Yu-Gi-Oh: Thần Kỳ Thế Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Không Bao Giờ Đi Dạo Với Nữ Nhân
Chương 19: Không Bao Giờ Đi Dạo Với Nữ Nhân
"Mọi người cứ tự nhiên, cũng nên ăn chút gì, lão đầu tử ta cũng đói rồi đây."
"Phải, cũng đã nữa năm, chúng ta vào trước rồi hẳn nói.
Lại qua 5 phút Ngô Quốc An cũng đi vào nhà ăn, Vương Khải liền phàn nàn hắn đến trễ, để mọi người đợi lâu.
Trong lúc ăn, Chu lão cũng khen ngợi Ngô Quốc An nói gì anh hùng xuất thiếu niên đại loại vân vân, lâu lâu còn dùng ánh mắt mập mờ nhìn Khả Di với hắn.
Ăn xong mọi người cũng trở về phòng của mình, máy bay rất lớn chỗ ngồi thượng hạng là một căn phòng đủ hai người ở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe thế hắn cảm động không thôi, tay sờ gương mặt trắng hồng của nàng, giữa không khí dần dần nóng lên hai người đôi môi dần dần hòa cùng nhau.
Ngồi dậy rửa mặt sạch, bên ngoài mọi người đều tập trung đầy đủ, hắn đi ra ngoài liền thấy tiểu la lỵ đá cho Lý Hải Ba một cái, đá rồi chạy lại sau lưng Ngô Quốc An làm mặt quỷ.
"Nha đầu nữa năm không thấy lại trở nên xinh đẹp nha."
Bên này, Ngô Quốc An bị tam nữ lôi kéo đi mua đồ, thấy cái gì đẹp mắt cũng phải mua, mua người hắn toàn là mang theo đồ trên người, thấy tam nữ vẫn chưa có ý định dừng tay hắn liền gặp nói:
"Mộ Dung viện trưởng đã lâu không gặp"
Chu Khả Di cười hì hì ôm cánh tay Chu lão hờn dỗi nói:
"Các em không cần đa lễ, ta tự giới thiệu lại mình một chút, ta tên là Chu Chí Nghĩa, ta cũng là ông nội của Chu Khả Di."
Bị hai tên dở hơi trêu ghẹo về sau, mọi người cũng đi ăn chút gì, hắn cố tình lạc hậu phía sau, nhân lúc không ai chú ý ra hiệu cho Đế Thiên Tuyết đi theo mình, Đế Thiên Tuyết hình như đều chú ý tới hắn, gặp hắn ra hiệu nàng cũng lén lúc đi theo sau.
Còn chưa nói xong, Đế Thiên Tuyết để tay chặn miệng hắn lại nói:
Tới đây ai cũng nhìn ra hai người đã xác nhận quan hệ, Đế Thiên Tuyết nhìn hâm mộ không thôi, nàng cũng muốn công khai quan hệ giữa mình và hắn nhưng cũng bị nàng đè lại.
"Ta biết cậu muốn nói gì, ta cũng không trách cậu, với lại ta vẫn chưa sẵn sàng công bố quan hệ giữa chúng ta, nên việc này cũng không phải lỗi của cậu." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khả Di ngươi thật chu đáo chắc sau này sẽ là một người vợ đảm đang. "
Trên đảo này rất lớn, mặc dù nói là đảo nhưng nhìn tới giống như một thị trấn, nơi đây cũng có phần náo nhiệt.
Ngô Quốc An như xách gà con vậy, cầm vạt áo Khả Ái lên dự định ném cho Lý Hải Ba, Khả Di thất thanh la to:
"Được rồi, các em có thể tự do hoạt động, tập hợp tại khách sạn ta đã nói trước 7 giờ tối.
Đi tới ngoài cửa họ liền nhìn thấy cũng có một đoàn người đi vào, viện trưởng thấy thế liền lên tiếng chào:
Hôm nay là thứ 7, 10 giờ sáng mọi người từ máy bay đi xuống, cũng có không ít người là dân bản địa ở đây trên máy bay nghe nói về Quyết đấu giao lưu cũng rất muốn ngày mai đến coi trận đấu, họ đã được chứng kiến trận đấu giữa Ngô Quốc An với Triệu Trương, nên họ rất mong chờ ngày mai.
"Đừng nha, đừng có ném Quốc An ca ca !"
Mọi người liền thay nhau vấn an, Chu lão hiền hòa cười một cái nói:
Đi tới một góc khuất, Đế Thiên Tuyết liền nhàu vào ngực hắn cọ cọ, gặp đây hắn cũng cười sờ đầu nàng xin lỗi nói
Ngô Quốc An liền cầm tay Khả Di mỉm cười nhìn nàng, Khả Di như con nai đồng dạng ngượng ngùng không thôi.
"Thật xin lỗi Thiên Tuyết ta...
Một thiếu niên đứng trên mũi tàu đứng chấp tay, hai mắt thâm thúy nhìn ra giữa biển, không ai biết thiếu niên nghĩ cái gì.
