Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 174: Mật Khố, Sơn Tặc Thanh Kình.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Mật Khố, Sơn Tặc Thanh Kình.


Dù là vậy, Trần Huyền Cơ cũng tự áp chế, không có ngay lập tức đồng ý.

Đã rõ ràng mọi chuyện, trong lòng Trần Huyền Cơ cũng thả lỏng đôi chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cứ như vậy cả hai chỉ đứng tại chỗ theo dõi kỳ biến, không ai có ý định đi tới thăm dò, lo chuyện bao đồng chưa bao giờ là công việc yêu thích của bọn hắn.

Mà đầu tam giai này vị trí vừa vặn ở chỗ xảy ra tranh đấu, hiển nhiên nó chính đầu nguồn trận tập kích này.

Càng trùng hợp hơn nữa chính là tiếng bước chân này còn vừa đúng với phương hướng xảy ra tranh đấu.

Liếc nhìn sang phía Ngô Phục, đối phương sắc mặt vẫn như cũng cực kỳ bình tĩnh.

Cả hai đứng tại chỗ không lâu, đột nhiên nghe được có tiếng bước chân tiến lại phía này, hơn nữa còn không phải một, ít nhất cũng là hai trở lên.

-” Huyền Cơ huynh đệ khiêm tốn. “ Trương Định cười khổ lắc đầu, tiếp đến gương mặt kiên nghị nói: -” Trương Định ta là người có ơn tất báo, hôm nay Trương Định ta thiếu hai vị một món nợ ân tình, sau này như có việc cần đến, ta nhất định sẽ không từ chối. “

Chớp mắt, trời đã lại trở tối.

-” Ồ! Không biết chỗ này mật khố lai lịch ra sao? “

Linh hỏa củi rực cháy, ánh sáng xanh xua tan đi một khoảng bóng tối.

Mà Ngô Phục nhìn Trần Huyền Cơ trầm ngâm, lập tức nói tiếp:

-” Đây là quỷ diện trùng đực tinh hạch cùng phương pháp nuôi dưỡng và khống chế quỷ diện trùng, theo như ước định phần thưởng của nhiệm vụ lần này thuộc về ta, còn trứng quỷ diện trùng thuộc về Huyền Cơ huynh. “

Hiển nhiên nơi đó có người hạ trại, đồng thời còn gặp phải yêu quỷ tập kích. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không có lập tức nhận lấy, Trần Huyền cười nhưng không phải cười nói: -” Nghe có vẻ Ngô Phục huynh rất chắc chắn ta sẽ đồng ý tham gia. “

Cũng đúng vào lúc này, cách chỗ Trần Huyền Cơ hai người không quá xa đột nhiên truyền đến tiếng người hét thảm, ngay sau đó là âm thanh tranh đấu.

-” Nếu Huyền Cơ huynh đang lo lắng về đề an nguy thì có thể yên tâm, lần này thăm dò mật khố, ta đã chuẩn bị rất đầy đủ, hơn nữa ngoài hai người chúng ta, ta còn mời thêm bốn người khác, tất cả đều là Ngưng Nguyên cảnh.

Bên ngoài, thời gian đã vào buổi trưa.

Cũng trong tức khắc, Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục mở mắt đứng dậy, nắm lấy binh khí cảnh giác.

Xong không khí này rất nhanh bị phá vỡ, Trần Huyền Cơ là người mở miệng trước:

Nhìn xem đồ vật đặt ở trước mắt, Trần Huyền Cơ khẽ nhíu mày.

Trần Huyền Cơ hai người tự nhiên cũng không tránh khỏi bị để ý, tuy nhiên e ngại hai người khí tức cùng Linh hỏa, bọn chúng cũng không dám tùy tiện tiếp cận quá gần.

Năm mươi năm, đây chính thời gian của một đời người, rất nhiều chuyện cũng vì đó bị lãng quên.

Rời đi tinh xa mỏ quặng, Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục theo như lối cũ trở về, đoạn đường này cả hai cũng không có nói chuyện, một mực giữ im lặng.

-” Chuyện này Ngô Phục huynh cho ta chút thời gian suy nghĩ, không lâu, ba ngày sau gặp nhau ở Kim Vân tiệm trà, ta sẽ đưa cho huynh câu trả lời. “

Trần Huyền Cơ đứng ở bên cạnh không nói, chỉ là yên lặng quan sát.

Khoảng cách từ chỗ Trần Huyền Cơ tới nơi tranh đấu không quá xa, khoảng hai cây số quay đầu, lấy Thông Linh Chung năng lực dò xét rất nhanh đã tới.

