Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Thể loại

Đô ThịHuyền HuyễnĐồng NhânTiên HiệpVõng DuKiếm HiệpHuyền NghiLight NovelCạnh KỹHuyền Huyễn Ngôn Tình

DANH SÁCH TRUYỆN CỦA TÁC GIẢ: Cửu Đâu Tinh

Image of Chỉ Cần Em Thôi

Chỉ Cần Em Thôi

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Vườn trường, Song hướng yêu thầm, Cưới trước yêu sau, Đô thị tình duyên, Con cưng của trời, Duyên trời tác hợp, 1v1, Góc nhìn nữ chính, Chức nghiệp tinh anh. [1] Lần đầu Chu Phù gặp Trần Kỵ là giữa hè 8 năm trước, lúc đó cô đến đảo nhỏ dưỡng bệnh và ở lại nhà Trần Kỵ. Chàng thiếu niên kiêu ngạo, khó bảo cũng không ưa nổi cô gái ngoan ngoãn yên tĩnh, mềm mại này. Ban đầu, cậu thường nhíu mày, không hề kiên nhẫn: "Xéo đi, đừng làm phiền ông đây." Nhưng sau mấy tháng, cậu ấm này đã học được cách nấu thuốc. Cậu ngồi ở bên giường của Chu Phù, kiên trì đút từng miếng cho cô. Buổi đêm trước khi cô gái nhỏ phải về nhà, Trần Kỵ tỏ ra lạnh lùng, không thèm quan tâm: "Đi rồi thì đừng về nữa, để ông đây yên tĩnh vài ngày." Thời gian trôi qua tám năm, Chu Phù thật sự chưa từng quay về. [2] Khi gặp lại Trần Kỵ, anh đã trở thành người đàn ông không thể chạm tới trong giới kiến trúc, nhưng lúc đó Chu Phù chỉ là một thực tập sinh nhỏ không có tiếng tăm gì. Cô tưởng là anh không còn nhớ mình nữa, nên đã lặng lẽ gác lại tất cả mơ mộng viển vông về anh. Nhưng mà vài đêm sau, người đàn ông đó đã giúp cô thoát khỏi đám xã hội đen cho thuê nhà. Cả đêm hôm đó, anh bình tĩnh thu dọn đồ giúp cô, sau đó đưa cô về nhà mình. - - Ngày Chu Phù bị ép đi xem mắt, cô bất ngờ bị Trần Kỵ ngăn lại. Chu Phù dè dặt hỏi anh: "Em có thể làm chút gì vì anh không? Em chịu khổ được." Nhưng người đàn ông lại nói: "Anh không cần em chịu khổ, chỉ cần em làm bà xã của anh thôi." - - Sau đó, trong một bữa tiệc, Trần Kỵ - một ông lớn trong giới kiến trúc lại cẩn thận đút thuốc cho cô thực tập sinh Chu Phù. Cô gái nhỏ vừa ấm ức lại vừa yếu ớt: "Anh đã bảo không để em chịu khổ cơ mà?". Người đàn ông dịu dàng dỗ dành cô: "Uống nốt thìa này thôi, uống xong rồi ăn kẹo." - Nếu em không quay về, vậy thì anh sẽ đi tìm em. - Em tưởng rằng vô tình gặp được anh sao? Đó là lần duy nhất trong đời anh sử dụng trăm phương ngàn kế đấy. Kiến trúc sư x trợ lý thực tập thiết kế phương án kiến trúc Anh chàng lưu manh đẹp trai x Bé ngoan ấm áp, mềm mại Vai chính: Chu Phù, Trần Kỵ Một câu tóm tắt: Nếu em không quay về, vậy thì anh sẽ đi tìm em. Lập ý: Vượt qua mây mù, đón nhận ánh sáng.
1 giờ trước
98 chương

