Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Vòng chung kết bắt đầu (2)
"Edwin Chaos," người đàn ông kia nói. Keith nhận xét chất giọng tên này là trung tây, thuộc dạng dễ nghe nhất. " Tôi đến đây trước khi mặt trời lặn vào hôm qua. Ăn tối vui vẻ với Pegasus."
" Phải, bạn tên lùn còn 10 ngôi sao. Mọi thứ chưa kết thúc."
" Còn gì nữa? Tên lùn thua rồi."
" Thế anh gặp những ai để tiến tới đây?" Edwin vừa hỏi vừa ăn mì
Nó chắc chắn ấn tượng hơn so với xem phim hay đọc truyện. Trực tiếp thấy Ultimate Blue Eyes Dragon... nó thật khổng lồ, dù đứng trên cao nhưng tôi vẫn cảm giác nó cứ như nhìn thẳng vào mắt tôi.
Kaiba bước tới. "Ta không có thời gian xem ngưới đấu với tên lắm mồm kia"
" Các chàng trai.... làm giao kèo với ác quỷ nào."
" Chính xác, Bandit Keith!" Pegasus xuất hiện, ko màu mè hoa lá gì khi Mai, Joey và Yugi bước vào sảnh thi đâu chính. Kaiba bực bội đi trên sàn nhà, mất thời gian đợi những người còn lại xuất hiện. " Mặc dù vậy, như cuộc sống của ngươi, lúc nào cũng mắc sai lầm .Đầu tiên và quan trọng nhất là có 5 vị trí trong trận chung kết. Edwin ở đây đã giành được vị trí đầu tiên vào đêm qua."
" Ta và hắn có... thù oán quá khứ."
"Cái đé.o?!" Keith gầm lên, hất ngón tay về phía Pegasus. " Ngươi nói sảng gì vậy? Ta đến đây trước bất kì đứa ranh con nào ở đây."
" Giỏi lắm cậu Joesh, đúng như vậy" Pegasus tuyên bố. " Và nếu cậu ta thắng thì Edwin thay tôi đấu với 1 trong 4 người các bạn."
" Giống như mày, Wheeler... tham gia giải đấu" Mà tao nghĩ mày và Yugi đến muộn rồi." Tôi từ từ chậm rãi lùi ra phía sau, ra dấu cho Mai, tách khỏi tôi và lôi Joey về phía trước. " Vòng chung kết chỉ có 4 chỗ... ở đây có 6 người." (đọc tại Qidian-VP.com)
" Và ngươi là tên quái nào?" Keith ra lệnh. Người này trẻ hơn hắn nhưng vẫn già hơn gần như tất cả những bài thủ khác thi ở trên đảo. Tóc vàng hoe, khuôn mặt tròn, đôi mắt xanh xám lạnh lẽo ăn mặc lịch lãm trong bộ vest ko cà vạt... trên tay thực sự có 10 ngôi sao. Nếu đây là cú lừa thì Keith thực sự không hiểu Pegasus giở trò gì.
“Thật tốt khi tôi không thừa hưởng kỹ năng đánh bài từ chú ấy, tôi đoán vậy,” Edwin nói trước khi bật cười. " Dc rồi, chúng ta đã chứng tỏ cả 2 ta thuộc hàng top khi đến đây sớm nhất. Anh có muộn lượn quanh lâu đài, ăn chút gì đó trong khi đợi những người khác đến?"
Vấn đề là tôi đã xem trận đấu này và biết kết quả. Vâng, thật thú vị khi xem trực tiếp nhưng biết cái kêt trước.
" Sao!" Tôi cười lớn. " Anh ko gặp em vào đêm qua Kemo, anh đi tìm em khắp buổi tối." Tôi đi ngang qua vỗ nhẹ vào má hắn. " Anh lo muốn c·hết khi nghĩ em ở trong phòng anh để làm ấm giường. Xin lỗi, nhưng anh ko có hứng thú làm bạn cùng giường với em. "
Chương 43: Vòng chung kết bắt đầu (2)
Joey, đột nhiên nhận ra ai đang ở cùng chúng tôi, quay lại trừng mắt với Keith. "Ngươi! Ngươi làm gì ở đây?!"
