Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Yêu Võ Thần
Unknown
Chương 192: Xuất Quan
Không gian tối tăm ẩm ướt, vô số con mắt màu đỏ lập lòe.
Nơi đây là ở trong một cái động đá, kích thước tương đối lớn, mấy trăm mét có hơn.
Mà ở giữa trung tâm động đá, ánh lửa xanh bập bùng chiếu rọi một vùng không gian, lộ ra hai cái bóng dáng một ngồi, một đứng đối diện nhau.
Đầu tiên, ngồi ở trên ghế đá là một vị thanh niên tóc trắng, gương mặt anh tuấn, con mắt băng lãnh đến đáng sợ, chỉ cần nhìn trúng liền tựa như lạc vào vô tận băng sơn, mà thanh niên này không phải ai khác chính là lục giai bách diện quỷ.
Còn lại đứng ở phía đối diện cung kính là một người trung niên, thân mặc hắc bào, khuôn mặt xấu xí, dữ tợn.
Nếu như Trần Huyền Cơ ở đây tự nhiên sẽ nhận ra đối phương, chính là năm đó một tay bày kế huyết tẩy Bạch Lang thôn, Quỷ Cốt giáo phó đà chủ Vương Đồ.
Trải qua một đoạn thời gian dài, vị này phó đà chủ không chỉ thương thế khỏi hẳn, thực lực cũng nâng cao một bước đã đột phá Hợp Thể cảnh.
Dù là vậy, đứng ở trước bách diện quỷ, Vương Đồ vẫn một bộ khúm núm không dám ngẩng đầu.
Bách diện quỷ thế nhưng là hàng thật giá thật lục giai yêu quỷ, chỉ có Hợp Thể cảnh sơ kỳ Vương Đồ tự nhiên không dám đắc tội, hạ tràng thế nhưng không có kết quả tốt.
Không gian cứ như vậy yên ắng, không biết đã duy trì bao lâu.
Thời gian chậm rãi trôi, đột nhiên ngồi ở trên chủ vị bách diện quỷ lúc này lên tiếng nói, giọng điệu không nghe ra lạnh nhạt:
-” Vừa rồi tất cả một màn kia, ngươi cảm thấy như thế nào? “
Trong miệng bách diện quỷ một màn kia, chính là ngân kim thiết mỏ quặng tình hình chiến đấu.
Việc yêu quỷ c·hiếm đ·óng ngân kim thiết mỏ quặng cũng là một tay nó bày ra, con mắt yêu quỷ được sắp xếp theo dõi tất cả.
Đối mặt bách diện quỷ câu hỏi, Vương Đồ cũng không có ngẩng đầu lên, vẫn duy trì hơi thấp người cung kính đáp: -” Bẩm đại vương, theo tiểu nhân thấy chuyện này có vấn đề rất lớn.
Dương Quang xuất hiện ở đây thật sự là ngoài ý muốn, nếu như tình báo không sai thì hắn cùng với Trấn Yêu Ti bộ chủ, bốn vị đường chủ đã bị đoàn diệt mới phải.
Hơn nữa Dương Quang kẻ này tính tình vốn rất dễ nóng giận, ghét yêu quỷ như cừu, nếu như là bình thường sẽ không dễ dàng thả cho hắc u nha rời đi dễ dàng như vậy, rất có thể… “
Nói đến đây, Vương Đồ có chút ngập ngừng, sau lưng thì đã đầy mồ hôi lạnh.
Tin tức Trấn Yêu Ti bộ chủ cùng ngũ đường chủ đoàn diệt là bọn hắn Quỷ Cốt giáo cung cấp, hiện tại đột nhiên Dương Quang nhảy ra, quả thật trở tay không kịp.
Nhất còn là đứng trước mặt đầu này lục giai bách diện quỷ, để hắn Vương Đồ áp lực cực lớn.
Ngồi trên chủ vị, Bách diện quỷ vẫn như cũ bình thản, nhìn không ra hỉ nộ.
Chỉ thấy nó ngón tay nhẹ gõ lên thành ghế, hai mắt khẽ híp nhìn phía dưới Vương Đồ nói: -” Nói tiếp. “
Vương Đồ không dám chậm trễ, vội vàng ứng tiếng đáp: -” Từ tình hình trước mắt đến xem, Dương Quang tên này rất có thể là ngoài mạnh trong yếu, trong người chắc chắn còn thương thế chưa khỏi hẳn.
Dù sao trận chiến kia cũng không bình thường, đó chính là yêu tướng, cùng nó đối mặt trấn Yêu Ti đám người dù không c·hết cũng phải lột da.
