Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 132: Tình bạn hay tình thân (5)
Tất cả các container bắt đầu phát sáng với sức mạnh của Chìa Khóa Ngàn Năm trước khi các cánh cửa của chúng mở tung ra... và từ đó phun ra ngọn lửa.
Joey rút lá bài tiếp theo và im lặng.
Edwin... vẫn đổ thêm lửa.
Một tên Rare Hunter cười phá lên. "Dù sao thì ngươi cũng sẽ không sống sót rời khỏi đây… nhưng được tôi." Hắn nheo mắt lại. "Hoặc… có lẽ ta sẽ không để ngươi c·hết, Edwin. Ta sẽ xiềng xích linh hồn ngươi vào quyền trượng ngàn năm, buộc ngươi phải chứng kiến cảnh ta tàn sát tất cả những người ngươi yêu thương. Ngươi sẽ nghe thấy họ nguyền rủa tên ngươi khi ta t·ra t·ấn họ và biết rằng ngươi đã thất bại với từng người trong số họ! Đó là những gì đang chờ đợi ngươi vì đã cản đường ta!"
"Tớ."
"Đủ rồi…" Yugi lên tiếng. "đã có quá nhiều c·ái c·hết trong một ngày."
'Wheeler và Yugi không thể chơi hết mình. . Họ không thể thử thách nhau. Họ cứ do dự, kiềm chế. Marik đã sỉ nhục bài ma thuật, đã sỉ nhục giải đấu này. Ta thề sẽ dùng mọi biện pháp để trừng phạt hắn.'
"Yugi!" Tristan và Duke hét lên.
___________________________
Joey, với đôi mắt đẫm lệ, kêu lên, " tớ kích hoạt Inferno Fire Blast!"
Mokuba đẩy mình ra khỏi Seto, mặt ướt đẫm. "Anh hai..."
"Edwin!" cô van nài. " Dừng lại đi!"
"Tớ úp một là bài xuống đồng thời Dark Magician về trạng thái phòng thủ." Yugi nói.
Những Thợ săn Hiếm khác của Marik, ngoại trừ Odion và hai tên trên những chiếc cần cẩu giữ các container, di chuyển về phía trung tâm. "Ngươi đã đưa ra thách thức… hãy nói luật chơi của ngươi."
"Làm đi!" Marik khiến toàn bộ đám Rare Hunter đều hét lên.
"Edwin Chaos… quá muộn, ngươi tới quá muộn," một Rare Hunter nói "ngươi không thể-"
Đó là tất cả những gì anh có thể làm.
"Và sẵn sàng chấp nhận sức mạnh của những bảo vật ngàn năm hơn những kẻ sở hữu khác." Một tên Rare Hunter khác tiến về phía tôi. "Thật đáng tiếc khi ngươi ko đứng về phía ta."
'Chủ nhân Marik đã đã nói dối' Odion nghĩ. 'Ta… ta đã hy vọng ngay cả bây giờ rằng mọi người đã sai. Rằng ngài ấy thực sự không có ý định làm hại ai. Nhưng…chủ nhân Marik đã nói dối. Ngài ấy vốn định g·iết tất cả-'Odion dừng lại. 'Marik đã nói dối.'
Pharaoh nhìn xuống tay mình trước khi hít một hơi thật sâu. Cậu có thể nghe thấy tiếng Yugi kêu lên trong đầu… Hoàn toàn hoảng loạn xen lẫn sợ hãi i, tuyệt vọng cố gắng tìm cách thoát khỏi tình huống này. Cậu không thể tập trung vào trận đấu nữa, bị lạc lối trong nỗi sợ hãi và tổn thương của chính mình.
Tôi nhắm mắt lại.
Edwin giơ tay lên, phép thuật bắn ra từ lòng bàn tay anh ngay khi những tên Rare Hunter này ặn tay cầm và rồi chúng cũng hét lên, lửa xoáy vào cabin của những chiếc cần cẩu, nướng sống chúng. . Các cỗ máy bắt đầu tan chảy, sụp xuống trên những cơ thể đang la hét, c·hôn v·ùi chúng trong dòng kim loại nóng chảy.
"Hành động như thể em đang khóc đi," Seto nói, không hề nhìn xuống em trai.
" MARIK!"
"Nhưng cậu sẽ ko làm gì hết," Rare Hunter cao lớn nói, bước lại gần. " Nếu cậu can thiệp, tất cả bọn họ đều sẽ m·ất m·ạng."
