Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 108: Stalker (1)
"Vâng!" Mokuba nói, cười toe toét. " Anh Edwin cũng nói vậy khi ở hòn đảo của Pegasus."
Tâm trí anh chuyển qua trận đấu Battle City đầu tiên, nếu có thể coi là vậy. " Ta đưa cho hắn một vali chứa toàn bài hiếm và mạnh mẽ, sau đó dùng Obelisk đánh bại hắn hoàn toàn. Nhưng... liệu ta có giỏi hơn hắn nếu ta cũng chưa từng đánh bại 1 vị thần?" Trận đấu của Yugi lóe lên trước mắt anh. Sức mạnh của Slifer, vượt trội hơn tất cả, cuối cùng gục ngã trước chiến thuật của Yugi. " Ngay cả khi ta nắm giữ sức mạnh của một vị thần trong tay, Yugi vẫn sẽ tìm ra cách đánh bại ta? Làm thế nào? Tại sao?"
"Sau ngày hôm nay, đây sẽ là nhà hàng nổi tiếng nhất ở Domino," Kaiba tự nghĩ. Anh hiểu bản thân có sức hút ntn, chỉ với sự hiện diện của anh thôi cũng đủ thu hút sự chú ý tới địa điểm nhà hàng này trong 1 năm. Quả thực là 1 điều điên rồ, như kiểu thống trị thế giới.
" Tôi ghét bị gián đoạn." Susan hỏi, nghiêng người về phía anh chớp chớp mắt như thể cô bồi bài đang khóc rưng rức ko tồn tại, ôm chặt cánh tay bị gãy.
" Cô muốn gì?"
Kaiba cười nhẹ. thật kì lạ khi có người cổ vũ anh. Bình thường anh ko quan tâm tới mấy lời vô vị này... nhưng đến từ em trai thì lại khác. " Mokuba! Anh sẽ ko để em thất vọng! Bốc bài!" Anh nhìn vào lá bài vừa bốc dc xong. " Hoàn hảo!" Anh giơ nó lên. " Ta nghĩ đã đến lúc cho cô thấy tại sao mọi ảo tưởng của cô tới tôi đều là ngu xuẩn. Ta đưa Sage with Eyes of Blue từ trên tay xuống mộ nhằm phá hủy White Stone of the Ancients!"
Susan tiếp tục nói. " Giờ em úp lá bài này xuống sân và kết thúc lượt."
" Chúng ta sẽ cùng nhau cười sau trận đấu này, khi chúng ta đáp chuyến bay tới Paris, quên đi tất cả về giải đấu nhỏ ngớ ngẩn này." (đọc tại Qidian-VP.com)
" Mọi chuyện sẽ ổn cả. Mokuba, em cứ gọi món gì đó ăn đi nhé! Anh sẽ giải quyết cô ta"
Bàn tay Kaiba lập tức ở quanh cổ Susan.
Kaiba cảm thấy khó chịu. " Nghe đây-"
Kaiba rút cuốn séc ra. " Đây là số tiền chữa trị cho cô nhân viên lẫn tiền lương của cô ấy trong những ngày ko thể làm việc" Anh viết vội tấm séc rồi ném cho ông chủ nhà hàng, sau đó viết tấm séc thứ 2. " Còn đây là tiền công cho ông trông chừng em trai ta trong khi ta đối phó con điên mất trí này."
Susan... rên rỉ trong sung sướng.
" Mokuba ko bận tâm" Cassie tranh luận
Edwin lắc đầu. " Ko dc uống rượu"
"Điều tồi tệ nhất là không uống rượu," Yuri nói, ngồi phịch xuống cạnh Mokuba.
"Anh không sao Mokuba," Seto nghiêm nghị nói, chỉ để thả lỏng ra khi thấy khuôn mặt lo lắng của em trai anh. " Anh ổn," Kaiba nhắc lại bằng giọng nhẹ nhàng hơn. " Tại sao anh em ta ko ăn gì đó? Em sẽ ko thể tập trung đánh bài nếu đói."
Aria Potts chế giễu từ chiếc ghế mà cô tuyên bố là của mình. " Anh mới là người có vấn đề." Mokuba biết Aria nhiều hơn Cassie khi cô ấy làm việc trực tiếp cho anh hai, và mỗi khi cậu ghé qua phòng làm việc của Aira, cô ấy đều cho cậu bé kẹo từ nơi giấu bí mật.