" Biết lão ta, lão ta bị loại khỏi giải đấu mà ta tham gia năm ngoái. Ta gặp thằng nhóc đánh bại lão ta... ta hạ nó nhanh chóng." Keith đánh móng tay vào áo sơ mi của mình.
" Nghĩa là Edwin vừa giành đc 3 triệu đô" Joey nhận ra
Tôi tự hỏi bằng cách nào mà Tea từ củ hành Joey bỗng nhiên ko biết cách chơi. Cần ai đó dậy cô ấy thêm lần nữa.
" Ta ko có tâm trạng chia sẻ nó lúc này."
" Phải nói là, anh bạn, cậu vui tính thật đấy." Keith ko thể nhịn cười.
"Đừng bao giờ tin tưởng vào ác quỷ, Keith. Mọi người đều biết điều đó." Tôi chân thành. " Thôi nào, tôi chỉ thân thiện, tốt bụng. Ko phải lỗi của tôi khi bạn ko có đọc luật."
Nhưng nhà sáng tạo ra bài ma thuật bối rối. " Xin lỗi, Kaiba-boy, nhưng tôi có đồng ý đấu với cậu nếu cậu thắng Yugi bé nhỏ bao giờ? Tôi chưa từng nói như thế. Tôi biết tôi lớn tuổi hơn cậu, cậu bé thân mến, nhưng tôi không biết, tôi đã đến tuổi mà tôi bắt đầu bị lẫn." Pegasus thở dài, lắc đầu buồn bã. " Ko... tôi e rằng cậu phải đánh bại 2 trong 3 người nếu cậu muốn thất bại thảm hại dưới tay tôi. Bây giờ Edwin chúng ta sẽ có trận đấu để đời-"
"Tiếp theo là Kaiba-boy," Kaiba nghiến răng trước biệt danh đó, "Mai Valentine" Mai cười khẩy, "Joey Wheeler," Joey đắc chí, "và cuối cùng là Yugi bé nhỏ." Yugi gật đầu đầy quyết tâm, mặc dù cậu vẫn còn một chút thất vọng vì thất bại. "Mặt khác, Bandit Keith ... tất cả chỗ đã dc lấp đầy. còn người LOẠI"
Hắn đã suy nghĩ rất kĩ về việc có nên tiến thẳng tới lâu đài hay ko và cuối cùng hắn chọn cách nghỉ ngơi thật tốt trước trận đấu với con quỷ tóc trắng này. Keith rất muốn đánh bại Pegasus bằng bất cứ giá nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Keith hơi giật mình trước thái độ thân thiện này, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Hắn ko biết Edwin Chaos tính giở trò gì, nên làm theo hắn xem xem. " Chắc chắn rồi. Mặc dù taa hơi ngạc nhiên khi ngươi tỏ ra thân thiên vậy." Hắn đưa tay ra bắt tay Edwin. " Sau cùng, chúng ta cũng phải đối mặt với nhau."
" Dạ có em thưa thầy Pegasus" Tôi giơ tay.
" Chờ một chút" Joey cảm thấy khó hiểu, bắt đầu đếm ngón tay của mình. " Yug, Kaiba, Mai, Ed, mình... tổng cộng 5 người-" (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ai cũng biết" Pegasus chen ngang. " Luật lệ và Bandit Keith ko bao giờ song hành cùng nhau, ngươi ko còn cơ hội g·ian l·ận trong vòng chung kết của ta. Bảo vệ!"
" Đợi Joey nghĩ ra chắc đến sáng mai ." Mai nói, gần như tất cả mọi người đều cười trừ Kaiba ( cố nến cười) (đọc tại Qidian-VP.com)
" Thật kì là bởi cái cách số phận hoạt động ntn" Tôi thầm nhủ khi Yugi dung hợp Mammoth Graveyard với Blue Eyes Ultimate Dragon, ( hack) khiến nó thối rửa. Trông tởm lợm quá, hẳn Duel Disk của Kaiba theo phong cách hiện thực. " Tôi đã thay đổi nhiều thứ. Mokuba an toàn, Mai và Joey khả năng cao ko thành. Tuy vậy, dù thay đổi nhưng mọi thứ vẫn đi đúng hướng của nó. Bọn họ đáng ra phải có trận đấu hoàn toàn khác do bị tôi can thiệp, nhưng nhìn xem ko thay đổi gì, như Joey vs Rex. Yugi cũng gần như bốc dc những lá bài giộng hệt khhi đấu với PaniK. Vì vậy, tôi thực sự đang thay đổi thực tế hây chỉ trực tiếp tham gia thôi?"