Seto không nói một lời. Không có lý do gì để nói cả. Bởi vì Mokuba đúng. Đây không phải là cách mà những trận đấu đáng lẽ phải diễn ra.
Tôi kinh hoàng nhìn cảnh tượng trước mắt. Việc này thật sự tồi tệ hơn rất nhiều so với những gì tôi tưởng tượng.
Chương 132: Tình bạn hay tình thân (5)
"Đây là toàn bộ chiến binh của mày?" tôi hỏi
"Không sao đâu, Joey…” Serenity nói, tiếng nghẹn ngào vang lên. "Em ổn mà…" cô bé đưa tay lên tháo băng quấn quanh đầu.
Chiếc container... không rơi.
"Em đang làm gì vậy? Em không thể-"
Tôi giơ tay lên.
" Ai?"
Hắn không biết chính xác mình đã cảm nhận được bao nhiêu từ cuộc t·ấn c·ông của Edwin nhưng biết rằng đòn t·ấn c·ông này ko tha cho hắn. Hắn kết nối với đám Rare Hunter, và vì thế nỗi đau của chúng cũng là nỗi đau của hắn, dù không phải ở mức độ thể xác.
Seto... tập trung vào trận đấu.
Cậu giơ lên một lá bài. " Tớ… kích hoạt Monster Reborn… mang Red-Eyes Black Dragon của cậu về phía tớ, trong khi Eternal Soul triệu hồi Dark Magician" Cậu nhìn 2 quái vật xuất hiện với nỗi buồn. "Joey… đây không phải là cách tớ muốn con quái vật này xuất hiện. Tớ muốn cho cậu thấy nó, con quái thú tượng trưng cho tình bạn của chúng ta." Cậu hắm mắt lại, cố gắng kiềm chế những giọt nước mắt.
Những tên Rare Hunter dừng lại và tôi biết Marik đang cân nhắc các lựa chọn của hắn. ""Rất tốt," cuối cùng hắn cũng nói. "Odion-"
Tôi thở dài và từ từ quỳ xuống.
"Ngài ấy đã nói với tôi... ko ai sẽ bị tổn thương. Tôi đã tin ngài ấy." Mặt Odion chạm đất. "Tôi xin chịu sự phán xét của Pharaoh. Hãy lấy mạng sống của tôi như một sự đền tội cho những tội ác mà tôi đã gây ra cho tất cả mọi ngươi."
Tôi bước ra xa Renard, Yuri và Mai; tôi có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi và sự không thể tin nổi của họ khi chứng kiến những gì đang xảy ra nhưng tôi không thể tập trung vào điều đó. Không… tôi phải đẩy tất cả họ sang một bên và tập trung vào Marik cùng lũ Rare Hunter của hắn. Cách hắn bố trí ác container đã tạo ra một hành lang container chuyển hàng, buộc mọi người phải di chuyển về phía cầu cảng. Không có đường lui, chỉ còn đường tiến về phía trước. Và ngay lập tức tôi biết tôi phải làm gì…
Nhưng không ai rời khỏi nơi này mà ko chịu tổn thương
"Đúng vậy… đây là những chiến binh của gia tộc Ishtar. Bây giờ hãy nêu tên chiến binh của ngươi. Renard Volpe? Yuri Gardner? Hay thậm chí là chính ngươi? Hãy nêu tên chiến binh của ngươi."
'Không… không có cách nào thoát khỏi điều này, Yugi. Tớ xin lỗi.' Cậu lên tiếng. "Bằng cách sử dụng Secrets of Dark Magic, tớ dung hợp Red-Eyes với Dark Magician để triệu hồi ra Red-Eyes Dark Dragoon."
"Không… nếu chúng ta can thiệp, chính các người mới khiến họ m·ất m·ạng."Seto đáp lại, giận dữ.
"KÍCH HOẠT LÁ BÀI BẪY CỦA TỚ" Yugi hét lên. "DARK MAGIC GIFT!"
"Không phải hắn," tôi nói nhanh. "Odion không được phép tham dự vào trò chơi này."
Dây cáp đứt.
"Ác quỷ đã bị đuổi khỏi thiên đường vì từ chối quy phục. Mày nghĩ tao sẽ đi cúi đầu trước mày?"
Mai chạy về phía trước, cảm thấy sức nóng trên da của mình, nhưng cô ép bản thân mình lên, tiến về phía Edwin và nắm lấy vai anh, lay mạnh khi anh ta nhìn chằm chằm với đôi mắt không còn ánh sáng, sức mạnh bóng tối liên tục tuôn ra khỏi anh.