Cửu Đâu Tinh

Ngôn Tình

Image of Trải Qua Bao Thăng Trầm - Cửu Đâu Tinh

Trải Qua Bao Thăng Trầm - Cửu Đâu Tinh

[1] Năm gặp được Chu Thừa Quyết, thiếu niên xuất thân danh giá, đẹp trai nhưng lười biếng, luôn đứng đầu môn tự nhiên, thu hút vô số nữ sinh trong trường, nói là con cưng của trời cũng không ngoa, chỉ có môn ngữ văn là không thể khoe ra. Mà Sầm Tây lúc đó, thành tích ưu tú nhưng gia cảnh nghèo khó, ngay cả học phí cũng phải tự mình kiếm. Mùa hè năm ấy, Chu Thừa Quyết bị ép xuống lầu mở cửa cho giáo viên dạy kèm mới: “Em đi thi học sinh giỏi, cô ra khỏi cửa rẽ phải không tiễn, môn ngữ văn không biết là không biết, ai đến cũng vô dụng-” Giây tiếp theo, cô bạn cùng bàn Sầm Tây bất ngờ nhận công việc gia sư đã gõ cửa nhà họ Chu. Từ đó về sau trong một thời gian dài, hai người cùng học tập, cùng sinh hoạt. Cô được biết đến một thế giới chưa từng đặt chân và một Chu Thừa Quyết mà cô chỉ dám lặng lẽ lén nhìn trộm. Sau này trước cửa thư phong, cô tình cờ nghe thấy thiếu niên lạnh lùng nói: “Ghét nhất cái kiểu văn vẻ màu mè đó.” Cũng chính ngày hôm đó, Sầm Tây từ bỏ công việc gia sư, từ đó thu lại mọi ánh mắt dè dặt khi nhìn anh. [2] Gặp lại ở đại học, chàng trai vẫn tràn đầy nhiệt huyết, cao ngạo không thể với tới. Sầm Tây cố tình xa cách, nhưng vì chương trình công ích có nguy cơ bị hủy bỏ, cô buộc phải cắn răng mời anh tham gia. Sau khi phỏng vấn kết thúc, con cưng của trời hèn mọn đỏ hoe mắt, trước mặt mọi người nắm chặt cổ tay cô: “Anh tìm em vất vả lắm.” Chu Thừa Quyết tự giễu nói: “Thư tình học viết được một nửa rồi, cô giáo nhỏ đã chạy mất rồi.” Sầm Tây cay cay nơi sống mũi: “Tôi chỉ biết văn vẻ màu mè, không dạy anh được.” Anh từng bước ép sát: “Anh chỉ thích văn vẻ màu vè.” - 「Trải qua bao thăng trầm, may mắn em vẫn ở đây, chưa từng đi xa.」 (Nam nữ chính cùng lớp, nam chính hơn nữ chính một tuổi) Yêu thầm x Giả vờ Cô gái nhỏ kiên cường x Chàng trai trưởng thành si tình Giả vờ lúc đầu: Ngoài mặt: Bạn cùng bàn bình thường, chúng ta thân lắm sao? Sau lưng: Tôi chỉ có mỗi một bạn cùng bàn này thôi, động vào thử xem? Giả vờ sau này: Trước mặt anh em: Vết thương nhỏ này mà cũng gọi là vết thương? Trước mặt Sầm Tây: Vết thương này… Nếu không có bạn gái anh đau lòng, có thể sẽ c·h·ế·t đấy...
10/25/2025 17:27
105 chương

