Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 193: Thách Đấu

Chương 193: Thách Đấu


Trong phòng khách, Trần Huyền Cơ cùng Lưu Giang đang ngồi hàn huyên.

Bên cạnh, Lưu Tuyết thì đứng cho bọn hắn rót trà, một bộ ngoan ngoãn, thục nữ.

Hàn huyên một hồi, Lưu Giang mới hướng Lưu Tuyết nói: -” Tiểu Tuyết, ngươi đi gọi Hiểu Linh vào đây. “

Lưu Tuyết nghe vậy liền đi ra ngoài, xong rất nhanh quay trở lại, theo phía sau còn có Hiểu Linh.

Nhìn thấy Trần Huyền Cơ ở đây, Hiểu Linh con mắt sáng lên, vội vàng chạy lại thi lễ.

Trần Huyền Cơ lúc này cũng đưa mắt khẽ đánh giá nàng, chỉ mới trôi qua một tháng, cô nàng này bề ngoài đã thành thục hơn không ít.

Không có quá nhiều hỏi thăm cái gì, Trần Huyền Cơ chỉ mở miệng hỏi: -” Ngươi hiện tại đã là cảnh giới gì. “

Luyện thể cảnh chủ yếu lấy luyện thể làm chủ, cho nên rất khó thông qua khí tức phán đoán.

Mà lấy Hiểu Linh cô nàng này thiên phú, cộng thêm xung túc tài nguyên phụ trợ, trong một tháng không nói đột phá Vũ Dũng cảnh nhưng Hùng Lực cảnh cũng là dễ dàng.

Quả nhiên, Hiểu Linh lúc này lập tức hào hứng đáp: -” Không phụ ca ca mong đợi, ta hiện tại đã là Hùng Lực cảnh. “

Không ngoài ý muốn, Trần Huyền khẽ gập đầu tán thưởng: -” Không tệ, cần cố gắng nhiều hơn nữa. “

Được Trần Huyền Cơ khen ngợi, Hiểu Linh Linh trong lòng cực kỳ vui mừng.

Một tháng này nàng có thể nói là cực kỳ khắc khổ tu luyện, cơ hồ dành hết tất cả thời gian, không dám lười biếng.

Mà nàng làm tất cả điều này ngoại trừ bản thân mong muốn tăng lên thực lực, còn vì muốn được nghe từ trong miệng Trần Huyền Cơ lời tán thành.

Xong Trần Huyền Cơ đối với nàng tiểu tâm tư cũng không quá quan tâm, từ trong ngực lấy ra một cái túi nhỏ đặt lên bàn nhìn Lưu Giang nói: -” Đây là Hiểu Linh tháng này tư lương, mong Lưu lão ca chăm sóc nàng giúp ta nhiều hơn. “

Lưu Giang gương mặt hơi toát ra vẻ xấu hổ, khoát tay nói: -” Chuyện này là tất nhiên, Hiểu Linh ta đã coi như con ruột, Huyền Cơ huynh đệ không cần khách khí như vậy. “

Trần Huyền Cơ cười một tiếng nói: -” Lưu lão ca rộng lượng. “

Xong đang lúc hai người nói chuyện, bên ngoài bất ngờ truyền đến một trận ồn ào.

Cùng lúc một tên thiếu niên xông vào trong phòng khách, bộ dáng hớt hải hô:

-” Sư phụ không tốt rồi, người của Thủy Xà võ quán tới. “

Nghe được lời này, Lưu Giang đang ngồi ung dung uống trà sắc mặt bất ngờ trầm xuống.

Không chỉ riêng hắn, bên cạnh Lưu Tuyết cũng là như vậy, nàng thái độ khó giấu được lo lắng, vội vàng dẫn theo thiếu niên kia chạy ra bên ngoài.

Trần Huyền Cơ nhìn thấy một màn này, lông mày khẽ nhíu nhưng cũng không nói gì.

Được một lát, Lưu Giang dường như cũng có vẻ đứng ngồi không yên, nhìn về phía Trần Huyền Cơ nói: -” Huyền Cơ huynh đệ thông cảm, đợi ta ra ngoài xử lý chút chuyện, rất nhanh sẽ trở vào. “

Trần Huyền Cơ không có nhiều lời đáp: -” Lưu lão ca cứ tự nhiên. “

Nói xong, Lưu Giang liền đứng dậy đi ra bên ngoài.

Nhìn đối phương bóng dáng dần khuất, Trần Huyền Cơ im lặng tiếp tục thưởng thức trà, dường như không chuyện gì có thể lay động hắn.

Tuy nhiên trái ngược với hắn nhàn nhã, Hiểu Linh giờ phút này lại có chút bồn chồn, lo lắng.