_________________________
"Anh biết, Mokuba" Seto nói, hàm răng nghiến chặt. " Anh ước có thể làm được gì đó."
Mai nhìn Edwin cúi xuống, không hiểu anh ấy đang làm gì.
Và rồi… một giọng nói xuất hiện.
"Đây là thiết bị phá sóng," hắn thì thầm. "Tắt nó đi… gọi sự trợ giúp. Dừng chuyện điên rồ này lại." Hắn quay người bước đi mà không nói thêm lời nào.
Đầu Seto nhảy số. 'Vì Wheeler đã triệu hồi Archfiend Black Skull Dragon bằng Red-Eyes Fusion, điều đó có nghĩa là cậu ta đã biến con quái vật đó thành Red-Eyes Black Dragon. Inferno Fire Blast lấy sức t·ấn c·ông của Red-Eyes trừ thẳng vào điểm gốc của đối thủ' Anh hít một hơi thật sâu. 'Wheeler sẽ làm được. Cậu ta sắp đánh bại Yugi.'
"Ngươi đã học được rất nhiều, Edwin," một tên Rare Hunter nói, bước về phía tôi. Tốt… đó là một tên. Vẫn còn nhiều tên nữa.
Joey nhắm mắt lại, nước mắt rơi xuống má khi cậu ôm em gái vào lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"...Lửa!"
"TAO THÁCH ĐẤU MÀY CHƠI TRÒ CHƠI BÓNG TỐI!"
"Ông hiểu, Joey," ông Muto nói nhẹ nhàng. " Cứ làm đi, hãy cứu lấy Serenity"
"Anh hai?" Mokuba thì thầm khi Seto ép cậu quay đi, không nhìn vào trận đấu nữa.
"Em muốn... em cần nhìn thấy anh lúc này, Joey." cô bé thì thầm và sau một lúc Joey gật đầu và giúp Serenity tháo băng gạc quấn quanh đầu. "Cô nhắm mắt lại và nheo mắt trước ánh sáng, nhưng cuối cùng cô bé đã nhìn thẳng vào Joey rồi cười. "Chào anh."
Làn da của vị pháp sư đã chuyển sang màu xanh nhạt, đôi mắt cháy bỏng đỏ như máu. Áo giáp của vị pháp sư được tạo thành từ thân xác của Red-Eyes Black Dragon, với đầu của con rồng làm tấm giáp ngực trong khi đôi cánh của nó vươn ra sau lưng Dark Magician. Cái đuôi của con rồng treo phía sau, còn móng vuốt đã biến thành các mảnh giáp vai. Gậy của Dark Magician giờ đã trở thành thanh kiếm hành hình, với một lưỡi thép khổng lồ rộng hơn cả cơ thể của Dark Dragoon. Năng lượng đỏ và đen lóe lên dọc theo tay pháp sư khi nâng v·ũ k·hí lên, tia sét đỏ tía đánh xung quanh chúng.
Odion có thể nghe thấy tiếng Marik hét.
Ngay lập tức lũ Rare Hunter của Marik bắt đầu la hét khi bị mắc kẹt trong địa ngục, kêu gào trong đau đớn. Không… không phải kêu gào. Những âm thanh phát ra từ cổ họng của chúng còn nguyên thủy và man rợ hơn nhiều để được coi là 'tiếng kêu'. Chúng lăn lội cơ thể mình một cách vô thức, không thể xử lý những gì đang xảy ra do mọi dây thần kinh trên cơ thể chúng với nỗi đau đớn tột cùng. Những tiếng thét chói tai vang lên trong không khí khi chúng cố gắng tìm cách thoát khỏi cái bẫy mà Edwin đã giăng ra nhưng không có nơi nào để đi. Edwin đã biến mọi container vận chuyển xung quanh chúng thành một cánh cổng đến một lò cao/lò luyện kim và giờ đang giải phóng một số ngọn lửa nóng nhất trên Trái đất lên những con rối của Marik.
"Tớ..." Pharaoh lưỡng lự.
Edwin… cuối cùng cũng xuất hiện.
Họ đã sống sót.
Và tôi phải là người... ngăn chặn hắn.
Dark Magician tỏa sáng khi Inferno Fire Blast t·ấn c·ông.
Pharaoh nhăn mặt, quay đầu đi.