Việc này xin đại vương cho tiểu nhân thêm thời gian, rất nhanh sẽ có đáp án hài lòng cho đại vương. “
Dứt lời, không gian lần nữa lâm vào trầm mặc.
Vương Đồ từ đầu đến cuối đều không dám ngẩng đầu, hắn rất sợ cùng bách diện quỷ đối mắt.
Bách diện quỷ không chỉ thực lực mạnh mẽ còn rất gian trá, cùng nó nói chuyện tựa như đứng trước miệng cọp, sơ hở một chút sẽ bị ăn đến xương đều không còn.
Lần này Vương Đồ tới đây cũng bất đắc dĩ, là chịu đà chủ trực tiếp chỉ thị.
Từ lúc Quỷ Cốt giáo cùng bách diện quỷ hợp tác, hắn Vương Đồ cơ hồ trở thành đại diện đứng ra nói chuyện.
Được một lát, bách diện quỷ mới mở miệng, tuy nhiên cũng không có tiếp tục nhắc tới vấn đề này, chỉ hỏi: -” Các ngươi đà chủ khi nào xuất quan? “
-” Bẩm đại nhân, vấn đề này tiểu nhân cũng không rõ ràng, nhưng đại nhân yên tâm, trong giáo đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ đợi gió đông. “
-” Như vậy rất tốt. “ Bách diện quỷ khẽ gật đầu, sau đó khẽ phất tay nói: -” Ngươi trở về đi. “
Nghe được lời này, Vương Đồ như được đại xá, vội vàng hạ bái rồi rời đi.
Đến lúc này trong động chỉ còn lại một mình bách diện quỷ, nó vẫn như cũ ngồi bất động trên ghế, phong thái ung dung.
Thế nhưng khi nhìn vào mắt lại thấy được nguy hiểm tột độ, như đang âm mưu gì đó.
Không biết qua bao lâu, bách diện quỷ khóe miệng bất ngờ nhếch lên nụ cười nham hiểm thì thầm:
-” Mặc kệ Chiêu Minh ngươi có trốn thoát trở về hay không, kết quả đều đã chú định rồi. “
. . .
Thời gian thoáng trôi, chớp mắt đã qua gần một tháng.
Trong khoảng thời gian này, Trần Huyền Cơ cơ hồ một mực tại tu luyện, Huyết Khiếu đan đều đã phục dụng tới viên thứ ba.
Theo đó hắn chân phải khiếu huyệt cũng đã khai mở tới thời điểm then chốt, tùy thời có thể phá vỡ.
Mà Trần Huyền Cơ vì đó tự nhiên càng thêm khắc khổ, rốt cuộc đến ngày thứ hai mươi tám, chân phải bất ngờ vang lên “ oành “ một t·iếng n·ổ vang.
Thấu thể mà vào, chỉ thấy chân phải khiếu huyệt đả thông, yêu nguyên dũng mãnh tràn vào.
Xong Trần Huyền Cơ cũng không có dừng lại tu luyện ngay lập tức, vẫn như cũ một mực ngồi khoanh chân, vừa mới đột phá tự nhiên cần thời gian củng cố khiếu huyệt, chậm rãi làm quen.
Cứ như vậy lại một ngày trôi qua, Trần Huyền Cơ mới mở ra hai mắt, tinh quanh từ bên trong lấp lóe, khóe miệng có bạch khí bốc lên.
-” Thành! “
Trần Huyền Cơ khẽ nhếch miệng cười, trên mặt khó giấu được vui mừng.
Một tháng khai mở khiếu huyệt, chuyện này nếu như để người khác biết sợ rằng sẽ vô cùng chấn động.
Phải biết cho dù là tuyệt thế thiên tài, ở tình trạng tài nguyên sung túc hỗ trợ, muốn khai mở một cái khiếu huyệt nhanh nhất cũng cần vài tháng.
Mà theo khiếu huyệt mở càng nhiều, về sau sẽ càng khó, thời gian càng lâu.
Xong Trần Huyền Cơ cũng không ngoại lệ, dù có Huyết Khiếu đan trong tay nhưng hắn cũng đã tính toán rõ, muốn khai mở cái khiếu huyệt tiếp theo không phải một tháng có thể làm được.
Hơn nữa hiện tại hắn cũng không có quá cấp thiết khai mở khiếu huyệt, dù sao thời gian không còn nhiều.
Một, hai ngày nữa cũng đã tới thời gian cùng Ngô Phục ước hẹn, thật tốt thả lỏng trước đã.