" Tùy anh" Edwin, thể hiện hành động ko nhắc đến nó nữa.
" Về việc này" tôi nói, tiến về phía mọi người. " Kaiba... muốn đối mặt với Pegasus. Tất cả chúng ta đều biết điều đó. Còn ông." Tôi nhìn về phía chủ nhân con mắt ngàn năm. " Đừng phủ nhận việc ông đặc cách cho phép Kaiba tham gia giải đấu muộn. Ý tưởng chỉ có thể đả bại Yugi hoặc Kaiba chứ ko phải cả hai khiến ông buồn phiền đúng ko? " Tôi tiến về phía Pegasus. " Tôi thấy rõ điều đó trong mặt ông... ông muốn thắng Kaiba ko kém hơn ham muốn thắng Yugi. Thắng 1 người tất nhiên rất vui... nhưng thắng cả 2..... Ồ ồ ồ còn gì ngọt ngào hơn."
" Nhưng mà nếu ngươi đọc quy tắc chính thức của Duelist Kingdom, ngươi sẽ biết rằng năm người đầu tiên bước vào sảnh đấu chinhhhs mới có tư cách tham gia vòng chung kết. Ngươi ở đây... tại lâu đài... ngươi bị phân tâm."
"10 giờ sáng ... dư thời gian," Keith lẩm bẩm. Hắn định chờ thêm chú, xem liệu có thể tìm ra đối thủ sắp tới là ai không, nhưng biết dc thằng nhóc Yugi Moto và thằng ranh Kaiba Seto đang ở trên đảo, hắn nhận ra phải đảm bảo vị trí tham gia vòng chung kết trước đã.
" Vài tên vô danh" Keith trả lời, theo lý thì đúng cái nhóm bonz... toàn lũ gà. " Ta dành phần lớn thời gian tìm kiếm đối thủ, tên Pegasus nghĩ gì khi tổ chức giải đấu trên hòn đảo rộng lớn này." Hắn giễu cợt.
" Còn tên tóc vàng."
Pegasus bơ tôi. " Joseph, Mai, Yugi bé nhỏ và Kaiba-boy sẽ thi đấu loại trực tiếp xem ai giành quyền thách đấu với tôi. Còn Edwin, người đầu tiên thu thập đủ 10 ngôi sao sẽ ko cần làm vậy mà dc phép trực tiếp thách thức tôi."
" Nhìn kìa" Tôi đột nhiên hét lên, chỉ đại một hướng . " Một đứa trẻ đáng yêu ngây thơ đang chờ Kemo minh béo kìa"
" Hắn đang nói tới ông hay tôi nhỉ?' tôi hỏi, Pegasus chịu, ko biết Kaiba đang xúc phạm ai.
Bandit Keith cười gian manh thẳng tiến tới lâu đài của Pegasus, nhìn xuống 10 ngôi sao trên găng tay của hắn. " Chẳng bao lâu nữa, tao sẽ bắt mày trả giá cho việc dám sỉ nhục tao. Tao sẽ nghiền nát mày dưới chân tao... có điều tao ko cho mày cơ hội trở mình. Mày cho tao cơ hội, tao cho mày thấy đó là sai lầm lớn nhất đời mày Pegasus."
" Cậu ấy nói đúng" Yugi đồng ý.
" Anh có vẻ ghét ông ta?"
" Làm như ta tin" Keith chế nhạo. " Kẻ nào dám tới lâu đài trước Bandit Keith?"
Mai khoác tay vào tay tôi. " Đúng... Em biết người mà Edwin đây muốn ôm ấp cùng."
"Wheeler, Joey Wheeler."
" Làm thế nào mà chúng ta tổ chức thi đấu với 5 người. Quá vô lý"
Pegasus thản nhiên ko hề lo lắng. Ông ta chỉ cười như cha mẹ đang dạy dỗ đứa bé ngỗ nghịch.
