
Nhân Sinh Tựa Lục Bình - 木易
Từ ngày đại hôn, phu quân vẫn không ngủ lại trong phòng của ta.
Sáng sớm ngày hôm sau, người trong lòng của hắn đến trước mặt ta khiêu khích.
"Chính thất phu nhân thì thế nào? Cũng chỉ có thể phòng không gối chiếc?"
Ta mỉm cười, cũng không giải thích, chỉ vuốt ve đầu chú c·h·ó vượng tài rồi cười nhạt.
Chăm sóc nam nhân còn không bằng nuôi c·h·ó còn hơn.
Có trời mới biết, một ngày không cần phải giải quyết chuyện gì, cũng không cần hầu hạ nam nhân thì có bao nhiêu thoải mái.
Nhưng có một hôm, sau khi hắn tiến cung trở về thì đột nhiên thay đổi.
10/25/2025 16:26
12 chương