"Ồ, Seto... anh sai rồi đó," Susan nói khi duel disc của Kaiba đột nhiên bị khóa. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Tay của anh... thật ấm áp"
" Tôi ko có xu hướng đưa em trai tôi đến nơi lãng mạn," Kaiba nói khô khan
" Cô xin lỗi," Anh nói một cách lạnh lùng. " Tôi với em trai tôi chỉ muốn ăn gì đó."
Susan nhíu mày. " Anh thực sự ko nhớ gì, đúng ko? Ôi ôi... ... Seto tội nghiệp của em. Em sẽ giúp anh nhớ lại tất cả, và rồi anh sẽ hối hận với những gì anh đã dùng để đe dọa em. Anh sẽ hiểu tình yêu của chúng ta đã kéo dài hàng nghìn năm. Nó bắt đầu... ở Ai Cập cổ đại "
"Ta muốn một bàn và hai thực đơn," Seto nói với giọng " hỏi xin". Ông chủ liền ra hiệu cho cô bồi bàn rất có thể là người trong gia đình, dẫn họ đến một bàn trống, ngay gần cửa sổ. Cô đỏ mặt khi đưa thực đơn cho anh, tỏ rõ sự phấn khích và lo lắng. Mokuba gọi một cốc soda, còn anh gọi 1 cốc nước lọc trước khi nhìn ra cửa sổ chờ đợi Mokuba gọi món.
" Anh hai?" Mokuba hỏi, giật giật cái áo khoác của anh. " Anh ko sao chứ? Anh nhìn chằm chằm lá bài đó nãy giờ?"
" Cô bị điên con mẹ nó rồi." Kaiba nói
Và hiện tại chỉ có 1 bài thủ lọt vào trong tâm trí của Kaiba.
" Khi Time Wizard- White Chronos Lighting của em dc gửi xuống mộ, nó kích hoạt effect tiêu diệt quái thú của anh và bỏ qua lượt của anh, nhảy tới lượt em luôn. Tất nhiên điều đó chỉ có thể xảy ra nếu có Blue Eyes White Dragon trên sân, cảm ơn anh đã triệu hồi nó." Cô nghiêng đầu mỉm cười. "Em phải thừa nhận rằng thật kỳ lạ khi thấy mình như vậy."
Kaiba cảm thấy ghê tởm.
" Suỵt, người lớn đang nói chuyện."
“Đúng vậy,” Cassie Garnett, chuyên gia viết về lore của quái vật, nhà thiết kế bài cho Industrial Illusions nói. Ko giống như tay sai làm việc trong lâu đài của Pegasus, Cassie rất vui khi được đi chơi cùng vì cô ấy có rất nhiều câu chuyện hài hước về việc tạo ra các lá bài. Cô ấy còn dạy cho Mokuba về bộ bài của thằng bé. " Mặc dù thiếu chút gì đó ở đây..."
" "Bánh mì kẹp thịt?" Mokuba nói.
"... muốn," Mokuba nói kiên quyết hơn
" Nhưng chúng ta THUỘC về nhau! Anh phải nhận ra chứ! Cô ta nhìn chằm chằm vào anh với mơ tưởng rằng cô ta có hồn và quyến rũ nhưng tất cả những gì anh thấy là sự điên cuồng xoáy trong ánh mắt cô. " Chúng ta liên tục tìm thấy nhau. Chúng ta ở Ai Cập... em c·hết để cứu anh... và giờ chúng ta ở đây, có cơ hội bên nhau! Chúng ta gặp nhau lần đầu trong giấc mơ... cách anh làm em run lên..." Cô ném cho Kaiba nụ cười điên dại. " Cách anh ôm em. Hôn những giọt nước mắt của em rồi ôm em thật chặt... em biết anh còn nhớ!" (đọc tại Qidian-VP.com)
“Xin lỗi,” một người phụ nữ nói, kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ.