5 phút sau, Đế Thiên Tuyết mới đi vào nhà ăn mọi người còn tưởng rằng nàng đi vệ sinh nên không nói gì, chỉ có Khả Di hiểu chuyện gì, miệng làm ám hiệu nói với Đế Thiên Tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu ta từ trong túi lấy ra một bộ bài, lá đứng đầu của bộ bài lại là Galaxy-Eyes Photon Dragon, lúc này từ phía sau chạy ra một thiếu nữ có mái tóc ngắn hoạt bát nói:
Nhìn bọn nhỏ rời đi thân ảnh, viện trưởng và Thu Nguyệt lão sư tiến về khách sạn đã đặt trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn khuôn mặt tinh nghịch của nàng, hắn đưa tay liền vỗ mông một cái, Khả Di liền kêu một tiếng yêu kiều, ánh mắt tràn đầy hơi nước nhìn hắn, tình ý dạt dào. Trong phòng diễn tấu lên một khúc nhạc.
Chu lão ôn nhu vuốt đầu nàng nói:
"Đế viện trưởng đã lâu không gặp cũng đã có nữa năm đi ?"
Lúc này thiếu niên mới quay đầu nhìn thiếu nữ, nở nụ cười ôn nhu nói:
Nói còn làm bộ một mặt đáng thương bộ dáng, Ngô Quốc An cũng chỉ định đùa với nàng mà thôi, nghe vậy cũng buông nàng ra.
Ngô Quốc An cũng vô phòng mình, hắn hôm nay không ngủ đủ giấc, nằm trên giường liền ngủ mất.
Chu lão mới cười ha ha, nhìn mọi người nói:
Huỳnh Hân nghiêng cái đầu nhỏ, tay để lên má như có điều suy nghĩ gì đồng dạng, nhìn khuôn mặt ngốc manh của em gái mình, Huỳnh Khánh không nhịn được nở nụ cười, cất bộ bài vào, nắm tay Huỳnh Hân đi vào trong.
"Hì hì hôm nay ta ngủ với ngươi roài."
Khả Di nghe vậy liền mặt đỏ cũng không phản bác còn nhìn Ngô Quốc An.
Nghe thế, ngoài Đế Thiên Tuyết và người biết bên ngoài mọi người đều chấn kinh, nhau nhau nhìn Chu Khả Di. Ngô Quốc An cũng ngoài ý muốn, lúc này mới nhớ tới hai người đều họ Chu, mà hắn luôn cảm giác Chu lão xem ánh mắt của mình không thích hợp, như đang xem con rễ đồng dạng, lúc này Chu Khả Di mới đi tới Chu lão nói:
Tiểu la lỵ liền chạy nhanh tới Đế Thiên Tuyết chui vào lòng nàng ngồi, Lý Hải Ba không thể làm gì chỉ có thể trừng mắt nhìn Tiểu la lỵ.
Hai ngày lại qua đi, máy bay cuối cùng cũng tới nơi,lộ trình mất thêm một ngày so với dự kiến.
"Ông nội."
Nơi đây tỉnh lượt 3000 chữ.
"Ông nội này, người ta cũng sẽ trưởng thành nha."
Tam nữ nghe vậy gật đầu đồng ý, bốn người tìm một quán trà gần đó ngồi xuống, Ngô Quốc An trong lòng quyết tâm sẽ không bao giờ đi dạo với nữ nhân.
Ba nữ miễn cưỡng ở một phòng, phòng cũng còn rất nhiều nhưng tiểu la lỵ lại không muốn ngủ một mình, khăng khăng muốn nhét vào chung với Đế Thiên Tuyết hai nữ.
3 giờ sáng, Khả Di lú cái đầu nhỏ ra ngoài cửa nhìn, thấy không có ai liền quần áo còn chưa mặc tốt chạy về phòng của mình, mà tình cảnh này bất ngờ bị Thu Nguyệt lão sư đứng một nơi không xa nhìn thấy.
Buổi tối tới cũng rất nhanh mọi người ai về phòng nấy nghĩ ngơi, Ngô Quốc An cũng về phòng của mình.
Mọi người hình như biết cái gì, ánh mắt mập mờ nhìn hai người.
Ngô Quốc An mở mắt ra, nhìn đồng hồ giờ đã 6 giờ chiều, cũng đúng lúc tới giờ ăn.
"Ca ca ngươi làm gì đứng ngẩn ngơ ở đó hoài vậy, sao không dô cùng mọi người trò chuyện."
"Hân nhi a, ca ca chỉ là nghĩ một chút chuyện chưa nghĩ ra."
Ngô Quốc An đi tới trước bàn ngồi xuống, Khả Di rất có nhãn lực liền cầm ly nước đưa cho hắn, Ngô Quốc An mới thức xác thực đang khát nước.
Thu Nguyệt lão sư thấy thế cười một cái trêu ghẹo nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không bằng chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi như thế nào ?
Nói dẫn đầu bắt đầu ăn, mọi người thấy thế cũng ăn theo.
Nằm không được bao lâu, bên ngoài liền nghe tiếng gõ cửa, Ngô Quốc An cũng liền đứng dậy mở cửa, vừa mở cửa ra liền thấy một thân ảnh chui vào trong phòng.
Nghe phía sau có âm thanh, mọi người quay đầu nhìn lại, Mộ Dung Tương thấy là Đế Thiên Hoàng cũng lên tiếng chào:
Ngô Quốc An bất đắc dĩ, hắn không nghĩ tới Khả Di lại lớn gan như vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.