Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Yêu Võ Thần
Unknown
Chương 176: Mua Tin Tức
Sáng sớm, nắng bình minh chiếu rọi đại địa xua tan đi màn đêm tăm tối.
Trong một chỗ rừng rậm, Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục đang ngồi nghỉ ngơi.
Trái ngược với cảnh vật buổi sáng đầy sức sống, bọn hắn xung quanh giờ phút này lại tràn ngập tử khí, chỉ gặp khắp nơi nằm đầy các loại yêu quỷ tàn thi, lớn nhỏ đều có đủ.
Di chuyển trong đêm, gặp phải yêu quỷ tập kích là điều khó mà tránh khỏi.
Tuy nhiên lấy Trần Huyền Cơ cùng ngô phục thực lực, chỉ cần không đụng phải tứ giai yêu quỷ, bảo mệnh không lo lắng.
-” Được rồi, tiếp tục lên đường thôi, cách Bích Thủy thành cũng không còn xa nữa. “
Trần Huyền Cơ phủi đi trên người bụi đất, nhìn Ngô Phục nói.
Ngô Phục cũng không có ý kiến, cứ như vậy cả hai lại tiếp tục lên đường, tranh thủ sớm về tới Bích Thủy Thành.
Hai người tốc độ đi đường rất nhanh, không bao lâu đã ra khỏi rừng rậm.
Về tới đồng bằng, ở nơi đây đã có thể thường xuyên bắt gặp bóng dáng của yêu võ giả, có đơn độc cũng có kết thành đội đi săn yêu quỷ, không khí tương đối nhộn nhịp.
Xong hai người Trần Huyền Cơ, Ngô Phục cũng không quá để ý những kẻ này, vẫn một mạch đi đường.
Lại đi thêm một lát, bóng dáng của Bích Thủy thành đã xuất hiện trước tầm mắt.
Sau khi vào trong thành, Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục liền tách ra, ai về nhà người đấy.
Ở trên đường phố không ngừng rẽ trái, rẽ phải, Trần Huyền Cơ cuối cùng cũng về tới cái ngõ cụt kia, nơi này vẫn như cũng vắng vẻ, ít người qua lại.
Vào trong ngõ, khi đi qua căn nhà số ba bên tay phải từ trong ra, Trần Huyền Cơ liền khẽ đưa mắt nhìn, chỉ thấy cửa cổng đóng chặt, bên trong im ắng không có một chút tiếng động.
Xong Trần Huyền Cơ cũng không để tâm quá nhiều, lướt nhanh vượt qua.
Về tới nhà, chuyện Trần Huyền Cơ làm đầu tiên là tắm rửa, sau đó thay một bộ y phục sạch sẽ rồi ra ngoài.
Tranh thủ thời gian còn sớm, hắn muốn đi điều tra một chút sơn tặc Thanh Kình tin tức.
Mà nơi điều tra tin tức tốt nhất tự nhiên chính là chợ đen, ở đây chỉ cần có tinh nguyên, thuê sát thủ đều được chứ đừng nói là tin tức.
Xe nhẹ đường quen, Trần Huyền Cơ rất nhanh đã tới chợ đen.
Theo như thường lệ, trước khi vào hắn đã mặc lên hắc bào cùng một tấm mặt nạ che dấu thân phận.
Sau khi vào trong chợ đen, mục đích tiếp theo của Trần Huyền Cơ cũng không đâu xa lạ, vẫn là nhà Mục lâu kia, nơi này tự nhiên cũng có bán ra tin tức.
Chỉ mất một lát Trần Huyền Cơ đã đi tới Mục lâu, đồng thời tiến đến gõ cửa bốn cái.
Không để hắn đợi lâu, cửa gỗ rất nhanh mở hé ra, tuy nhiên lần này mở cửa cũng không phải là lão già kia, mà thay vào đó là một đứa bé trai khoảng sáu, bảy tuổi với cặp đồng tử màu vàng.
Nhìn đứa bé này, Trần Huyền Cơ khẽ nhíu mày, bởi hắn cảm nhận được yêu quỷ khí tức nồng đậm, cấp bậc không thấp hơn tam giai, thậm chí còn hơn.
“ Đứa trẻ trước mắt này là một con yêu quỷ? “ Một suy nghĩ không tự chủ chạy qua trong đầu của Trần Huyền Cơ.
Vào lúc Trần Huyền Cơ đang do dự, đứa bé trai kia đột nhiên mở miệng nói: -” Nhóc con, ngươi có vào hay không? “
Đứa trẻ giọng nói ồm ồm, nghe qua không giống như của trẻ con, mà tựa như cường giả cao ngạo, khinh thường chúng sinh.