Cửu Đâu Tinh

Ngôn Tình

Image of Tâm Niệm Em Đã Lâu

Tâm Niệm Em Đã Lâu

Tên gốc: 肖想你许久 Tác giả: 九兜星 (Cửu Đâu Tinh) Edit by Shmily Số chương: 87 chương (68 chương chính văn + 19 chương ngoại truyện) Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, Song xử, Song hướng yêu thầm Nhân vật chính: Đường Kỳ Thâm, Thời Lạc VĂN ÁN 【Trúc mã văn nhã bại hoại có d·ụ·c vọng chiếm hữu mạnh mẽ Vs Tiểu thanh mai được nuông chiều đến mềm mại】 #Song hướng yêu thầm Mọi người ở Tam Trung đều biết, hội trưởng hội học sinh Đường Kỳ Thâm thanh lãnh cao ngạo, tự phụ không ai bằng, lạnh lùng không dễ tiếp cận. Cho tới khi một tin tức trên diễn đàn trường nổ ra. Bên cạnh chỗ ngồi của hội trưởng với biệt danh người sống chớ tới gần có thêm một em gái nhỏ xinh đẹp nũng nịu. Em gái nhỏ cứ líu ríu suốt ngày, bài tập không biết làm thì đều sẽ đẩy tới trước mặt anh, sau đó lại không coi ai ra gì nằm ra bàn ngủ mất. Bạn học không nhịn được trào phúng: “Em gái ngu ngốc này ở đâu ra vậy, quả thực là chán sống rồi mà!” Bạn tốt của hai người lại cảm khái: “Ôi, ai chán sống cơ? Đường Kỳ Thâm chăm em ấy như chăm con gái đó nhé!” “Không không không, rõ ràng chính là con dâu nuôi từ bé mới đúng!” Thời Lạc bề ngoài thì xấu hổ giận dữ, nhưng bên trong lại lén lút to gan bày tỏ tâm ý của mình với anh, cuối cùng lại chỉ nhận được một câu từ chối nhàn nhạt. Cô gái đỏ mắt tủi thân bỏ lại một câu: “Có phải trưởng thành rồi là em không được ăn vạ anh nữa đúng không?” Sau đó liền thu lại tâm tính, trở nên xa cách với anh. Thời gian đó, bạn học phát hiện, hội trưởng luôn luôn chuyên tâm giải đề nay lại thất thần, hồn vía như ở trên mây, sắc mặt cũng nặng nề hơn. Đêm đó tan học, ở chỗ ngoặt ngoài cổng trường, đám côn đồ chặn đường Thời Lạc: “Đi với anh trai đi nào, đừng nghĩ tới tên Đường Kỳ Thâm đó nữa, không có kết quả đâu.” “Hoa khôi thì làm sao chứ? Còn không phải là bị chơi chán rồi thì tùy tiện ném đi sao.” Thiếu niên trước giờ luôn bình tĩnh ổn trọng trong nháy mắt mất đi lý trí, điên lên, cánh tay cũng nổi đầy gân xanh: “Không muốn c·h·ế·t thì cút mau!” Sau đó lại dùng một tay ôm Thời Lạc vào lòng, thanh âm khàn khàn cầu xin: “Đừng sợ, về nhà với anh có được không…” Không có ai biết rằng, đêm đó anh hôn lên đôi mắt ướt đẫm nước mắt của cô, nặng nề nói: “Trưởng thành rồi, cũng chỉ có thể ăn vạ anh.” Đoạn kịch nhỏ: Kỳ nghỉ, trong phòng khách biệt thự nhà họ Đường. Thời Lạc mặc áo ngủ phấn hồng mềm mại, tay nhỏ nũng nịu ôm lấy cổ anh, “Muốn ăn!” Người đàn ông cong môi cười, thay cô cài lại cúc áo bị lỏng, từng chút từng chút đút đồ ăn cho cô, cô ăn tới mức miệng dính đầy bơ, giống như con mèo hoa nhỏ. Nhưng con mèo nhỏ này lại vô cùng dính người, làm nũng: “Hôn hôn em…” Vừa vặn bị đàn em khóa dưới tới nhà tìm anh trả tài liệu kinh hãi nhìn thấy, chạy trối c·h·ế·t. Thời Lạc xấu hổ, mặt mũi đỏ bừng che mặt lại. Anh khàn giọng nói: “Còn muốn hôn nữa không?”. Mèo sữa nhỏ trong ngực điên cuồng lắc đầu. Thanh âm anh nặng nề: “Không thể.” Bàn tay to rộng của người đàn ông không nhịn được nhéo lấy cằm cô, cúi đầu hôn thật sâu. Đêm đó, diễn đàn trường học lại nổ tung rồi. #Xin thưa, là bạn cùng lớp, tôi đính chính rằng mình tận mắt nhìn thấy hội trưởng đại nhân ăn đồ ăn thừa của em ấy đó# #Hôm giao lưu, hội trưởng gọi cô ấy là tổ tông nhỏ, nghe lời một chút# #Tôi có một đứa bạn nói nó có ảnh chụp hôn môi của hội trưởng nha!!# 1. Cao lãnh nhất thời, theo đuổi vợ tới hết đời 2. Song mối tình đầu, song hướng yêu thầm, ngọt sủng không ngược Tag: Hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, ngọt văn.
10/25/2025 15:13
77 chương