" Em biết anh đang chọc em mà," Susan nói, đưa tay định xoa ngực Kaiba. " Anh sẽ ko bao giờ thoát khỏi em. Nó giống như chặt đi cánh ta-"
Susan dừng lại một lúc có gì đó vụt qua mặt cô. KO giống như cái nhăm mặt hay vẻ mặt đỏ bừng, chắc chắn đó không phải là nụ cười si tình ngây ngốc mà cô ta từng thể hiện ra. Kaiba trong khoảng khắc tự hỏi, liệu cô ta có nhận ra đây ko phải là lời đe dọa, một trò chơi mà là những gì anh sẽ làm... Nghĩ nhiều rồi, cô ta cười khúc khích rồi đập mạnh vào tay anh.
Sau đó Kaiba ra hiệu cho Susan ra ngoài. " Anh quả thật lịch thiệp khi cho em ra trước."
Thường thì nhắc tới Chaos là Kaiba nghiến răng, nhưng lần này anh buộc phải kiềm nén. Mokuba rõ ràng quan tâm tới hắn, và vì sự giúp đỡ của hắn tại Duelist Kingdom, Kaiba ko muốn nói xấu hắn trước mặt cậu em trai.
"Xin lỗi?" cô hầu bàn nói. "Anh có cần-'
Kaiba khó chịu nhìn cây quyền trượng thổi bay Blue Eyes." Nhìn thấy chính cô? Cô nói cái quái gì vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ngươi sẽ phải trả giá cho việc này!" Edwin gào lên.
_____________________________________________
" Lá bài thần," Kaiba nghĩ khi anh cùng em trai đi xuống phố tìm đối thủ. Sự thật là tìm đối thủ cho Mokuba dễ hơn vì thằng bé hào hứng thách đấu với bất kì ai. Còn anh chỉ muốn tập trung chiến đấu với những người giỏi nhất.
" Em hỏi hay em muốn?"
" Ko,ko" Kaiba than vãn. " Ko phải thứ này." Anh chỉ ngón tay vào cô. " Ta đã nghe quá đủ mớ rác rưởi này từ Ishizu Ishtar và Yugi Muto. Ta ko có tâm trạng lẫn quan tâm tới kiếp trước của Pharaoh. Bài ma thuật có thể bắt nguồn từ Ai Cập cổ đại nhưng nó ko phải nhưng nó không phải là một nghi thức ma quái nào đó dc thực hiện bởi tu sĩ hoặc pháp sư hoặc bất cứ tên gọi nào cô muốn đặt. Con người không c·hết và thức dậy sau hàng nghìn năm. Tất cả những điều vô nghĩa đó chỉ là những trò lừa bịp được rao bán bởi những kẻ l·ừa đ·ảo đang tìm cách ă·n c·ắp tiền của những kẻ đần độn. Vì vậy, hãy dành những câu chuyện của cô cho người chỉ có hai tế bào não trong đầu bởi vì ta không có chút hứng thú nào! Ta không phải là một người đ·ã c·hết từ lâu lặp lại lịch sử! Ta là Seto Kaiba và ta tự viết nên tương lai của chính mình!"
Susan nắm lấy tay cô bồi bài rồi vặn nó, làm cô gái đáng thương hét lên trong đau đơn vì gãy tay. Cô ấy khuỵu xuống khóc làm Mokuba trở nên kinh hoàng, Kaiba cũng bị sốc bởi vụ việc diễn ra quá nhanh.
" Anh hai!" Mokuba ngạc nhiên.
"Ta muốn để mắt đến cô vì ta không tin cô sẽ không quay lại cố gắng làm tổn thương Mokuba." (đọc tại Qidian-VP.com)
" Quá đủ với trò đùa nhảm nhí này. Ta đánh bại cô ngay bây giờ!" Kaiba bốc bài lên nhìn một cách cẩn thận. " Phải kết thục trận đấu nhanh chóng. Tất cả những gì mình nói đều bị con điên này bóp méo thành tình yêu khiến mình phát ốm. Mình cần cho cô ta thấy sức mạnh của Blue Eyes White Dragon để cô ta nhận ra rằng thứ duy nhất tồn tại giữa 2 ta là song sắt của bất kỳ phòng giam nào mà cô ta bị nhốt trong 30 năm." Chọn ra 2 lá bài, Kaiba tuyên bố. " Ta bắt đầu bằng cách úp lá bài này xuống sân, đồng thời triệu hồi The White Stone of Ancients trong tư thế phòng thủ!" Con quái vật, trông chẳng khác gì một tảng đá lớn màu trắng khá sáng bóng, xuất hiện trên sân.