" Deck out. Nó dùng bộ bài deck out" Hắn nhanh chóng tìm cách đối phó. " Ta có thể thêm bài vào bộ bài nhưng rủi ro là giảm đi cơ hội bốc dc lá bài cần." Các ngón tay của hắn giật giật khi nghĩ đến các lá bài giấu trong cổ tay... chúng chưa bao giờ làm hắn thất bại, nhưng Edwin sử dụng Deck out thì có đủ bài để giở trò ko. Ta cần suy nghĩ cách đối phó với thằng đần hay cười này....Tệ nhất là phải làm lại toàn bộ bộ bài."
" Hả?" Kemo nhìn về hướng tôi chỉ tay ... đủ thời gian để cả nhóm nhanh vào trong đóng sầm cửa trước mặt hắn
" Rồi rồi, ta biết là rất ấn tượng, khoan- thứ hai?!" Keith bỏ kính râm râ nhìn thẳng vào người hầu. " Thứ hai?! Ta đến đây đầu tiên."
" Ko bao giờ! Ko đời nào." Keith gào ầm lên, chỉ thẳng vào mặt Pegasus. "Mày phải đưa tao 3 triệu tiền thưởng và tuyên bố tao là nhà vô địch. Mày từng c·ướp chức vô địch của tao, và tao ko để nó lặp lại một lần nào nữa."
Keith gần như điếc vì bận đắm chìm trong suy nghĩ. " Bình thường minh sẽ xem trận đấu này là phương pháp giải trí, nhưng tên Edwin kia khiến mình ko thể bỏ qua. Chiến thuật của hắn mình ko hề quen đối đầu. Mà sao cũng dc, bằng mọi giá người duy nhất chiến thắng chính là Bandith Keith."
" Thôi nào, tóc nhọn, ngươi biết hoạt náo viên là gì mà" Tôi nói lớn, Keith đứng sâu xem kịch vui. " Họ là những cô nàng xinh đẹp từ chối hẹn hò với ngươi ở cuối cấp trung học, nên ngươi đã đành toàn bộ thời gian trốn trong tắm tuốt lươn"
Cuối cùng cũng đến cửa, Keith giơ chiếc găng tay của mình lên cho người hầu xem. "10 ngôi sao."
Keith đi theo Edwin thăm thú lâu đài, nhưng trong đầu hắn chỉ xem xét tới những gì Ediin vừa tiết lộ..
Kemo đứng đợi, Joey đang quát tháo về việc Kemo giữ giữ Tea, Bakura và Tristan cấm vào trong, tôi quyết định giờ là lúc ngửa bài.
'Chắc hắn đã lẻn vào khi ta không để ý ... nhưng bằng cách nào! Và gã này là ai? Ta biết mọi tên tuổi trong ngành này nhưng chưa bao giờ nghe nói về Edwin Ch- đợi một chút. ' Keith nhìn Edwin. " Ngươi có quan hệ gì với Kipling Chaos?"
Xem trận đấu giữa Yugi và Kaiba khá thú vị.
"Underwood hừm!" Keith nhướng mày nghĩ. " Hắn là một tay chơi giỏi. Một k·ẻ g·ian lận quỷ quyệt, gần bằng ta. Tuy nhiên nếu tên này đánh bại hắn thì ko còn quan trọng. Ngoài ra tên này ko khoe khoang về chiến tích này. Hầu hết mọi người sẽ phấn khích khi chạm trán với Weevil nhưng tên này coi đó chả là gì." Keith lớn tiếng hỏi. " Làm thế nào ngươi hạ dc Underwood? Hắn rất cứng."
Chương 43: Vòng chung kết bắt đầu (2)
" Chú tôi, anh quen chú tôi?"
" Heh, mấy tên rác rưởi đã bò ra khỏi hang động." Keith lẩm bẩm khi nhìn xuống Wheeler vầ nhóm bạn tụ tập trên đỉnh của một tòa tháp kết nối với nơi khác thông qua thành lũy. Đứng phía đối diện họ, trên đỉnh tòa tháp khác là Kaiba Seto!?"