Trần Huyền Cơ từ trên giường đứng dậy, theo thói quen rút ra một tấm Thanh Trần phù tẩy sạch cơ thể, sau đó mới mở cửa đi ra bên ngoài.
Bên ngoài ánh nắng nóng bức, vừa đúng vào buổi trưa.
Quét mắt một vòng, chỉ thấy khắp nơi bụi bẩn lan tràn, trên sân bởi vì rất lâu không có người quét, lá khô đã rụng đầy.
Một tháng thời gian nói ngắn không ngắn, nói dài không dài, đối với yêu võ giả mà nói tựa như mới trôi qua một, hai hôm, tu luyện cứ như vậy không tuế nguyệt.
-” Chậc chậc! Cũng nên vận động một chút vậy. “
Khẽ vươn vai, Trần Huyền Cơ tiến lại góc sân nắm lấy cây chổi bắt đầu quét.
Mới đột phá, tâm tình tốt, hắn quét sân ngược lại quét đến thích ý, nhàn nhã, chỉ một thoáng sân nhỏ đã sạch sẽ.
Đến đây Trần Huyền Cơ cũng không nán lại thêm mà đi ra ngoài phố kiếm đồ ăn, một tháng này hắn chỉ ăn lương khô, cơ hồ ăn đến phát ngán.
Vẫn địa điểm cũ, tự nhiên chính là Tứ Phương lâu.
Kêu lên một bàn thịnh soạn, Trần Huyền Cơ sau đó không có khách khí bắt đầu ăn như gió quấn.
Một bên ăn, một bên hắn vừa tranh thủ nghe ngóng xung quanh đám người bàn tán tin tức, đáng tiếc cũng không có cái nào nổi bật, chủ yếu đều xoay quanh chuyện săn g·iết yêu quỷ.
Đợi sau khi ăn no nê, Trần Huyền Cơ liền thanh toán tinh nguyên rời đi.
Tuy nhiên hắn cũng không có trực tiếp trở về, mà một mạch qua tới thành nam, đến trước Bạch Hổ võ quán.
Nhà này võ quán mặc dù cửa lớn không mở, xong bên trong vẫn như cũ truyền đến liên tiếp tiếng đồng thanh hô hào tập luyện.
Trần Huyền Cơ lúc này tiến lên gõ cửa, không lâu liền có người ra ngoài xem.
Đó là một tên thanh niên dáng người cao gầy, gương mặt tương đối non nớt, nhìn thấy người đến liền mở miệng nói: -” Không biết huynh đệ là người phương nào, tới đây có chuyện gì? “
Đối diện, Trần Huyền Cơ nở nụ cười thân thiện đáp: -” Ta là người nhà của Hiểu Linh. “
Nghe xong thiếu niên trên mặt đầu tiên toát ra kinh ngạc, sau đó lại chuyển thành phấn chấn nói: -” Hóa ra là người nhà của Hiểu Linh sư muội, mời vào. “
Nói xong, thanh niên liền tự mình dẫn Trần Huyền Cơ đi vào.
Bên trong cảnh tượng vẫn như cũ nhộn nhịp, các thiếu nam, thiếu nữ đang chăm chỉ tập luyện quyền pháp.
Mà thiếu niên sau khi dẫn Trần Huyền Cơ đi vào liền chạy tới trước mặt một người thiếu nữ tuổi khoảng mười tám, dáng người mảnh khảnh, chính là Lưu Tuyết.
Cùng lúc Lưu Tuyết vừa ngẩng mặt lên, khi nhìn thấy người đến là Trần Huyền Cơ thì sắc mặt biến đổi.
‘ Là hắn! ‘
Lưu Tuyết tự nhiên nhận ra Trần Huyền Cơ, nàng đối với hắn ấn tượng rất sâu.
Biết vị này thanh niên không tầm thường, nàng không dám chậm trễ tiến lại hơi cúi người nói: -” Tiền bối. “
Thế đạo này là vậy, không cần quan tâm ngươi tuổi tác lớn nhỏ, chỉ cần cảnh giới đủ cao, phía dưới yêu võ giả thường thường đều phải gọi một tiếng tiền bối.
Trần Huyền Cơ đối với cách gọi này không quá quen, thuận miệng cười nói: -” Gọi ta một tiếng Huyền Cơ ca được rồi. “
Lưu Tuyết ứng tiếng gật đầu, nói tiếp: -” Huyền Cơ ca mau vào nhà, gia phụ đang ở bên trong. “
Đến đây cả hai không nán thêm ở bên ngoài, nhanh chóng xuyên qua sân nhỏ vào trong phòng khách.