"Yugi xoay xở giành lấy dc 1 lá bài thần. Hơn thế nữa... cậu ta đánh bại nó." Anh lôi Obelisk the Tormentor, nhìn chăm chú. " Nhận dc lá bài này từ Ishizu rất quan trọng. Cuối cùng, ta nghĩ ta tìm ra chìa khóa đánh bại dc Yugi. Ko dựa vào âm mưu thủ đoạn mà hoàn toàn dựa vào kĩ năng, trình độ. Nhưng giờ... cậu ta cũng có 1 lá bài thần." Anh cau có. " 1 lá bài mà cậu ta giành lấy dc thông qua trận đấu. Còn ta có dc Obelisk nhờ Ishizu đưa cho."
" Vâng!" Mokuba trả lời, kìm nén nỗi sợ trong lòng. Điều này làm Kaiba vô cùng tự hào về cậu em trai, bất chấp những lo lắng, vẫn có thể nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. "Này! Kaiba tới chỗ cô phục vụ đang b·ị t·hương ở tay. " Cô muốn ăn gì trong lúc đợi cứu thương? Em trai tôi trả tiền..."
" Tốt lắm," Kaiba vỗ nhẹ vào vai cậu em. Điều anh đang cố dạy cho Mokuba là muốn gì đó thì phải cứng rắn. Mặc dù thi thoảng có người giúp nhưng trên hết bản thân phải có khả năng, phải biết đấu tranh trước đã. Mokuba sẽ thu dc rất nhiều lợi ích từ họ Kaiba... nhưng cũng có mặt trái. Nhiều người sẽ nghĩ Mokuba ko xứng đáng nhận cái họ này bởi vì em trai anh ko xứng đáng. Thế nên, Mokuba phải làm là chứng tỏ bản thân xứng đáng với cái họ Kaiba.
" Điều duy nhất ta thừa nhận là sau trận đấu này, ta sẽ dùng tất cả quyền lực của KaibaCorp để hủy hoại gia đình cô. Ta sẽ mua lại hết tất cả công ty mà người thân của cô đang làm việc, bắt họ làm những công việc bẩn thỉu nhất, đồng thời gài bẫy những hợp đồng ngăn cản họ bỏ việc. Bạn bè? Ta sẽ hủy hoại tương lai của họ trong khi và đảm bảo rằng họ biết đó là lỗi của cô. Ko ai dc quyền đe dọa em trai ta, và cô sẽ phát hiện ra đống ảo tưởng trong đầu cô là những điều tồi tệ hại nhất mà cô từng có."
“Ôi, màn dạo đầu của anh thật là một trò đùa đấy, anh yêu,” Susan rên rỉ. "Không cần phải mềm mỏng và ngọt ngào với em... Em có thể chịu dc bất cứ thứ gì anh bày ra!"
" Mmmm, anh muốn em là tù nhân à." Susan rên rỉ, lấy con dao trên bàn rồi vuốt nó lên má Kaiba. Anh căng thẳng ko muốn dột ngột hành động tránh trường hợp cô ta giật mình đâm nó vào người anh. Anh cảm thấy hơi an toàn vì tay anh vẫn trên cổ cô ta, nhưng ko có nghĩa là anh b·óp c·ổ cô ta đủ nhanh trước khi b·ị t·hương bởi con dao, kể cả đó là con dao nhỏ dùng cắt bơ. Với đủ lực, con dao này có thể xuyên thủng má anh hoặc lấy đi 1 con mắt.
" Rất dễ. Nếu em ở lại, chị sẽ chỉ cho em."
"Vậy," Mai hỏi khi rúc vào bên cạnh Edwin, "chúng ta xem gì?"
" Đừng quá tự tin về điều đó," Kaiba nói. "Bằng những lá bài mới mà ta nhận dc từ Pegasus sau Duelist Kingdom, bộ bài này đã vượt xa thế giới. Blue Eyes đã reo rắc nỗi sợ trước đây? GIờ còn hơn thế nữa."