'Ừ ... và nó có thể giúp tao biết mày dùng bộ bài gì và làm thế nào để đánh bại nó!' Keith nghĩ khi Edwin dẫn hắn đến phòng ăn trưa riêng biệt. Pegasus sẽ không tham gia cùng. Trên thực tế, theo Edwin, nó chỉ nhìn thấy Pegasus một thời gian ngắn, theo lời kể của nhân viên ở đây ông chủ của chỉ xuất hiện sau khi có thêm 2 người nữa để bắt đầu vòng chung kết. Theo ý kiến của Keith, quả là tên ngạo mạn.
Kaiba chỉ ngón tay vào Pegasus. " Ta đến đây để đánh bại ngươi! Yugi đã thua ta và bây giờ là lúc ta, ngươi giải quyết mọi chuyện một lần và mãi mãi!"
Vì vậy, hắn ta dựng trại trong phạm vi gần lâu đài, trên ngọn đồi ko bị cản trở tầm nhìn xung quanh, ngoài ra nơi này ko có sân đấu nên ko có gì phải lo lắng. Keith nằm ở khách sạn ngàn sao, ăn bữa tối ngon lành ( 'mượn' của nhóm bonz) và kiểm tra lại bộ bài trước khi ngủ. Thêm vào đó... hắn muốn đảm bảo... dụng cụ hỗ trợ... hoạt động tốt.
" Nghĩa là sao?" Bakura hỏi còn những người khác nhinf tôi chăm chú.
Nếu có ai đó cố gắng lẻn qua hắn thì hắn sẽ biết. Nhưng ko có ai làm hắn thoải mái chuẩn bị sẵn sàng trả thù.
" Nhưng mà... Renard chưa từng xuất hiện và bây giờ anh ta đã gặp Yugi cùng những người bạn. Mokuba an toàn với anh ta, cộng thêm cả cảnh sát sẽ can dự với Pegasus. Lý thuyết hiệu ứng cánh bướm có sai? Liệu vũ trụ cố gắng thiết lập lại mọi thứ? Hay tôi chưa gây ra đủ thiệt hại để thực sự thay đổi thế giới này? Nhức đầu quá." (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đầu tiên hôm nay, thưa ngài. Có một tuyển thủ đến trước ngài vào tối hôm qua."
" Tên c·h·ó nào lẻn vào trước?" Keith tức giận, phẫn nộ vì ai đó dám vượt mặt hắn. Nhưng suy nghĩ đấy lập tức bị gạt đi. " Trò lừa của tên Pegasus đúng ko? Một trò tâm lý chiến khác của hắn?"
“Tôi,” một người đàn ông khác nói trong lâu đài, bước ra nhìn Keith bằng ánh mắt lạnh lùng. "Tôi không vui khi bị gọi là 'mánh khóe." Anh ta dừng lại. "Mặc dù họ nói rằng mánh khóe lớn nhất của tôi là khiến mọi người nghĩ rằng tôi không tồn tại."
" Anh sao?" Tea ngạc nhiên nói trước khi nhận ra những gì cô ấy đã nói. "uh, ý em là ... tất nhiên là anh... Em không ... đó là ..."
" Biển có thể hoành hành ngang ngược nhưng ko bao giờ có thể làm núi quỳ xuống. Nhắc tới biển-" Pegasus dậm chân 2 lần, tất cả chúng tôi tận mắt chứng kiến Keith lơ lửng trên không trung trước khi rơi xuống cái bẫy ngay dưới chân hắn ta, tiếng la hét của hắn lặng dần vầ giờ hắn đang làm bạn với cá ở dưới biển.
“Weevil Underwood, Mako Tsunami" Edwin mặt lạnh tanh. " Suýt đấu vớ gã tên Alto nhưng bị Mai Valentine tranh mất."
Keith hiểu ý cười. " Đúng, nói rất đúng! Có lẽ 2 thằng nhà quê này sẽ đấu với nhau!" Tôi nhận ra việc Keith muốn nhìn thấy Joey và Yugi xé xác nhau, trong đầu hắn tình bạn là thứ giả dối. Vì vậy, chúng tôi đi xuống, lặng lẽ theo dõi trận đấu giữa Tea và Mai. Keith nổi đóa, khinh bỉ khi Mai cố tình thua Tea để đưa những ngôi sao cho Yugi. Tôi chả để ý lắm vì tôi quá bận rồi cho việc đảm bảo Joey, Yugi và Mai đều vào lâu đài trước khi tôi và Keith tới sảnh đấu chính.
