn hắn cũng không có tiếp tục ăn lương khô mà thay vào đó là thịt thú rừng.

So với Thanh Quan Trấn, Hoàng Hoa Thôn phạm vi mười dặm yêu quỷ lợi hại hơn rất nhiều, ngay cả tam giai yêu quỷ số lượng cũng không dưới mười con.

Sau khi vệ sinh cá nhân, tất cả liền tập hợp bắt đầu nhiệm vụ càn quét, xong lần này khác với thường lệ, cũng không phải mỗi đội một hướng mà gộp lại thành hai đội một hướng.

Chiến Yêu đường đám người cũng vì vậy mà tổn thất không nhỏ, có năm người tử vong.

Khi Chiến Yêu Đường tới đây, tường gỗ đã đổ sập một số chỗ, không còn nguyên vẹn.

Trần Huyền Cơ đội ngũ được phân chia phía đông, đây là một mảnh cánh rừng tre rộng lớn.

Trần Huyền Cơ đội ngũ bên này may mắn hơn, cũng không đụng phải quá lợi hại yêu quỷ, cộng thêm có Ngô Sinh dẫn đội, giải quyết yêu quỷ cũng tương đối nhẹ nhõm.

Đến buổi sáng, Chiến Yêu đường đám người vẫn như cũ dậy từ rất sớm.

Khi gặp được Chiến Yêu đường người tới, bọn hắn liền chủ động từ hầm trú ẩn chạy ra chào đón.

Một đời người chỉ mong có vậy, còn gì vui thú hơn.

Mà mỗi thôn khoảng cách lẫn nhau không gần, cái này đại biểu bọn hắn còn phải đi càng xa, nguy hiểm tự nhiên không cần nói.

Sau khi ăn xong, Chiến Yêu đường đám người lại tranh thủ nghỉ ngơi.

Ở Chiến Yêu đường đám người không ngừng nghỉ đi đường, mất hai ngày mới đi tới Nam Dương thôn.

Nếu Chiến Yêu đường đám người không tới, sợ rằng bọn hắn sẽ c·h·ế·t dần c·h·ế·t mòn cho đến khi diệt tuyệt.

Đợi đi tới Chiến Yêu đường đám người trước mặt, trung niên nam tử lập tức cúi người cung kính nói.

Tuy nhiên nơi này cũng không chỉ có một đầu tam giai bọ quỷ, càng tiến lên tần suất gặp được càng nhiều.

Xong có lẽ như vậy cũng tốt, không tranh đấu, lập gia đình, hàng ngày hưởng thụ cuộc sống trôi qua.

-” Triệu Vi kính chào các vị đại nhân. “

Tuy nhiên lấy đám người thực lực rất dễ dàng giải quyết, không có bất cứ thương vong nào.

Theo như lời hắn nói, khoảng mấy tháng trước cũng là khi yêu triều bắt đầu, xung quanh yêu quỷ bất ngờ không một tiếng động biến mất gần như không còn.

Nhận thấy tình hình không ổn, lúc đó tọa trấn ở đây Trấn Yêu Ti thành viên lập tức ra lệnh cho đám người đào hầm trú ẩn, tích trữ lương thực.

Bọn này có hình dáng giống như cây tre, tay chân rất dài, am hiểu ẩn thân đánh lén.

Cứ như vậy đến hiện tại, Nam Dương thôn chỉ còn lại mấy chục người sống sót.

Sau Hoàng Hoa thôn, mục tiêu tiếp theo chính là Nam Dương Thôn.

Tuy nhiên để tất cả đám người kinh ngạc là, Nam Dương thôn thôn dân cũng không có bị diệt tuyệt, ngược lại vẫn còn không ít người sống sót.

Cứ như vậy một đêm trôi qua, một đêm bình yên.

Không chậm trễ thời gian quá lâu, thống nhất phân chia sau đó đám người liền bắt đầu tản ra thực hiện càn quét.

Tranh thủ trước khi trời tối hẳn, Lục Huỳnh ra lệnh cho tất cả chém g·i·ế·t trong thôn yêu quỷ.

May mắn bọn này bọ quỷ không tập hợp thành đàn mà sống rất riêng lẻ, bằng không một khi bọn chúng kết hợp lại, lực lượng kia không cần nghĩ, mười tám người bọn hắn chỉ còn đường chạy trối c·h·ế·t.

Sáng sớm, Lục Huỳnh đã ra lệnh cho tất cả các đội chia ra dọn dẹp phạm vì mười dặm yêu quỷ.

Mà Nam Dương thôn chiến lực cao nhất cũng chỉ là Luyện Huyết Cảnh, đối mặt với tam giai, bọn hắn lựa chọn xuống hầm trú ẩn trốn tránh đợi Bích Thủy Thành người tới.

Đặc biệt trong đội còn có một nữ thành viên, mặc dù không quá xinh đẹp nhưng cũng giúp bớt một chút khô khan.

Đến đêm, tất cả lại một lần nữa hạ trại trong Hoàng Hoa thôn.

Xong thời gian chờ đợi thật sự quá dài, lương thực cũng không đủ trèo trống hơn trăm người sống sót.

Nhìn xem đám người này bộ dạng nhếch nhác bẩn thỉu, Trần Huyền Cơ khẽ lắc đầu.

Một đêm này Chiến Yêu đường đám người nhận không ít yêu quỷ tập kích, thậm chí trong đó còn có cả một đầu tam giai.

Không có thực lực hạng người, chỉ có thể không ngừng giãy giụa cầu sinh.

Cùng Hoàng Hoa thôn so sánh, Nam Dương thôn nhỏ cùng nghèo nàn hơn rất nhiều, cơ hồ gần tượng tự với Bình An thôn, xung quanh chỉ có tường gỗ bao lấy.

Giờ phút này hắn không tự chủ nghĩ đến Bình An Thôn, nếu không bị đồ diệt, Bình An thôn bây giờ có lẽ cũng sẽ giống Nam Dương Thôn, thậm chí tệ hơn.

Chỉ một thoáng đám người đã tới cánh rừng tre, để gia tăng hiệu xuất cùng dễ bề chiếu ứng lẫn nhau, mười tám người liền mở ra thành hình vòng cung trận thế tiến đến càn quét.

Cứ như vậy cho đến khi mặt trời lặn, đám người cuối cùng cũng thành công đuổi tới Hoàng Hoa thôn.

Dù là vậy bọn hắn cũng không tránh khỏi bị thương, đồng thời phải mất một ngày mới dọn dẹp xong.

Có lẽ bởi vì quá lâu rồi không được ăn đầy đủ, bọn hằng từng người đều tựa như hổ đói.

Xung quanh đây động vật hoang dã rất nhiều, tùy tiện vơ vét cũng được mấy con cỡ lớn.

Chương 146: Rừng Tre, Bọ Quỷ