" Edwin lúc nào chả chửi thề trước mặt em," Anh phàn nàn với Mokuba rồi chuyển sự chú ý tới cô fangirl điên cuồng. " Nghe cho rõ, tôi chả biết cô là ai, chúng ta chưa từng gặp mặt. Chúng ta ko có kết nối hay rằng buộc sâu sắc nào hết. Rời khỏi đây trước khi tôi bắt cô rời khỏi."
Đột nhiên, cánh cửa mở ra và một trong những nhân viên an ninh của Kaiba bước vào, chộp lấy chiếc đĩa DVD trong tay Edwin và bẻ nó làm hai.
" Ta ước ta có thể ném cô xuống địa ngục," Kaiba gầm gừ, sau đó kích hoạt duel disc. " Nhưng ta sẽ đánh bại cô ở đây rồi nhìn cảnh sát lôi cô đi."
" Chạm vào em thì anh chắc chắn sẽ thích." Nói vậy thôi nhưng cô ta đủ lý trí để ko cố gắng nắm tay anh thêm lần nữa. " Đến đây với em... anh sẽ chạm nhận dc nó. Chúng ta đã ko thể ở bên nhau trong kiếp trước nhưng bây giờ-"
" Ngạc nhiên? Cô ko nên. Ko có mối liên hệ nào giữa chúng ta, nhưng có mối liên hệ giữa ta và Blue-Eyes" Trong thâm tâm anh nói thêm. " Vào cuối lượt, ta có thể dùng The White Stone of Ancients ở dưới mộ triệu hồi Blue-Eyes White Dragon thứ 2 từ bộ bài. Chúng sẽ cùng nhau xé nát bất cứ thứ gì cô có trong bộ bài của cô. Cô đã phạm sai lầm khi gây ra rắc rối cho tôi, giờ cô phải trả giá." Anh tuyên bố, " Blue-Eyes White Dragon t·ấn c·ông Time Wizard bằng White Lightning!" Con rồng trắng tụ chùm năng lượng thổi bay phù thủy thời gian, biến nó thành tro... nhưng cây quyền trượng vẫn còn đó.
"Anh hai..." Mokuba lo lắng
" Sao chị có thể làm như vậy?" Mokuba hét lên thì bị Susan vươn ra nắm lấy cổ tay rồi siết chặt.
Seto đứng dậy và quay sang chủ nhà hàng. " Ông chủ?"
~ Vài tuần trước~
Susan nhìn qua tay. " Cho phép em bắt đầu bằng quái thú này: Time Wizard-White Chronos Lighting trong chế độ phòng thủ!"
" Theo ý anh," Susan liền thả và Mokuba nhanh chóng chạy về phía ông chủ nhà hàng, người đang bước tới với cây gậy bóng chày, tìm kiếm kẻ đã làm nhân viên của ông b·ị t·hương. Những khách hàng khác thì chăm chú nhìn Kaiba đang giữ chặt các ngón tay quanh cổ Susan, sẵn sàng siết chặt nó nếu cô ta có ý định ngu ngốc. " Bây giờ thì ko còn ai làm phiền chúng ta nữa,"
" Susan," cô gái làm phiền nói với nụ cười, cố gắng cầm lấy tay của anh nhưng anh nhanh chóng thu tay lại. " "Susan Marison. Thật dễ thương khi anh giả vờ như không nhớ em."
" Ko quan trọng bằng cách nào ta có dc lá bài này. Ta sẽ sớm đánh bại Yugi và giành lấy Silfer the Sky Dragon, rồi lấy lá bài thần cuối cùng. Với 3 lá bài thần trong tay, ta sẽ giành lại vị thế bài thủ xuất sắc nhất thế giới."
Anh bỏ qua những cửa hàng thức ăn nhanh béo ngậy mà anh biết nhóm Yugi rất thích ăn ở đây mà đi tới một nhà hàng bình dân trông khá đẹp mắt. Nó đang hoạt động kinh doanh bình thường mặc dù gần như không bận rộn như Burger Joints đang dc cả khán giả lẫn bài thủ thưởng thức nhưng Kaiba biết rằng điều đó sắp thay đổi.
Mọi con mắt lập tức đổ dồn vào anh khi anh tiến về phía cửa, mở nó ra bằng một tay và nhìn chằm chằm vào người chủ, một người đàn ông hơi thừa cân với bộ ria sẫm màu rũ xuống đang quản lý quầy.