Nghe câu trả lời của Trần Huyền Cơ, Ngô Phục sắc mặt vẫn như cũ mỉm cười không đổi, dường như đã trong dự liệu.

Đáng tiếc, mật khố này xa xôi hiểm trở, bên trong cơ quan nguy hiểm trùng điệp, một mình ta khó mà lấy được, cho nên muốn mời Huyền Cơ huynh hợp tác. “

Nhìn qua Trương Định thần sắc khá tốt, không còn lúc trước nhợt nhạt, v·ết t·hương ở bả vai cũng được băng bó, thương thế có thể nói tốt hơn rất nhiều.

Tò mò là vậy, xong Trần Huyền Cơ cũng đã có suy đoán.

Tuy nhiên trên thực tế Trần Huyền Cơ đã âm thầm sử dụng Thông Linh Chung hướng về phía đó dò xét.

Trong màn đêm vô tận, yêu quỷ hoành hành, bọn chúng có đơn độc, có kết thành đàn đi tìm con mồi.

Trần Huyền Cơ suy đoán Ngô Phục tên này một là tự tin thực lực cùng năng lực bảo mệnh, hai thì là cũng có bảo vật dò xét giống như hắn.

Nhìn Ngô Phục đầy ẩn ý, Trần Huyền Cơ cuối cùng cầm lấy tinh hạch cùng tờ giấy cất đi.

Theo không ngừng tới gần, diện mạo của hai bóng người cũng lộ rõ, không phải ai khác chính là Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục.

Đối mặt với Ngô Phục ánh mắt mong chờ, Trần Huyền Cơ bình tĩnh đáp:

Tuy nhiên đám sơn tặc Thanh Kình này sợ rằng thanh danh không nhỏ, bằng không bọn chúng để lại mật khố sẽ không khiến cho Ngô Phục tên này đỏ mắt như vậy.

Nhất thời Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục đưa mắt nhìn nhau, cả hại tự nhiên đã có suy đoán.

Đối với chuyện Ngô Phục muốn nhờ mình, Trần Huyền cơ cũng có đôi chút tò mò, không biết là chuyện gì có thể khiến đối phương bỏ qua trứng quỷ diện trùng.

Lại nói, giờ phút này Trần Huyền đột nhiên hiểu ra mục đích Ngô Phục mời hắn đi làm nhiệm vụ chém g·iết quỷ diện trùng, hiển nhiên là muốn thăm dò thực lực của hắn, quỷ diện trùng cái cũng là đối phương cố ý dấu diếm.

Còn chuyện sau đó có đồng ý tham gia hay không, cần chờ hắn trở về xác thực sơn tặc Thanh Kình đã.

-” Ngô Phục huynh, chuyện chúng ta nói ban sáng như thế nào rồi? “

Tiếp đến lại trò chuyện thêm một lát, Trương Định liền mời hai người vào trong lều uống rượu.

Nghe vậy, Trương Định đương nhiên không dám giữ lại, tự mình tiễn hai người một đoạn.

Ngồi phía đối diện, Ngô Phục khẽ ngẩng đầu mỉm cười nói: -” Huyền Cơ huynh không nhắc thì ta cũng đang định nói, chuyện cũng không có gì quá to tát, chẳng qua là muốn mời huynh tham gia khám phá một chỗ mật khố mà thôi. “

Chuyện này hắn cần thời gian xác thực thêm, ai mà biết được đây có phải cái bẫy hay không.

-” Chuyện này cũng chưa vội, Huyền Cơ huynh cứ chậm rãi suy nghĩ. “

-” Chậc chậc! Đêm nay sợ rằng lại là một đêm khó ngủ rồi. “ Nhìn về hướng có tiếng tranh đấu truyền ra, Ngô Phục thở một hơi nói.

Tuy nhiên ở hoàn cảnh này hắn nghiêng về trường hợp thứ hai hơn, bởi nếu như liên quan đến sinh tử, Ngô Phục sẽ không tìm một tên chỉ có cảnh giới Ngưng Nguyên như hắn.

Xong không để đám người đợi lâu, trong hang động rất nhanh có hai bóng người xuất hiện.

Lúc này, Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục ngồi ở đối diện nhau, Không khí có chút trầm lặng.

Xong đời không phải muốn là được, phiền phức đều tự tìm tới.

Đối với việc này Trần Huyền Cơ hai người thẳng thắn từ chối, lấy lý do trên người còn có nhiệm vụ khác cần nhanh chóng trở về.