Biết nàng khả năng hiểu vấn đề đang xảy ra, Trần Huyền Cơ nhấp một ngụm trà thuận miệng hỏi: -” Nhà này Thủy Xà võ quán là như thế nào? “

Nghe hắn hỏi, Hiểu Linh vội vàng đáp: -” Đây là một cái mới nổi võ quán, nghe nói gần đây chuyên đi tìm các võ quán khác thách đấu, chỉ cần thua liền sẽ bị bọn chúng đập bảng hiệu. “

Nghe vậy Trần Huyền Cơ lông mày giãn ra, khóe miệng nở nụ cười nói: -” Thú vị. “

. . .

Bạch Hổ võ quán đại môn.

Thời điểm này đang tụ tập rất nhiều người, trong đó chính giữa nổi bật lên hai phe.

Một bên lấy Lưu Giang dẫn đầu, đứng sau lưng là Lưu Tuyết cùng một đám đệ tử ăn mặc thống nhất màu trắng y phục.

Bên còn lại dẫn đầu cũng là một vị trung niên nam tử, gương mặt góc cạnh âm trầm, tóc dài buông xõa, nổi bật nhất là một đôi con mắt màu lục, đồng tử dựng ngược tựa như mắt rắn để người ta cảm giác nguy hiểm.

Tuy nhiên để người chú ý vẫn là trung niên khí thế, Ngưng Nguyên cảnh cảnh giới không chút che dấu.

Theo sát trung niên còn có khoảng chục người, tất cả đều mặc màu xanh y phục, phần ngực chỗ trái tim còn thêu hình một con rắn xanh, đây cũng là Thủy Xà võ quán tiêu chí.

Cứ như vậy hai bên đứng đối diện nhau, không khí giương cung bạt kiếm.

-” Hóa ra là Thủy Xà võ quán Đỗ môn chủ, tại hạ không nghênh tiếp được từ xa, quả thật thất kính. “ Lưu Giang là người đầu tiên lên tiếng, chắp tay nói: -” Không biết Đỗ môn chủ hôm nay đại giá quang lâm nho nhỏ võ quán của ta là có gì muốn chỉ giáo? “

Đỗ Cương hai tay chắp ở sau lưng, một đôi mắt rắn khẽ híp cười nói: -” Chỉ giáo thì không giám, chẳng qua là nghe Bạch Hổ võ quán Bạch Hổ quyền uy danh đã lâu, hôm nay tới là muốn luận bàn trao đổi một hai. “

Mặc dù đã biết trước đối phương mục đích, Lưu Giang nghe xong trong lòng vẫn là trầm xuống, nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra chấn định đáp: -” Đỗ quán chủ quá lời, bản môn Bạch Hổ quyền chỉ là một môn quyền pháp tầm thường, không so được với quý môn cao siêu Lưu Xà chưởng. “

-” Hahaha! Vậy thì phải thử xem mới biết được. “

Nhìn xem xung quanh đông đảo người vây xem, Lưu Giang khẽ thở dài, biết trận chiến hôm nay sợ rằng khó tránh khỏi.

Hiện tại nếu như hắn từ chối, nhất định võ quán danh tiếng sẽ bị ảnh hưởng, bị nói chưa đánh đã sợ.

Hơn nữa Thủy Xà võ quán sẽ không dễ dàng bỏ qua, khẳng định nói bọn hắn tự nhận thua sau đó mượn cớ đập bảng hiệu nâng Thủy Xà võ quán uy danh, hành động này đối phương đã làm không ít lần.

Còn đồng ý, phần thắng gần như không có, đối phương thế nhưng chính là Ngưng nguyên cảnh cao thủ.

Lưu Giang giờ phút này cơ hồ bị đưa vào thế, tiến thoái lưỡng nan.

Ở sau lưng, Lưu Tuyết cũng đang cực kỳ lo lắng, thế nhưng nàng cũng không có cách nào khác.

Cứ như vậy thoáng im lặng trong chốc lát, Lưu Giang cuối cùng đưa tay làm ra tư thế mời, nói: -” Mời Đỗ quán chủ cùng chúng đệ tử vào bên trong, ở bên ngoài không tiện luận bàn. “

Đối mặt, Đỗ Cương thấy vậy khóe miệng nhếch lên nụ cười gian trá, sau đó thản niên dẫn theo đệ tử tiến vào.

Đỗ Cương tự nhiên không sợ Lưu Giang sắp đặt cái gì bẫy ở bên trong, đứng trước thực lực tuyệt đối, mọi mưu kế đều là vô ích.

Đợi sau khi tất cả tiến vào, Bạch Hổ võ quán đệ tử lập tức đem cửa đóng lại.

Phía ngoài vây xem đám người thất vọng, tuy nhiên cũng không có rời đi, dường như muốn chờ đợi kết quả.