" THẢ.EM.TRAI.TA.RA"
" Cô nên nghĩ tới việc ra tòa vì tội h·ành h·ung hơn là cái ý nghĩ ngớ ngẩn đó," Kaiba gầm gừ. Anh đã suy nghĩ nên chọn luật sư nào cho ông chủ nhà hàng kiện người đàn bà này đến c·hết.
"Vâng, ngài cứ tin ở tôi!" ông chủ nói chắc nịch.
" Anh trai em ghét mấy câu truyện thần bí nhỉ?" cô phục vụ nhận xét trong khi dc 1 khách hàng biết về y học cuốn băng cổ tay cô
Mokuba gật đầu khi chủ nhà hàng mang bánh burger và khoai tây chiên ra. " Vâng... anh ấy phát ốm vì nó rồi. Gây ra chút... vấn đề"
Anh nhìn Obelisk the Tormentor lần cuối rồi đưa nó trở lại bộ bài.
" V-vâng?"
" Cảm ơn mọi người đã chơi với em" Mokuba nói, cười toe toét với nhóm đang tụ tập trong phòng khách của mình. " Em biết các anh chị có việc khác hay hơn là chơi với đứa trẻ-"
" Thôi mà... thời gian mà chúng ta đã ở cùng nhau... ở cõi vĩnh hằng?"
" Nhưng... ồ!" Cô thu lại con dao và cười khúc khích. " "Tôi thật ngu ngốc! Thật ngu ngốc, hoàn toàn ngu ngốc." Anh thấy mình đồng ý với điều này nhưng ko hề có động thái buông cô ta ra. " Chuyện tình của chúng ta xuất hiện trong c·hiến t·ranh, xung đột! Nếu muốn tái hiện nó lần nữa, em phải chứng minh em có thể phục vụ ngài, tư tế của em!" Cô thoát khỏi tay Kaiba và anh nhận ra cô ta mang duel disc. " Em thách đấu với anh, Seto Kaiba! Và khi em thắng, anh sẽ hiểu dc sức mạnh của em và nhận ra em là người con gái duy nhất dành cho anh!"
" Ko gì hơn ngoài sự thất bại thảm hại của cô, đồ điên khùng đần độn. Khi Sage with Eyes of Blue tiêu diệt 1 lá bài quái thú có effect trên sân của ta, nó có thể gọi từ bộ bài của ta con quái vật sẽ báo hiệu kết cục của cô! Blue-Eyes White Dragon!"
Do đó, Kaiba hỏi. " Vậy sao?"
" Anh 5 tuổi à?" Aria trêu
" Vâng," Mokuba tiếp tục. " Sau khi anh ấy đánh bại gã hề giả dạng thành anh, anh Edwin cực kì kiên quyết rằng em phải ăn gì đó vì em đã chạy loanh quanh một lúc. Anh ấy cũng ko cho phép nhóm của Yugi ăn mấy thứ đồ ăn linh tinh... bắt họ phải ăn một bữa ra trò."
Ảnh 3 chiều từ duel disc bắt đầu tạo ra cấu trúc ánh sáng cứng của con quái vật hùng mạnh. Blue-Eyes White Dragon nhe nanh trước khi ngửa đầu ra sau và gầm lên, khiến những người ở cách đó một dãy nhà phải quay lại nhìn chăm chú vào con rồng hùng mạnh nhất trong tất cả các quái vật trong bài ma thuật.
Cô gái thay vì xấu hổ trước lời nói của anh ta, chỉ cười khúc khích và thực sự kéo một chiếc ghế ngồi bên cạnh 2 anh em. "Tất nhiên là không rồi! Anh sẽ muốn đến một nơi như thế với người... đặc biệt hơn nhiều."
Edwin dùng tay vỗ vỗ đầu Mokuba. " Này, đừng có nghĩ bọn anh ko muốn dành thời gian cho em. Những người còn lại trong KaibaCorp đều rất vui khi được ghé qua."
"Mokuba muốn thứ gì đó đáng sợ nhưng tôi ghét những bộ phim kinh dị," Edwin nói.
" Đừng hòng."
" Anh chỉ muốn nhìn đằng sau em thôi," Susan bẽn lẽn nói, rồi vỗ mông bản thân. " Anh có thể thừa nhận."