Một khi thành công lấy được mật khố, chiến lợi phẩm sẽ được chia đều, Huyền Cơ huynh không cần lo thua thiệt. “

Càng về đêm không khí càng lạnh, kèm theo đó là từng trận gió rít.

Bên cạnh Linh Hỏa còn có một đống lửa đỏ bình thường, bên trên đang quay một đầu thú rừng không biết tên, đây là do Trần Huyền Cơ hai người trên đường đi tiện tay bắt lấy.

Chỉ là tam giai yêu quỷ còn chưa đủ uy h·iếp hai người bọn hắn, tới một đầu tứ giai thì may ra.

Xong yêu quỷ vô số, cũng có vài con làm liều, kết quả không cần phải nói cũng biết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa nói, Ngô Phục lại lấy từ trong ngực áo ra một viên tinh hạch cùng một tờ giấy được xếp gấp kỹ càng đưa ra:

Để Ngô Phục đỏ mắt như vậy, bên trong chắc chắn cất giữ rất nhiều đồ vật quý giá, một khi lấy được, đầy đủ cho yêu võ giả tu luyện một đoạn thời gian dài.

Mặc dù tiếp xúc với nhau không lâu, nhưng Ngô Phục cũng hiểu phần nào tính cách của Trần Huyền Cơ, có thể dùng hai từ để hình dung, đó là cẩn thận.

Sau khi ăn xong, cả hai riêng phần mình ngồi xuống nghỉ ngơi, dưỡng thần.

Trên đường dò xét, Trần Huyền Cơ phát hiện ra rất nhiều các loại yêu quỷ khí tức, trong phạm vi này ngoại trừ phát hiện một đầu tam giai, còn lại đều là nhất nhị giai, hắn không quá để tâm.

Đứng đợi đã lâu, vừa thấy người Trương Định lập tức đứng ra tươi cười nói: -” Hai vị huynh đệ vất vả rồi, hôm nay nếu không có hai vị tương trợ, Trương Định ta sợ rằng đã thành người thiên cổ. “

Hắn không nghĩ đến Ngô Phục lại thẳng thắn như vậy, việc còn chưa đồng ý đã đưa hết thù lao.

Mật ngọt c·hết ruồi!

-” Trương ca quá lời, chỉ là tiện tay mà thôi, quả thật không đáng nhắc tới. “ Trần Huyền cũng là mỉm cười đáp lại.

Lại trò chuyện thêm một lát, tiếp đến Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục bắt đầu dùng bữa, đầu kia thú rừng rất nhanh bị bọn hắn ăn sạch sẽ.

Linh hỏa ngoại trừ tác dụng xua đuổi yêu quỷ, cũng không có tác dụng khác, càng không thể dùng nấu nướng, bởi nó không có nhiệt độ.

Thời gian trôi nhanh, thoáng chốc đã tới nửa đêm.

Trương Định sớm thoát ra từ lâu, lúc này dẫn theo dưới trướng binh lính đứng chờ ở trước cửa động. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước mắt chỉ có hai trường hợp, một là liên quan tới sinh tử, hai thì là liên qua đến lợi ích.

Đến đây bọn hắn cũng không có tiếp tục đi đường, mà lựa chọn một chỗ thoáng đãng hạ trại.

-” Đêm nay có trăng có sao, nghe có vẻ khá thích hợp chém g·iết. “

-” Hahaha! Không có gì là chắc chắn cả, chẳng qua mấy thứ này giá trị không lớn, nếu Huyền Cơ huynh không tham gia thì cũng không sao, coi như là quà kết giao mà thôi. “ Ngô Phục bình tĩnh nói, giống như thật không để ý.

-” Cũng không dấu diếm Huyền Cơ huynh, mật khố này chính là của sơn tặc Thanh Kình năm mươi năm trước để lại, ta cũng là trong một lần tình cờ nhặt được bản đồ mật khố này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sơn tặc Thanh kinh, Trần Huyền Cơ chưa bao giờ nghe qua, xong cũng dễ hiểu, dù sao cũng là chuyện của năm mươi năm trước.

Đương nhiên Trần Huyền Cơ cũng không ngoại lệ, hắn cũng đã động tâm, đây chính là mật khố.

Chương 174: Mật Khố, Sơn Tặc Thanh Kình.

Một bên nghe Ngô Phục nói, Trần Huyền trầm ngâm không có ngay lập tức đáp lại.

Ngô Phục lời nói mang theo dụ hoặc cực lớn, quả thực để người khó mà từ chối.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Mật Khố, Sơn Tặc Thanh Kình.