Mai chỉ có thể nhìn khi cơ thể chúng cháy đen, phồng rộp. Da chuyển sang màu đỏ rồi đen, nứt nẻ khô quắt lại. Mắt nổ tung vì nóng và tiếng kêu của chúng trở thành không gì ngoài tiếng đập hàm không ra tiếng khi dây thanh quản của chúng co lại trong cổ họng. Chúng bắt đầu gục ngã nhưng Edwin vẫn cúi đầu, tay áp xuống đất, phép thuật bóng tối chạy dọc theo cầu tàu và đến các container vận chuyển.
"Một chiến binh duy nhất của tao... đấu với toàn bộ Rare Hunter của mày. Người chiến thắng có quyền quyết định sống c·hết của Serenity Wheeler và Solomon Muto."
Pharaoh tỉnh khỏi cú sốc. "Dark Dragoon hủy diệt Archfiend Black Skull Dragon!"
"Tớ.... Red-Eyes Dark Dragoon…"
Mokuba đợi một lát trước khi gật đầu và lấy điện thoại ra.
"…không," Joey thì thầm, quỳ xuống, nước mắt đầy mắt. "Yug… đừng…"
"Cháu... ông Muto..."
Mai quỵ xuống, ôm đầu anh vào lòng khi anh mở miệng và phát ra một tiếng than khóc đau đớn tột cùng.
"Và tại sao ta phải đồng ý với điều kiện này của ngươi?"
Anh ấy là Ác quỷ Hộ mệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"BÂY GIỜ, PHARAOH!" anh hét lên khi anh và Serenity đã trượt ra khỏi chỗ nguy hiểm.
"Serenity!" Joey gọi và Odion từ từ buông cô bé ra. "Anh xin lỗi… tất cả là tại anh."
Bạn bè của họ đều kêu lên.
"Tao chọn..." Tôi nuốt nước bọt, ".. chiến binh của Edwin Chaos."
Red-Eyes Dark Dragoon vung thanh kiếm của mình về phía quái vật của Joey, phá hủy nó và lấy đi phần điểm sinh mệnh cuối cùng của cậu… rồi khiến container rơi thẳng xuống đúng nơi Serenity vừa đứng.
"Vì đổi lại, tao đặt mạng sống của mình lên bàn cược."
"Không…" Seto nhận ra.
Tôi bước lên phía trước.
"Yug, đừng-" Joey van xin.
Tôi nghiến chặt răng, biết rằng Serenity với ông Muto không còn thời gian nghe mấy lời đe dọa của hắn.
Với một tiếng gầm, Odion lao về phía trước, hướng về phía Serenity, nghe tiếng cáp đứt và vỡ. Với một cú lao mạnh, anh lao vào cô bé, ôm chặt lấy cô bé rồi xoay người giữa không trung, rơi mạnh xuống lưng, kéo cô theo.
Nhưng điều đó không quan trọng. Edwin đã giành chiến thắng trong trò chơi bóng tối... nhưng khi phép thuật tan biến, bộ đếm bắt đầu lại.
Anh ấy mang theo địa ngục.
Người đó đưa tay ra rồi nhét một chiếc điều khiển nhỏ vào tay Seto.
________________________
Nó khiến Pharaoh cảm thấy như thể có ai đó đang siết chặt dây đàn violin, làm chúng ngày càng căng, kéo chúng mỏng dần, các dây căng nhưng không đứt, nhưng điều đó lại càng làm mọi thứ trở nên tồi tệ hơn khi chờ đợi chúng đứt.
Và sau đó cô nhận ra sự thật.
Ngay lập tức, một luồng năng lượng xé toạc không gian, khiến tất cả mọi người đông cứng lại. Bầu trời vốn đã tối lại càng trở nên đen tối hơn, và từ mặt nước của Cảng Domino, sương mù đen tối trào lên bao quanh chúng tôi, phủ kín toàn bộ khu vực trong bóng tối vô tận.
'Pharaoh…'Yugi thì thầm.
"...Ta đồng ý," Marik nói.
Không còn đường lui.
"Đúng!" một trong những con rối Rare Hunter của Marik bắt đầu cười điên loạn.
Mọi người đều quay lại.
Hai quái vật biến thành ma thuật thuần túy, chảy về phía chiếc bình lễ mà Pharaoh đã từng dùng để triệu hồi Magician of Black Chaos. . Năng lượng của chúng hòa vào ngọn lửa, khiến chúng nổ tung lên bầu trời, bầu trời tối lại đáp lại, hình thành một cánh cổng của những phép thuật đen tối. Từ cổng đó bước ra hình thái tối thượng của Dark Magician.