Xong đối với giọng điệu của đứa trẻ, Trần Huyền Cơ cũng không có tức giận.
Hắn lúc này vẫn như cũ bình tĩnh, chỉ là nhìn đứa bé khẽ gật đầu, sau đó liền lách mình tiến vào, cánh cửa cũng theo đó được đóng lại.
Trong tiệm, khung cảnh vẫn như mọi khi vắng vẻ, yên tĩnh đến lạ thường.
Lại nói, Trần Huyền Cơ đến đây đã là lần thứ ba, nhưng chưa lần nào hắn gặp được một vị khách hàng khác.
Không biết tại sao, Trần Huyền Cơ có cảm giác đây giống như là cứ điểm trá hình của mổ tổ chức tà ác nào đó, mở ra chỉ để che dấu tai mắt.
Nghĩ là vậy nhưng Trần Huyền Cơ cũng không quá để tâm, có những việc không nên hiểu quá mức sâu xa, chỉ cần đề phòng là đủ rồi, tránh cho rước phải phiền phức không đáng có.
Quay đầu nhìn xem đứa bé trai, Trần Huyền Cơ mở miệng nói: -” Vị tiểu huynh đệ này, cho ta hỏi chủ tiệm đâu rồi? “
Đối mặt với câu hỏi của hắn, đưa bé trai cũng không có trả lời ngay lập tức.
Chỉ gặp nó hai chân trần nhảy chân sáo đi qua Trần Huyền Cơ, cuối cùng nhảy tót lên trên ghế ngồi vắt chân như bố tướng.
-” Hà lão đầu có việc ra ngoài, tiểu lão gia ta thay hắn trông coi, cần gì cứ nói, tiểu lão gia sẽ xử lý cho ngươi. “ Vẫn là cái kia giọng điệu cao ngạo, đứa trẻ hất hàm nói.
Nhìn nó giọng điệu với bộ dáng này, cho dù Trần Huyền Cơ là người nhẫn nhịn giỏi, trong lòng vẫn phải sinh tức giận.
Tuy nhiên hắn cũng không có biểu lộ ra, cố gắng nuốt xuống.
Nói đùa, nơi này chính là đối phương địa bàn, ai mà biết được ẩn dấu đi bao nhiêu cao thủ.
Không nói tới cao thủ, chỉ riêng đứa bé này cũng đã đủ đem cho Trần Huyền Cơ cảm giác cực kỳ nguy hiểm, thậm chí hư hư thực thực là một đầu yêu quỷ.
Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn.
-” Vậy ta cũng không vòng vo, ta đến đây là muốn mua tin tức của sơn tặc Thanh Kình, một cái thế lực tồn tại ở năm mươi năm trước. “ Trần Huyền Cơ nói thẳng vào vấn đề.
-” Sơn tặc thanh kình? “
Nghe được cái tên này, đứa bé trai khẽ vuốt cằm ra vẻ trầm tư, dường như đang nhớ lại.
-” Tiểu lão gia nhớ rồi. “ Được một hồi, đứa bé trai ngẩng đầu cười nói: -” Cái này sơn tặc Thanh Kính năm đó coi như có chút tên tuổi, thủ lĩnh là một vị Đan Thai cảnh, đáng tiếc cuối cùng chọc giận đại thế lực cho nên mới bị tiêu diệt. “
Vừa nói, đứa bé trai vừa khẽ híp mắt nhìn Trần Huyền Cơ đầy thâm ý.
-” Nếu tiểu lão gia đoán không lầm, ngươi muốn tìm hiểu cái này sơn tặc Thanh Kính là bởi vì bọn chúng cất giấu mật khố đi. “
-” Ồ! Sao tiểu huynh đệ khẳng định như vậy? “ Trần Huyền Cơ bình tĩnh đáp.
-” Hắc hắc hắc! Quá đơn giản, ngươi nghĩ mà xem, làm gì có ai đang yên đang lành đi tìm hiểu một cái thế lực đã bị tiêu diệt từ rất lâu, hơn nữa chúng ta nơi này thỉnh thoảng vẫn có người tìm mua sơn tặc Thanh Kình tin tức, mà tất cả mục đích đều không ngoại lệ, là vì mật khố.