Cửu Đâu Tinh

Ngôn Tình

Image of Một Vòng Tròn - Cửu Đâu Tinh

Một Vòng Tròn - Cửu Đâu Tinh

Tác giả: Cửu Đâu TinhChuyển ngữ: Lam QuỳnhDesigner: Jo MaloneTag: 1Vs1, Con cưng của trời, Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngôn Tình, Ngọt, Song xử, Thanh xuân vườn trường, Yêu thầm,Tổng số chương: 126Giới thiệu: Năm ấy gặp Chu Thừa Quyết, anh là thiếu niên xuất nơi thân nhà cao cửa rộng, đẹp trai nhưng lười biếng, thành tích các môn tự nhiên luôn đứng đầu toàn trường, thu hút vô số ánh mắt nữ sinh. Nói anh là "con cưng của trời" cũng không quá, chỉ là điểm Ngữ văn khiến cho người ta không dám khen tặng.Còn Sầm Tây khi đó học giỏi nhưng gia cảnh nghèo khó, ngay cả học phí cũng phải tự mình bươn chải kiếm lấy.Mùa hè năm ấy, Chu Thừa Quyết bị ép phải xuống lầu mở cửa đón gia sư mới: “Tôi sẽ được tuyển thẳng nhờ thi học sinh giỏi. Mời đằng ấy ra cửa rẽ phải, không tiễn. Tôi học dốt văn chính là dốt văn, ai đến cũng cũng vô dụng.”Và rồi giây tiếp theo, cánh cửa nhà họ Chu mở ra nghênh đón bạn cùng bàn kiêm gia sư dạy thêm – Sầm Tây.Từ đó về sau, trong một khoảng thời gian rất dài, hai người đều đi học cùng nhau, cùng sinh hoạt chung một quỹ đạo. Lần đầu tiên cô bước vào một thế giới mới và được nhìn thấy Chu Thừa Quyết – chàng trai mà trước giờ cô chỉ dám ngắm nhìn từ xa.Sau này, ở ngoài cửa thư phòng, cô tình cờ nghe được thiếu niên lạnh lùng nói: “ Con ghét nhất mấy thứ văn vẻ giả tạo đó.”Cũng chính ngày hôm đó, Sầm Tây xin nghỉ công việc gia sư, từ đó không còn dành ánh mắt chăm chú nhìn anh nữa.【2】Gặp lại ở đại học, chàng thiếu niên năm nào vẫn hăng hái khí phách như xưa, cao không thể với. Sầm Tây cố ý giữ khoảng cách, nhưng vì chương trình từ thiện có nguy cơ bị hủy bỏ nên cô đành phải cắn răng mời anh tham gia phỏng vấn. Sau buổi phỏng vấn, chàng trai từng kiêu ngạo năm ấy lại hèn mọn đỏ hoe mắt, nắm chặt cổ tay cô giữa chốn đông người: “Anh tìm em thật vất vả.” Chu Thừa Quyết tự giễu: “Anh chỉ mới vừa học viết thư tình được một nửa thì ‘cô giáo nhỏ’ đã chạy mất rồi.” Mũi Sầm Tây cay cay: “Tôi chỉ biết mấy thứ văn vẻ kia thôi, không dạy nổi anh.” Anh áp sát từng bước, ánh mắt đầy cố chấp: “Anh thích mấy thứ văn vẻ đó.” — "Quanh đi quẩn lại một vòng tròn, may mà anh vẫn ở đây, chưa từng rời xa."(Nam nữ chính cùng lớp, nam chính lớn hơn nữ chính một tuổi) 🔹 Yêu thầm × giả vờ dửng dưngBan đầu giả vờ:Bề ngoài: “Chỉ là bạn cùng bàn thôi, thân lắm à?” Bên trong: “Dám động vào bạn cùng bàn của tôi thử xem?” Sau này giả vờ:Trước mặt bạn bè: “Vết xước nhỏ này mà cũng gọi là bị thương ấy hả?” Trước mặt Sầm Tây: “Vết thương này… nếu không được bạn gái thương xót, chắc anh c·h·ế·t mất.”
10/22/2025 13:31
126 chương

Cửu Đâu Tinh

Ngôn Tình

  • 1