" Tôi chả thấy vậy" Edwin cười nhàn nhạt. "Tôi ko cần biết hắn có bao nhiêu chiến lược... nhưng nếu tất cả quân bài của hắn đều nằm trong mộ thì vô dụng hết."
" Lần lượt, từng bước một."
" Chúng tôi là hoạt náo viên!" Tea tuyên bố với nụ cười ngọt ngào, hai tay đan vào nhau.
" Sớm. Không phải bây giờ. Cho đến lúc đó không có lý do gì chúng ta không thể thân thiện."
"Xin chúc mừng, thưa ngài. Ngài giành dc quyền vào lâu đài, ngài là người thứ hai."
" Chờ chút" Tôi nói chỉ về phía nhóm Yugi đang dc dẫn ra ngoài. "Chúng ta đi xem chuyện gì xảy ra tiếp theo."
" H-hoạt náo viên?"
______________________________________
Vài giờ tiếp theeo, cả hai đi lung tung trong lâu đài, Keith hoàn toan ko bận tâm khi đâng tìm cách đánh bại Edwin rồi đấu với Pegasus. Hắn cho rằng việc hủy diệt các đối thủ khác là dễ dàng chỉ cần tập trung vào việc đối phó với kẻ thù không đội trời chung của mình nhưng giờ hắn không chắc lắm. Chỉ khi tới bờ tường thành, họ đã nhận ra có thêm người mới tới.
“Chà, mọi thứ trở nên thú vị,” Edwin nói, nhìn xuống trận chiến trong khi vẫn giữ khoảng cách với mép của bờ thành đang đứng.
"Còn ngươi? Ngươi đối mặt với ai?" Keith hỏi.
" Ko thưa ngài. Thực sự có người đến trước ngài."
Cuối cùng Kaiba chiến thắng, để lại Yugi trong tuyệt vọng tột độ, nghĩ rằng bản thân đã thất bại trong nhiệm vụ giải cứu ông nội và ko còn tiin tưởng Pharaoh. Tôi muốn xuống đó dỗ dành, báo tin rằng ông nội cậu hiện mạnh khỏe ở nhà chờ cậu về, nhưng hiện tại tôi bận việc với anh bạn Keith thân yêu này đây.
" Heh, ko còn tên lùn nào trụ lại giải đấu nữa." Keith cười nói. "Bây giờ, chúng ta xem tên Kaiba-"
" Ko bao giờ là quá cẩn thận, tôi ko muốn có vị khách ko mời viếng thăm." Pegasus hằng giọng âm nhạc nổi lên. " Và bây giờ cho phép tôi chào mừng tất cả các bạn đến với vòng chung kết của Duelist Kingdom! Tôi rất ấn tượng với kĩ năng của tất cả các bạn, nhưng bây giờ các bạn phải thi đấu với nhau để tìm ra ai sẽ chiến đấu với tôi, người tạo ra trò chơi này, để xác định ai mới là Vua trò chơi thực sự. "
Pegasus thở dài đau khổ. "Tôi thấy không ai trong số các bạn đọc sách luật?"
Nhìn 2 người thi đấu mọi thứ y hệt như những gì tôi vẫn nhớ, cho dù lâu lắm rồi.
“Không sao đâu, Tea,” tôi nhẹ nhàng nói với cô ấy.
Tôi nhận thấy con mắt ngàn năm lóe lên. Hoàn hảo ông ta đã bị thuyết phục.
" Mày!"
Keith há hốc mồm còn tôi đỏ mặt, xoa xoa đầu chợt nhớ ra rằng không nên đùa kiểu vậy khi Mai ở cạnh.
" Ông giấu bẫy ở khắp nơi à?" Tôi hỏi ngẫu hứng, hơi nghiêng người nhìn xuống cái hố.
" Hẳn là một câu truyện đáng để nghe."
Biết trước kết quả trận đấu, tôi ko ngạc nhiên khi thấy Kaiba chơi cùn đứng trên rìa của tòa tháp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.