Nhớ năm đó sau khi sơn tặc Thanh Kình bị tiêu diệt, có tin tức về bọn chúng cất giấu mật khố truyền ra, là một cái Đan Thai cảnh thế lực, mật khố tự nhiên để phần lớn người đỏ mắt, ngay lập tức có không biết bao nhiêu yêu võ giả đổ xô đi tìm kiếm, nhưng kết quả cuối cùng đều không công mà về. “
Nói đến đây, đứa bé trai đột nhiên khoát tay: -” Thôi, không nói nhảm nữa, muốn tin tức này thì giao nộp một trăm viên hạ phẩm tinh nguyên đây. “
Nhìn xem đứa bé trai, Trần Huyền Cơ cực kỳ bình tĩnh.
Từ trong lời nói của đứa bé trai này, hắn cũng nghe ra không ít tin tức quan trọng, đặc biệt là sơn tặc Thanh Kình mật khố thật sự tồn tại.
Nhưng để hắn ngạc nhiên nhất vẫn là cách đứa bé trai nói chuyện, giống như đã sống từ thời đó, phải biết thời gian đã trôi qua năm mươi năm, nhìn đứa bé trai này hình thể quả thật khó mà liên tưởng.
Xong khả năng này cũng không phải không thể, ở thế giới này cải lão hoàn đồng không dám nói, nhưng muốn thay hình đổi dạng lại là điều đơn giản.
Nhất nếu còn là yêu quỷ, cho dù trôi qua bao lâu cũng vẫn như vậy.
Không suy nghĩ quá nhiều về vấn đề này, Trần Huyền Cơ hiện tại chỉ muốn lấy được tin tức thật sớm để trở về nghiên cứu.
Đối với cái giá đưa ra một trăm viên hạ phẩm tinh nguyên, Trần Huyền Cơ cũng không cảm thấy rất đắt, quan trọng là lợi ích nó đem lại, cho nên hắn rất thẳng thắn móc tinh nguyên thanh toán.
Gặp Trần Huyền Cơ thẳng thắn như vậy, đứa bé trai cười một tiếng nói: -” Tiểu lão gia rất thích làm việc với những người nhanh gọn. “
Nói xong, đứa bé trai đột nhiên búng tay.
Tiếp đến chỉ thấy đứa bé lòng bàn xuất hiện nhiều hơn một kiện đồ vật, đó là một chiếc thẻ ngọc màu trắng.
Vừa nhìn Trần Huyền Cơ liền nhận ra là lưu tin ngọc, đồng thời có chút bất ngờ đứa bé này thủ đoạn, hư không biến ra vật, yêu kỹ tương đối quỷ dị.
Không chậm trễ, Trần Huyên Cơ cầm lấy thẻ ngọc đưa lên trán dò xét, bên trong đó thật sự lưu giữ tin tức của sơn tặc Thanh Kình.
Đã đồ vật tới tay, hắn cũng không có ý định nán lại thêm, lập tức xoay người rời đi.
-” Chậm đã. “
Tuy nhiên khi Trần Huyền Cơ vừa đi không xa, sau lưng lại đột nhiên vang lên giọng nói của đứa bé kia.
Bước chân dừng lại, ẩn sau lớp áo bào, Trần Huyền Cơ thân thể căng cứng, giờ phút này đủ các loại suy đoán xấu nhất chạy qua trong đầu.
Xong hắn vẫn như cũ giữ bình tĩnh, xoay người nhìn đứa bé trai, dùng giọng điệu có chút lạnh nói: -” Vị tiểu huynh đệ này, gọi ta lại có chuyện gì sao? “
Đứa bé trai vẫn ngồi trên ghế vắt chân rung đùi, cười gian xảo nói: -” Cũng không có chuyện gì to tát, chẳng qua là muốn cùng ngươi giao dịch một cái đồ vật? “
Nghe được đối phương muốn cùng mình làm giao dịch, Trần Huyền Cơ nhíu mày thật chặt.
Giao dịch đồ vật? Giao dịch thứ gì? Hắn nhất thời không nghĩ ra, trên người mình có gì đáng giá để đối phương giao dịch.
Lần này tới đây, Trần Huyền Cơ cũng không mang theo nhiều đồ vật, để mà nói đồ vật có giá trị nhất có lẽ là Thông Linh chung, nhưng đây cũng chỉ là một kiện nhất giai yêu võ binh, chẳng lẽ còn lọt vào tầm mắt đối phương.
Thế nhưng từ đầu đến cuối hắn cũng không có lộ ra ngoài, làm sao đối phương biết được?
-” Ồ! Không biết vị tiểu huynh đệ này muốn giao dịch thứ gì? “ Trần Huyền Cơ làm ra vẻ ngạc nhiên hỏi.
Đối diện đứa bé trai vẫn như cũ thản nhiên rung đùi, hai khẽ mắt khẽ híp nhìn hắn, đáp:
-” Trên cổ ngươi, mảnh ngọc. “