Seto hất tay cô ta ra. "Chạm vào tôi thì cô sẽ hối tiếc."
"Tôi không," Kaiba nói một cách kiên quyết, ko có chuyện anh đi giải trí cho những ảo tưởng của cô.
"...vâng, anh ấy làm thế rất nhiều rồi," Mokuba phàn nàn. "Anh hai nhìn thấy ai đó tại nơi làm việc đang ăn Yummy Mummy trong phòng nghỉ và thế là bảo vệ đập nát cái hộp kẹo luôn."
" Anh cứ trêu! Cô ta nói trong khi nhảy nhót trên vỉa hè, anh thì đi cách cô ta vài bước, ánh mắt vẫn hướng về nhà hàng xem Mokuba có sao ko. Thằng bé đang ngồi cùng cô phục vụ bàn, vẫy tay với anh cho phép anh hoàn toàn tập trung đối đầu với Susan. " Tất cả những người ở đây... họ sắp sửa thấy tại sao cái mà họ gọi là 'tình yêu' lại là ngọn nến lung linh nhợt nhạt đối với địa ngục vốn là mối liên kết tâm hồn của chúng ta."
" Hmm," Kaiba tự nhủ khi cả 2 băng qua con phố hướng đến một số nhà hàng. " Em nghĩ ra muốn ăn gì chưa?"
" Này!" Mokuba phàn nàn. "EM đặc biệt"
" Ồ anh đói à?" Cô gái nói khi cô nghiêng người. Cô ấy mặc một chiếc áo khoác dài màu xanh có hàng cúc hình răng nanh và viền đen dọc theo mép. Bên dưới là chiếc áo phông trắng sáng không che được bộ ngực của cô, đặc biệt là khi cô cúi xuống mỉm cười với anh. Nếu cô ấy nghĩ rằng việc khoe bộ ngực của mình sẽ khiến Kaiba bối rối thì cô ấy đã nhầm. " Em phải thừa nhận rằng em thấy rất ngạc nhiên. Em đã hy vọng anh sẽ đi đến một nơi nào đó... lãng mạn hơn nhiều."
"Vì vậy," anh ấy tiếp tục, "Tôi mang đến những bộ phim kinh điển. Dracula, Frankenstein, the Mummy "
" Cô... cô làm cái gì?"
"Tôi không," Seto trả lời rồi lặng lẽ rút điện thoại ra bấm nhanh một trong những số liên lạc khẩn cấp để gọi vệ sĩ tới. Anh ko ít lần đối phó với những fan hâm mộ ảo tưởng, nhưng Susan đây thì mới thấy lần đầu.
" Cố lên anh hai!" Mokuba cổ vũ, giọng của cậu bé nhỏ hơn vì cửa sổ. " Anh có thể đánh bại cô gái đáng sợ này chỉ bằng 1 tay."
" Quái thú gì đây?" Kaiba ngạc nhiên thấy nó xuất hiện trên sân. " Time Wizard?!" Ta nhớ nó qua đoạn phim ở Duelist Kingdom... Wheeler có 1 Time Wizard trong bộ bài mà tên đó l·ạm d·ụng nhằm giành dc những chiến thắng rẻ tiền. Vì lạm dùng mà hắn thua tại bán kết, Time Wizzard quay ra 3 hình đầu lâu khiến toàn bộ quái thú của Wheeler tự hủy, mang tới chiến thắng cho Edwin." Anh nheo mắt khi nhìn quái thú mới này. " Nhưng Time Wizard này khác. Nó có đôi mắt màu xanh lam, và cây quyền trượng mà nó đang cầm... trông giống như đầu của Blue Eyes! Liệu đây là lá bài Blue Eyes mà ta chưa từng biết tới?"
Anh nheo mắt lại. "À."
" Thú vị đấy," Susan nhận xét khi quả trứng vỡ tan. " Những mánh khóe xảo quyệt nào anh đang bày ra chỉ giành cho em?"
" Đúng. À"
Chương 108: Stalker (1)
" Ta chỉ cần siết," Kaiba đe dọa
"Quá đúng," Cassie càu nhàu khi Renard đưa ra những lon nước ngọt cùng những túi bỏng ngô.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.