Vào tới trong sân, hai bên vẫn như cũ chia làm hai phía, ở chính giữa thì chừa ra một khoảng trống khá lớn, tự nhiên là dùng để làm nơi luận bàn.

Lần này Đỗ Cương lại là người lên tiếng trước, giọng điệu mỉa mai nói: -” Để tránh người ngoài nói bản quán chủ lấy cảnh giới h·iếp người, lần này luận bàn hai bên sẽ cử ra ba vị đệ tử, chỉ dùng võ kỹ phân thắng bại như thế nào. “

Lưu Giang nghe vậy cũng không có thả lỏng, bởi hắn tự hiểu được nhà mình đệ tử thực lực.

Mặc dù Bạch Hổ võ quán mở cửa cũng có một đoạn thời gian dài, tuy nhiên phần lớn khi đạt tới thực lực nhất định đều rời đi, có thể đánh không còn mấy người.

Mà bên kia Thủy Xà võ quán, gần dây danh tiếng có thể nói rất thịnh, chúng đệ tử người nổi bật rất nhiều, trong đó đại đệ tử thậm chí đã là Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong.

-” Đỗ môn chủ rộng lượng. “ Vừa nói, Lưu Giang đã điểm tên một vị đệ tử: -” Trần Minh Cảnh, ngươi lên lượt đầu tiên đi. “

-” Dạ, sư phụ. ‘

Gọi Trần Minh cảnh là một tên nam tử cao khoảng mét tám, gương mặt chính trực, một thân cảnh giới đã đạt Luyện Thể Cảnh đỉnh phong.

Mà bên kia cùng lúc cũng bước ra một người, cũng là một tên nam tử, cảnh giới cùng Trần Minh Cảnh tương đương.

Cả hai đứng ở khoảng trống giữa sân, đồng loạt chắp tay chào hỏi báo ra họ tên.

-” Bạch Hổ võ quán, Trần Minh Cảnh. “

-” Thủy Xà võ quán, Từ Khương. “

Không có giông dài, sau khi chào hỏi cả liền xông vào giao thủ, riêng phần mình thi triển võ quán võ kỹ.

Bạch Hổ Võ quán Bạch Hổ quyền thiên về mạnh mẽ, dứt khoát, bá đạo, ở trong tay Trần Minh Cảnh cơ hồ quyền quyền sinh phong.

Xong Thủy Xà võ quán Lưu Xà chưởng lại trái ngược, chưởng pháp mềm mại, uyển chuyển, cơ hồ chuyên lấy nhu khắc cương, có thể nói có chút khắc chế Bạch Hổ quyền.

Cũng bởi vậy ban đầu cả hai còn đánh có đi có về, thế nhưng chỉ một lát Trần Minh Cảnh đã lại có dấu hiệu bại lui, liên tiếp bị Từ Khương chưởng pháp đẩy lùi, cuối cùng bị một chưởng vỗ ở trên ngực đánh bay ra ngoài.

May mắn Lưu Tuyết kịp thời ra tay đỡ lấy, thế như Trần Minh Cảnh cũng không toàn vẹn, khóe miệng có máu tươi chảy ra.

Gặp cảnh này Lưu Tuyết lòng sinh tức giận, không đợi cha mình lên tiếng, nàng đã chủ động nhảy vào trong sân nói: -” Bạch Hổ võ quán Lưu Tuyết, xin được chỉ giáo. “

Lưu Giang nhìn thấy một màn này thì bất đắc dĩ thở dài, không có ngăn cản.

Bên trong Bạch Hổ võ quán Lưu Tuyết cảnh giới đã là cao nhất, ngoại trừ nàng hiện tại cũng không phái ra được ai tốt hơn.

Mà bên kia tự nhiên cũng đổi người giao thủ, Từ Khương đi xuống thay vào đó là một tên nam tử mặt dài, con mắt có chút hẹp nhỏ, khóe miệng càng là mọc ra một cái nốt ruồi khiến cho hắn trông nham hiểm, xấu xí.

-” Thủy Xà Võ quán, Ân Thành. “

Ân Thành cảnh giới cùng Lưu Tuyết tương đương, đều là Luyện Huyết Cảnh nhất đoạn.

Cả hai lúc này đứng đối diện nhau, mặc dù chưa có xuất thủ nhưng riêng phần mình đã phát tán khí thế phần phật giao phong.

Nhìn xem con gái của mình, Lưu Giang nắm tay có chút xiết chặt.

Nếu như trong quá trình giao thủ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn tự nhiên sẽ không chút do dự lập tức ra tay.

Đúng lúc này, Lưu Giang bất chợt cảm giác sau lưng mình đã nhiều hơn một người, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy một bóng dáng cao lớn, không phải ai khác chính là Trần Huyền Cơ.

Chương 193: Thách Đấu