"Theo quyền và quy tắc của những người cổ đại đã tạo ra những vật phẩm này-" Tôi để Chiếc Chìa Khóa Ngàn Năm xuất hiện từ ngực mình, biết rằng mắt tôi đã chuyển sang màu vàng đen, "-Tao thách thức mày chơi trò chơi bóng tối. Và thách thức này vượt trên mọi trận đấu khác. Vì vậy, trận đấu giữa Pharaoh và Joey Wheeler… bị đình chỉ!" Tôi giơ tay ra và Ma thuật Bóng tối đáp lại, dừng đồng hồ và khóa chặt các container tại chỗ.
__________________________
Và sau đó tới chỗ hai tên Rare Hunter trong cần trục di chuyển
"Đúng," tôi thừa nhận. " Tao học rất nhanh."
Lá bài phép lóe sáng trước khi một cơn bão lửa khổng lồ Inferno Fire Blast xuất hiện trên sân đấu, lơ lửng một lúc rồi lao v·út về phía Yugi. Nó vượt qua Dark Magician, lao thẳng với Yugi
"Cậu nói đúng." (đọc tại Qidian-VP.com)
'Mình đã gây ra chuyện này,'tôi nghĩ, nỗi sợ hãi dâng lên. 'Sự can thiệp của mình… việc mình thay đổi cốt truyện… đã dẫn đến điều này.' Tôi nhìn ông Muto với Serenity đang bị mắc kẹt dưới các container, Joey và Pharaoh bị buộc phải đấu với nhau, những người khác thì bị ép buộc làm khán giả trước sự việc kinh tởm này.… và đó là do tôi. Tôi đã ép Marik trở nên cực đoan hơn rất nhiều.
Nhưng không ai nói một lời, và cuối cùng Odion cũng lấy hết can đảm để ngẩng lên, nhưng anh thấy họ không nhìn anh mà là nhìn Edwin Chaos. Bạn bè của anh ta đang tụ tập quanh, ôm chặt anh ta khi anh ta lắc lư qua lại, những ngón tay luồn vào tóc, mắt mở to vô hồn, trước mặt là những gì còn sót lại của những tên Rare Hunter. Nước mắt lăn dài trên má, cơ thể thì run rẩy khi Mai cố gắng trấn tĩnh anh ta.
"Anh hai?"
"Red-Eyes Dark Dragoon… có thể chọn một quái vật của cậu và tiêu diệt nó, sau đó gây sát thương cho điểm gốc của cậu... bằng với sức t·ấn c·ông con quái vật bị tiêu diệt." (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đây ko phải là một trận đấu" Mokuba tự nhủ khi nhìn chằm chằm vào Archfiend Black Skull Dragon. " Đây ko phải là cách một trận đấu diễn ra."
"Dark… Dark Magic Gift cho phép tớ gửi 1 Dark Magician xuống mộ để tăng điểm gốc của tớ lên bằng 1/2 sức t·ấn c·ông hiện tại của Dark Magician đó," Yugi thốt lên khi khói từ v·ụ n·ổ của Joey tan đi. "Vì cậu đã sử dụng Inferno Fire Blast, cậu không thể t·ấn c·ông trong lượt này"! (Yugi-1150)
"Nhìn mặt cậu ta đi, Mokuba" Seto nói với em trai, hướng nhìn về phía Joey. "Cậu ta vừa bốc được lá nào đó… cậu ta sẽ kết thúc trận đấu."
Anh chớp mắt, nhìn cô với đôi mắt mờ đục, màu vàng đen mờ dần để lộ ra đôi mắt xanh xám mờ mịt của anh. Chậm rãi, gần như đau đớn, anh di chuyển để quay đầu lại về phía hành lang, những cánh cửa đóng sầm lại trên các container. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đừng nhìn," cô van nài anh nhưng đã quá muộn và Edwin nhìn chằm chằm vào những gì anh đã làm.
"Không!" Mokuba kêu lên nhưng Seto nắm chặt vai em trai và ép cậu quay lại, để mặt Mokuba dựa vào ngực anh. Bởi vì cả hai đều biết điều gì sẽ xảy ra khi Joey thực hiện nước đi tiếp theo.
Yugi Muto, rõ ràng là cậu ấy chứ ko phải Pharaoh, bước tới, tay quàng qua vai ông nội, trông hoàn toàn kiệt sức. Những người bạn còn lại cũng tới gần còn Odion từ từ quỳ xuống, không dám nhìn vào mắt họ.
"Làm đi, Pharaoh!" con rối của Marik ra lệnh. "Làm đi, nếu không thời gian sẽ hết và ngươi sẽ khiến Yugi mất ông của cậu ta mãi mãi!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.